Đáng tiếc, gặp phải hắn, ngươi càng thừa nước đục thả câu, hắn lại càng muốn hỏi.
- Tăng lên tinh thần lực, đối với Ngự kiếm thuật có chỗ tốt, như vậy là đủ rồi.
Sau khi lẩm bẩm một câu, Ôn Bình lựa chọn mua nó, nhưng phương pháp điều chế của Hải Niệm Nùng trà này quả thực là quý giá.
200 viên bạch tinh.
Khoa trương nhất vẫn là phương thức điều chế.
Nếu như muốn chế ra trà, đoán chừng phải tốn không ít bạch tinh mua Thiên tài địa bảo.
Hiện tại hắn không thiếu thứ khác, chỉ thiếu bạch tinh, trong tay hắn miễn cưỡng còn giữ lại đủ để bắn Tuyền Qua pháo mà thôi.
- Kí chủ quá lo lắng, giá cả của phương thức điều chế chỉ tương ứng mức độ hiếm có của nó. Bởi vì ở trong khu hậu tuyển của trù phòng, Hải Niệm Nùng trà là tồn tại không tệ. Về phần chế tác nó tiêu hao bao nhiêu cùng với giá bán ra, cũng không có gì liên quan.
- Vậy thị tốt rồi.
Ôn Bình thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Thật là một phân tiền sầu chết anh hùng hảo hán mà.
Nếu như điều chế ra một ly, phải tốn hết một nghìn mấy trăm miếng bạch tinh, thử hỏi hắn làm sao dám uống.
- À phải rồi, nếu như không có đoán sai, Vô Lượng ly kia dùng để chứa Hải Niệm Nùng trà đúng không?
- Kí chủ có thể sử dụng như thế, đảm bảo Hải Niệm Nùng trà luôn duy trì được hiệu dụng của nó, cho dù qua mấy năm lại uống, cũng không có vấn đề gì. Đương nhiên, Kí chủ muốn sử dụng thứ khác để đựng Hải Niệm Nùng trà, cũng được, chỉ là hiệu quả của Hải Niệm Nùng trà sẽ tiêu tán một chút.
- Tiêu tán bao nhiêu?
- Tiêu tán năm phần.
- Vậy nhất định phải mua thôi! Vừa hay chỉ có 10 miếng bạch tinh một cái.
Dứt lời, Ôn Bình thuận tay mua một cái Vô Lượng bôi.
Cẩn thận lật xem chiếc ly chứa mãi không đầy này vài lần, để nó qua một bên, sau đó tìm cái ghế ngồi cạnh cửa sổ, nghiên cứu phương pháp điều chế Hải Niệm Nùng trà. Thứ cần để phối ra nó không nhiều, chỉ có bảy tám loại đơn giản, quan trọng nhất lá Kiến Mộc Thụ, cái này hắn đã có, những vật khác muốn mua cũng dễ dàng, Vân Hải chi đô hẳn có bán. Chỉ còn một tài liệu cần thiết cuối cùng, đề Ôn Bình sửng sốt.
- Sao lại có thêm sữa Yêu nữa?
Trà thêm sữa!
Không phải trà sữa sao?
Hơn nữa sữa Yêu, dựa vào trí nhớ của hắn vốn là có độc. Cho dù người là tu luyện linh thể, có được Vô Cấu chi thể loại cũng không có cách tiêu hóa dinh dưỡng của sữa Yêu.
- Ở trên thế giới này sữa Yêu xác thực thuộc về thứ người không thể ăn, thế nhưng chỉ cần trải qua thiên tài địa bảo tổng hợp thì vẫn có thể ăn. So với những thiên tài địa bảo cần tinh mạch, cùng thời gian tiêu hóa dài dằng dặc, sữa Yêu càng dễ dàng hấp thu hơn.
- Đã hiểu.
Ôn Bình khẽ gật đầu, lập tức về Thính Vũ các sao chép một lần danh sách.
Hắn không có khả năng lại đi Vân Hải chi đô nữa, cho nên cách tốt nhất vẫn nên sử dụng chim chuyên đưa tin mang đi.
Tín điểu này dù không có cách nào bay thẳng đến Vân Hải chi đô, thế nhưng có thể bay đến Bích Nguyệt gia.
Bích Nguyệt Phiêu Linh sẽ gửi giúp hắn.
Về phần nội dung danh sách, thật ra Ôn Bình không quan tâm, cho dù là có người có tâm tư khác, chép một phần cũng vô dụng, hắn không có phương pháp điều chế, sao có thể chế tạo Hải Niệm Nùng trà do hệ thống đưa ra?
Nếu quả thật bị phá giải.
Thì chính là hệ thống này sida rồi.
- Kí chủ, xin chú ý ý nghĩ của ngươi, thế giới này có người có thể phối được Hải Niệm Nùng trà, bản hệ thống gọi hắn là cha!
Lúc tín điểu giương cánh bay cao, âm thanh của hệ thống vang lên bên tai.
- Vậy đứa con trai như ngươi coi bộ chắc chắn sẽ phải làm rồi.
Ôn Bình giảo hoạt cười một tiếng, đang định mở miệng nói tiếp thì trước mắt hắn đột nhiên nhảy ra một cái cửa sổ.
Nhiệm vụ thành tựu Tân kiến trúc hoàn thành!]
Đạt được ban thưởng: 100 lần thể hồ quán đỉnh.
- Phải chăng sử dụng mệnh hạch?
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Ôn Bình ngây ra một lúc, lập tức ý thức được Lan Bằng khẳng định đã tìm được nơi thí luyện mới.
- Sử dụng.
Ôn Bình vội vàng đem Mệnh Hạch Điếu Trụy trên cổ ra, xách lấy nó, sau đó dùng tay lắc lư.
Lắc xong, hắn bắt đầu cầu nguyện.
Ngàn vạn lần phải lắc lư nha.
- Có thể, có thể!
Nhìn sợi dây chuyền ở trước mắt đung đưa, Ôn Bình vui vẻ cười.
Mệch hạch lắc lư thành công, Thể Hồ Quán Đỉnh mức độ gấp đôi, tốc độ Quán Thâu thành công gấp đôi.
- Tăng gấp đôi?
Khóe miệng Ôn Bình lộ ra vẻ tươi cười.
Không nghe lầm chứ?
- Kí chủ không nghe lầm, lần này nhiệm vụ thiết định ban thưởng phần thưởng thấp nhất khi Mệnh Hạch lắc lư. Trước lúc mệnh hạch lắc lư, thật ra tất cả cũng không biết, cho dù là bản hệ thống, cũng không cách nào khống chế.
- Không nói sớm. Vậy hiện tại ta có thể có cơ hội có được 200 lần thể hồ quán đỉnh?
- Đúng vậy.
Nghe hệ thống trả lời, Ôn Bình mừng rỡ.
Ở trên Ngàn Bậc Thềm, dưỡng thành tâm tính lạnh băng cho dù thái sơn sập xuống ở trước mắt cũng bình thản ung dung coi như… Sụp đổ rồi.
…
Phía dưới núi Vân Lam.
Vân Liêu cưỡi một con hắc sắc dực xà bay lướt qua không trung Thương Ngô thành, lúc bay ngang qua phủ thành chủ, thuận đường lên tiếng chào hỏi.
- Hoàn thành chủ!
- Vân trưởng lão.
Hai người một ở trên trời, một ở dưới đất, đồng thời phất tay.
Nhưng khi Vân Liêu bay đi, Hoàn Thành lại không khỏi cảm khái:
- Lúc trước vào Bất Hủ tông, chỉ là Luyện Thể Thập Tam Trọng, vậy mà bây giờ, không chỉ hàng phục Thông Huyền cảnh đại yêu, ngay cả cảnh giới cũng đã vượt qua ta.
Đương nhiên, Vân Liêu không nghe được lời cảm thán của Hoàn Thành.
Sau khi hạ xuống ở bên ngoài Ngàn Bậc Thềm, Vân Liêu một mình tiến lên Bất Hủ tông, vốn muốn đi tìm tông chủ, để hắn thả tọa kỵ của mình đi lên, thuận tiện đi nhận lấy nhiệm vụ ban thưởng.
Khi đến đại sảnh nhiệm vụ, Lan Bằng vừa hay cũng ở bên trong.
Đi theo sau lưng Lan Bằng là bọn người Dương Nhạc Nhạc, nhưng vừa nhìn thấy Vân Liêu đến, cả vội vàng lui sang một bên.
- Vân trưởng lão.
Mọi người cùng khom người chào.
Vân Liêu quét mắt nhìn bọn người Dương Nhạc Nhạc đi theo sau Lan Bằng giống như cái đuôi, chất vấn:
- Các ngươi không tu hành, đều ở đây làm gì?
- Chúng ta đến nhận nhiệm vụ.
Hoài Diệp vội đáp, những người còn lại cũng gật đầu theo, bộ dáng đều là đến nhận nhiệm vụ, thuận tiện còn quay đầu nhìn lên nhiệm vụ ở hai bên vách tường.
Lan Bằng chỉ mỉm cười không nói.
Bởi vì hắn biết mấy tên này theo mình đến vốn là muốn xem thử mình phát hiện cái gì mà thôi.
Nhưng mà, cho dù bọn họ cùng đi theo, Lan Bằng cũng không có ý định nói cho bọn họ, bởi vì tự mình phát hiện đồ vật, chỉ sợ chỉ có thể để Ôn Bình biết, thực sự quá là quan trọng, đã có thể làm bí mật bất truyền của tông môn.
- Vân trưởng lão cũng đi giao nhiệm vụ phải không? Vậy mời người lên trước.
Lan Bằng dùng tay ra hiệu mời.
- Đa tạ.
Vân Liêu cũng không giả vờ khách khí, trực tiếp đi lên, lúc hắn đi lên, mọi người lập tức nhìn theo bằng ánh mắt trông mông.
Bởi vì có thể sẽ được chứng kiến pháp khí thứ tư xuất hiện.
- Vân trưởng lão, như thế này này.
Lan Bằng ở một bên hướng dẫn, bởi vì Vân Liêu không biết cách làm sao giao nhiệm vụ.
Khi tay của Vân Liêu đè lên quang mạc, nhiệm vụ của hắn xuất hiện.
Biểu hiện đã hoàn thành.
- Vân trưởng lão, nhận đồ ở chỗ này.
Lan Bằng đưa tay chỉ một chiếc hộp đen ở trong góc.
Ánh mắt mọi người lập tức nhìn theo bước chân của Vân Liêu.
Kiệp pháp khí thứ tư nha.
Có phải là Tru Tiên Kiếm hay không?
Bọn họ xem qua Tru Tiên, đối với Tru Tiên Kiếm có thể nói là bạn tri kỷ đã lâu.
Nếu như Vân trưởng lão bắt được Tru Tiên Kiếm, phối hợp với thực lực hiện tại đã không giống như ngày xưa, liệu có thể đánh được Thần Huyền cảnh hay không?
Ý nghĩ của bọn người Dương Nhạc Nhạc, Vân Liêu không biết, nhưng Vân Liêu cũng hết sức mong đợi hộp đen mở ra.
Ánh mắt khi mở ra xem cẩn thận từng li từng tí, giống như lúc xem bài, nhưng mới vừa nhìn vào trong, nét mặt hắn lập tức cứng lại.