Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Triệu khách khanh, Bất Hủ tông chúng ta chính là như thế này. Đi vào Phong chi cốc tu hành một canh giờ, phải tốn một viên bạch tinh!
Chiêm Đài Thanh Huyền đứng một bên giải thích nói.
- Nơi này có thể nhìn thấy... Với cảnh giới của Triệu khách khanh, có thể tiến vào Phong chi cốc. Nhưng khoảng thời gian này đang tranh tài, Cụ Phong Thuật cùng Phong Chi Cấm Cố hai thí luyện này đều đã xếp đầy. Tuy nhiên vẫn có thể đi những nơi khác xem thử, còn có những tràng tu luyện khác!
Nói xong, Chiêm Đài Thanh Huyền còn cố ý đi ra phía ngoài chỉ chỉ bảng thông báo thu lệ phí.
Trọng Lực trường...
Hung thú thí luyện trường...
Các loại.
Long Kha nghe không rõ những lời của Chiêm Đài Thanh Huyền, trong lòng tò mò, đi ra ngoài. Tấm bảng kia nàng có thấy, chỉ không biết trên đó có ý gì. Nay lại nghe Chiêm Đài Thanh Huyền nói chuyện, nàng mới hiểu hóa ra là chỉ giá cả tu luyện trong tông môn.
Cùng loại với điểm cống hiến tích lũy đệ tử kiếm được trong tông môn, sau đó sử dụng điểm cống hiến tích lũy được để đi tu luyện trận.
Bất Hủ tông rất trực tiếp, chính là dùng kim tệ cùng bạch tinh. Mấy hạng mục đầu, Long Kha nhìn vào cũng không cảm thấy có gì không ổn, cũng là rất ít tiền. Thế nhưng đến phần sau, nào là Niết Bàn ốc, Huyền Cấp ốc cùng Phong Chi cốc thu phí quả thực khiến nàng bị dọa sợ không nhẹ.
Một viên bạch tinh một lần...
Niết Bàn ốc này có hơi quá hố người đi?
Hẳn là không có người đi vào đó.
Tiếp tục nhìn xuống, nàng lại nhịn không được kinh hô một tiếng:
- Một viên bạch tinh một canh giờ, tại sao không đi cướp luôn đi?
Đứa cháu này của mình cũng quá ác đi?
Hóa ra thu tiền nhập tông chỉ là mở màn, sau khi nhập tông mới là màn chính.
Giải thích xong, Chiêm Đài Thanh vội vã đi về phía Phong chi cốc, Triệu Dịch theo sát phía sau, bước chân gấp gáp. Điều này khiến Long Kha có chút buồn bực, một viên bạch tinh một canh giờ, làm sao còn hăng hái như vậy?
Một tên là Thông Huyền thượng cảnh.
Một tên là Luyện Thể cửu trọng.
Cũng không giống như là đồ đần nha.
Lúc này, Ôn Bình trong Quan ảnh thất lên tiếng.
- Thanh Huyền trưởng lão đã tiêu diệt được bao nhiêu lốc xoáy?
Triệu Tình trả lời:
- Thanh Huyền trưởng lão còn ba cái chưa giải quyết, về thời gian luôn luôn thiếu một chút như thế. Tông chủ, trận thi đấu này hẳn là biến thành cuộc đấu giữa Thanh Huyền trưởng lão và Lâm Khả Vô sư đệ!
Ôn Bình cười khẽ gật đầu;
- Tiếp theo phải xem ai vận khí tốt!
Dựa theo suy đoán của hắn, bên thắng cuối cùng đoán chừng sẽ xuất hiện trong mấy ngày nữa. Về phần là Lâm Khả Vô, hay là Chiêm Đài Thanh Huyền thì Ôn Bình cũng có thể tiếp nhận. Thiêu Hỏa Côn đến trong tay ai cũng đều là người một nhà.
Quan trọng nhất là sớm hoàn thành nhiệm vụ.
Hiện tại chỉ thiếu một trăm lượt nhập cốc.
Công pháp tăng lên, mạch thuật tăng lên, còn có thể hồ quán đỉnh, ba thứ kết hợp, không khác gì trực tiếp tăng cảnh giới lên một lần. Hắn đã suy nghĩ kỹ, tăng Hỏa Long Thuật đến Huyền cấp thượng đẳng, sau đó sử dụng thể hồ quán đỉnh cho Ngự Kiếm Thuật.
Cả hai hỗ trợ lẫn nhau, với thực lực hiện tại của hắn lấy cứng đối cứng với Thần Huyền thượng cảnh hẳn sẽ không có vấn đề.
Lạc Hà kia chết, hoàn toàn là do hắn khinh địch.
Hơn nữa có tăng phúc bốn thành từ đẳng cấp danh vọng tông chủ, cũng không phải thực lực chân chính của hắn.
Bởi vì là một thanh niên mười tám tuổi, cũng không thể mỗi ngày đều ru rú trong tông môn.Thế giới lớn như thế, phải đi ra ngoài xem một chút.
Lúc này, vừa quay đầu lại, Ôn Bình liền thấy Long Kha đang nhìn chằm chằm mình bằng ánh mắt cổ quái.
- Triệu khách khanh, có vấn đề gì sao?
- Tiểu... Ôn tông chủ, Niết bàn phòng cùng Phong chi cốc kia là gì, vì sao quý như thế?
Gọi cháu của mình là tông chủ, ít nhiều có chút khó chịu, thế nhưng nàng không thể bại lộ thân phận, chỉ có thể đổi giọng cứng nhắc.
Ôn Bình nhàn nhạt trả lời:
- Bởi vì nó giá trị!
- Giá trị?
Tràng tu luyện gì mà một canh giờ mất một viên bạch tinh.
Tu luyện hai tháng như thế, cũng có thể mua một tấm nhất tinh Tuyền Qua Đồ.
- Vậy ta cũng muốn vào xem thử một chút!
Một viên bạch tinh đối với nàng mà nói không nhiều, xem như xa xỉ một phen, thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ:
- Đây, đây là một viên bạch tinh, ta cũng muốn đi nơi gọi là Phong chi cốc!
- Môn quy, khách khanh không thể tiến sân tu luyện của tông môn!
Ôn Bình không lấy viên bạch tinh kia.
- Ta chỉ vào xem một chút, một viên bạch tinh nhìn một chút còn không được sao?
- Triệu khách khanh, thời điểm ngươi nhập tông ta đã nói rất rõ ràng rồi!
- Hai cái... Ba cái, ta chỉ nhìn một chút, thế này được không?
- Không được!
Ôn Bình trực tiếp xoay đầu lại, không tiếp tục để ý đến Long Kha.
- Tiểu tử này!
Long Kha cắn môi, đôi bàn tay trắng như phấn nắm chặt, tức giận đến cả người đều nói không ra lời. Gia hỏa này nếu như biết mình là tiểu di của hắn, khẳng định không dám có thái độ này.
...
Thiên Thần đảo.
Thiên Thần Học Viện dựng sừng sững ở trung tâm đảo, ngoại viện ở ngoại vi Thiên Thần đảo, bao một vòng quanh đảo, hòa cùng thành trì trên đảo thành một thể. Mà nội viện Thiên Thần Học Viện, ở ngay trung tâm đảo.
Trung tâm Thiên Thần đảo có một ngọn núi lửa không hoạt động, lần bộc phát gần nhất đã là chuyện của ngàn năm trước, kiến trúc của nội viện thì được xây dựng dựa sát núi lửa. Đồng thời, miệng núi lửa còn được cải tạo thành một cái sân tu luyện.
Không cần nói năng rườm rà.
Mấy tên thủ tông đứng ở trên tháp cao lúc này bỗng nhiên gõ chuông lớn ở trên tháp, thanh âm hùng hậu vang vọng khắp nội viện.
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Người của Thiên Thần đảo lập tức nhìn về phía nội viện.
Bởi vì một khi chuông vang tức là có chuyện lớn.
Di Thiên tông bị diệt, hiện tại Thiên Thần Học Viện đã trở thành thế lực số một ở Minh Kính hồ, nội viện cũng trở thành thánh địa đệ nhất học phủ ở Minh Kính hồ. Nhưng lúc này lại vang lên tiếng chuông, tiếng chuông đại biểu đã xảy ra chuyện lớn
Nương theo tiếng chuông vang, cửa của các phân điện trong nội viện bỗng nhiên mở ra.
Mấy lão giả, lão ẩu cũng đi hướng chủ điện.
- Viện trưởng!
- Viện trưởng!
Mấy người đồng thời khom người, nghênh đón Cơ Lương Bình hạ xuống trước chủ điện.
Khi Cơ Lương Bình hạ xuống đất, Dực yêu lập tức bay lên trên không, qua đảo bên cạnh. Mấy tên trưởng lão nội viện sớm đã chờ đợi lập tức tiến lại gần, cùng mở miệng hỏi :
- Viện trưởng, sao rồi?
Chuyện mà họn họ hỏi, tất nhiên là chuyện mà Lộ Hợi tự thân tới cửa nói kia.
Bọn họ đều nghe qua chuyện ở Vân Hải chi đô, cho nên rất quan tâm chuyện này, đặc biệt là khi liên quan đến tứ tinh thế lực, vậy liền rất quan trọng. Quan trọng đến mức có thể để bọn họ bỏ qua bất cứ chuyện gì đang làm.
Cơ Lương Bình lắc đầu:
- Không thành được, người của Long Thần môn muốn ngay lập tức, mà người chế tác kia sau nửa tháng mới có thể bán tiếp!
- Viện trưởng, ngài không nói cho hắn biết là tứ tinh Long Thần môn muốn có sao?
- Đương nhiên có nói, thế nhưng các ngươi cũng biết, Tuyền Qua thần tượng đều là một đám quái gở. Tên mà ta biết này... Quái nhất!
- Tính tình quái gở!…
Đám người nghẹn lời, nói đến quái gở thì bọn họ cũng không thể nói gì hơn, Tuyền Qua thần tượng đều như vậy. Chỉ là người này ngay cả tứ tinh Long Thần môn ra giá như thế cũng đều cự tuyệt, thì quá mức rồi.
Nhị tinh Tuyền Qua Đồ.
Hai ngàn viên bạch tinh.
- Vậy làm sao bây giờ?
- Đúng vậy a, chúng ta bị kẹp giữa bọn họ… khó mà sống…
Mấy người lần lượt thở dài,
Cơ Lương Bình cũng không biết nên nói cái gì, chợt đi vào trong chủ điện.
Mấy người không biết làm sao, đành đuổi theo sau.
Lúc này, một lão ẩu mở miệng nói ra:
- Viện trưởng, mấy hôm nay Bất Hủ tông kia lại có động tĩnh!
- Lại có động tĩnh?
Cơ Lương Bình không có nói ra chuyện của Bất Hủ tông, cho nên trưởng lão trong học viện cũng không biết Bất Hủ tông chính là người chế tạo Tuyền Qua Đồ. Bởi vì rất khó liên hệ một thế lực ở Đông hồ với một tông môn truyền kỳ ở Vân Hải chi đô lại với nhau.
Nhưng hắn mới từ Bất Hủ tông trở về, làm sao lại có động tĩnh gì?
Ôn tông chủ không phải đang an ổn ở Thương Ngô thành sao?