Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Ngồi xuống ụ đá, Bích Nguyệt Di dứt khoát không không dài nữa, loại địa phương này cũng đã ngồi rồi, vẫn nên đi thẳng vào vấn đề thì hơn.
- Ôn tông chủ, ta muốn mời ngươi giúp ta một việc.
- Tìm ta có việc?
Nửa bước Thần Huyền đứng phía sau.
Ngươi nói tìm ta có việc?
Giỡn chơi à?
Bích Nguyệt Di nói tiếp:
- Ân, Ôn tông chủ, không biết ngài cũng Dược thần Tuyết Thiên Thiên có quan hệ như thế nào?
- Tuyết Thiên Thiên? Không biết.
Mẹ của hắn gọi Long Tuyết,
Về phần có phải Tuyết Thiên Thiên gì đó hay không, Ôn Bình căn bản không quan tâm, ai để tâm đến quá khú huy hoàng kia nữa chứ?
Nghe Ôn Bình trả lời, Bích Nguyệt Di nhướng mày:
- Ôn tông chủ, ngươi thật sự không biết Tuyết Thiên Thiên?
Ôn Bình nhàn nhạt đáp:
- Có thể chấm dứt vấn đề nhàm chán này không?
- Thật có lỗi! - Bích Nguyệt Di liếc mắt nhìn Sơn Hoa.
Sơn Hoa hiểu ý Bích Nguyệt Di, vội gật đầu.
Lúc này, Bích Nguyệt Di mới quay đầu lại, nói với Ôn Bình:
- Ôn tông chủ, nghe nói ngươi có thể làm ra linh thiện, ta cần một phần linh thiện, thiên tài địa bảo đều đã chuẩn bị đủ, muốn mời ngươi ra tay. Chỉ cần thành công, thù lao là 50 khối bạch tinh.
Nghe Bích Nguyệt Di nói, Ôn Bình đã hiểu.
Giống với suy nghĩ của hắn, bọn họ đến là vì Bích Nguyệt Phiêu Linh.
Xem ra vị kia không còn nhiều thời gian nữa, Tử Mạch hồ khẳng định không tìm được đại sư có thể chế ra linh thiện tiêu trừ Mộ oanh chi độc, nếu không, làm gì có chuyện dùng giá cao như vậy đến tìm hắn?
Năm mươi khối bạch tinh quả là rất nhiều.
Chỉ là... Thiên tài địa bảo đều đã chuẩn bị tốt? Hắn ngược lại muốn nhìn thử xem thứ gì có thể loại trừ được tiên thiên chi độc.
- À, có thể cho ta xem một chút không? Ngược lại, ta rất hiếu kỳ, là vật gì có thể loại trừ được tiên thiên chi độc?
Ôn Bình vừa dứt lời, Bích Nguyệt Di liền lộ ra vui vẻ.
Người này biết tiên thiên chi độc, khẳng định biết độc trong người thái gia nhà mình là thứ gì.
Sơn Hoa từng nói với hắn rằng hắn ta không hề tiết lộ bất kỳ điều gì cho Ôn Bình biết.
Xem ra chuyện Ôn Bình là linh thiện đại sư... Không giả!
Bích Nguyệt Di vội xuất từ trong tàng giới ra một phần danh sách:
- Thiên tài địa bảo đều được bảo quản kỹ lưỡng, nếu gặp phải ánh sáng sẽ tổn hao linh khí. Ôn tông chủ, đây là danh sách, bên trên có ghi rành mạch.
Ôn Bình tiếp nhận danh sách, híp mắt nhìn.
- Vô hoa vô diệp quả.
- Vô sắc hoa.
- Vô căn thảo.
- Vô tâm thú.
...
Đều là những thiên tài địa bảo thoát ly hình thái bổn nguyên, chỉ xem phần danh sách này, Ôn Bình đã biết mức độ trân quý của chúng. Có rất nhiều thiên tài địa bảo hắn chưa từng nghe qua, liếc mắt nhìn thôi cũng đã thấy lợi hại.
Thế nhưng hệ thống từng nói với hắn: Mộ oanh chi độc, ngoại trừ lá Kiến Mộc thụ, không thứ gì khác có thể tiêu trừ.
Mà toàn bộ Thiên Địa hồ, duy nhất 16 gốc Kiến Mộc thụ đều đang “tung tăng” hưởng nắng phía sau Vân Lam sơn.
Ôn Bình đặt danh sách xuống, nói:
- Mấy thứ này rất tốt, đáng tiếc...
Bích Nguyệt Di vội hỏi:
- Đáng tiếc cái gì?
- Đáng tiếc vô dụng, chúng không trừ được Mộ oanh chi độc. - Ôn Bình thản nhiên đáp, đẩy danh sách về phía Bích Nguyệt Di. - Ta cũng không biết những thứ này ngươi lấy từ đâu tới.
Bích Nguyệt Di vội giải thích:
- Chúng ta mua được từ hội đấu giá lớn nhất Tử Mạch hồ, phía trên là cổ dược phương, chuyện dùng để trừ Mộ oanh chi độc. Không thể nào có chuyện trừ không được, Ôn tông chủ, ngươi nhìn lại đi!
- Ngươi không tin ta cũng hết cách. Ngươi có thể hỏi thử vị tùy tùng Nửa bước Thần Huyền bên cạnh, hắn đến được cảnh giới này, linh thiện sư khẳng định tiếp xúc không ít, ở Tử Mạch hồ chắc chắn cũng có. Tài liệu đã chuẩn bị đủ, bọn họ lại làm không được, điều này chẳng phải đã nói rất rõ sao?
Dứt lời, Ôn Bình trực tiếp đứng dậy.
Bích Nguyệt Di dời mắt nhìn Lục Dã, thấy đối phương im lặng, hắn liền quay sang Ôn Bình hỏi:
- Ôn tông chủ, sao ngươi biết không ai làm được?
Ôn Bình nhàn nhạt đáp:
- Làm được thì ngươi đến tìm ta làm gì?
Nói xong câu đó, Ôn Bình chợt nhớ đến khuôn mặt của Bích Nguyệt Phiêu Linh, cùng với cảnh tượng lúc mới gặp.
Một người sắp chết, tâm vốn hết sức chân thành.
Có lẽ hắn sẽ bởi vì chuyện gì đó đi gạt người, thế nhưng chắc chắn sẽ không dùng khoảng thời gian ngắn ngủi còn sót lại để làm loại việc kết giao bằng hữu trái lương tâm. Mà lần đó Bích Nguyệt Phiêu Linh đến vốn chỉ để tìm người bằng hữu là hắn.
Là một người hiểu cách đối nhân xử thế, Ôn Bình cảm thấy có lẽ hắn nên ra tay giúp đỡ.
Còn có một nguyên nhân nữa, hiện tại hắn rất thiếu tiền.
Cứu Vu Mạch, hắn nhận được món tiền đầu tiên, nhanh chóng phát triển Bất Hủ Tông. Cứu Bích Nguyệt Phiêu Linh có lẽ cũng sẽ không thiệt thòi.
Nghĩ vậy, Ôn Bình lấy ra danh sách nguyên liệu chế biến Nguyệt Quang sủi cảo, đưa Bích Nguyệt Di, nói:
- Như vậy đi. Ta đành làm người tốt. Hôm nay, ngươi đi mua những thứ ghi trong đây, sau đó đem lên Vân Lam sơn, sáng mai lên núi lấy linh thiện, loại trừ Mộ oanh chi độc hẳn không phải vấn đề.
- Ôn tông chủ, ngươi có biện pháp?
Bích Nguyệt Di vui vẻ.
Tâm trạng mất mát thoáng chốc bị quét sạch.
Không đợi hắn nhìn rõ, Ôn Bình đã nói tiếp:
- Linh thiện này của ta không thể chỉ một lần là trị tận gốc, nhưng có thể cứu mạng Phiêu Linh tiền bối hiện tại. Mười khối bạch tinh một chén, muốn thì mai đến lấy, không thì thôi vậy.
- Muốn! - Bích Nguyệt Di gật đầu.
Lục Dã đứng bên cạnh vội lên tiếng:
- Thiếu chủ, phương thuốc chúng ta mua còn không được, hắn…
- Bất Hủ Tông ở đây, muốn chạy cũng không được, ngươi cho rằng có người sẽ vì 10 khối bạch tinh mà chấp nhận diệt tông?
Bích Nguyệt Di nhàn nhạt đáp.
Lục Dã á khẩu không trả lời được.
Hắn thật sự không cách nào phản bác lại những lời này.
Ngay lúc đó, Ôn Bình hạ lệnh trục khách:
- Được rồi, ta còn có việc, không lưu các ngươi nữa.
- Ân, ta sẽ sai người đi mua.
Dù Ôn Bình có muốn lưu, Bích Nguyệt Di hắn cũng không muốn ở lại. Ôm quyền bái biệt, sau đó xoay người đi thẳng.
Mua thiên tài địa bảo trên danh sách quan trọng hơn.
...
Sau khi người của Bích Nguyệt gia rời khỏi, Ôn Bình không đi đến Thập tầng tháp, mà quyết định đi uống ngụm linh thủy rồi tính tiếp.
Linh thủy là thứ tốt, đợi sau khi xông Thập tầng tháp, chắc chắn không nhớ uống.
Lúc quay về, vừa vặn đụng phải Triệu Dịch cùng Chiêm Đài Diệp.
- Tông chủ!
- Tông chủ!
Hai người đồng thời hô một tiếng.
Ôn bình gật đầu, đang định đi ngang qua bọn họ, bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, hắn vội nói:
- Hai người các ngươi chờ một chút.
Triệu Dịch dừng bước:
- Tông chủ, ta đang định dẫn Chiêm Đài sư muội đi Trọng Lực Trường, ngài có chuyện gì không?"
- Đứng yên đừng nhúc nhích.
Dứt lời, mắt trái lóe kim mang.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ mắt trái của hắn đã chuyễn thành màu vàng.
Kim Bốc Nhãn mở!
Dùng mắt trái dò xét Chiêm Đài Diệp, tin tức công pháp xuất hiện.
Tử Ngọc Hối Thiên Công - Huyền Cấp hạ đẳng.
Nhìn thấy mấy dòng này, Ôn Bình thầm nghĩ:
- Quả nhiên là Tuyền Qua thần tượng giàu có, vậy mà mua cho tôn nữ Huyền Cấp công pháp.
Nhìn xuống dưới, Ôn Bình liền thấy khuyết điểm của bộ công pháp này. Điểm khiến Ôn Bình cảm thấy Kim Bốc Nhãn lợi hại chính là nó có thể vạch ra đến 10 điểm thiếu hụt của Huyền cấp công pháp, hơn nữa còn nói rất chi tiết.
Ôn Bình chợt cảm thấy… Thứ này sao lại giống Hoàng Cấp hạ đẳng công pháp vậy chứ?
Dò xét một lượt, hắn nhịn không được cảm thán:
- Chậc chậc, không ngờ Tử Ngọc Hối Thiên Công này lại là thứ rác rưởi đến như vậy.
Mấy lời này là hắn nói ra miệng, phút chốc quên mất chỉ nên mất chỉ nên nghĩ trong lòng.
Chiêm Đài Diệp nghe thấy, trên mặt thoáng qua vẻ kinh ngạc, khuôn mặt vốn ửng hồng vì bị Ôn Bình nhìn chằm chằm nháy mắt khôi phục trạng thái bình thường.
Tông chủ lại có thể nhìn ra công pháp nàng tu luyện?
Hơn nữa còn nói Tử Ngọc Hối Thiên Công do nãi nãi đưa là kém cỏi!