Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 245 - 【Vip】 La Thiên Diệp Đến

【VIP】 La Thiên Diệp Đến 【VIP】 La Thiên Diệp Đến

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Thương khung rộng lớn, đại địa bao la, mênh mông mà hư ảo, đàn sói hung hăn đuổi theo chú linh dương lạc đàn, những bá tánh mất nhà đang tìm chốn đặt chân.

Trên bầu trời, Cự yêu giương cánh, thoắt ẩn thoắt hiện trong tầng mây, tựa như Cá chép vượt vũ môn.

Lúc cự yêu ló đầu ra khỏi mây, có thể nhìn ra đó là Xà yêu, lân phiến hắc sắc, sải cánh dài chừng 10 mét. Trên lưng nó có một cái yên, phía trên có ba người ngồi.

Bóng dáng cự yêu ẩn hiện trong tầng mây, không biết là đi về nơi nào.

Nam nhân trung niên ngồi phía trước, cả người tản ra khí chất trầm ổn được tôi luyện theo thời gian, thỉnh thoảng hắn quay đầu ra sau, môi mấp máy, tựa hồ đang nói điều gì đấy, vừa nói khóe miệng vừa lộ ra tươi cười. Ngồi sau hắn là một đôi nam nữ, niên kỷ cũng không lớn, đại khái khoảng mười lăm, mười sáu tuổi.

Nam nhân trung niên kia hiển nhiên chính là Thiên Diệp tông tông chủ: La Thiên Diệp.

Từ sau khi cưỡi đại yêu đụng phải một chiếc thuyền biết bay, hắn quyết định đổi lại cưỡi Minh Xà, ít nhất có bị bỏ lại phía sau cũng không mất mặt, bởi lẽ Minh Xà vốn không phải đại yêu am hiểu phi hành.

Ngồi sau lưng La Thiên Diệp không ai khác chính là La Mịch, nhi tử của hắn, cùng với nữ nhi của bằng hữu, Tiểu Hoa.

Nói đến phụ thân của Tiểu Hoa, hắn là một nhân vật nổi tiếng tại Đông Hồ. Hoa gia đương đại tộc trưởng - Hoa Tử Tuần, 50 tuổi đạt đến Thông Huyền trung cảnh, hơn nữa còn lãnh đạo Hoa gia xưng bá một phương. Trước khi Hoa Tử Tuần ngồi lên vị trí tộc trưởng, Hoa gia chỉ là một thế lực nhị tinh xếp hạng trung bình, chẳng qua là vượt qua được tiêu chuẩn khảo hạch nhị tinh thế lực mà thôi.

Hắn vừa thượng vị, lập tức biến Hoa gia thành mãnh hổ, trải qua mấy năm này, chỉ bởi vì không có Thông Huyền thượng cảnh tọa trấn cho nên còn chưa được xưng là Cự Đầu mà thôi, thế nhưng thực tực tổng thể cơ bản đã có đầy đủ nội tình của Cự Đầu. Sau lưng lại có thế lực lớn bên ngoài làm hậu thuẫn, càng như hổ thêm cánh.

Bởi vì Thập tú thí luyện kết thúc ngoài ý muốn, bí cảnh đột nhiên khai mở, thế nên hành trình tham gia Thập tú thí luyện của bọn hắn cũng vẽ một dấu chấm hết to tướng. Bí cảnh đã sớm trở thành vũng nước đục, La Thiên Diệp không nghĩ để nhi tử tiếp tục tham gia. Sau khi hạ lệnh cho trưởng lão mang chúng đệ tử Thiên Diệp tông trở về, hắn liền dẫn theo nhi tử nhà mình rời khỏi Phong Nguyên thành, một đường bay thẳng đến Thương Ngô Thành.

Đương nhiên, hắn còn tiện tay mang theo nhi tức phụ tương lai.

Nhưng Hoa Tiểu Chu lại là tâm can bảo bối của Hoa Tứ Tuần, được sủng tựa minh châu bảo thạch, với tư cách là sinh tử chi giao, La Thiên Diệp muốn mang nữ nhi của hắn ta đi, cũng không khác với thế chấp tông môn là bao nhiêu.

Hiển nhiên, La Thiên Diệp làm như vậy là vì muốn đưa cả hai gia nhập Bất Hủ Tông.

Vì nhi tức phụ mưu cầu tương lai tương sáng chính là việc mà một phụ thân như hắn nên làm.

Lúc này, La Mịch đột nhiên tò mò hỏi một câu mà chính hắn cũng không dám tin:

- Phụ thân, lúc chúng ta rời đi, tin tức kia là thiệt hay giả? Chủ sự Bách Tông Liên Minh cùng lão tổ Cực Cảnh Sơn đều đã chết. Hai người họ là cường giả Thông Huyền thượng cảnh đấy! Ngươi nói chuyện này có liên quan đến Bất Hủ Tông hay không?

Tươi cười trên môi La Thiên Diệp biến mất, chậm rãi nói:

- Khó mà nói được, Ôn tông chủ đột nhiên không từ mà biết, hẳn là có việc gì gấp. Nhưng nếu tin tức kia là thực, có thể là do người đứng phía sau Bất Hủ Tông ra tay. Nếu không, tại Đông Hồ, có mấy ai dám làm như vậy, lại có bao nhiêu kẻ đủ thực lực đối đầu với hai cường giả Thông Huyền thượng cảnh cùng một lúc?

- Phụ thân, ngươi là tông chủ mà cũng không biết sao?

- Loại chuyện này bất kể là thật hay giả đều bị che giấu rất sâu. Được rồi, ngừng chủ đề này ở đây, đó không phải là chuyện ngươi nên quan tâm lúc này.

- Ừm. Vậy còn bao lâu nữa mới đến Thương Ngô Thành? - La Mịch cúi đầu nhìn xuống phía dưới, một tay cẩn thận nắm lấy cạnh ghế.

- Sắp đến rồi! - La Thiên Diệp đáp.

La Mịch gật đầu, quay sang nói với thiếu nữ xinh đẹp phía sau:

- A Chu, ngươi thế nào?

- Không có gì.

Thiếu nữ dịu dàng đáp.

Nhưng miệng nói không có gì, chắc chắn là có chuyện, bởi vì nàng không hề mở mắt ra.

Lúc này, thiếu nữ đột nhiên đặt câu hỏi:

- Bá phụ, dọc đường đi, ngài luôn nhắc đến Bất Hủ Tông, chẳng lẽ ngài định mang ta đến đó?

Nàng đã từng nghe về Bất Hủ Tông, gần đây bọn họ đã gây ra huyên náo tại Đông Hồ, phải nói là y hệt như một thế lực Cự Đầu cấp nhị tinh vừa ra đời.

Là một vô tinh tông môn, hẳn nên yên lặng phát triển, thế nhưng Bất Hủ Tông lại không làm vậy mà chạy khắp nơi gây chuyện thị phi. Dám lên Cực Cảnh Sơn bới móc khuyết điểm, nhưng lại chẳng một ai có thể chế trụ bọn họ. Nghe đồn, Bất Hủ Tông có hai vị thiên tài trẻ tuổi, tư chất gấp không biết bao nhiêu lần so với tất cả những thiên kiêu cùng thế hệ tại Đông Hồ, hơn nữa bọn họ còn có vô cấu chi thể tiên thiên…

Nghĩ đến đó, đột nhiên Hoa Tiểu Chu trừng mắt nhìn La Mịch, sau đó lại quay sang nhìn La Thiên Diệp, một ý niệm xấu xẹt qua trong đầu.

Nếu như nói ở Đông Hồ, ai có quan hệ gần gũi với Bất Hủ Tông, đó chẳng phải La Thiên Diệp sao?

- Bá phụ, chúng ta đang đi đâu?

- À, dạo chơi khắp nơi thôi… - La Thiên Diệp cười ha hả.

- Quả nhiên! - Hoa Tiểu Chu thầm nói.

Đã đến nước này, nàng sao lại không rõ chứ. Mục đích chuyến đi lần này tuyệt đối không… Đơn giản như vậy. Đương nhiên, Hoa Tiểu Chu cũng không quá lo lắng La Thiên Diệp sẽ làm gì mình, nàng chỉ sợ hắn quá tốt với mình, luôn xem mình là con dâu mà đối đãi. Chỗ này đã gần ra khỏi Đông Hồ rồi, nếu cứ đi tiếp, mục đích hẳn là Bất Hủ Tông.

Hoa Tiểu Chu vội hỏi:

- Bá phụ, đừng nói là ngươi dẫn ta đến gia nhập Bất Hủ Tông đấy nhé?

La Thiên Diệp trầm mặc nửa ngày, vừa quay đầu lại liền đối diện với ánh mắt lợi hại của Hoa Tiểu Chu, hắn ngượng ngùng cười:

- Không đâu, chỉ là đi học hỏi, học hỏi. Chẳng phải ngươi còn chưa gia nhập tông môn sao?

- Ta đã chọn được rồi, khoảng thời gian trước, thế lực tam tinh Di Thiên tông đã gửi cho ta lệnh bài đệ tử. - Tuy nàng thích ở cùng một chỗ với La Mịch, thế nhưng không có nghĩa là nhất định phải ở cùng nhau. La Mịch muốn gia nhập Bất Hủ Tông, nàng không có ý kiến, tuy nhiên, nàng không giống hắn, nàng muốn hướng chỗ cao hơn. Bởi vì chỉ có ở nơi càng cao mới có thể đạt được thành tựu càng lớn.

- Bá phụ, chuyện này nếu để phụ thân ta biết, hắn nhất định sẽ liều mạng với ngươi.

- Liều mạng? Hắn cảm kích ta còn không kịp đấy. Đi đâu có thể bỏ tiền ra để học được phóng thích Hỏa Diễm thuật hả? Hắn mà tìm ra, ta chắc chắn sẽ giao nhi tử cho hắn. - La Thiên Diệp nhẹ giọng nỉ non, âm thanh không lớn, qua một trận cuồng phong gào thét sớm đã không còn lại chút gì. Hắn vội tăng âm lượng. - Không có gì đâu, chỉ là đi xem thôi, ngươi muốn gia nhập hay không, đến đó rồi tính. Coi như tiễn nhi tử nhà ta, lần này ngươi đi, đoán chừng cũng phải 8 năm, 10 năm mới quay về.

La Mịch cũng nói theo:

- Đúng vậy, ngươi xem như đi tiễn ta đi.

- Được rồi.

Hoa Tiểu Chu không còn lời nào để nói, đành im lặng tiếp nhận chuyện này. Suy nghĩ một chút, thật ra La Thiên Diệp nói cũng có phần đúng, chuyến này nàng đi không biết bao lâu mới có thể trở về, trước khi chia tay, ở bên cạnh La Mịch thêm vài ngày cũng tốt. Khoan hãy nói đến chuyện tình cảm, chỉ riêng việc cả hai là thanh mai trúc mã, cũng đã đủ để nàng làm vậy.

Lúc này, La Thiên Diệp cúi đầu, nhìn thấy dòng sông đặc biệt bao quanh Tinh Duyệt Thành, vừa cười vừa nói:

- Rốt cuộc cũng đến Tinh Duyệt Thành rồi, có lẽ khoảng nửa canh giờ nữa sẽ đến Thương Ngô thành thôi.

Hoa Tiểu Chu nghe vậy liền nhìn xuống, nội tâm không có quá nhiều biến hóa. Nơi đây chỉ mang cho nàng cảm giác cằn cỗi, cứ như là thôn làng giữa nơi hoang vu.

Nửa canh giờ sau, Cự yêu hạ xuống trước cổng thành.

Minh Xà hạ xuống tuy khiến nhiều người chú ý nhưng cũng không có mấy ai kinh ngạc.

Cự yêu dài cả trăm trượng cũng đã thấy rồi, so với nó, cự yêu hơn mười thước này có gì hay để thán phục.

Bình Luận (0)
Comment