Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Mịii
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Pháp khí!
- Pháp khí!
Dương Nhạc Nhạc là người đầu tiên kinh hô, sau đó mọi người cũng theo đó hô lên hai chữ “Pháp khí”.
Trước mắt, Bất Hủ tông chỉ có ba kiện pháp khí.
Mỗi một kiện đều là lợi khí, có thể trợ giúp người sử dụng vượt cấp chiến đấu, sánh ngang với dị mạch nha.
Không ngờ là kiện pháp khí thứ tư cứ vậy mà sinh ra.
Nhìn thấy phần thưởng này, Ôn Bình cũng nhịn không được cảm khái một câu:
- Vận khí không tệ.
Bất quá, hắn không quá khiếp sợ giống như Dương Nhạc Nhạc, pháp khí cũng không hẳn đều là Thiên Hỏa côn, Thiên Gia kiếm, mà còn có rất nhiều thứ khác.
Ví dụ như: Đỗ Tất Thư, lục sư huynh của Trương Tiểu Phàm, pháp khí của hắn chính là xúc xắc.
Đó cũng là pháp khí!
Hi vọng là đến khi đó vận khí của Vân Liêu tốt một chút.
- Đa tạ tông chủ.
Hạnh phúc đến quá đột ngột, Vân Liêu cũng không biết nên nói gì cho phải.
Mới bắt đầu, tông chủ đã hào phóng như vậy, quả thật chấn động nhân tâm.
Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng nhiệm vụ tông môn chủ yếu là cống hiến cho tông môn.
Không ngờ là nhiệm vụ lại có dụng ý muốn hắn lịch luyện, nghiêm khắc mà nói, cống hiến đối với tông môn cơ bản là 0.
Bất quá, cao hứng xong, hắn bắt đầu xem kỹ nhiệm vụ, thấy được phải đến địa bàn địch nhân giết năm Thông Huyền cảnh, trong đó còn có một vị là Thông Huyền trung cảnh.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ này cũng không đơn giản đâu.
- Vị thứ hai, Tần Sơn trưởng lão.
Ngay khi Vân Liêu lui về sau, Ôn Bình tiếp tục lên tiếng.
Tần Sơn gật đầu, bước tới.
Uyển Ngôn bên cạnh khẽ nói:
- Khả Vô, pháp khí là gì?
- Pháp khí… Nên nói thế nào nhỉ? Ngươi xem, thứ trong tay ta chính là pháp khí. Độ cứng rắn của nó… Ngươi cũng thấy đấy.
- Cây gậy này chính là pháp khí.
Lúc trước, Lâm Khả Vô cây gậy này đã có thể bách chiến bách thắng tại Kỳ Binh học viện.
Nếu xuất ra bán, không biết có thể bán bao nhiêu bạch tinh đấy.
Hiện tại chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lịch lãm rèn luyện là sẽ được cấp một kiện.
Hèn nào… Khó trách nhiều người lại kêu lên sợ hãi như vậy.
- Đợi tối nay ta mang ngươi đến Quan Ảnh thất, để ngươi kiến thức một phen, từ đó sẽ có khái niệm về pháp khí sâu sắc hơn một chút. - Lâm Khả Vô lại lần nữa lên tiếng, sau đó không nói gì thêm.
Hiển nhiên, Uyển Ngôn cũng không hỏi tiếp, chỉ lẳng lặng quan sát Tần Sơn trưởng lão tiếp nhận nhiệm vụ.
Một khắc sau, vòng sáng xuất hiện trước mắt Tần Sơn.
Nhiệm vụ tu luyện.
Mục tiêu nhiệm vụ: Trong vòng 30 ngày, tu luyện Ngự Kiếm thuật đến tiểu thành.
Phần thưởng nhiệm vụ: Tăng tỷ lệ lĩnh ngộ Thập Tầng Tháp - Tầng thứ 5 lên 3 thành (Thời hạn có hiệu lực: 10 ngày).
Chiêm Đài Thanh Huyền thuận miệng nói:
- Phần thưởng cũng không tệ lắm.
- Ừm, tăng tỷ lệ tầng năm lên ba thành, với năng lực của Tần Sơn trưởng lão, cố gắng một chút nữa, nói không chừng có thể lấy được Hỏa Long thuật. - Vu Mạch tiếp lời.
- Vị thứ ba.
Thanh âm Ôn Bình lại lần nữa truyền đến.
Sau đó, mọi người lần lượt tiếp nhận nhiệm vụ, nhưng không ai có được vận khí tốt như Vân Liêu, đa số phần thưởng đều là trợ lực tu luyện, một số ít nhiệm vụ ban thường bạch tinh.
Bạch tinh có thể dùng làm tiền tệ, cũng có thể dùng để tu luyện. Cho nên những người nhận được nhiệm vụ có phần thưởng này vẫn rất vui vẻ, đương nhiên, vui vẻ nhất chính là Lan Bằng và Triệu Dịch. Hai người đều nghèo, vừa vặn nhận được phần thưởng nhiệm vụ là bạch tinh.
Ngược lại, nhiệm vụ của Tần Mịch đáng nhắc tới.
Hắn vậy mà lại nhận được nhiệm vụ chiến thắng địch nhân.
Hiện tại hắn chỉ mới đạt cảnh giới Luyện Thể thập trọng, thế nhưng nhiệm vụ lại đòi hỏi phải chiến thắng Thông Huyền hạ cảnh, hơn nữa còn nói rõ là không được mượn tay người khác.
Nói cách khác hắn phải vượt qua hai tiểu cảnh giới cùng một đại cảnh giới.
Một cách giới đã là chênh lệch một lạch trời, huống chi là ba cái?
- Phần thưởng tuy là một lần Thể Hồ Quán Đính 20 lần, một ngày tu luyện Ngự Kiếm thuật tương đương 20 ngày, nhưng nhiệm vụ này có hơi khó hoàn thành. - Tần Mịch nhịn không được văng tục một câu.
Đúng lúc này, Ôn Bình lên tiếng:
- Diệu Âm đâu?
Tần Mịch vội điều chỉnh cảm xúc, trả lời:
- Diệu Âm đi làm việc của nàng rồi, tông chủ, có thể một lát nữa nàng mới đến.
- Vậy thì giải tán trước đi, bảo nàng ngày mai đến Nhiệm Vụ Đại Sảnh sớm để tiếp nhận nhiệm vụ. - Dứt lời, Ôn Bình tựa như mũi tên rời cung, nhanh chóng đi khỏi Nhiệm Vụ Đại Sảnh.
Mọi người thì chậm rãi vừa đi vừa tán chuyện.
Những người phải rời tông thì đang thương lượng cùng nhau đi.
Những người phải ở lại tông môn để hoàn thành nhiệm vụ thì lập tức bắt tay giúp nhau tìm biện pháp.
Cùng lúc đó, Long Kha đứng cạnh cửa sổ Chủ Điện, nhìn thấy một màn này.
Cũng nghe được rất rõ nội dung đối thoại của đám người Bất Hủ tông.
Thấy Ôn Bình đến lúc này vẫn còn có tâm trạng đi ban bố nhiệm vụ cho mọi người, nàng vừa tức vừa buồn cười.
Lại còn có một số nhiệm vụ yêu cầu đệ tử, trưởng lão rời khỏi phạm vi Bất Hủ tông, đi đến nơi khác lịch lãm, rèn luyện.
Đây chẳng phải là cho Bách Tông Liên Minh cơ hội bắt người hay sao?
- Tỷ tỷ à, nhi tử này của ngươi thật sự là tùy hứng mà, gan cũng mập nữa. Tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, lại không lo suy nghĩ kế sách đối địch, còn đi ban bố nhiệm vụ cho đệ tử. - Long Kha bất đắt dĩ cười.
...
Ngàn Bậc Thềm.
Trong tay Diệu Âm cầm bức thư đã được mở ra, vừa đi vừa đọc.
Nghiêm khắc mà nói thì với tư cách một hạ nhân, nàng không có quyền xem thư. Nhưng bức thư này là viết cho nàng cùng Tần Sơn, không ghi người nhận là Tần Mịch.
- Không thể cho thiếu gia xem?
Mang theo hiếu kỳ, Diệu Âm bắt đầu đọc.
Càng xem, vẻ mặt nàng càng trở nên nghiêm trọng.
Quả nhiên, Phi Ngư đảo đã xảy ra chuyện.
Tộc trưởng Tần Hải, cũng là phụ thân của Tần Mịch bảo nàng cùng Tần Sơn về trợ giúp, nhưng lại không cho phép nói với Tần Mịch chuyện này.
Nàng có thể lý giải tâm tư của tộc trưởng, khẳng định là không muốn quấy nhiểu thiếu gia tu hành.
Bất quá, về phần Phi Ngư đảo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong thư cũng không nói rõ, khiến Diệu Âm có hơi sốt ruột… Không tiếc vạn dặm muốn trưởng lão Tần Sơn quay về hỗ trợ? Nhất định là có đại sự, có khả năng phải nhờ đến thể diện của Bất Hủ tông, nhưng miệng nói không bằng, chỉ có thể để Tần Sơn trở về…
Đương nhiên, đây cùng là điều nàng phải làm.
- Diệu Âm, đưa thư cho ta xem một chút.
Lúc này, trên Ngàn Bậc Thềm đột nhiên vang lên giọng của Tần Mịch.
- Thiếu gia, đây là thư nhà ta. - Diệu Âm nhanh miệng lấp liếm, tim nhịn không được đập thình thịch, sau đó nàng vội vàng cất thư đi.
- Đừng mở miệng là thiếu gia, thiếu gia, gọi ta Tần sư huynh… Nơi này là Bất Hủ tông, không phải Phi Ngư đảo. Lúc ngươi mới vào, chẳng lẽ không nhớ tông chủ đã nói gì sao? - Tần Mịch mắng hai câu, rồi theo chân bọn Dương Nhạc Nhạc rời khỏi, bắt đầu thương lượng nên làm thế nào mới có thể tìm ra Thông Huyền cảnh, sau đó đánh bại hắn.
Tần Mịch vừa đi, Diệu Âm cũng đi theo bọn Dương Hề.
Hiện tại nàng không dám lập tức mang thư đi tìm Tần Sơn trưởng lão, chỉ có thể đợi đến tối.
Sau khi gặp Tần trưởng lão, bọn họ sẽ qua nói với tông chủ một tiếng, sau đó âm thầm rời đi.
Vừa đi, Diệu Âm vừa nghe bọn Dương Hề giảng giải chuyện Nhiệm Vụ Đại Sảnh cùng với lời mà tông chủ muốn bọn họ truyền đạt lại cho nàng.
- Dương Hề, ngươi tiếp nhận nhiệm vụ thế nào?
- Đừng nói nữa, muốn ta trong tháng này đạt đến Luyện thể thập trọng, thế nhưng… Ta mới chỉ là Luyện thể bát trọng. Muốn trong một tháng xông 2 cảnh giới…
Dương Hề cười khổ, bất quá, trong khổ có vui.
Bởi vì phần thưởng nhiệm vụ rất phong phú.
Hoài Diệp cũng như thế.
Cũng là vừa đau đớn vừa khoái hoạt.
- Của ta cũng khó không kém. Ta phải ra ngoài tìm đại hội luận võ để tham gia, hơn nữa còn phải liên tục chiến thắng 10 người.
Bất quá, mặc kệ các nàng nói gì, Diệu Âm vẫn không yên lòng.