Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 392 - 【Vip】 Hô Lan Xuất Quan - Đặt Mua Hàng

【VIP】 Hô Lan Xuất Quan - Đặt Mua Hàng 【VIP】 Hô Lan Xuất Quan - Đặt Mua Hàng

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Trên đài cao.

- Lâm sư đệ, vui chưa? - Lúc Lâm Khả Vô quay về đài cao, bọn người Dương Hề liền trêu chọc. - Dùng Ngự Kiếm thuật để cải biến kết quả trận đấu, nếu để cho những người kia biết được, ngươi xem như thảm rồi.

Lâm Khả Vô vô thức liếc mắt nhìn những người khác trên đài, cao tầng của Bách Tông Liên Minh đang ngồi đó, bọn họ đến đây chính là vì giữ công bằng cho trận đấu.

Tuy nhiên, Lâm Khả Vô lại không chút sợ hãi.

Dù sao bọn họ có nghe cũng không hiểu.

Tìm cái ghế ngồi xuống, hắn cười nói:

- Làm cũng đã làm rồi, hơn nữa là do tên kia thừa lúc người ta chưa chuẩn bị xông lên trước. Một đại nam nhân như hắn, đánh với nữ tử còn muốn đánh lén, làm vậy được sao?

- Lâm sư huynh, sao ngươi lại trở về như vậy? - La Mịch bên cạnh lên tiếng dò hỏi.

- Trở về xem thi đấu… Xem thi đấu chứ làm gì, hạch hỏi ta? Ngươi xem, lão thành chủ cái gì cũng không hỏi.

Lâm Khả Vô lườm La Mịch.

Đối với người thích hóng chuyện, hắn chỉ có thể nói một chữ “Cút!”.

- Ngự Kiếm thuật là gì?

Vân Hải Thương Lam đội nhiên hỏi.

Hắn không quan tâm Lâm Khả Vô thích người nào, nhưng đối với một màn kiếm bay lên kia, hắn cảm thấy rất hứng thú. Nghe được là do Lâm Khả Vô làm, hắn cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Thông Huyền hạ cảnh Lâm Khả Vô hẳn là có bí pháp gì đó?

Lâm Khả Vô bất đắc dĩ cười, còn học điệu bộ của Ôn Bình, nói:

- Ngự Kiếm thuật là một pháp thuật cơ bản của tông ta… Thuật pháp… Thuật pháp. Lão thành chủ, nếu như muốn học, có thể nhập Bất Hủ tông, chỉ cần tốn 500 khối kim tệ… Bao dạy.

- Năm trăm kim tệ bao dạy? - Vân Hải Thương Lam ngây ra một lúc, hắn không nghĩ đến sẽ nhận được đáp án như vậy.

Năm trăm kim tệ là có thể mua được bí pháp?

Xem ra hẳn không phải là mạch thuật gì cả, có lẽ là hiệu quả của cảnh giới võ pháp Nhân Kiếm Hợp Nhất mà thôi.

Vân Hải Thương Lam vội nói tiếp:

- Tiếp tục xem, đợi lát nữa chúng ta quay về tìm Ôn tông chủ.

Ba người gật đầu.

Trong lúc đó, Ôn Bình đã quay về khách sạn. Tin tức của Thiết Sơn các hắn đã tìm hiểu rất rõ ràng.

Lúc sáng, hắn cố ý tìm một gã Thần Huyền thượng cảnh vạn sự thông, chuyên môn bán tin tình báo, vốn “sinh” ra do tranh chấp thế lực. Theo như gã vạn sự thông kia nói, Thiết Sơn các không phụ thuộc bất kỳ thế lực nào.

Mặc dù bọn họ không phải thế lực cấp cự đầu nhưng thực lực cũng tương đối hùng hậu, không liên quan đến việc nó quy phụ thế lực nào cả. Nếu như cố gắng tìm cho ra thì cũng chỉ có Bách Tông Liên Minh.

Hiện tại, hắn đành phải tiếp tục chờ đợi tin tức của Bích Nguyệt Phiêu Linh.

Dù sao hắn vẫn đang trong quá trình tìm hiểu chuyện của phụ thân Ôn Ngôn, xác suất chạm đến chân tướng rất lớn.

Hiện tại, chỉ có thể giải quyết chuyện Tam tinh Tuyền Qua đồ cho xong trước đã.

Sau đó, mượn nó giúp Bất Hủ tông lan danh, nếu như không được, đành phải tìm cách khác để dương danh vậy.

Chạng vạng tối, bọn Lâm Khả Vô trở về khách sạn, lúc nhìn thấy tâm trạng của Lâm Khả Vô khác hẳn lúc sáng, không cần đoán, Ôn Bình cũng biết chắc tên này nhất định đã tìm được Uyển Ngôn rồi.

Nhìn cái vẻ mặt kia kia… Khác nào chó thấy xương?

Rất có thể Uyển Ngôn đã tiếp nhận hắn.

Tuy Ôn Bình thấy chuyện này là không có khả năng, nhưng vẻ mặt của Lâm Khả Vô lại biểu lộ… Chắc là được đi.

Hôm sau.

Trong lúc chờ đợi, Ôn Bình không có chuyện gì khác, nên đã quyết định đi dạo Sơn Hải thành một chút, nhìn xem phong thổ nơi đây. Bất quá, vừa định ra cửa thì Vân Hải Thương Lam từ bên ngoài trở về tìm hắn.

- Ôn tông chủ, Hô Lan xuất quan.

- Xuất quan?

Không phải nói ngày mai sao?

Hô Lan này thật sự có bản lĩnh như vậy? Có thể giảm bớt thời gian chế tác Nhị tinh Tuyền Qua đồ xuống một phần ba?

Vân Hải Thương Lam nói tiếp:

- Chế tác Nhị tinh Tuyền Qua đồ thất bại nên mới xuất quan sớm.

Ôn Bình lắc đầu:

- Hóa ra là thất bại.

Chợt Ôn Bình nhìn về phía Lâm Khả Vô, ba người bọn họ đang chuẩn bị đến diễn võ trường:

- Khả Vô, hôm nay các ngươi theo ta đi gặp Hô Lan, thi đấu tuyển chọn không có gì để xem cả.

- Vâng, tông chủ.

Ba người gật đầu, tuy không thể xem náo nhiệt, nhưng được đi gặp một Nhị tinh Tuyền Qua thần tượng cũng là một chuyện rất đáng kích động. Chủ yếu là vì Lâm Khả Vô đã tìm được Uyển Ngôn, không cần đến đó nữa.

Sau khi tìm được nàng, diễn võ trường gì đó chỉ là gió thoảng mây bay mà thôi.

Thiên tài có lợi hại đến đâu, rơi vào tay hắn cũng chỉ một gậy, nhìn thêm cũng chẳng có ý nghĩa gì.

...

Bên ngoài phủ đệ Hô Lan.

Nghe thấy tin tức Hô Lan đại sư xuất quan, có rất nhiều người đến viếng thăm. Bởi vì Hô Lan nói muốn điều chỉnh tâm tình một chút, cho nên mấy người này mới đứng bên ngoài chờ, cũng đã nửa giờ rồi.

Thế nhưng bọn họ vẫn tiếp tục chờ… Trong một ngày, Hô Lan đại sự chỉ gặp 1 người, nếu rời đi lúc này sợ là sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt.

- Đa Hòa, hay là hôm khác ngươi lại đến cầu Tuyền Qua đồ đi, ta muốn lấy nàng dâu, dùng Tuyên Qua đồ làm sính lễ… Mấy ngày nữa phải có. - Một gã trung niên cười nói với lão giả bên cạnh.

Vẻ ngoài lão giả chỉ khoảng 50 ~ 60 tuổi, có vài nếp nhăn, nhưng cũng không quá rõ ràng.

Trong tay hắn cầm một cái bạch sắc lưu kim hồ lô, thập phần đặc biệt.

Nghe thấy lời của nam nhân trung niên, hắn lạnh lùng cười một tiếng, sau đó liếc nhìn đám người xung quanh, nói:

- Sao ngươi không đi nói với bọn họ ấy? Lão phu đợi cái Nhị tinh Tuyền Qua đồ này đã lâu… Có phải ngươi thấy Kỳ Binh học viện chúng ta dễ khi dễ?

- Cái lão này… Động một chút là chụp mũ. Viện trưởng Kỳ Binh học viện rất giỏi à? Đợi ngày nào đó ta tiến tới Bán bộ Trấn Nhạc, nhất định sẽ giáo huấn ngươi. - Nam nhân trung niên nửa đùng nửa thật, chơt quét mắt nhìn xung quanh. - Các ngươi ai muốn cướp, chính là quấy rối nhân duyên của ta, cùng Hồn gia là tử địch.

Nam nhân trung niên lạnh lùng nói.

Bất quá tại đây đều là tam tinh thế lực, cấp cự đầu cũng không thiếu, đương nhiên chẳng ai sợ ai.

- Lăn tăn cái gì? Ai lão phu cũng không gặp, đều lăn hết cho ta! - Lúc này, trong phủ liền vọng đến âm thanh giận giữ, chính là Hô Lan đại sư. Nghe thấy mấy lời này, sắc mặt đám người đều trở nên khó coi.

- Làm sao bây giờ?

- Được… Ai cũng không gặp.

- Cho ngươi tranh cãi, tranh cãi này!

Mười mấy người xầm xì một hồi, cuối cùng đành bất đắc dĩ rời đi.

Đúng lúc này, xe thú của Ôn Bình dừng trước cửa Hô gia. Khi thấy Ôn Bình bước xuống xe, Hô Lan đại sư liền bước ra đón, tiếp đãi rất nồng nhiệt.

- Người này là ai?

- Hô Lan đại sư vậy mà đích thân nghênh đón, ngay cả bản tính thối chết đi được cũng biến đâu hết. - Ngày thường, coi như tâm trạng có tốt, Hô Lan cũng không nghênh đón ai cả, bởi vì phía sau hắn có chỗ dựa là Tam tinh Tuyền Qua thần tượng.

Người hôm nay đến đây phần lớn đều là người của tam tinh thế lực, không có ai thấp hơn Thần Huyền trung cảnh cả.

Vậy mà Hô Lan lại chẳng chút nể mặt, còn khiến cho bọn họ giận mà không dám phát tác.

Lòng hiếu kỳ thôi thúc, không ai rời đi, tất cả đều chăm chú nhìn đoàn người đang tiến vào cửa chính. Bất quá, lúc nhìn dọ thám Vân Hải Thương Lam, nét mặt cả đám thoáng biến sắc.

- Bán bộ Trấn Nhạc!

Đa Hòa cả kinh.

Mấy lời này vừa ra, kéo theo một hồi nghị luận.

- Người nọ là ai? Vậy mà để cho một Bán bộ Trấn Nhạc làm tùy tùng, còn khiến Hô Lan đại sư phải đích thân nghênh đón.

- Chẳng lẽ là người của Tứ tinh thế lực?

- Mặc kệ người của ai thì đều là đại nhân vật, xem ra, ý định cầu Tuyền Qua đồ của chúng ta xem như ngâm nước nóng rồi.

Mười mấy người lộ ra vẻ mặt mất mát.

Bình Luận (0)
Comment