Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 414 - 【Vip】 Thiết Sơn Các Trả Thù

【VIP】 Thiết Sơn Các Trả Thù 【VIP】 Thiết Sơn Các Trả Thù

Team: Vạn Yên Chi Sào

Dịch: Thiên Huyết

Nguồn: Truyenyy.com

----------

Bên ngoài Kỳ Binh Học Viện, trên tầng lầu cao nhất, một cánh cửa sổ khắc hoa hướng về phía học viện được mở ra, cạnh bệ cửa sổ co một nam nhân trung niên đang đứng , mắt một mí sắc bén như ưng.

Hắn vẫn luôn quan sát Kỳ Binh học viện, đôi con ngươi đen nhánh không ngừng chuyển động, tựa hồ đang tìm kiếm thứ gì đó.

Lúc này, hắn chợt lên tiếng hỏi người mặc trường bào Hắc Xà đặc thù của Thiết Sơn các ở phía sau.

- Đã phong tỏa Đông Lan nhai chưa?

- Bẩm báo Không trưởng lão, chỉ cần là khu vực xung quanh Kỳ Binh học viện, toàn bộ đều đã bị chúng ta phong tỏa!

Nam nhân mặt than mặc trường bào Hắc Xà ôm quyền trả lời.

Nếu như có người ở đây, có thể liếc mắt nhận ra ngay trường bào Hắc Xà này, bởi nó đại biểu cho Bí Vệ của Chấp Pháp Đường.

Bí Vệ mặc dù thuộc phạm vi Chấp Pháp Đường, thế nhưng cũng không do chấp pháp đường trực tiếp chỉ huy, có thể chỉ huy đội thị vệ này chỉ có trưởng lão Trấn Nhạc cảnh, hơn nữa, cho tới bây giờ, vị thống lĩnh Bí Vệ trước mắt cũng chỉ nghe theo mệnh lệnh của trưởng lão. Mặc dù bí vệ chỉ vỏn vẹn có ba mươi người, nhưng tất cả đều là cường giả Thần Huyền thượng cảnh được trang bị nhị tinh Tuyền Qua Đồ, bọn họ chính là lợi kiếm khoét “tim”!

Cho đến nay, Bí Vệ phụ trách việc trừ bỏ gian tế trong tông môn, tiêu diệt những kẻ phản bội đào tẩu khỏi tông, đồng thời tiến hành nhiệm vụ “trảm thủ”. Trường bào Hắc Xà trong mắt thế nhân chính là ác mộng.

Mà đầu của Hắc Xà nếu như được thêu ở ngực áo thì đó chính đại biểu hắn của thống lĩnh.

Muốn làm thống lĩnh, ít nhất phải là Bán bộ Trấn Nhạc cảnh.

Đích thị là một tồn tại khủng bố.

Bởi vì một Bán bộ Trấn Nhạc am hiểu tập sát, không đối mặt chính diện, vĩnh viễn xuất hiện trong bóng tôi, e rằng… Ngươi ngay cả đi ngủ cũng không dám ngủ.

Vốn Bí Vệ thường không tập kết cùng lúc như thế, nhưng hai vị trưởng lão Truy Phong và Khiếu Phong của chấp pháp đường bị giết, khiến cho Thiết Sơn các tổn thất nặng nề, đồng thời còn biến bọn họ trở thành trò cười.

Việc này đối với một cái tứ tinh thế lực mà nói, chính là sỉ nhục to lớn!

Kể từ khi thành lập ra đến nay, đây Bí Vệ lần đầu tiên tập hợp toàn bộ.

- Cực Dạ, ta tập hợp các ngươi lại, là không muốn để cho hắn lại len lén trốn đi, càng không muốn một lần nữa trở thành trò cười cho toàn bộ Sơn Hải thành, hiểu chưa?

Nam tử mắt ưng lạnh lùng nhìn thống lĩnh bí vệ sau lưng - Cực Dạ.

- Không trưởng lão yên tâm, bí vệ chúng ta chưa bao giờ để lọt lưới một địch nhân nào. Khí tức của hắn, giơ tay nhấc chân, thậm chí biểu lộ nhỏ xíu, chúng ta cũng có thể truy ra, chỉ cần là địch nhân... Bộ hạ của ta liếc mắt liền có thể nhìn thấu.

Cực Dạ như định liệu trả lời, đồng thời liếc nhìn nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ.

Ầm!

Thình lình, một đạo huyết trụ trùng thiên nhô lên từ mặt đất.

- Bọn họ ở cửa chính!

Cực Dạ vui mừng.

- Để người của ngươi chú ý, hắn ta trông thấy huyết trụ nhất định sẽ lui, chạy đi giống như đêm hôm đó, sau đó biến mất vô tung vô ảnh!

Dứt lời, nam nhân mắt ưng đạp lên bệ cửa sổ, thoáng cái tung người lên nóc nhà.

Bởi vì từ nóc nhà nhìn xuống Kỳ Binh Học Viện có thể quan sát được toàn cảnh.

Nếu như bí vệ xảy ra sơ suất.

Vậy thì còn có hắn!

- Không trưởng lão yên tâm, mặc kệ hắn đi từ phương hướng nào, Bí Vệ cũng có thể bám theo hắn... Chỉ cần là người hành tẩu trên mặt đất, chúng ta chưa hề mất dấu một ai!

Cực Dạ vỗ ngực cam đoan, sau đó lập tức đi về phía Kỳ Binh học viện.

Cực Dạ đi rồi, vẻ mặt Không trưởng lão trở nên dữ tợn, lạnh giọng thì thầm:

- Chẳng cần biết ngươi là ai, tại sao phải cứu đi người kia, hôm nay ngươi ắt phải chết!

Nếu hắn chạy mất.

Vậy liền để Bí Vệ theo sát.

Khiến đối phương không có chỗ dung thân.

Nếu Bán bộ Trấn Nhạc không ngăn được?

Vậy thì hắn đến!

Để hắn sử dụng thực lực Trấn Nhạc cảnh kết thúc tất cả mọi thứ.

Tóm lại, hôm nay nhất định sẽ không để đối phương trốn thoát.

...

Khi huyết quang phóng lên tận trời, Ôn Bình từ cửa sân kia lui trở về. Trở lại bên cạnh bọn người Lan Bằng.

Lan Bằng vội vàng hỏi:

- Ôn tiểu tử, người của Thiết Sơn các phát hiện chúng ta?

- Không có việc gì!

Hiện tại ngẫm lại, phu xe kia nhất định là tai mắt của Thiết Sơn các.

Sau khi lui trở về, Ôn Bình ngay lập tức từ bỏ ý định rời đi từ ngoài thành.

- Khả Vô, ngươi mang Uyển Ngôn lên phi chu!

- Vâng, tông chủ!

- La Mịch, ngươi mang theo Lan thúc!

- Rõ!

Hai người La Mịch lần lượt gật đầu, xuất ra bội kiếm từ trong Tàng giới!

...

Cùng thời khắc đó, động tĩnh to lớn của Thiết Sơn các lập tức hấp dẫn sự chú ý của toàn thành.

Nếu như ngày thường, một huyết trụ không tính là đại sự gì.

Nhưng Thiết Sơn các hiện đang đứng trên đỉnh ngọn sóng, lúc này xuất hiện huyết trụ, tuyệt đối có liên quan đến kẻ đã giết Truy Phong cùng Khiếu Phong.

Cứ như thế, bất kể là cũng ai đều hứng trí bừng bừng ngồi lên Dực yêu bay lên không, từ trên cao nhìn xuống huyết trụ trùng thiên kia, tiến tới gần chỗ đó.

Bên trong Kỳ Binh học viện, vốn dĩ Kim Vinh cho rằng mọi chuyện đã qua đi, có thể an tâm uống chén rượu, bất chợt nhìn thấy huyết quang ngoài cửa sổ, sắc mặt hắn đại biến, hoảng sợ hô:

- Thiết Sơn các!

Lại nhìn xuống dưới lầu, hàng trăm hàng ngàn học viên, cùng đông đảo lão sư đã hội tụ thành dòng người đi ra phía ngoài học viện.

Kim Vinh cảm thấy có chút không ổn, vội vàng đuổi theo.

Không cần nghĩ cũng biết, tiền bối kia mang theo con chó vàng rêu rao khắp nơi, nhất định là người của Thiết Sơn các tìm tới.

- Nguy rồi!

Thần sắc Kim Vinh thay đổi mấy lượt.

Nếu như đánh nhau ở đây, Kỳ Binh Học Viện nhất định sẽ bị ảnh hưởng.

Sức phá hoại của Bán bộ Trấn Nhạc đủ khiến cho Kỳ Binh học viện không còn sót lại chút gì. Huống chi lần này Thiết Sơn các sao có thể phái ra Bán bộ Trấn Nhạc đi chịu chết, người đến nhất định là trưởng lão Trấn Nhạc cảnh. Vậy thì Kỳ Binh Học Viện ở trung tâm trận chiến sợ rằng sẽ bị san thành bình địa.

- Viện trưởng, đã xảy ra chuyện gì?

Nhiễm trưởng lão, Khuê trưởng lão lập tức xuất hiện ở bên cạnh Kim Vinh, nhưng bọn họ cũng không biết xảy ra chuyện gì, vẻ mặt nghi hoặc.

Ngay sau đó, bọn họ biến sắc.

- Đó là cái gì?

- Mau nhìn! Một chiếc thuyền!

Nghe thấy tiếng kinh hô của đông đảo học viên, Kim Vinh, Nhiễm trưởng lão, Khuê trưởng lão lập tức nhìn ra cổng Học Viện.

Thật sự có một chiếc thuyền!

Một chiếc thuyền lơ lửng giữa không trung!

Đệ tử vốn đi theo bên cạnh vị tiền bối nọ hiện đang ngự kiếm bay lên chiếc thuyền lơ lửng giữa không trung kia.

Một màn này đập thẳng vào mắt.

Đồng dạng, người ở ngoài xa cũng trông thấy cảnh tượng tương tự.

Rất nhiều người cảm thấy kinh ngạc.

Mà kinh hãi nhất hẳn là Cực Dạ.

Đặc biệt là khi nhìn phi chu chậm rãi bay lên không.

Bởi vì cứ như thế, bố trí của Bí Vệ trở thành công cốc!

Bí Vệ không thuộc bầu trời, ở trên bầu trời, không cách nào lưu lại một người có thể giết hai vị trưởng lão như Truy Phong và Khiếu Phong.

- Lão tử đang chờ ngươi đấy!

Một tiếng thét như là lôi âm truyền đến, khiến Cực Dạ nở nụ cười.

Bởi vì ở ngoài ngàn mét, Không trưởng lão đã hóa thành một con Hắc Ưng Trấn Nhạc cảnh to lớn, nó vỗ cánh, nhấc lên một trận cuồng phong đánh tới Kỳ Binh Học Viện.

Không trưởng lão lại lần nữa miệng nói tiếng người:

- Muốn đi, nằm mơ!

Hắn mặc kệ chiếc thuyền bay này là thứ gì.

Xé nát là được rồi!

Bầu trời là địa bàn của hắn!

Đúng lúc này, âm thanh vang dội từ trên thuyền bay kia vọng lại.

- Bạo Viêm Truy Tinh Pháo, chuẩn bị!

Một đoàn tử quang đang ngưng tụ ở bên hông phi chu...

Khí thế cuồn cuộn lập tức khiến thiên địa biến sắc.

- Mục tiêu: Chủ điện Thiết Sơn các!

Cùng với thanh âm này, phi chu chậm rãi xoay mình, tử quang đoàn nhắm ngay hướng Thiết Sơn các.

Cuối cùng chính là tiếng hô của Ôn Bình trước khi nã pháo.

- Ba pháo này, là lễ gặp mặt của Bất Hủ tông ta tặng cho các ngươi!

Ầm!

Một đoàn tử quang vang rền bay ra!

Đồng thời, Không trưởng lão biến thành cự ưng ngay lúc này cũng đã đến trước phi chu.

Móng vuốt sắc bén vồ lấy phi chu.

Bình Luận (0)
Comment