Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Bí bảo.
Nghe được câu này, Chiêm Đài Thanh Huyền nhịn không được nỉ non một tiếng, trong mắt lập tức lóe lên một đốm lửa.
Bí mật ngàn năm bị phong kín.
Bí bảo trong truyền thuyết do Thần Huyền thượng cảnh lưu lại.
Đến tột cùng… Nó là thứ gì?
Kỳ thật, không riêng gì Chiêm Đài Thanh Huyền, kể cả Ôn Bình cũng có chút kích động. Đương nhiên, hắn kích động là vì đã vén được tấm màn bí mật, về phần bí bảo kia là gì, hắn hoàn toàn không có hứng thú. Có hệ thống trong tay, còn cần kỳ ngộ?
Dưới ánh mắt mong chờ của quần chúng, Chiêm Đài Thanh Huyền là người lên tiếng đầu tiền:
- Ôn tông chủ, lấy bí bảo ra xem một chút đi.
- Được.
Ôn Bình gật đầu đáp, dùng thần thức thăm dò tàng giới.
Tâm niệm vừa động, trong lòng bàn tay xuất hiện mấy cái thiết quyển, thanh sắc, bên trên khắc chữ chằng chịt. Chiêm Đài Thanh Huyền cùng Ôn Bình liếc mắt liền nhận ra, bất quá, bà nhanh miệng hơn một chút.
- Long Bích Văn!
Lộ ra thần sắc vui mừng, Chiêm Đài Thanh Huyền vội nói:
- Ôn tông chủ, đây là Long Bích Văn, người bình thường căn bản không xem được, chỉ có Tuyền Qua thần tượng mới có thể hiểu, để ta giúp ngươi đọc.
Nói xong, bà đưa tay ra.
- Không cần, ta có thể hiểu.
Ôn Bình nhàn nhạt đáp, ánh mắt rơi vào thiết quyển thứ nhất, híp mắt nhìn một hồi, hắn thản nhiên nói:
- Bá Khí Quyết - Huyền cấp công pháp?
Lúc Ôn Bình nói ra mấy chữ này, ánh mắt Tần Thiên phút chốc rực lửa, hắn lê tấm thân tàn qua, dùng đao chống đỡ thân thể. Vậy mà Ôn Bình chỉ nhìn lướt qua, sau đó xếp nó bên dưới hai thiết quyển khác.
- Ân?
Chiêm Đài Thanh Huyền không ngờ Ôn Bình thật sự đọc được Long Bích Văn, chẳng phải chỉ có Tuyền Qua thần tượng mới hiểu được sao? Trong khi bà còn đang ngẩn người, Ôn Bình đã ngưng mắt nhìn thiết quyển thứ hai, chăm chú nhìn một lúc, trên mặt vẫn không có biểu lộ gì.
- Hoàng cấp thượng phẩm dị mạch mạch thuật.
Nói xong, Ôn Bình lại xếp nó xuống dưới.
Đồng thời, lẩm bẩm một câu, trong giọng nói ngập tràn không thể tin:
- Cái này… Cũng gọi là bí bảo?
Nhìn thấy thái độ của Ôn Bình, Chiêm Đài Thanh Huyền á khẩu. Nói đến Huyền cấp công pháp, đó chính là trấn phái chi vật của Tam tinh tông môn, Thông Huyền thượng cảnh tầm thường sao có thể học được? Trình độ trân quý không cần phải nói.
Mặc dù bà là Tuyền Qua thần tượng, nhưng chỉ khi nhập tam tinh tông mới có tư cách học.
Thông Huyền thượng cảnh bình thường ngay cả tư cách cũng không có.
Về phần Hoàng cấp thượng phẩm dị mạch mạch thuật… Độ trân quý của thứ kia hoàn toàn có thể sánh với Huyền cấp công pháp, tuy phẩm cấp có thấp hơn một ít.
Hoàng cấp thượng phẩm mạch thuật tuy ít nhưng cũng có không ít Thông Huyền thượng cảnh sở hữu. Ví dụ như Hàm Vân, với tư cách là người của Bách Tông Liên Minh Hội, hắn mới miễn cưỡng đạt được Hoàng cấp thượng phẩm mạch thuật.
Nhưng dị mạch mạch thuật lại không giống vậy.
Độ quý hiếm của nó không thua gì Tuyền Qua Đồ, cả hai gần như là ngang giá đấy.
Hai thứ này, nếu như bán đi… Đủ để xây dựng một cái thế lực nhị tinh cấp Cự đầu chứ chẳng chơi.
Thế nhưng bà lại không thấy Ôn Bình có chút kích động nào.
Không chỉ thế, ngay cả 2 gã tu sĩ Luyện thể cảnh cùng Thông Huyền hạ cảnh theo bên cạnh hắn cũng chẳng chút khát vọng hay kinh ngạc gì cả.
Thế giới đã thay đổi?
Huyền cấp công pháp là củ cải mọc đầy đất sao?
Kỳ thật, bà không biết rằng, sống ở Bất Hủ Tông, trải qua kinh ngạc hết lần này đến lần khác, hiển nhiên, bọn họ đã sớm chai rồi.
Lúc này, Ôn Bình cũng không ôm hi vọng quá lớn đối thiết quyển thứ ba. Hắn từ từ mở ra xem.
- Sách chế tác Tuyền Qua Đồ cấp nhị tinh?
- Cái gì?
Chiêm Đài Thanh Huyền mở to mắt, cao giọng hét lên một tiếng, hưng phấn tựa như kẻ đói lâu năm đột nhiên được ném cho một cái màn thầu.
Ôn Bình không quá cao hứng, cũng không tỏ vẻ mất mát:
- Xem ra mấy thứ này chỉ có thể bán lấy tiền thôi.
Bán đi cũng được một khoản lớn.
Có thể đổi mới tông môn một lần nha.
- Phi Ngư Đảo chúng ta mua!
- Ta cũng muốn!
Chiêm Đài Thanh Huyền cùng Tần Thiên đồng loạt lên tiếng.
- Được, Huyền cấp công pháp cùng Dị mạch mạch thuật, các ngươi ai muốn thì ra giá, ta bán!
Ôn Bình cảm thấy, sách chế tạo Tuyền Qua Đồ cấp nhị tinh giữ lại có thể hữu dụng, giá có đắt đỏ cũng không sao cả.
Chiêm Đài Thanh Huyền cảm thấy bọn họ khẳng định mua không nổi.
- Ta muốn Huyền cấp công pháp!
Tần Thiên căn bản không chút do dự, trực tiếp mở miệng, thế nhưng vừa nói xong thì vẻ mặt đột nhiên cứng lại.
Hắn không có nhiều tiền vậy nha!
Huyền cấp công pháp lại là tồn tại có tiền cũng không mua được.
Nếu quả thật có bản, tệ lắm cũng trên dưới 300 khối bạch tinh.
Ôn Bình đáp:
- Được rồi, ta đã hiểu, ngày sau mang tiền đến Thương Ngô Thành tìm ta.
- Đa tạ!
Tần Thiên vui vẻ, hướng Ôn Bình ôm quyền chắp tay.
Lúc ánh mắt Ôn Bình rơi trên người Chiêm Đài Thanh Huyền, bà vội nói:
- Ta muốn sách chế tác Tuyền Qua Đồ nhị tinh.
Nói xong, bà chợt do dự.
Hiện tại bà không có nhiều bạch tinh như vậy.
- Chậc, lại là một kẻ không tiền.
Dọ ý một phen, Ôn Bình bất đắc dĩ thu hồi bí bảo vào tàng giới của mình. Nghe được câu này, Chiêm Đài Thanh Huyền ỉu xìu, muốn giận mà không giận được, bà có thể bỏ ra 20 khối bạch tinh để mua một con chó, vậy mà lại bị người ta nói là kẻ không tiền.
Bất quá, bị nói như vậy lại không cách nào phản bác.
Một chút tính khí cũng không có.
Lúc này, Ôn Bình nói:
- Gia nhập Bất Hủ Tông, xem miễn phí.
- Nhập! Nhập!
Chiêm Đài Thanh Huyền vui vẻ, không chút do dự gật đầu.
- Ngươi nghĩ cho kỹ, đây chính là nhập tông, trừ phi chết, nếu không vĩnh viễn không được ly khai.
- Không ly khai, không ly khai.
Bà lại không chút do dự gật đầu, có sách chế tác Tuyền Qua Đồ nhị tinh, đuổi bà cũng không đi.
Thấy Chiêm Đài Thanh Huyền gật đầu đồng ý, tảng đá trong lòng Ôn Bình xem như được nhấc xuống. Hiện tại chỉ đợi mang theo bà hồi tông, nhiệm vụ lịch lãm xem như hoàn thành. Mở khóa khu vực kiến tạo mới cùng với Thăng cấp Địa Ngục hỏa đang chờ hắn.
Trong lúc còn đang miên man suy nghĩ, Ác Linh Kỵ Sĩ đã quay lại.
Bất quá, tin tức nhận được lại khiến Ôn Bình có hơi kinh ngạc.
Bọn họ đuổi theo Hàm Vân!
Trong lúc bỏ chạy, hắn bị Ác Linh Kỵ Sĩ dùng xích sắt đánh nát nửa người dưới, bắt đầu từ bẹn đùi trở xuống. Nói vậy có nghĩa là Hàm Vân chỉ dùng một nửa thân thể để chạy trốn. Ôn Bình đoán hẳn là hắn có bí pháp gì đó.
Bất quá, mất đi nửa người, kết quả chỉ có hai cái: May mắn sống sót hoặc là mất máu mà chết.
- Có lẽ phải đợi Thập tú thí luyện chấm dứt, bí cảnh mới đóng lại. Vu trưởng lão, Tần Mịch, hai người các ngươi tiếp tục ở lại đây tiềm tu.
- Vâng!
Hai người Vu Mạch gật đầu.
Dứt lời, Ôn Bình kiểm kê chiến lợi phẩm một phen, kế đó bắt đầu tiềm tu. Trường Mạch Công không ngừng hấp thu mộc khí chung quanh, bởi vì thiên tài địa bảo quá nhiều, mộc khí tựa như vô cùng vô tận.
Cứ như vậy, một tuần trôi qua.
Tần Mịch từ Luyện thể thập trọng thành Luyện thể thập nhị trọng.
Vu Mạch từ Thông Huyền hạ cảnh thăng cấp thành Thông Huyền trung cảnh.
Nhưng không một ai biết, lúc này đây, Thập tú thí luyện đã sớm hỗn loạn.
Sương mù bao phủ bí cảnh tiêu tán.
Khu thí luyện vốn bị phong bế ngàn năm lộ ra trước mặt mọi người, đại lượng thiên tài địa bảo hiển lộ. Quần chúng vốn chỉ đến xem cuộc vui giờ chen chúc mà vào, hơn mười vạn người, bất kể là ai cũng ngăn không nổi.
Thập tú thí luyện bị buộc phải kết thúc.
Không ai biết đã xảy ra chuyện gì, duy chỉ có chủ sự Bách Tông Liên Minh Hội, cùng người của Tam đại Cự đầu biết.
Bí bảo chắc chắn đã bị lấy đi.