Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 409 - 【Vip】 Tương Ly

【VIP】 Tương Ly 【VIP】 Tương Ly

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Mịii

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Cùng với tiếng bước chân của hắn, trên con đường thông ra ngoài Học Viên, sáng sớm chỉ có lác đác vài người bắt đầu rầm rì bàn tán. Bởi vì tất cả mọi người đều biết vị Thông Huyền thượng cảnh mà Khuê trưởng lão gọi tới này.

Khuê trưởng lão đại đệ tử, Quý Đông.

Quý Đông vừa đột phá đến Thông Huyền thượng cảnh không lâu trước đây, tuy nổi danh không lâu, nhưng dù sao cũng là Thông Huyền thượng cảnh, đến bao nhiêu Thông Huyền trung cảnh cũng không phải đối thủ của hắn.

Loại thực lực này, giữa đám đệ tử của học viện chỉ cần tiến một bước nữa là được làm lão sư rồi.

- Khuê trưởng lão đã thực sự nổi giận.

- Chắc rồi, đệ tử của mình, thân thích của mình bị đánh trọng thương tại học viện, không phải là gián tiếp đánh vào Khuê mặt trưởng lão sao?

- Nhưng là gọi một cái...

Người đang nói vốn dĩ định nói là: Gọi một Thông Huyền thượng cảnh ra không phải quá khi dễ người sao? Nhưng ánh mắt vô tình chạm phải tầm mắt Quý Đông, nhìn thấy tia sáng lạnh trong mắt hắn ta, hắn vội ngậm miệng lại.

Lúc Lâm Khả Vô cùng Uyển Ngôn cảm nhận được cảnh giới của đối phương, cả hai biến sắc.

Uyển Ngôn vội mở miệng:

- Lão sư, mấy ngày trước đây là do A Côn sư huynh… Bọn họ yêu cầu đến trường giác đấu, cũng không phải Lâm Khả Vô sai. Ngài gọi Quý Đông sư huynh ra, phải chăng có chút...

- Có chút gì? - Khuê trưởng lão trực tiếp đánh gãy lời Uyển Ngôn, lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng. - Công pháp lão phu đưa ngươi, ngươi đã hiểu rõ rồi à? Bây giờ còn có tâm tư nói chuyện yêu đương, không muốn phát triển, định trùng tu công pháp 10 nữa mới quay về Thập Tam trọng?

Hai câu chất vấn khiến cho Uyển Ngôn ngơ ngẩn.

Nàng không biết nên nói gì nữa.

Kỳ thật không phải là không biết nói gì, lời phản bác đã có sẵn trong đầu, thế nhưng không thể nói ra.

Càng nói sẽ chỉ làm tình huống hiện tại càng tệ hơn!

Nhưng nếu như không nói, không có nghĩa là Lâm Khả Vô không nói:

- Theo ta đi. Ta có biện pháp giúp ngươi không cần trùng tu công pháp, cũng có thể tiến thẳng lên Thần huyền cảnh.

Bất Hủ tông có Niết Bàn phòng.

Cho tới bây giờ trùng tu công pháp không là vấn đề.

Thế nhưng, lúc này Uyển Ngôn lại không lên tiếng, bởi vì toàn bộ lực chú ý của nàng đều trên người Khuê trưởng lão.

- Nực cười thay, Tuổi còn nhỏ cái gì cũng không biết vậy mà lại thích nói hươu nói vượn, nếu như có biện pháp như thế, thử hỏi có ai cần phải buồn rầu vì không đạt đến Thần Huyền cảnh? - Ống tay áo Khuê trưởng lão hất lên, lui về sau mấy bước. - Uyển Ngôn, trở lại phòng tu luyện của ngươi, trùng tu công pháp... Quý Đông, thay sư đệ ngươi báo thù.

- Sư phụ!

Uyển Ngôn đứng thẳng người, chắn trước mặt Quý Đông, ngăn bước chân của hắn.

- Còn ngăn cản, lão phu liền trục xuất ngươi khỏi sư môn. - Khuê trưởng lão giận dữ nhìn Uyển Ngôn, chợt cảm thấy không đáng thay cho A Côn cùng Lâm Sơn. Cơ hội để nàng vào nội viện là do chính bọn họ cầu hắn.

Sau khi Lâm Sơn bọn họ bị thương,Uyển Ngôn không tới thăm coi như xong.

Vậy mà giờ nó lại còn ở đây che chở kẻ đả ngươi bọn họ.

Nghe được những lời này, trong lòng Uyển Ngôn cảm thấy thất lạc một chút, thế nhưng lúc quay đầu nhìn thấy Lâm Khả Vô, tâm nàng trở nên vô cùng kiên định:

- Sư phụ, nếu như ngài muốn giáo huấn Khả Vô, vậy thì để Quý Đông sư huynh bước qua người ta.

Lâm Khả Vô làm hết thảy cũng là vì muốn chứng minh bản thân với nàng.

Vô luận như thế nào nàng cũng sẽ không để cho Lâm Khả Vô gặp chuyện không may.

Nghe tiểu sư muội của mình nói chuyện kiên quyết như thế, Quý Đông liền quay đầu nhìn về phía Khuê trưởng lão.

Tiểu sư muội ngăn cản, rốt cuộc, hắn có nên động thủ hay không?

- Hảo!

- Hảo!

- Hảo!

Chân mày Khuê trưởng lão nhướng cao, nói liên tục ba chữ “Hảo”.

Nói xong, hắn giơ tay tụ khí, đặt ở một góc trường bào của mình.

Cắt bào đoạn nghĩa!

Từ nay về sau không còn liên quan!

- Như ngươi mong muốn, lão phu không quen biết ngươi! - Khuê trưởng lão lạnh lùng hất tay áo, Quý Đông động.

Ngay khi Quý Đông chuẩn bị đẩy Uyển Ngôn ra, Lâm Khả Vô liền tiến lên trước một bước:

- Uyển Ngôn, cẩn thận.

Lâm Khả Vô vung tay đẩy cái tay đang hướng về Uyển Ngôn, tay còn lại trực tiếp ôm lấy nàng, đẩy ra sau. Uyển Ngôn lui về sau, đổi lại là Lâm Khả Vô nghênh đón Quý Đông.

- Hừ!

Quý Đông hừ lạnh một tiếng, một quyền oanh ra.

Lâm Khả Vô vội giơ cổ tay lên bảo vệ chính mình, ngay sau đó, hắn cảm thấy toàn bộ cánh tay tê rần, cả người tựa như bị Trì Đao Nhân trong sân hung thú thí luyện chém cho một đao vậy.

Thối lui vài chục bước, lúc này mới ổn định thân hình.

...

Khách sạn.

Ôn Bình trải qua một đêm thức trắng, sáng sớm liền chuẩn bị đi đến Bách Tông Liên Minh.

Cẩn thận tính toán, có lẽ thư đã đến rồi.

Mấy ngày nay, Ôn Bình đã nhiều lần dò hỏi tung tích phụ thân, nhưng Lan Bằng đều nói không biết.

Lúc trước, phụ thân bị mang đi, điều duy nhất Lan thúc biết chính là người đến đón mẫu thân đã giao phụ thân cho Thiết Sơn các xử trí, khẳng định phụ thân vẫn còn ở Huyền Sắc Hồ.

Trong lúc đi đến Bách Tông Liên Minh, ngồi trên xe thú, Dương Hề hỏi:

- Tông chủ, ngày mai chúng ta đi đâu?

- Không nhất định là ngày mai đi. - Ôn Bình lên tiếng.

- Nếu ở thêm vài ngày, ta có thể mang theo La Mịch sư đệ đi tham gia thi đấu tuyển bạt không? - Mấy này nay đám… Thiên kiêu kia đấu, sau đó được vạn người chú mục cùng tán dương, cảnh tượng đó thực khiến cho người hâm mộ.

Nàng nhớ tới chuyện lúc trước Dương Nhạc Nhạc đi theo tông chủ, lần đó hắn đã áp chế tất cả các thiên kiêu ở Đông Hồ.

Rất uy phong!

Nàng cũng muốn như vậy.

Vân Hải Thương Lam bên cạnh cũng rất chờ mong Ôn Bình gật đầu, hắn rất muốn biết thực lực của bọn Dương Hề. Bởi vì dường như đối với tất cả thiên tài Luyện Thể cảnh, bọn họ chẳng thèm ngó tới.

Dị mạch Luyện Thể cảnh xuất hiện, Thiết Sơn các cũng muốn đoạt lấy, đưa ra đủ loại phúc lợi, kém chút còn đồng ý để hắn trở thành thân truyền đệ tử của Tông chủ, nhưng hai người Dương Hề, La Mịch cũng chỉ nghị luận mấy chiêu có thể đánh bại hắn.

Ngẫm lại… Cảm thấy thật khó tưởng tượng nổi.

Thế nhưng, chờ mong một hồi, lại đợi được cái lắc đầu của Ôn Bình:

- Không nhất định là ngày mai, cũng có thể là hôm nay. Hơn nữa, một trận chiến vô nghĩa, đi lãng phí thời gian làm gì.

- Tông chủ... - Giọng Dương Hề bắt đầu trở nên nũng nịu…

Ôn Bình quyết định thật nhanh, lạnh giọng mở miệng:

- Còn nói nữa, sau khi trở lại tông môn cấm tiến vào ngàn tầng giai một tháng.

- Đừng! - Dương Hề kinh hô một tiếng, vội vàng câm miệng.

- Tông chủ, ta chưa nói gì cả. - La Mịch cũng vội che miệng, không dám nói nữa chữ.

Thấy thế Vân Hải Thương Lam bất đắc dĩ cười, ngẩng đầu nhìn ra ngoài, vừa lúc xe thú dừng lại trước Bách Tông Liên Minh.

Tuy nhiên, lúc Ôn Bình vào lấy thư thì không có gì hết.

Trái lại, khi đến chỗ Hô Lan, thái độ của hắn ta rất nhiệt tình, hơn nữa ánh mắt nhìn Ôn Bình cũng không giống với lúc trước.

Ôn Bình đại khái có thể đoán được: Hoặc là Tử Nhiên đại sư hồi âm rồi, hoặc là Hô Lan hắn đã áp dụng thử cách phân biệt ma thạch mà mình đã nói.

- Ôn tông chủ, gia sư gởi thư rồi. - Vừa vào chính đường ngồi xuống, Hô Lan liền đưa đến một trang giấy. - Trong thư gia sư có nói, rất hi vọng Ôn tông chủ đến Hải Long sơn, hắn sẽ chờ ngài!

- Đa tạ.

Ôn Bình mừng rỡ, cẩn thận từng li từng tí cất thư vào tàng giới.

Hô Lan cười nói tiếp:

- Ôn tông chủ khách khí, đúng rồi, không biết ngài đến từ đâu? - Chế tác Tuyền Qua đồ thuộc tính Phong, loại thủ pháp này hắn nằm mộng cũng muốn học.

Dù chỉ học được một chút da lông cũng đủ!

- Đông Hồ.

Ôn Bình cười nói ra hai chữ.

Không chỉ Hô Lan, Vân Hải Thương Lam cũng yên lặng nhớ kỹ hai chữ này… Bất quá bọn họ dường như không nhận ra Đông Hồ này chính là cái Đông Hồ cằn cỗi chỉ có một cái nhị tinh tông môn.

Hàn huyên đôi câu, Ôn Bình đã không còn tâm tư nán lại Sơn Hải thành. Thư của Bích Nguyệt Phiêu Linh có thể để Vân Hải Thương Lam hỗ trợ, hắn không cần phải tiếp tục dừng ở đây.

- Đi, tìm Lâm Khả Vô, chuẩn bị xuất phát. - Ôn bình mang theo Dương Hề, La Mịch lên xe thú.

Vân Hải Thương Lam thì lưu tại Sơn Hải thành…

Bình Luận (0)
Comment