Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 386 - 【Vip】 Lâm Khả Vô Kích Động

【VIP】 Lâm Khả Vô Kích Động 【VIP】 Lâm Khả Vô Kích Động

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Tiền bối, bút. - Theo sau mấy lời của Vân Hải Thương Lam, thị nữ đang đứng cạnh bàn liền đưa bút tới, đợi Ôn Bình nhận lấy, nàng mới lấy ra một cái thùng vàng. - Tiền bối, ngài viết xong thì bỏ vào đây là được, chúng ta sẽ lập tức giúp ngài an bài Tín Chuẩn.

- Ôn tông chủ, vậy lão hủ ở bên ngoài chờ ngươi. - Nghĩ đến Ôn Bình có thể cần viết vài thứ không muốn người khác biết, một ngoại nhân như hắn ở lại đây cũng không tốt, nên vội vàng tìm cớ tránh mặt.

Ôn Bình cũng không ngăn hắn ta, sau khi thị nữ cùng Vân Hải Thương Lam đều lui ra ngoài, hắn mới bắt đầu viết thư cho Bích Nguyệt Phiêu Linh. Nội dung trong thư không nhiều lắm, chủ yếu chỉ nói đến vị trí hiện tại của hắn mà thôi.

Nhét thư vào cái khe bằng ngón cái của thùng vàng, kế đó, Ôn Bình mở cửa, đưa bạch tinh cùng thùng vàng cho thị nữ.

- Tiền bối, ta đi an bài Tín Chuẩn giúp ngài.

- Ừm.

Ôn Bình gật đầu, đưa mắt nhìn thị nữ rời đi.

Sau khi Ôn Bình viết xong, Vân Hải Thương Lam liền bước vào phòng, về phần hắn ta viết gì, Ôn Bình chẳng mảy may quan tâm, vừa tản bộ trong phân điện, vừa chờ Vân Hải Thương Lam.

Đợi khoảng một phút, cuối cùng Vân Hải Thương Lam cũng đi ra.

Bất quá, vừa ra khỏi cửa, hắn không ngừng thở dài:

- Hơn ba trăm thiên kiêu cứ như vậy mất đi. Lão hủ quay về Vân Hải chi đô sợ rằng sẽ bị không ít tông môn mắng nhiếc.

- Ngươi vẫn còn để tâm đến chuyện này?

Bán bộ Trấn Nhạc cũng quan tâm đến điều tiếng?

Gặp phải Trấn Nhạc Yêu Vương, chuyện này không phải ngươi muốn tránh là có thể tránh...

Vân Hải Thương Lam cười một tiếng:

- Không để tâm, chỉ có điều cảm thấy áy náy, cũng không tiện giải thích với bọn họ.

Biết Ôn Bình đang chờ mình, Vân Hải Thương Lam cũng không nhắc đến chuyện này nữa:

- Ôn tông chủ, nếu bây giờ ngài muốn gặp Hô Lan đại sư, ta có thể dẫn đường.

- Được.

Nhiệm vụ khiến trăm vạn người biết đến Bất Hủ tông, cùng với tìm ra tin tức của phụ thân, cả hai cần phải tiến hành cùng một lúc. Hiển nhiên, Ôn Bình luôn nắm chắc thời gian, tranh thủ không để lãng phí dù là một canh giờ.

Hắn nhấc chân chuẩn bị đi, thế nhưng Lâm Khả Vô vẫn đứng yên tại chỗ.

Nghe thấy Ôn Bình nói muốn đi gặp Nhị tinh Tuyền Qua Thần tượng, Lâm Khả Vô vội nói:

- Tông chủ, ngài muốn đi gặp Tuyền Qua thần tượng... Vậy chúng ta có thể đi dạo trong Sơn Hải thành một chút được không?

- Tất cả theo ta đi gặp Hô Lan. - Mang bọn họ ra ngoài để trải nghiệm, trải nghiệm đương nhiên phải gặp người đáng gặp, chứ ngồi nhìn người qua đường thì có gì gọi là trải nghiệm?

Đương nhiên, Ôn Bình không phải không hiểu ý nghĩa cái gọi “đi dạo” Lâm Khả Vô.

Nếu đã đến Sơn Hải thành, chắc chắn không để bản thân đi một chuyến uổng công, nghe ngóng tin tức là chuyện không cần phải nói đến. Với tư cách là người thích Uyển Ngôn, hắn không thể không biết nàng muốn gia nhập tông môn nào.

- Tông chủ, ta chỉ đi dạo quanh đây một hồi, tuyệt đối không mang lại phiền toái cho ngài. - Lâm Khả Vô dường như vẫn chưa từ bỏ ý định.

- Chúng ta đến Huyền Sắc hồ một tháng, chứ không phải một lúc. - Ôn Bình vẫn như cũ, mạnh mẽ cự tuyệt ý muốn “dạo chơi” của hắn. - Dương Hề, trông chừng Lâm sư đệ, đừng để hắn chạy loạn.

- Vâng, tông chủ.

Dương Hề đưa tay bắt lấy góc áo Lâm Khả Vô, sau đó kéo hắn đuổi theo Ôn Bình:

- Cáp Cáp, chúng ta đi.

Rời khỏi Bách Tông Liên Minh, Vân Hải Thương Lam liền mang Ôn Bình bước lên một cỗ xe thú, từ từ đi xuyên qua đường phố đông đúc. Trên đoạn đường này, bọn họ nhìn thấy rất nhiều học viện cùng gia tộc.

Bất quá cũng có hơi khác thường.

Bởi vì có quá nhiều người qua lại ở Sơn Hải thành, cứ như bọn họ không cần tu luyện mỗi ngày vậy.

-Nếu như không phải ngoài ý muốn, thiên tài của ba hồ chúng ta cũng có thể tham dự tuyển chọn đệ tử lần này. - Vân Hải Thương Lam nhìn ra ngoài cửa sổ, nhịn không được cảm thán.

Ôn Bình vô thức hỏi:

- Tuyển chọn để tử?

Vân Hải Thương Lam giải thích:

- Bảy ngày này là khoảng thời gian tất cả các thế lực tụ lại cùng một chỗ để tham gia tuyển chọn. Lấy Thiết Sơn các cầm đầu, hơn trăm thế lực đều có mặt.

- Như lời ngươi nói... Long Thần môn cũng sẽ đến? - Long Thần môn phái Trấn Nhạc cảnh đến Thương Ngô thành gây rồi, vô hình chung khiến Ôn Bình chú ý đến bọn họ.

Vân Hải Thương Lam lắc đầu:

- Không... Long Thần môn cách nơi này rất xa, cho nên sẽ không đến tham dự. Thiên Kiêu của ba hồ chúng ta chỉ cần 25 tuổi bước đến ngưỡng Thông Huyền cảnh cũng đã sớm bị bọn họ tuyển đi, sẽ không đến nơi này. Còn những người chưa đạt tiêu chuẩn đều đến tham dự lần tuyển chọn này. Kỳ thật, chỉ cần tham gia, rất ít khi không được các thế lực tiếp nhận, hơi yếu kém một chút thì gia nhập ngụy Tứ tinh hoặc Tứ Tinh thế lực cũng được.

Đột nhiên, Lâm Khả Vô đặt câu hỏi.

Đây là lần đầu tiên hắn dám chen ngang trong lúc Ôn Bình cùng Vân Hải Thương Lam trò chuyện.

- Lão thành chủ, Sơn Hải thành có thế lực tam tinh nào gọi là Kỳ Binh học viện không?

- Lại nữa. - Ôn Bình bất đắc dĩ cười, Kỳ Binh học viện này hẳn là nơi Uyển Ngôn trong lòng hắn gia nhập. - Vân Hải thành chủ, có tam tinh thế lực gọi là Kỳ Binh học viện không?

Thấy Ôn Bình cũng hỏi chuyện này, Vân Hải Thương Lam cẩn thận nhớ lại.

Thế nhưng... Không có kết quả.

Sơn Hải thành có trên trăm thế lực, hắn không thể nhớ hết được.

Nếu nói ngụy tứ tinh hoặc tứ tinh thế lực, hắn chắc chắn biết rõ.

- Nếu như muốn biết, đợi lúc đi ngang diễn võ trường, thuận tay lấy một phần danh sách thế lực tham gia tuyển chọn xem thử. Danh sách này gần như là đầy đủ, vì để hấp dẫn những người ưu tú đến tham gia tuyển chọn.

- Đa tạ lão thành chủ. - Lâm Khả Vô vội vàng nói tạ.

Cứ như thế, trước khi đến chô Hô Lan, xe thú dừng lại một lúc bên ngoài diễn võ trường, Lâm Khả Vô vội vã nhảy xuống xe đi lấy danh sách.

Ôn Bình tranh thủ quan sát diễn võ trường, xung quanh bu kín người, ít nhất cũng có mười vạn. Từ trong xe thú có thể nhìn thấy rất rõ quang cảnh ở diễn võ trường... Có rất nhiều lôi đài, trên lôi đài không ngừng có người thi đấu.

- Có!

Đang lúc định nhìn thêm chút nữa, Lâm Khả Vô đột nhiên thét lến.

- Tông chủ, có Kỳ Binh học viện...

Lâm Khả Vô vội vàng chạy đến.

Ôn Bình bật cười:

- Hiện tại đã hài lòng chưa?

- Ừm. - Lâm Khả Vô vội gật đầu, nhảy lên xe thú, sau đó lại hỏi Vân Hải Thương Lam. - Lão thành chủ, ngài biết Kỳ Binh học viện ở chỗ nào không? Đây là danh sách thế lực...

Phía trên danh sách có đề nơi thế lực tọa lạc, Lâm Khả Vô không biết đó là đâu nên vội vàng tới hỏi Vân Hải Thương Lam.

Vân Hải Thương Lam liếc nhìn, đáp:

- Ở Loạn Binh nhai... Chỗ đó nằm ở phía bắc Sơn Hải thành. Nếu như ngồi xe thú, phải một hai ngày mới có thể tới.

- Chúng ta có tiện đường không? - Ôn Bình lên tiếng, giúp Lâm Khả Vô hỏi vấn đề mà hắn không dám hỏi.

Vân Hải Thương Làm lắc đầu:

- Không... Chỗ của thần tượng Hô Lan ở phía trước, nếu như muốn đến Kỳ Binh học viện, chỉ có thể đợi hôm khác.

Dứt lời, Vân Hải Thương Lam nhìn sang Lâm Khả Vô:

- Tiểu tử, ngươi để tâm đến Kỳ Binh học viện như thế, hẳn là có người quen ở đó?

- Không biết... Hai tháng trước nàng rời khỏi Đông Hồ, hiện tại có đang ở Kỳ Binh học viện hay không.... Ta cũng không dám chắc. - Vẻ mặt Lâm Khả Vô có chút mờ mịt, cảm giác như mò kim đáy biển.

Mà Vân Hải Thương Lam nói một câu lại khiến cho hắn thoáng chốc tỉnh táo lại.

- Nếu như là hai tháng trước, hắn là đến vì trận tuyển chọn này, ngươi vào xem, biết đâu tìm được.

Bình Luận (0)
Comment