Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Sư phụ, chúc mừng. - Bách Niệm Hương cười tít mắt.
Tử Nhiên thuận thế sờ lên đầu nàng, cưởi sủng nịch, kế đó, xoay người rảo bước đi về phía trù phòng.
Nguyệt Quang sủi cảo bản thăng cấp cần 3 canh giờ mới có thể chế biến xong.
Tử Nhiên cứ thế đứng đợi ngoài cửa suốt ba canh giờ, lập lại cảnh tượng mà rất nhiều Trấn Nhạc cảnh trước kia từng trải qua: Đợi thật lâu bên ngoài chỉ vì muốn gặp nàng.
Lúc Ôn Bình mở cửa ra, Tử Nhiên vội vàng bước lên ngênh đón.
- Ôn tông chủ.
Ba canh giờ đối với nàng tựa như ba mươi năm.
Nàng chưa bao giờ cảm thấy trôi qua chậm như vậy.
Ôn Bình kinh ngạc, vô thức lui về sau một bước, thấy rõ người nọ là ai, hắn bất đắc dĩ cười, rồi nói:
- Đồ ở bên trong. Ăn xong, có lẽ trong thời gian ngắn tay của ngươi sẽ không run nữa.
- Đa tạ Ôn tông chủ.
Tử Nhiên ba bước làm một, hấp tấp đi vào trù phòng.
Sủi cảo tựa loan nguyệt nằm trong nước súp màu trắng bạc, từ trên nhìn xuống đặc biệt mê người.
Không nói hai lời, nàng liền dùng đũa gắp một viên cho vào miệng.
Lúc này, con chim nhỏ gọi là Tiểu Thanh kia cũng bay đến trước hàng rào, trông mong nhìn vào trù phòng… Cùng tất cả mọi người chờ đợi.
Trong khi đó, Ôn Bình bước ra ngoài, bắt đầu kiểm tra đồ đạc. Vài ngày trước, thu được thiên tài địa bảo tại Sơn Hải thành, bất quá chỉ là một phần, còn một phần vẫn chưa thu đủ.
Cũng may Tử Nhiên nói nàng đều có.
Hiện tại, việc kế tiếp hắn có thể làm… Chính là chờ Tử Nhiên trả công cho hắn.
Ngày thứ mười một, hệ thống sẽ cưỡng chế quay về địa điểm xuất phát.
Đang kiểm tra hộp ngọc, chợt nghe có tiếng động từ trong trù phòng vọng ra:
- Tay của ta...
Sau đó Tử Nhiên bước ra.
Một tay giơ đũa, cầm rất chắc.
Đối với người bình thường, động tác này không có gì là khó khăn, thế nhưng lúc này, nàng lại nhận được sự cổ vũ của tất cả mọi người.
Thanh Điểu gáy vang, góp thêm phần náo nhiệt.
- Tử Nhiên tiền bối, ta đã giúp tay của ngươi khôi phục tạm thời, kế tiếp, chuyện của ta...
Ôn Bình nói đến đây thì bị Tử Nhiên cắt lời.
- Ôn tông chủ yên tâm, chế tác Tuyền Qua đồ là chuyện mà lão thân làm cả đời, nhất định sẽ cho Ôn tông chủ một một kết quả hài lòng… A Hương, mang đồ đưa vào mật thất, ta sẽ đi theo cùng. - Biết Ôn Bình cần có trong 10 ngày, nàng cũng không dám trì hoãn.
Ôn Bình gật đầu.
Sau đó xoay người ra sau, nói với bọn Lâm Khả Vô:
- Mười ngày này, ta có việc phải rời đi một chuyến, ba, bốn ngày nữa có thể sẽ trở về, các ngươi ở lại Hải Long sơn.
- Vâng, tông chủ!
Bọn người Lâm Khả Vô đồng loạt đáp.
- Ôn tông chủ muốn đi làm gì?
Lúc này, Tử Nhiên đột nhiên lên tiếng hỏi.
Ôn Bình biết nàng có ý gì, nhất định là muốn giúp đỡ hắn một tay, dù sao thân phận nàng ở Thiên Địa hồ không hề thấp.
- Ta chỉ muốn đi thu một ít thiên tài địa bảo mà thôi.
- Cái đó để cho…
- Không cần, ta tự đi là được. - Chuyến này hắn đi là để mua Tuyền Qua đồ dùng cải tạo, trong đó có liên quan đến chuyện đấu giá, vẫn là đích thân mình đi mới thỏa đáng. Dù sao tiền của mình, mình xài mình biết tiếc, Bách Niệm Hương chắc chắn sẽ không. - Đúng rồi, sau khi ta lấy được Tam tuyền Tuyền Qua đồ sẽ lập tức rời khỏi Huyền Sắc hồ, nếu như người muốn tiếp tục trị liệu tay của mình, có thể đến Thương Ngô thành ở Đông hồ tìm ta.
- Tông môn của Ôn tông chủ ở Đông hồ?
- Ừm?
- Đó là vùng đất man di… Sao Ôn tông chủ lại đặt tông môn ở đó?
- Cái này cần lý do sao?
Ôn Bình cười khẽ.
Cười xong, hắn xoay người đi mất.
Bỏ lại Tử Nhiên cùng với thắc mắc của mình.
Vừa ăn Nguyệt Quang sủi cảo, nàng vừa tự hỏi. Tử Nhiên tuyệt đối không ngờ rằng Ôn Bình đến từ Đông hồ.
Đó là nơi mà ngay cả Thần Huyền cảnh cũng không muốn tới.
...
Trong khi Tử Nhiên bắt tay vào chế tác Tam tuyền Tuyền Qua đồ, Ôn Bình bắt đầu thu mua Tuyền Qua đồ trong phạm vi mấy cái thành gần Hải Long sơn.
Hắn cần không nhiều lắm, mua một tấm Nhị tuyền Tuyền Qua đồ.
Thuận tiện mua một ít ít thiên tài địa bảo, đợi sau khi trở về lại đưa cho Chiêm Đài Thanh Huyền Tuyền Qua đồ.
Cũng chính vào lúc này, bên trong Sơn Hải thành ngày càng trở nên náo nhiệt.
Bởi vì Hồng sắc triệu tập lệnh, người của các thế lực lớn tại Huyền Sắc hồ bắt đầu từ bốn phương tám hướng tụ về, khiến cho ngay sau Ngày Thăng Long, Sơn Hải thành một lần nữa vô cùng ồn ào náo động.
Theo đó, tin tức địa bàn Thiết Sơn các bị san thành bình địa cũng dần dần lan truyền khắp Huyền Sắc hồ, khiến cho các phân hội khác phái càng nhiều người đến.
Chỉ riêng cường giả Trấn Nhạc cảnh đã tới 3 vị.
Cường giả Thần huyền cảnh vượt qua con số 1000.
Thông Huyền thượng cảnh có đến năm, 6 vạn người.
Hiện tại chỉ mới có ba, bốn ngày mà thôi.
...
- Một cái thế lực ở Đông hồ lại có thể gây ra nhiều chuyện như vậy.
- Đúng thế, giết chủ sự Liên Minh, rồi lại san bằng địa bàn của tứ tinh thế lực quả thực có chút kinh người.
- Đây là lần thứ nhất trong mười năm qua, Huyền Sắc hồ xuất hiện Hồng sắc tập kết lệnh, vốn tưởng rằng sẽ đi thảo phạt Yêu tộc, không ngờ là lại chạy đến vùng đất như Đông hồ.
Người qua đường Ất tám chuyện cùng người qua đường Giáp.
Chủ đề của tất cả mọi người đều xoay quanh Đông hồ cùng Bất Hủ tông.
Giờ phút này, Hô Lan đang dạo bước trên đường… Liếc nhìn cường giả chen nhau như kiến cỏ, hắn trầm mặc, không biết nên nói gì cho phải. Bên cạnh, Vân Hải Thương Lam càng nhìn càng kinh hãi.
Bọn họ không ngờ là mọi chuyện lại đi đến một bước này.
Có bôn vị cường giả Trấn Nhạc cảnh của tứ tinh thế lực Thiết Sơn các dẫn đầu, cộng thêm ba vị cường giả Trấn Nhạc cảnh đến từ Bách Tông Liên Minh cùng với khác thế lực khác, trận tập kết liên quân này có thể nói là thế không thể đỡ.
- Trở về thôi.
- Có lẽ Ôn tông chủ đã nhận được thư vài ngày rồi?
- Ừm, hẳn là nhận được ba bốn ngày, nếu có hồi âm, hôm nay cũng nên đến rồi.
Nói xong, Hô Lan từ từ rẽ sang lối khác, quay về phủ đệ của mình.
Vừa về đến cửa, có một phụ nhân từ trong vọt ra… Chính là phu nhân của Hô Lan.
Trong tay nàng cầm một bức thư, giơ lên, vẻ mặt tràn đầy mừng rỡ chạy đến:
- Lão hô, Bách Niệm Hương gửi thư cho ngươi.
- Sư muội gởi thư?
Hô Lan nghi hoặc nhận lấy thư.
Vân Hải Thương Lam theo sau phu nhân Hô Lan tiến vào chính đường, vừa đi, vừa trò chuyện cùng nàng:
- Người ngày càng nhiều hơn, riêng Trấn Nhạc cảnh nghe nói đã đến 3 vị. Cộng thêm 4 vị của Thiết Sơn các, tổng cộng có 7 cường giả Trấn Nhạc cảnh rồi. Nhưng mà đây chỉ mới là bắt đầu, rất nhiều Trấn Nhạc cảnh nếu như biết được Thiết Sơn các dẫn đầu, nhất định cũng sẽ chạy đến góp thêm một chân.
Ở Thiên Địa hồ, Tứ Tinh thế lực đã là thế lực cường đại nhất rồi.
Có nó dẫn đầu, số người Liên Minh thảo phạt có thể tập kết được so với bình thường nhiều gấp mấy lần.
- Vậy thì Ôn tông chủ… Bọn họ gặp phiền toái rồi. - Phu nhân cũng nhíu mày.
- Đúng vậy, phiền toái nhiều lắm. Chủ yếu là vì Thiết Sơn các dẫn đầu, khiến cho phiền toái đột nhiên tăng thêm vài lần… Ta cũng nên đi, Ôn tông chủ… đã cứu mạng lão phu, Vân Hải chi đô phải đi hỗ trợ.
- Vân Hải thành chủ, ngươi đi lần này, sợ rằng...
Lời đến bên miệng chợt khựng lại.
Cái từ “chết” này là điềm xấu.
Không nói ra mới thỏa đáng.
- Không cần đi!
Bỗng nhiên, bên tai vang lên tiếng nói của Hô Lan.
Vân Hải Thương Lam ngây ra một lúc, quay đầu lại hỏi:
- Hô lan huynh, ngươi nói gì?