Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 223 - 【Vip】 Đường Về

【VIP】 Đường Về 【VIP】 Đường Về

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Khoảng thời gian sau đó, bí cảnh không còn là bí cảnh nữa.

Tảng sáng hôm nay, Ôn Bình thành công thăng cấp lên Thông Huyền trung cảnh. Đang lúc chuẩn bị mượn nhờ mộc khí tu hành thêm một hơm nữa, đợi đến mai thảnh thơi thu dọn hồi Bất Hủ Tông thì chung quanh đột nhiên có người tiến đến.

Có mấy tên tu sĩ Luyện thể xuất hiện trong rừng, hơn nữa bọn hắn còn hét lên kinh hỉ, tựa như phát hiện được tân đại lục vậy.

Ôn Bình hiểu rõ, hẳn là mới vào.

Đã có cái thứ nhất, liền xuất hiện cái thứ hai.

Trong chớp mắt, Ôn Bình đã thấy được mười người, cảnh tượng như vậy, hắn há có thể không biết, rõ là bí cảnh đã bại lộ.

Nhưng khiến hắn không ngờ là có rất nhiều người điên cuồng tiến vào bí cảnh, thế như bão châu chấu, những nơi đi qua đều không lưu lại thứ gì.

Bất đắc dĩ, Ôn Bình đành thay đổi ngày về. Hắn dẫn theo Tần Mịch, Vu Mạch cùng Tần Thiên rời khỏi bí cảnh.

Bởi vì có tiếp tục ở lại cũng không còn ý nghĩa gì

Chiêm Đài Thanh Huyền vì có tôn nữ bên ngoài nên đã sớm rời đi, tuy nhiên, bọn họ đã hẹn gặp mặt tại nhà bà.

Lúc rời khỏi bí cảnh, Tần Thiên dự định đi trước, không vào thành. Trước khi đi, hắn vỗ vỗ vai Tần Mịch, nói:

- Hảo hảo ở lại Bất Hủ Tông tu hành, đảo chủ Phi Ngư Đảo là ai cũng vậy, tương lai ngươi không chỉ ở Phi Ngư Đảo, đừng thả mồi bắt bóng làm gì.

Tần Mịch gật đầu.

Chính miệng gia đã nói với hắn, hắn nhất định sẽ nghe theo, kỳ thực, hắn từ lâu đã không muốn làm đảo chủ Phi Ngư Đảo nữa rồi.

Bởi vì gia nhập Bất Hủ Tông, hắn hiểu được một điều vô cùng quan trọng: Phi Ngư Đảo quả nhỏ bé.

Thông Huyền thượng cảnh có tính là gì?

Trong bí cảnh, chẳng phải cũng bị một a cẩu muốn giết là giết đó sao?

- Được rồi, chỗ phụ thân ngươi không cần lo lắng, ta sẽ nói với hắn, các ngươi đi đi.

- Gia gia, bảo trọng.

Sau vài lời cáo biệt, Ôn Bình tiến vào Phong Nguyên thành, phát hiện trong thành đã không còn lệnh giới nghiêm nữa, cũng không có bố cáo truy nã nhắm vào hắn.

Đền Chiêm Đài gia hội hợp cùng hai bà cháu Chiêm Đài Thanh Huyền, sau đó, năm người cùng ra khỏi thành.

...

Chủ điện Cực Cảnh Sơn.

Thập tú thí luyện tuy đã kết thúc, thế nhưng bí cảnh vẫn đang mở ra, Bách Tông Liên Minh liên hợp cùng Tam đại Cự đầu, tất cả đều đang tụ tập tại chủ điện Cực Cảnh Sơn. Bất quá, người Tinh Không sơn cùng Phi Ngư Đảo đều không đến.

Cho nên, chủ điện hiện chỉ có năm, sáu vị.

Vị trí thủ tọa là ba người tam tinh thế lực Di Thiên tông, một nam một nữ Thông Huyền trung cảnh đứng hai bên, ngồi ở chủ vị là một nam nhân trung niên để râu quai nón, vóc dáng thô cuồng, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng.

- Nam Hào đại nhân, tạm thời không biết bí bảo hiện trong tay ai, nhưng ta dám cam đoan, nếu như người của Bách Tông Liên Minh hoặc Cực Cảnh Sơn lấy được, nhất định sẽ dâng lên cho tiền bối trước tiên. - Nói chuyện là một gã vận thanh sam nho nhã.

Hắn chính là một trong những chủ sự của Bách Tông Liên Minh Hội tại Đông Hồ: Mộ Dung Thanh.

Đứng bên cạnh hắn là một gã mặt than, chính là tông chủ Cực Cảnh Sơn: Hàn Phi Dạ.

Nhưng mà, hai người nay tại Đông Hồ có thân phận cao cỡ nào cũng không sánh bằng thân phận tôn quý của nam tử râu quai nón kia.

Chỉ riêng ba chữ Thần Huyền Cảnh đã đủ để bọn họ không dám ngẩng đầu.

Huống chi hắn còn là đại biểu của Di Thiên tông.

Nam Hào lạnh giọng hỏi:

- Nhưng đã hơn mười ngày rồi, vì sao còn không có tin tức. Đừng nói với ta, sau khi lấy được bí bảo, người của các ngươi vẫn còn ở bên trong, chỉ là do người của ta tìm không thấy mà thôi.

Nam Hào nói khiến sắc mặt hai người trắng bệch.

Thế nhưng bọn họ thật không biết người của mình đã đi đâu.

Đúng lúc này, một âm thanh vang lên ngoài điện.

- Chủ sự đại nhân, cấp báo!

- Tiến đến.

Mộ Dung Thanh hô.

Ngay sau đó, một vị nam tử nắm roi da trong tay, thở hổn hển bước vào.

- Hàm Vân đại nhân vẫn lạc.

- Cái gì?

Thần sắc Mộ Dung Thanh đại biến, nhận lấy thư báo từ nam tử, giận dữ hét lên một tiếng:

- Đã có chuyện gì?

- Hơn mười ngày trước, Hàm Vân đại nhân đột nhiên về đến Hoàng Lê thành, thân thể chỉ còn một nửa. Ty chức cố gắng kéo dài tánh mạnh cũng chỉ giúp Hàm Vân đại nhân sống thêm được vài ngày. Thương thế thật sự quá nặng, ty chức cũng bất lực.

- Tại sao có thể như vậy?

Hàm Vân chính là nửa bước Thần Huyền đấy.

Tại Đông Hồ, ai có thể giết hắn?

Hơn nữa kẻ kia còn buộc hắn phải dùng tuổi thọ sử bí thuật, nếu không từ nơi này đến Hoàng Lê thành, không có đại yêu Dực tộc trợ giúp, ngày hôm đó, Hàm Vân không cách nào từ bí cảnh trở về được.

- Bất Hủ Tông?

- Bất Hủ Tông?

- Bọn họ chiếm bí bảo, giết chủ sự Đan Long, trưởng lão Bạch Bằng cùng với Hàn Chiến tiền bối.

- Cái gì?

Hai chữ cuối cùng khiến Hàn Phi Dạ cùng Mộ Dung Thanh đồng loạt hô lên.

Người Bất Hủ Tông cướp đi bí báo.

Không những thế còn giết người của Bách Tông Liên Minh Hội và Cực Cảnh Sơn, kể cả hai vị lão tổ đỉnh phong.

Lúc này, Nam Hào đứng bật dậy, lạnh giọng nói:

- Bất Hủ Tông! Không phải các ngươi nói, tại Đông Hồ, các ngươi là độc tôn sao?

Hắn không quan tâm người của Bách Tông Liên Minh cùng Cực Cảnh Sơn chết như thế nào, hắn chỉ quan tâm đến bí bảo.

Theo hắn biết, vị Thần Huyền lưu lại bí bảo kia chính là một Nhị tinh Tuyền Qua thần tượng, rất có thể hắn lưu lại Chế tác thư. Sách chế tác Tuyền Qua Đồ nhị tinh chính là vật báu vô giá, hắn cố ý từ Minh Kính hồ đến đây chính là vì nó.

Hiện tại nhận được tin đã bị đoạt đi?

Mộ Dung Thanh cũng chẳng để tâm đến chuyện tức giận nữa, vội lên tiếng:

- Hồi bẩm đại nhân, Bất Hủ Tông là một vô tinh tông môn. Tông chủ là dị mạch Thông Huyền, tu vi đang là hạ cảnh. Nhưng sau lưng hắn có cường giả thủ hộ,

- Vô tinh tông cũng dám đoạt bí bảo? - Khóe mắt Nam Hào lóe lên sát ý, hắn còn tưởng là cái tông môn cường đại nào đó chứ.

- Đại nhân, Hàm Vân đại nhân là nửa bước Thần Huyền, hắn đã chết trong tay bọn người kia…

- Một kẻ kẹt ở nửa bước Thần Huyền suốt mấy thập niên cũng có tư cách xưng cường đại? Muốn giết hắn, Di Thiên tông có hàng tá người có thể làm được. Báo lộ trình đến Bất Hủ Tông cho ta, bí bảo há có thể để bọn họ nhúng chàm?

Nam Hào lạnh giọng nói, sau đó cất bước rời khỏi chủ điện.

Đã có gan nhúng chàm bí bảo thì phải gánh được kết cục diệt tông.

Nam Hào đi rồi, Mộ Dung Thanh tiếp tục hỏi người báo tin:

- Hàm Vân đại nhân còn nói gì không?

- Phi Ngư Đảo có quan hệ với Bất Hủ Tông.

- Thì ra là thế, ta cứ nói, chỉ một cái vô tinh tông môn sao có thể tiến vào bí cảnh, nguyên lai là cấu kết với Phi Ngư Đảo.

Nhưng giận thì giận, hắn cũng không còn cách nào khác.

Hiện tại, Cực Cảnh Sơn cùng Bách Tông Liên Minh Hội không có Thông Huyền thượng cảnh tọa trấn, tương đương vị thế thấp hơn Phi Ngư Đảo 1 bậc. Muốn làm khó dễ Phi Ngư Đảo là chuyện không thể, huống chi lời nói của Phi Ngư Đảo vẫn rất có trọng lượng trong Bách Tông Liên Minh.

Tại Đông Hồ, hắn hiện là độc tôn, quyền nói chuyện hiển nhiên càng lớn.

Mộ Dung Thanh trầm mặc hồi lâu, sau đó quay sang Hàn Phi Dạ nói:

- Phi Ngư Đảo vì bí bảo cấu kết với người ngoài giết người của Bách Tông Liên Minh cùng Cực Cảnh Sơn. Hàn tông chủ, bức tinh phách huyết thư này ngươi sẽ viết?

- Đã hiểu! - Hàn Phi Dạ gật đầu.

Hắn hiểu được ý của Mộ Dung Thanh, tinh phách huyết thư chính là dùng tuổi thọ để viết.

Dùng bản thân để lên án Phi Ngư Đảo, bên trên nhất định sẽ nghe thấy.

Mộ Dung Thanh nói tiếp:

- Ta có linh thiện, một năm tuổi thọ của ngươi có thể bù lại.

- Bất Hủ Tông là chủ mưu, Phi Ngư Đảo là tòng phạm?

- Ân, ngươi cứ viết như vậy.

Nói xong câu đó, Mộ Dung Thanh ra khỏi cửa.

Hắn cuối cùng cũng biết vì sao hội nghị lần này người của Phi Ngư Đảo không đến, nguyên lai là đang tổ chức tiệc ăn mừng.

Bất quá, Mộ Dung Thanh thầm nghĩ: Chờ đi, không được bao lâu đâu, rồi các ngươi sẽ biết hậu quả.

Bình Luận (0)
Comment