Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Hệ thống, nếu như mạch thuật mà ta tu luyện đã đạt đến cảnh giới viên mãn, vậy còn được nâng cấp lên không?
Dù sao, hai chữ “cưỡng chế” rõ rành ra đấy mà!
Có huyền cơ... Chắc chắn có huyền cơ!
- Đương nhiên có thể, nói một cách nghiêm túc, cảnh giới thuật pháp mà thế giới này chế định chưa thật sự hoàn thiện. Nhập môn, tiểu thành, đại thành, thậm chí là viên mãn đều là cảnh giới tầm thường. Đỉnh cao chân chính còn có hai cảnh giới, đó chính là Tạo Cực và Hóa Cảnh. Mạch thuật tu luyện đến viên mãn, sau đó diễn sinh ra bí thuật, kỳ thực gọi là Tạo Cực.
Nghe hệ thống nói, Ôn Bình chợt nhớ tới Thông Huyền cảnh bị Thiêu Hỏa côn thôn phệ máu tươi mà chết.
Hắn đã tu luyện Hoàng cấp mạch thuật đến cảnh giới diễn sinh ra bí thuật.
Lúc trước, Ôn Bình vẫn cho rằng bí thuật được sinh ra phụ thuộc vào phẩm chất mạch thuật cùng cơ duyên, bất quá, lại nói tiếp, không riêng gì hắn, sợ là người của thế giới này cũng đều nghĩ như vậy. Có ai ngờ rằng phía trên cảnh giới Viên Mãn còn có hai cảnh giới là Tạo Cực và Hóa Cảnh.
Nghĩ đến đây, Ôn Bình vội hỏi:
- Ta có thể lựa mạch thuật để “cưỡng chế” đề thăng không? Hay ngẫu nhiên?
- Kí Chủ có thể tự do lựa chọn.
- Vậy thì nhất định phải chọn Hỏa Long thuật.
Trước mắt, cũng chỉ có Hỏa Long thuật là hắn tu luyện đến cảnh giới Viên Mãn.
Thực tế, Hỏa Long thuật hiện đã được nâng lên thành Huyền cấp thượng phẩm, không thể so sánh với dĩ vãng.
Ngự Kiếm thuật tuy là cường đại, nhưng không thể tương hỗ cùng Hình phạt chi hỏa của hắn.
Nếu có thể đề thăng Hỏa Long thuật... Đó chính là Hóa Cảnh!
Tự sướng một hồi, kế đó, Ôn Bình mở mạch môn thứ hai, lúc quang vựng bạch sắc khuếch tán ra ngoài, hắn đưa Tuyền Qua đồ đến.
Ba cái vòng xoáy đỏ rực xoay tròn, chậm rãi chui vào Sung Doanh mạch, khiến Ôn Bình không khỏi đứng thẳng người lên, bởi vì cảm giác này... Thật cmn thoải mái!
Về phần quá trình... Hắn không muốn nhiều lời!
Nếu phải nói, thì... Sau khi Hỏa Long thuật “bị cưỡng chế” tăng lên 2 cấp, Ôn Bình cảm thấy trong đầu bỗng nhiên vang lên tiếng Long ngâm, tựa như thật sự có một đầu Hỏa Long quấn quanh người. Nhiệt độ cực nóng, còn có tiếng ngâm cao vút thật rất gần, cứ như ở bên cạnh vậy.
- Cả giác này... Khó mà tả được. - Ôn Bình từ từ nhắm hai mắt, cười ra tiếng.
Kỳ thật hắn không biết rằng suy đoán của hắn... Là thật.
Quanh thân hắn thật sự có một đầu Hỏa Long đang bay múa, thôn phệ hết thảy xung quanh, biến mọi thứ thành tro tàn, ngay cả cơ hội được bùng cháy cũng không có.
Bàn trà, giường, cửa sổ... Còn có đồ vật trên kệ bác cổ.
Bất kể là thứ gì, bất kể làm từ chất liệu gì cũng đều bị Hỏa Long cắn nuốt thành tro.
...
- Cái này...
- Đã phát sinh chuyện gì?
Bọn người Tử Nhiên chạy ra khỏi cổ lâu, đứng ở cách đó khoảng ngàn mét.
Thanh Điểu cũng bay thật xa, không dám nấn ná trên mái hiên, quên luôn cả nhiệm vụ của một Thủ Hộ giả - Giám sát toàn bộ Hải Long sơn.
Nhiệt độ cực nóng kia, còn có tiếng long ngâm khiến nó có hơi hoảng sợ.
- Cổ lâu của ta... - Tử Nhiên nhìn cổ lâu từ từ hóa thành hư ảo trong ngọn lửa, tim cũng nhỏ máu... Cổ lâu của nàng là dùng Thâm hồ thiên niên mộc chế thành đấy!
Vơ vét khắp Thiên Địa hồ hơn năm mươi năm mới vơ vét được bấy nhiêu Thâm hồ thiên niên mộc.
Giờ đây, cổ lâu cứ như vậy mà biến mất.
Con số thiệt hại phải hơn 5000 viên bạch tinh!
Lượng tài phú này đủ để thành lập một cái thế lực tứ tinh rồi đấy.
Bất quá, khi nhìn thấy đầu Hỏa Long kia... So với mấy thứ... ngoài thân, nàng càng có hứng thú với nó hơn.
Nó rốt cuộc là thứ gì?
Chỉ liếc mắt nhìn cũng khiến lòng người run sợ, so với hỏa diễm do các cường giả dị mạch thuộc tính Hỏa bẩm sinh mà nàng từng biết phóng thích còn khủng bố hơn.
Thậm chí, khiến nàng có loại ảo giác Vô địch hộ thuẫn Trấn Nhạc giáp của Trấn Nhạc cảnh trước mặt nó cũng chẳng khác nào que củi.
Liếc nhìn Thanh Điểu bên cạnh, thế nhưng nó cũng lắc đầu.
- Chủ nhân, ta không biết! Bất quá, nếu như đầu Hỏa Long kia quấn lấy Trấn Nhạc cảnh, chỉ sợ... Chết không kịp trối. Nhiệt độ của nó đã đạt đến mức có thể hòa tan Trấn Nhạc hộ giáp, có lẽ chỉ những cường giả Trấn Nhạc cảnh thuộc tính thổ, hoặc kim bẩm kinh mới có thể bảo trụ được Trấn Nhạc hộ giáp.
Nghe xong lời của Thanh Điểu, Tử Nhiên không khỏi cảm thán một tiếng:
- Ôn tông chủ đã là Nhị tinh Tuyền Qua thần tượng, lại là Linh thiện đại sư, còn là một tu sĩ tu luyện mạch môn cường đại... Loại người này, nếu đi ra ngoài, tuyệt đối có thể một lần danh chấn thiên hạ. Đây có thể xem như dị mạch thuộc tính Hỏa mạnh nhất Thiên Địa hồ rồi, xem ra, không bao lâu nữa, hắn có thể đứng ở đỉnh Thiên Địa hồ.
Có thể kết bạn cùng kỳ nhân bực này...
Nàng quả thực cảm thấy rất vinh hạnh.
Nàng tin tưởng, không bao lâu sau, suy đoán của mình sẽ trở thành hiện thực!
...
Trời dần tối.
Lúc này, Ôn Bình đứng trong hố sâu do Hỏa Long tạo ra, nhìn hết thảy chung quanh, rơi vào hoảng sợ.
- Hỏng rồi, phá nát nhà người ta...
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới Hỏa Long thuật sau khi đạt đến Hóa Cảnh lại diễn sinh ra một đầu Hỏa Long.
Một đầu Hỏa Long tồn tại độc lập.
Không cần mở ra mạch môn vẫn có thể phóng thích thực thể.
Hiện tại, nó đang bám lên Hỏa Linh chi thể của hắn, đầu rồng màu đỏ nằm ngay ngực, hai mắt từ từ nhắm lại, tựa như là vật chết.
Long thân quấn quanh thân thể, đuôi rồng thì ở ngay vị chí mắt cá chân.
- Hệ thống, nó là thứ gì?
- Pháp thuật sau khi đạt đến cảnh giới Hóa Cảnh sẽ đản sinh ra linh vật, bất quá, Kí chủ cứ xem nó như một phương thức công kích là được. Sự hiện hữu của nó cũng không phải là độc nhất vô nhị.
- Cái này còn không phải độc nhất vô nhị?
- Pháp thuật do siêu cấp tông môn tạo ra, sau khi tu luyện đến Hóa Cảnh đều đản sinh ra linh vật. Chỉ có điều đầu Hỏa Long này bởi vì có Hình phạt chi hỏa tồn tại, cho nên có hơi đặc biệt một chút mà thôi.
- Được rồi, không nói nữa.
Nói chuyện với loại người “biết tuốt” như hệ thống, Ôn Bình cảm thấy trí thông minh của mình ở cấp độ âm, hắn chẳng khác nào ếch ngồi đáy giếng cả.
- Ôn tông chủ, ngươi không sao chứ?
Lúc này, đỉnh đầu vang lên tiếng Tử Nhiên hô.
Ôn Bình vội vàng xuất ra một bộ Bất Hủ Thanh Phong bào từ trong tàng giới, thay đổi y phục, rồi nhảy khỏi hố sâu.
Sau khi ra ngoài, câu đầu tiên hắn nói chính là:
- Tử Nhiên tiền bối, ngại quá, đốt nhà của ngươi rồi.
- Không quan trọng, là vật ngoài thân mà thôi, hơn nữa, ngày sau lão thân cũng không có ý định ở lại đây. - Năm ngàn viên bạch tinh cứ thế trôi theo dòng nước. Cũng may, về sau nàng phải đi Đông Hồ, trị hết tật ở tay cũng sẽ không quay về Huyền Sắc hồ, tòa cổ lâu này sợ là không tiếp tục ở nữa. Nghĩ như vậy... Cảm thấy thoải mái nhiều hơn.
- Ha ha! - Ôn Bình cười một tiếng.
Trong lòng thầm tán dương.
Đại khí!
Không bắt đến hắn là tốt nhất!
Nếu bảo hắn đền... Kia không gọi là tiền bối nữa.
Tiếp tục hàn huyên vài câu, lúc đi ra ngoài thì đụng phải đám người của Bất Hủ tông.
Bởi vì bọn họ cảm giác được thứ kia chính là Hỏa Long thuật, là tồn tại khác biệt với mạch thuật - Pháp thuật.
- Tông chủ, Hỏa Long thuật của ngài đã đạt đến cảnh giới gì? - Lâm Khả Vô thấp giọng hỏi.
- Đi Thập tầng tháp nhiều một chút, ngươi cũng sẽ đạt được.
- Thật sao? Ha ha! Đa tạ tông chủ đề điểm!
Lâm Khả Vô ngoác miệng cười, hiện tại, hắn quả thực có năng lực tiến Thập tầng tháp đạt được Hỏa Long thuật.
Cái này khiến bọn Dương Hề càng thêm ghen ghét!
Bất quá, mấy lời này vào tai Tử Nhiên cùng Bách Niệm Hương lại không giống vậy.
- Ôn tông chủ, đệ tử cũng có thể học loại mạch thuật này?
Bách Niệm Hương nhịn không được lên tiếng hỏi.
Ôn Bình gật đầu, không nói gì thêm về chuyện này, chỉ nói:
- Thay đổi thời gian, sáng sớm ngày mai quay về Đông Hồ...