Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 480 - 【Vip】 Long Kha Muốn Nhập Tông

【VIP】 Long Kha Muốn Nhập Tông 【VIP】 Long Kha Muốn Nhập Tông

Xuất Nhiễu Sơn (1).

(1) Điều chỉnh lại một chút nha chư vị, mấy chương trước đều để là Nhiễu Sơn, đúng phải là Xuất Nhiễu sơn.

Long Kha tiềm tu từ chủ điện ra ngoài liền phát hiện trù phòng không còn bị sương mù bao phủ.

Vừa nghĩ đến có thể ăn linh mễ, nàng vội vã đi về phía trù phòng.

Thế nhưng sau khi đến nơi, trù phòng trống không.

Trừ Vương Bá ra không có một ai.

Bất quá, lúc đi ra ngoài, nàng phát hiện trù phòng đột nhiên cao lên, tăng thêm một tầng, cũng thêm một chút khí thế hùng vĩ hơn. Ngoài ra, nàng đảo mắt nhìn, giếng nước cũng trở nên không giống lúc trước. Vừa rồi chỉ lo vào trù phòng không để ý xung quanh. Ba chữ khắc trên miệng giếng… Ánh mắt nàng chỉ lơ đãng nhìn qua mà thôi, một luồng cảm giác thanh minh xông vào trong não.

Loại cảm giác kia giống như rửa mặt lúc sáng sớm sau khi rời giường vậy.

Long Kha vừa nắm lấy dây thừng nâng từng thùng nước lên, vừa thì thầm nói:

- Mấy ngày này, trù phòng ở trong đám sương mù kia rốt cục xảy ra chuyện gì?

Vừa nói xong, chợt nghe thấy Vương Bá ở một bên mở miệng

- Không cần chờ đâu, buổi tối mới có thể ăn… Đại cô nương suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn, cũng không biết tu luyện.

Vương bá thở dài mộ hơi, tiếp tục khắc mộc điêu của hắn, trên mặt lộ ra cảm giác kiêu ngạo - lao động là vinh quang.

- Lão nhân này, nghe câu nói của người ta cũng không nghe đầy đủ, vậy mà lại đáp lời.

Long Kha trợn mắt nhìn lưng của Vương Bá, nhưng chợt nghĩ đễn Vương bá chính là một người bình thường, cũng lười cãi lại.

Vương Bá khẳng định là không biết chỗ tốt mà linh mễ mang lại cho linh thể.

Nếu không làm sao lại nói ra những lời này?

Linh thể tăng lên, hoặc là dựa vào Thiên tài địa bảo, hoặc là dựa vào tu luyện không ngừng nghỉ. Ăn cơm lại có thể tăng lên được, bao nhiêu người cầu còn không được.

- Nước trở nên uống ngon hơn.

Sau khi nhấp một ngụm nước giếng, Long Kha không khỏi cảm thán một câu, sau đó uống cạn bầu nước trong tay. Vừa muốn tiếp tục uống, nhưng nghĩ đến bầu thứ hai uống không ngon, đành phải bỏ bầu hồ lô xuống.

Mỗi lần trông thấy những thứ tốt của Bất Hủ tông lại không có cách nào đạt theo ý muốn của mình, nàng đều muốn nhập tông.

Nhưng vừa nghĩ đến mình là Trấn Nhạc thượng cảnh, lại là tiểu di của tiểu tử Ôn Bình kia, thế mà lại trở thành trưởng lão dưới trướng của hắn, thiệt là uất ức nha.

Sau khi tản bộ xung quanh một hồi, thấy núi Vân Lam không một bóng người, Long Kha có chút khó hiểu, mọi người đi đâu rồi, không khỏi lầm bầm một tiếng:

- Sắp hoàng hôn rồi, tiểu tử kia và người của Bất Hủ tông đâu rồi?

Chẳng lẽ đều ở Xuất Nhiễu sơn?

Đang định đến đó xem một chút, giục bọ họ sắp đến giờ ăn cơm thì nghe tiếng của bọn người Hoài Diệp truyền lại.

Hoài Diệp dì hỏi:

- Triệu Tinh, ngươi nghĩ nên đến Ngàn Bậc Thềm tìm Tiên thiên dị mạch Hỏa thuộc tính hay là đến Phong Chi cốc lấy dị mạch phong thuộc tính?

Triệu Tinh ngẫm nghĩ, nhưng còn chưa mở miệng, Dương Nhạc Nhạc ở một bên đã nói:

- Thật ra Hỏa Long Thuật, Cụ Phong thuật ta đều thích. Hỏa Long thuật, đẹp trai! Cụ Phong thuật, bá khí! Quào, thật là khó chọn nha.

- Không hỏi ngươi, ngươi nói nhiều như vậy làm gì, hơn nữa ngươi học Hỏa Long thuật khẳng định cũng không đẹp trai, học được Cụ Phong thuật, nhất định cũng rất hèn mọn.

Hoài Diệp trừng mắt nhìn, Dương Nhạc Nhạc không còn gì để nói.

- Ngươi hãy may mắn vì ngươi là nữ tử đi, bằng không…

- Bằng không làm sao?

- Bằng không ta sẽ đánh ngươi.

- Ngươi dám.

Hoài Diệp nhấc chân muốn đá, Dương Nhạc Nhạc thấy không ổn tranh thủ chạy đi, hai người cứ như vậy truy đuổi nhau.

Nhìn một màn này, bọn người Lâm Khả Vô không khỏi cười theo.

- Bọn họ luôn như vậy sao?

Uyển Ngôn một bên dò hỏi.

Lâm Khả Vô khẽ gật đầu,

- Dương Hề sư tỷ nói, từ sau khi vào tông đã luôn như vậy.

Nghe nói thế, Uyển Ngôn không khỏi lắc đầu cười một tiếng.

Quả thật là đôi oan gia vui vẻ.

Nhưng, vừa nhếch miệng cười thì gặp phải Long Kha đang đi đến ở phía đối diện, bộ dáng tươi cười lập tức thu lại.

- Triệu khách khanh.

- Triệu khách khanh.

Mọi người vội vàng khom mình hành lễ.

Long Kha nhíu mi, nhẹ giọng hỏi:

- Các ngươi vừa nói cái gì vậy? Cái gì mà thuộc tính Phong?

Nàng đã quên mất chuyện linh mễ luôn quanh quẩn trong đầu.

Mọi người hai mặt nhìn nhau vài lần, Triệu Tinh vội vàng nói tiếp,

- Triệu khách khanh, là như thế này, Lan Bằng tiền bối phát hiện ra nơi thí luyện mới ở Phong Chi cốc, Phong thuộc tính chính là sản phẩm của nơi thí luyện kia, chỉ cần thông qua thí luyện liền có thể đạt được tiên thiên dị mạch thuộc tính Phong.

- Các ngươi lui xuống đi.

Chân mày Long Kha đột nhiên nhíu lại, nét mặt trở nên có chút ngưng trọng.

Nàng cảm thấy đã đánh giá thấp người đứng sau Ôn Bình, hắn tạo ra Phong chi cốc bí cảnh, vậy mà có được lực lượng ngoài ngũ hành.

Thực lực của người kia là gì, nàng còn chưa dám nghĩ đến.

Thế nhưng tiên thiên dị mạch thuộc tính Phong này, nàng rất muốn.

Ở ngoài Thiên Địa hồ, vì sao càng là thế lực cường đại, ở trên mạch thuật nghiên cứu càng sâu? Bởi vì chỉ có sáng tạo ra mạch thuật công kích mới, mới có thể chiến thắng trong trận chiến đấu không ngừng, mới có thể để cho tông môn tiếp tục cường thịnh. Mạch thuật có mạnh, trải qua thời gian mài mòn, nó cũng sẽ yếu đi. Đương nhiên, cũng không phải bản thân mạch thuật trở nên yếu đi, mà là mạch thuật mạnh hơn nó có thể khắc chế mạnh thuật ngươi có càng ngày càng nhiều.

- Tiên thiên dị mạch thuộc tính Phong.

Long Kha lẩm bẩm một câu, trầm mặc.

Nhưng trong đầu lại nhảy ra một ý kiến.

Nhập tông!

Nhất định phải nhập tông!

Vì tiên thiên dị mạch thuộc tính Phong - Nếu như có thể không chế loại lực lượng ngoài ngũ hành này, ngày sau ở bên ngoài Thiên Địa hồ, nàng lại có thể tỏa sáng rực rỡ.

- Ôn tông chủ đâu?

Sau khi đi đến bên ngoài Phong Chi cốc, Long Kha vội vàng hỏi thăm Tần Sơn vừa trong Phong chi cốc ra ngoài.

Tần Sơn liền đáp:

- Triệu khách khanh, tông chủ đang ở trong Phong Chi cốc nghiên cứu nơi thí luyện, trong thời gian ngắn khả năng không ra ngoài được.

- Gia hỏa này.

Long Kha có chút khó chịu thì thầm một câu, sau đó đứng ở đó không di chuyển.

Rõ ràng là tiên thiên dị mạch, còn ở trong đó lãng phí thời gian làm gì.

Tần Xuyên thấy thế, đi cũng không được, không đi cũng không được, chỉ có thể hỏi thăm một câu:

- Triệu khách khanh, sắp đến giờ ăn cơm rồi. Ngài không…

- Không ăn.

Long Kha trả lời hai chữ.

- Vậy chúng tôi đi trước.

Bọn người Tần Sơn cùng nhau chào hỏi rồi rời đi, nhưng lần rời đi này, ai cũng khó hiểu, bình thường Triệu khách khanh này chỉ ăn ít một chút linh mễ thôi cũng sẽ tìm tông chủ để lý luận, hôm nay sao lại không có hứng thú với linh mễ?

Chẳng lẽ là biết chuyện dị mạch thuộc tính Phong?

- Xem ra là biết thật rồi.

Vu Mạch một bên lẩm bẩm nói.

Tần Sơn nhếch miệng cười một tiếng, nói tiếp:

- Một cái dị mạch thuộc tính Phong làm cho Trấn Nhạc thượng cảnh cũng phải thay đổi bộ dạng, xem ra, ta phải tranh thủ lấy được nó nha.

Bên trong Phong Chi cốc.

Ôn Bình dùng Hỏa linh chi thể ngăn cản Phong Nhận, từng bước một tiến vào bên trong, đến nơi sâu nhất của con đường đá, phong nhận bạo ngược ập tới, chém lên Hỏa linh chi thể, nhưng chưa thể ngăn cản được bước chân của Ôn Bình.

Nhưng mà, chuyến này Ôn Bình cũng không phải muốn kết quả.

Hắn mong muốn biết tất cả mọi thứ của nơi thí luyện này, cũng cẩn thận phân tích, để nhanh chóng vững chắc căn cơ cho thành công mai sau, thuận tiện cho các trưởng lão đệ tử trong tông môn của mình được chút công lược, dù sao đây chính là “phó bản” đánh quái đầu tiên của Bất Hủ tông.

Khi đi được khoảng một canh giờ, Ôn Bình dừng bước trước một động đá, Phong Nhận bị núi đá chặn lại, đi vào trong động thì đã không còn phong nhận cuồn cuộn không ngừng kia nữa rồi:

- Đám Phong Nhận này mặc dù không là gì đối với mình, thế nhưng nếu chỉ dựa vào Vô cấu chi thể, ở trong Phong Nhận cuồn cuộn như thế này thì căn bản không đi được bao xa, dù có mạch môn không ngừng hấp thu mạch khí cho linh thể cũng không đi được bao xa.

Xem ra tiêu chuẩn tiến vào “phó bản” này là Thông Huyền cảnh, nhưng nếu thật là Thông Huyền cảnh đi vào, mong muốn thành công giết chết Phong Ma sẽ tốn thời gian rất lâu.

Sau khi rời khỏi đây phải nói cho những tên kia biết một chút, chờ khi đạt đến Thông Huyền cảnh lại suy nghĩ nhiều thêm một phen, tốn thời gian một năm để tìm kiếm Phong thuộc tính dị mạch, không bằng tìm kiếm Địa Ngục hỏa dị mạch.

Dị mạch Địa ngục hỏa cũng không kém!

Lại nói quang cảnh trong động, lối đi nối dài lên phía trên, rốt cục có bao xa, Ôn Bình phóng thích cảm giác căn bản dò xét không được. Chậm rãi đi đến trước, hai bên vách đá tản ra huỳnh quang chỉ có thể chiếu sáng đường đi ở dưới chân, mỗi khi đi một bước, có thể nghe thấy tiếng bước chân của chính mình. Loại cảm giác này có chút giống tầm bảo, đi đến một cái huyệt động ngay cả quỷ cũng không có, tìm kiếm lấy vàng bạc tài bảo mà con người lưu lại trước đó mấy nghìn năm.

Đi được một lúc, Ôn Bình dò hỏi:

- Hệ thống, thực lực của Phong ma này là cấp bậc gì?

- Thực lực của phong ma gặp mạnh thì mạnh, Kí chủ là Thần Huyền cảnh thì nó sẽ là Thần Huyền thượng cảnh.

Nghe hệ thống nói, Ôn Bình không có cao hứng, mà chậm rãi hỏi:

- Chẳng lẽ lại đơn giản như thế?

- Đương nhiên sẽ không đơn giản như thế. Lực lượng của Thần Huyền thượng cảnh, sức mạnh công kích sẽ chỉ hiện ra khi có người xông vào, chỗ lợi hại chân chính là gió, gió là vô hình, chỗ nào mà không lọt, ai có thể tóm được gió.

Ôn Bình đột ngột dừng bước, dường như bị câu này dọa sợ.

Trầm mặc nửa ngày, hắn bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Vây nó có linh hồn không?

Bình Luận (0)
Comment