Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
Thật ra mà nói, kết cấu của thanh kiếm này cũng có chút bảo thủ, khi Ôn Bình thử ngự kiếm đối chiến Trì Đao Nhân, lưỡi kiếm rất dễ dàng cắt ra yêu thân của Trì Đao Nhân. Bởi vậy có thể thấy được kiếm này so ra còn tốt hơn Lãng Tử Kiếm của Vu Mạch một chút. Nên biết, độ rộng của kiếm không quá hai ngón tay, nhưng ít nhất cũng nặng mấy trăm cân.
Bất chợt, hắn nghĩ tới bộ dạng yếu ớt vô lực của người phụ nữ kia, kinh mạch đã vỡ nát lại có thể ôm được thanh kiếm nặng mấy trăm cân, quả không đơn giản.
Sau khi thu hồi suy nghĩ, Ôn Bình lại ngự kiếm đánh giết với Trì Đao Nhân.
Hỏa Linh Chi thể, Ngự kiếm thuật, hai cái này đồng thời tiến nhập trạng thái chiến ý, cơ hồ là không qua một khắc đồng hồ, Ôn Bình đã giết được Trì Đao Nhân tương đương với tu sĩ Thông Huyền trung cảnh.
Sau đó hắn dứt khoát điều chỉnh thực lực Trì Đao Nhân lên Thông Huyền thượng cảnh.
Không dùng mạch thuật, chỉ nhờ vào Hỏa Linh Chi thể nhập môn cùng Ngự kiếm thuật nhập môn, có thể đánh ngang với Thông Huyền thượng cảnh, bất phân thắng bại.
Lần tu luyện này kéo dài không biết bao lâu, lúc hệ thống nói mọi người đã tập trung ở Quan Ảnh thất thì hắn mới đi ra, là giờ Tý, đêm khuya.
Đối mặt đoàn người nghiện phim này, Ôn Bình vội vàng giúp bọn hắn mở ra Quan ảnh thất, bất quá để Ôn Bình tò mò là La Mịch và Hoa Tiểu Chu lại không có mặt.
Sau khi mọi người đi vào Quan ảnh thất, Ôn Bình hỏi Dương Nhạc Nhạc:
- Nhạc Nhạc, bọn La Mịch đâu?
- Ban ngày tu luyện Ngự kiếm thuật, ban đêm thì một mực yên lặng ở trong Trọng Lực trường, không đi ra, có thể là cảm thấy tư vị hạng chót không dễ chịu đi!
Dương Nhạc Nhạc cười hì hì một tiếng.
Trước mắt cảnh giới thấp nhất là Triệu Dịch, nhưng Triệu Dịch là trùng tu, chỉ cần gần hai tháng là có thể tu luyện đến Luyện thể thất trọng. Lại lúc hai người La Mịch biết được cái này, một điểm bình tĩnh cuối cùng trong lòng cũng biến mất. Cho nên, cho dù là hắn ra sức dụ hoặc, bọn họ đều không có chút hứng thú nào với Quan ảnh thất.
Ôn Bình gật gù, sau khi xử lý xong việc ở Quan ảnh thất, hắn đi thẳng tới Trọng Lực trường. Vốn định nhìn xem, thuận tiện tâm sự với hai đệ tử mới, đương nhiên, quan trọng nhất là trò chuyện với La Mịch. La Mịch vừa đến đã kích phát thể hồ quán đỉnh, hắn rất có thể là kiếm tu trời sinh. Mấy ngày nay phải bảo hắn nắm chặt thời gian thử tu luyện Ngự kiếm thuật.
Trọng Lực trường các thứ, gác qua một bên trước.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ e rằng phải dựa vào hắn.
Khi Ôn Bình đi đến Trọng Lực trường, hai người La Mịch vừa vặn kết thúc tu hành, nhưng vẫn còn lưu luyến không muốn đi ra.
La Mịch thấy được Ôn Bình, vội vàng chạy lại, đầu tiên là khom người hành lễ, sau đó đi thẳng vào vấn đề hỏi:
- Tông chủ, hôm nay, Dương sư huynh nói cho ta, ta không thể tu luyện Hỏa diễm thuật, là thật sao?
Hắn đến Bất Hủ Tông, ban sơ là muốn phóng thích hỏa xà.
Bây giờ nhận được tin không có cách tu luyện, hắn ít nhiều cũng có thất vọng.
Ôn Bình trả lời :
- Không sai biệt lắm chính là như vậy, bởi vì thực lực ngươi bây giờ quá kém, đợi đến luyện thể bát trọng rồi hãy nói. Thật ra ngươi nên đi con đường kiếm tu, ngươi lĩnh ngộ Ngự kiếm thuật coi như không tệ, nếu như tu hành nó, tương lai nhất định có thể đi xa hơn Hỏa Xà thuật.
La Mịch gật gù.
- Ách, tông chủ, ta đã biết... Đúng, Ôn tông chủ, ta còn có thể đi vào Trọng lực trường không?
- Mỗi người một ngày chỉ có ba canh giờ.
- Tông chủ, ta có thể trả thêm kim tệ, ngài cho ta vào tu luyện đi, cảm giác đứng hạng chót thật khó chịu nha!
Nói xong, La Mịch lấy ra kim phiếu một trăm kim tệ.
Ôn Bình thẳng thừng từ chối:
- Cho gấp trăm lần cũng vô ích!
- Tông chủ... A Chu, giúp ta cầu một chút!
La Mịch vội vàng xin giúp đỡ, tiểu cô nương vốn là trời sinh nũng nịu mà.
A Chu ngây ra một lúc, có lẽ là xấu hổ không dám mở miệng, tâm tư có chút phức tạp, phút chốc quên luôn chuyện La Mịch nhờ nàng hỗ trợ.
Đương nhiên, loại tâm tư phức tạp này là vì cao hứng, cũng là vì trực giác của bản thân hôm qua mà hưng phấn.
Thật ra lúc đầu gia nhập Bất Hủ Tông là không phục, mà bây giờ, nàng thật thích Bất Hủ Tông rồi.
Chỗ này không quá phân chia giai cấp, chỉ cần ngươi dám bỏ tiền, có thể hưởng thụ hết thảy. Cũng tỉ như Trọng Lực trường này, nếu ở Di Thiên tông, chỉ sợ đệ tử hạch tâm mới có thể đi vào tu luyện!
Liền điểm này, loại quy củ giới hạn ba canh giờ đã không còn bao nhiêu ý nghĩa.
Ôn Bình không biết suy nghĩ trong lòng Hoa Tiểu Chu, chợt dùng ánh mắt quét sang Hoa Tiểu Chu nói:
- A Chu ngươi học qua kiếm pháp sao?
- A, không có!
Hoa Tiểu Chu mặt đỏ lên, thật ra nàng cũng không biết tại sao lại như thế.
Tóm lại, nàng cảm thấy chỉ cần nhìn Ôn Bình liền rất xấu hổ.
Ôn Bình lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn không nghĩ tới Hoa Tiểu Chu nhìn ngang ngược này lại còn biết xấu hổ, nói:
- Có thể đi học Ngự Kiếm thuật một chút!
Không đợi hai người tiếp tục nói chuyện, Ôn Bình nói tiếp:
- Các ngươi tu luyện tiếp đi, ta đi trước!
- Tông chủ đi thong thả!
Hai người cùng lên tiếng.
Ôn Bình trở lại Thính Vũ các, bắt đầu phiền não về nhiệm vụ chi nhánh.
Chỉ còn dư lại ba ngày.
Muốn tìm một kiếm tu trời sinh, để hắn tu luyện Ngự kiếm thuật đến tiểu thành có chút gian nan thật mà.
Chủ yếu nhất là thời gian tu luyện tất cả mọi người đã được phân chia, Ôn Bình mặc dù là tông chủ một tông nhưng cũng không tiện để cho bọn họ năm ngày liên tục không ngủ nghỉ để luyện Ngự kiếm thuật.
- Hệ thống, có thể giảm giá không?
Hệ thống trả lời :
- Kí chủ, chỗ này không có bán đồ, nhưng có thể đưa ra một vài biện pháp thích hợp. Nếu không nhiệm vụ chi nhánh rất có thể sẽ không hoàn thành được.
- Vậy bây giờ trong các đệ tử, có kiếm tu trời sinh hay không?
- Khả năng có.
- Đó chính là có!
Ôn Bình đứng lên, trên mặt lộ ra một tia vui vẻ.
Quả nhiên, kiếm tu trời sinh rất có thể là La Mịch.
- Kí chủ, chỉ là có thể có mà thôi. Cũng không nhất định là có!
- Xoạt!
Hệ thống lập tức dội một gáo nước lạnh cho hắn. Đang lúc Ôn Bình nghĩ biện pháp giải quyết chuyện của La Mịch, thanh âm hệ thống bỗng nhiên thay đổi.
- Tuyên bố nhiệm vụ.
- Lại có nhiệm vụ?
Nhiệm vụ này chưa xong thì đã có nhiệm vụ mới.
- Nhiệm vụ chi nhánh: Thi đấu.
- Một tông môn ưu tú, tự nhiên không thể đơn thuần chỉ là tu luyện, khai triển tông môn thi đấu, mới có thể kích thích tu hành lẫn đấu chí của mọi người phát huy. Cho nên, ngày kia cử hành thi đấu đặc thù, người đứng đầu sẽ nhận được được phần thưởng: Hỏa long thuật, một kiện pháp bảo bất kỳ trong thế giới "Tru Tiên". Chú thích: Lần tranh tài này tất cả đều có thể tham gia.
- Ban thưởng: tăng định mức thời gian tu luyện Thập tầng tháp, thời gian tu hành trong đó là bảy mươi hai canh giờ.
- Ta thích ban thưởng này!
Thập tầng tháp ngoài định mức tiến nhập, hơn nữa lên tới bảy hai canh giờ.
Không còn là một lần bốn canh giờ đáng thương như trước nữa.
Muốn tu hành cái gì, tất nhiên có thể nhanh chóng đề thăng cảnh giới.
Vui sướng qua đi, Ôn Bình nhìn sang nội dung nhiệm vụ.
- Hệ thống, lần tranh tài này là ta sắp xếp, hay là...
- Trong tông môn sẽ tự động diễn sinh ra cửa ải thi đấu, kí chủ chỉ cần thực hiện tốt việc quản lý là được, lần so tài này không hạn chế thân phận, trưởng lão cũng có thể dự thi.
- Trưởng lão cũng có thể tham gia, đây cũng hơi không thích hợp nha!
Chiêm Đài Thanh Huyền chẳng phải sẽ nắm chắc phần thắng?
Vậy còn so cái khỉ gì nữa?
Hệ thống dường như biết suy nghĩ của Ôn Bình, vội vàng giải thích :
- Thi đấu sẽ áp chế tu vi của mọi người tại Luyện thể thập tam trọng, đồng thời hạn chế luôn tất cả năng lực không liên quan, chỉ có thể phóng thích năng lực học được từ Bất Hủ Tông.
Nghe được hệ thống nói Ôn Bình cười hỏi:
- Hệ thống, ngươi xác định nhiệm vụ này không phải thiết định để hoàn thành xong nhiệm vụ kiếm tu trời sinh à?
Hệ thống lên tiếng:
- Cả hai hỗ trợ lẫn nhau. Cho nên kí chủ xin hãy để mọi người chuẩn bị sẵn sàng trong hai, ba ngày này, ngày mốt sẽ mở cửa ải thi đấu.