Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 394 - 【Vip】 Tam Tinh Tuyền Qua Thần Tượng Tay Run

【VIP】 Tam Tinh Tuyền Qua Thần Tượng Tay Run 【VIP】 Tam Tinh Tuyền Qua Thần Tượng Tay Run

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

- Cái gì nằm ngoài ngũ hành? - Hô Lan giật mình, hắn không rõ lời này của Vân Hải Thương Lam là có ý gì.

Không phải Tuyền Qua đồ từ trước đến nay chỉ tăng phúc dị mạch Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thôi sao?

Mấy ngàn năm nay chưa từng thay đổi.

Đương nhiên không phải bọn họ không muốn sáng tạo ra thứ mới, mạch thuật có thể không ngừng sáng tạo, trên lý thuyết Tuyền Qua đồ cũng có thể làm được. Nhưng vô luận làm cách nào cũng không thể tìm được Tuyền Qua đồ kiểu mới.

Bởi vì Tuyền Qua thần tượng không thể nào đạt đến cảnh giới có thể tùy ý thu mua thiên tài địa bảo, muốn sáng tạo ra thứ mới… Sợ là ngay cả Bách Tông Liên Minh cũng không dưỡng nổi loại thần tượng như vậy, dù chỉ là Nhất tuyền cũng không được.

Vân Hải Thương Lam nhíu mày, lộ ra ngạo ý, nói:

- Ôn tông chủ đã sáng tạo ra dị mạch Tuyền Qua đồ nằm ngoài ngũ hành. Hơn nữa, còn bán ngay tại Vân Hải chi đô, cũng đã bị ta mua được. Hiện tại… Hô Lan huynh còn cảm thấy Ôn tông chủ không có biện pháp thuyết phục Từ Nhiên đại sư nữa không?

Dứt lời, Vân Hải Thương Lam liếc nhìn Ôn Bình.

Thấy hắn không tỏ vẻ trách cứ khi mình nói ra chuyện này, Vân Hải Thương Lan lại nhìn Hô Lan bằng ánh mắt kiêu ngạo. Bởi lẽ tấm Tuyền Qua đồ thuộc tính Phong đầu tiên đã thuộc về hắn.

- Ah! - Hô Lan sừng sốt.

Không, phải nói là bị sợ đến ngây người.

Hắn biết Vân Hải Thương Lam dùng chuyện như vậy đi lừa hắn cũng chẳng có ý nghĩa gì, mà cho dù hắn ta có thật sự nói dối thì khẳng định cũng sẽ không nói trong tay mình đang giữ một tấm.

Đã dám nói như vậy thì chuyện này tất là sự thật.

- Vân Hải huynh, có thể chiêm ngưỡng thử một lần hay không?

- Cái này không được… Ta mua xong liền mang chon hi tử, nếu như ngươi muốn nhìn, vậy thì lần sau cứ đến Vân Hải chi đô. Nhi tử của ta hiện đã trở thành Thông Huyền dị mạch thuộc tính Phong đầu tiên ở Thiên Địa hồ, xem thử ắt biết.

Thuộc tính Phong?

Hô Lan há mồm kinh ngạc.

- Nếu như đúng là vậy, sau khi biết được, gia sư nhất định sẽ hung phấn đến không ngủ được…

Bất quá, vừa cao hứng đến quên hết thảy, nét mặt của hắn thoáng chốc lại trầm xuống. Nhìn Ôn Bình, biểu lộ có chút phức tạp, gian nan mở miệng:

- Ôn tông chủ, thật ra gia sư không muốn làm Tam tuyền Tuyền Qua đồ là có nguyên nhân, dị mạch có thuộc tính nằm ngoài ngũ hành cố nhiên trân quý, tuyệt đối có thể đổi được một tấm Tam tuyền Tuyền Qua đồ, nhưng mà gia sư hắn… bất lực.

- Vì sao? - Thấy Hô Lan dùng lý do này để thoái thác, Ôn Bình nghi hoặc hỏi.

Hô Lan vung tay lên, hạ nhân lập tức lui ra.

Trong đại đường chỉ còn lại có bốn người, bọn Lâm Khả Vô cũng thối lui ra ngoài sân.

- Gia sư thật ra không thể tiếp tục làm Tuyền Qua đồ, cho nên Ôn tông chủ có làm gì thì cũng chỉ là phí công. - Nói xong, Hô Lan ngồi trở lại, biểu lộ bất đắc dĩ. - Ôn tông chủ, Vân Hải huynh, các ngươi biết rõ chuyện này, xin chớ nói ra ngoài. Đây không phải là chuyện đùa.

- Không thể làm… - Vân Hải Thương Lam như hiểu ra điều gì, gật đầu.

Biểu lộ của Ôn Bình thì có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ trong lòng: Cái này nên giải quyết thế nào đây? Ta phải đi đâu tìm Tam tinh Tuyền Qua đồ? Mặc dù không nhất định phải dựa vào Tuyền Qua đồ mới có thể dương danh, mặc dù vận dụng những cách thức khác cũng được, thế nhưng trong nhiệm vụ có một mục tiêu chính là cải tạo một tấm Tam tinh Tuyền Qua đồ.

Cái này không thành, dựa vào cách thức khác khiến trăm vạn người nhớ đến Bất Hủ tông thì cũng chẳng được gì.

Năm ngàn giá trị danh vọng.

Danh vọng tông chủ tăng vọt lên hai cấp… Bỏ đi.

Ngẫu nhiên thăng cấp kiến trúc tông môn một lần… Cũng bỏ đi.

Mở ra đại sảnh nhiệm vụ… Cái đó không cần bàn đến nữa.

- Nguyên nhân gì? - Xuất phát từ không cam lòng, Ôn Bình thuận miệng hỏi, dù sao hắn cũng có Mệnh hạch…

- Tay run…

- Chuyện này…

Được rồi, có mệnh hạch cũng vô dụng.

Một chức nghiệp dựa vào đôi tay để kiếm cơm mà lại run tay thì… Như bác sĩ nội khoa vậy, cầm dao không được thì làm sao giải phẫu… Như vậy chẳng khác nào phế đi.

Ngay khi Ôn Bình đã tâm tàn ý lạnh, chuẩn bị tìm cách khác thì Hô Lan lại lên tiếng, dường như phát ra trong vô thức.

- Mười năm trước, gia sư cô đọng một loại thiên tài địa bảo gọi là Quỷ Mặc Thạch, muốn dùng nó để chế tạo một tấm Tam tuyền Tuyền Qua đồ. Thế nhưng không ngờ Quỷ Mặc thạch lại không thật sự là Quỷ Mặc thạch, mà là Ma thạch. Cả hai mặc dù chỉ kém có một chữ, hơn nữa vẻ ngoài lại tương tự, thế nhưng cái thứ hai là độc.

Vừa dứt lời, nghe thấy hai chữ “ma thạch”, mặc dù không phải Tuyền Qua thần, Vân Hải Thương Lam cũng biến sắc.

- Tử Nhiên đại sư sao lại không phân rõ Quỷ Mặc thạch cùng Ma thạch?

- Chế tác Nhị tuyền Tuyền Qua đồ, Quỷ Mặc thạch bình thường cùng Ma thạch rất dễ nhận biết. Nhưng Quỷ Mặc thạch dùng để chế tác Tam tuyền Tuyền Qua đồ có mùi, cảm nhận giống hệt với Ma thạch, thậm chí màu sắc cũng không khác biệt. Mà một khi phạm sai lầm… Chính là vạn kiếp bất phục.

Ôn Bình hỏi;

- Vậy tại sao Tử Nhiên đại sư lại tiếp phần sinh ý này? - Đã biết rõ trong núi có hổ mà còn lên núi?

- Là hứa hẹn lúc trước của gia sư, không thể vi phạm. Cho dù gia sư đã nghiên cứu hơn trăm lượt vẫn như trước nhìn lầm… Sau khi hít phải ma thạch đã dung luyện, người không còn làm Tuyền Qua đồ cho người ta nữa. Tay run… Căn bản đến việc cơ bản nhất là dung luyện cũng không làm được.

Hô Lan bất đắc dĩ cười khổ

Đáng tiếc, nếu như sư phụ còn có thể chế tác Tuyền Qua đồ, biết có người sáng tạo ra được thuộc tính dị mặc, hắn nhất định sẽ cao hứng đến mức không ngủ được. Mặc kệ có trả cái giá lớn cỡ nào cũng quyết phải học.

- Ma thạch.

Lúc này, Ôn Bình thầm hỏi hệ thống.

Hệ thống không chút do dự cung cấp tin tức cho hắn.

- Ma thạch là một loại thiên tài địa bảo khá đặc thù, không thích hợp để chế tác Tuyền Qua đồ, chỉ có thể dùng để tu bổ Linh thể. Căn cứ theo tư liệu ta tìm được cho thấy, chỉ cần có nhãn lực, kỳ thật có thể lập tức phát hiện điểm bất đồng của nó cùng Quỷ Mặc thạch, dùng lửa đổ một hồi, màu sắc tất sẽ thay đổi.

- Không phải ai cũng có bổn sự này… Bớt khoe khoang đi, nói biện pháp giải quyết.

- Nếu quả thật không cẩn thận tính sai, hút phải độc khí của Ma thạch, vậy thì vấn đề không nhỏ đâu. Nếu như không có Linh thể chuyên “ăn” Ma thạch, độc khí chắc chắn không tản ra ngoài được.

- Hệ thống, có thể nói thẳng biện pháp được không?

- Dùng một lượng lớn lá Kiến Mộc làm thành Nguyệt Quang sủi cảo là được. Chỉ là dùng lá Kiến Mộc để loại trừ đại bổ chi vật là quá mức lãng phí. Bổn hệ thống không kiến nghị Kí chủ sử dụng như vậy.

- Đối với vài người là đại bổ chi vật, còn với những người khác thì chính là độc dược. Cái đó không thể dùng cách nói lãng phí được… - Nói đùa, một khối bạch tinh trồng được một gốc Kiến Mộc, hắn có gì mà không nỡ.

Đại tài tiểu dụng?

Cũng chưa hẳn.

Cũng may, trước khi đi hắn có hai không ít lá Kiến Mộc, vốn định dùng để phòng thân, hiện tại vừa hay cũng có chút công dụng.

- Nếu như chỉ là hít phải độc khí của Ma thạch thì… Vừa hay, ta có biện pháp. - Khóe miệng Ôn Bình nhếch lên. - Hô huynh, ngươi cứ đưa địa chỉ cho ta đi.

Hô Lan lên tiếng:

- Ôn tông chủ, ngươi thực sự có biện pháp?

- Ừm, chỉ cần Tử Nhiên đại sư nguyện ý giúp ta làm Tam tuyền Tuyền Qua đồ, ta sẽ giúp đại sư một lần, thế nào?

Ôn Bình cũng không phải đại thiện nhân thích hành y tế thế.

Nếu như vị Tam tuyền đại sư kia không phải vừa lúc hữu dụng, hắn mới không rãnh rỗi đi cứu người không liên quan.

- Gia sư cũng đã bái phỏng một vài y đạo thánh thủ, thế nhưng đều không có kết quả… - Chỗ của gia sư là bí mật, hắn cũng không dám tùy tiện tiết lộ. - Ta không nghi ngờ Ôn tông chủ, chỉ là nói miệng không bằng…

Bình Luận (0)
Comment