Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 483 - 【Vip】 Ghen Ghét Là Nguồn Gốc Của Mọi Tội Lỗi

【VIP】 Ghen Ghét Là Nguồn Gốc Của Mọi Tội Lỗi 【VIP】 Ghen Ghét Là Nguồn Gốc Của Mọi Tội Lỗi

Minh Kính hồ.

Thiên Thần học viện, từ sau khi Di Thiên tông tan biến liền đạt được sự tiến bộ chưa bao giờ có, ổn định trăm năm danh vọng tại Minh Kính hồ, địa vị nâng lên một tầng mới. Hiện tại ở Minh Kính hồ, phàm là hu hành giả có tư chất tha thiết ước mơ tu hành cũng là Thiên Thần học viện. Nhưng tại Thiên Thần học viện, mặc kệ tư chất của ngươi cao bao nhiêu, Thông Huyền cảnh trở xuống đều chỉ có thể tu hành ở ngoại viện, chỉ có bước vào Thông Huyền cảnh, mới có thể bước vào nội viện.

Cho nên, nhân số nội viện ngoại viện hơn kém nhau chính là 1000 so với 1.

Nhưng Thi Hoa là một trường hợp ngoại lệ, nàng đột nhiên xuất hiện, trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền của viện trưởng Thiên Thần học viện, làm cho toàn bộ Thiên Thần học viện đều rơi vào tình trạng chấn động. Nàng không chỉ phá vỡ quy tắc không Thông Huyền cảnh không vào nội viện, còn trở thành người duy nhất có thể tùy ý ra vào Tàng Trân lâu của Thiên Thần học viện. Phải biết, tại Thiên Thần học viện đã được thành lập từ nghìn năm nay, cho dù là nội viện đệ tử cũng chỉ có thể đi đến lầu ba, cao hơn lầu bốn, lầu năm, lầu sáu cho đến bây giờ chỉ thuộc về chấp sự, trưởng lão cùng tông chủ.

Đương nhiên, quyền lực của Thi Hoa không chỉ đơn giản như thế.

Lúc này ở trên quảng trường nội viện, hơn nghìn người tụ tập ở trước tấm bia đá được dựng từ hai khối đá, người người ngực áp sát hưng, mục đích là muốn xem trên tấm bia đá có tên của mình hay không. Chỉ cần có thể trông thấy tên của mình trên tấm bia đá này, thì có thể tiến vào Tẩy Luyện trì. Tẩy Luyện trì một năm chỉ mở ra một lần, tất nhiên mọi người đều muốn đi vào, nhưng danh sách này cho đến bây giờ cũng là trưởng lão bọn họ quyết định.

- Có ta!

Đột nhiên đám người ở phía trước nhất thời phát ra một tiếng hô lớn, một thanh niên nhìn tên của mình xuất hiện trên bia đá, miệng cười đến muốn lệch ra.

Đương nhiên, theo đó là sự ước ao ghen tị của những bằng hữu bên cạnh.

- Giả hỏa này, vừa đến Thông Huyền cảnh, hiện tại lại có thể Tẩy Luyện trì, qua chuyến này thì cảm thấy Vô Cấu chi thể có thể đạt tiểu thành. Trưởng lão làm sao lại cảm thấy hắn là nhân tài mà có thể đào tạo chứ?

- Cút, đừng có cản trở ta.

- Ta 24 tuổi Thông Huyền cảnh, Tẩy Luyện trì khẳng định phải để cho ta vào.

Người kia kiêu ngạo phản lại một câu.

Nhưng hưởng ứng theo là mọi người xô đẩy, đẩy người nọ ra phía sau, người sau vượt lên trước vây quanh tấm bia đá mà nhìn.

Thời gian dần dần trôi, có người vui vẻ, có người buồn bã.

Vui vẻ tất nhiên là vì đạt được danh ngạch Tẩy Luyện trì, người buồn tất nhiên là không được nhận.

Lúc này, phía sau đám người, năm sáu tên thanh niên tài giỏi tuấn tú trên mặt lạnh lùng ngạo mạn vừa vặn đi ngang qua, trong đó một tên mày kiếm ôm lấy một thanh trường kiếm ghé mắt nhìn sang Thi Hoa:

- Thi Hoa, ngươi không đi xem một chút sao?

Năm người này cũng là đệ tử của trưởng lão học viện, thân phận cao quý, thực lực mặc dù cao thấp không đều, thế nhưng so với đại đa số người nội viện vẫn là mạnh hơn một chút. Bọn họ cũng biết Thi Hoa rất được viện trưởng yêu thích, cho nên đều vui vẻ kết bạn với nàng. Nhưng không có người giải thích, một nữ nhân dung mạo bị hủy, tư chất kém cỏi, vì sao lại được viện trưởng coi trọng như vậy?

Thi Hoa lắc đầu một cái, tiếp tục đi về phía trước:

- Trác Hưng huynh nói đùa, ta chỉ mới Luyện Thể cảnh giới mà thôi.

- Cũng đúng, ngươi mới Luyện Thể, vào Tẩy Luyện trì quả thật có chút không đúng lắm. Tẩy Luyện trì một năm mới mở cho 50 người vào mà thôi, nhưng nội viện đệ tử có hơn nghìn người, nhưng mà Thi Hoa sư muội yên tâm, chờ người vào Thông Huyền cảnh, Thiên Thần học viện tất nhiên sẽ cho ngươi một cái danh ngạch.

Trác Hưng lẩm bẩm một câu, chậm rãi xoay đầu lại, những người đi phía sau cũng tiếp tục đi theo,

- Haizz, cũng không biết khi nào ta mới có thể vào Tẩy Luyện trì.

- Trác Hưng huynh chưa từng vào?

Thi Hoa có chút khó hiểu.

Trác Hưng là đệ tử của ngũ trưởng lão đó nha.

Không phải nên sớm vào trong rồi sao?

Trác Hưng lắc đầu, làm cho nữ tử mi đậm môi đỏ bên cạnh cười một tiếng, sau đó nói:

- Thi Hoa sư muội, Tẩy Luyện trì không phải dựa vào quan hệ là có thể vào. Không có gì bất ngờ xảy ra, bình thường tiến vào bên trong tu hành một năm, nhập môn Vô Cấu chi thể nhất định có thể tiểu thành, trước kia nếu như phải tốn mười năm mới có thể vào đại thành, vậy sau khi ra khỏi Tẩy Luyện trì thì chỉ còn năm năm. Chậc chậc… Có thể nghĩ danh ngạch trân quý… Chúng ta thân là đệ tử trưởng lão, mặc dù ngày bình thường đạt được tài nguyên sẽ nhiều hơn một chút, thế nhưng không bao gồm việc vào Tẩy Luyện trì, thật ra trong năm người chúng ta, có thể vào cũng chỉ có mỗi Vu Phi sư huynh từ vào mà thôi.

- A!

Thi Hoa có chút kinh ngạc.

Nữ tử này là đệ tử của Nhị trưởng lão.

Vu Phi kia cũng thế.

Chẳng qua Vu Phi càng sâu hơn một tầng, đệ tử thân truyền.

- Đi thôi.

Trác Hưng nói nhỏ một tiếng, thúc giục mấy người đi nhanh.

Nhưng nganh chính lúc này, trong đám người hơn nghìn người kia chợt phát ra một âm thanh,

- Thi Hoa! Làm sao lại có nàng ta?

- Không phải chứ, nàng ta mới Luyện Thể Cửu Trọng cảnh, làm sao cũng có thể tiến vào Tẩy Luyện trì?

- Như thế quá không công bằng rồi.

- Tẩy Luyện trì sử dụng để luyện phàm thể, chiếm mất một danh ngạch của chúng ta, viện trưởng cũng quá bất công rồi.

Những lời này truyền vào trong tai bọn người Trác Hưng, khiến cho năm người đi theo bất đắc dĩ cười một tiếng.

- Xem ra giống như ta nghĩ.

Trác Hưng cười ngượng ngùng một tiếng, trong hai con ngươi bắn ra một tia nghen ghét, nhưng rất nhanh lại biến mất.

Thật không chỉ có hắn, mấy người còn lại cũng có chút ít ghen tị.

Thông Huyền cảnh cũng có thể vĩnh viễn không vào được Tẩy Luyện trì, nhưng một luyện thể cảnh như Thi Hoa lại có thể vào, hơn nữa còn là Luyện Thể Cửu Trọng cảnh giới.

Cửu trọng đã được vào, sau này chẳng phải mỗi năm đều được vào sao?

Thi Hoa đứng ở đó, chỉ một thoáng tay chân có chút luống cuống, nàng thật không biết nên nói cái gì, mà khi hơn nghìn con người kia lục tục nhìn sang nàng, từng đôi mắt ghen ghét, căm hận xẹt qua trước mắt nàng, càng làm cho nàng có chút đau lòng.

Nàng cho rằng sau khi cha mẹ qua đời, nội tâm của mình rất cường đại.

Nhưng hôm nay, nàng thật rất ngỡ ngàng.

Những người này vì sao phải căm hận nhìn mình như vậy?

Vân Hải chi đô.

Từ sau khi Túy Sinh chết, Thác Doanh vẫn không hề rời khỏi Vân Hải chi đô, bởi vì nơi này có để nhanh chóng đi đến Minh Kính hồ hoặc Tử Mạch hồ, căn cứ vào phán đoán của nàng, Bất Hủ tông kia nhất định sẽ ở một trong ba hồ này.

Sẩm tối hôm đó, cửa phòng khách sạn nơi nàng ở bị gõ vang, ngoài cửa truyền đến âm thanh của Dương Hi Bỉ,

- Thần nữ đại nhân, ta đã trở về.

- Có tin tức sao?

Thác Doanh không để Dương Hi Bỉ tiến vào, mà chỉ lạnh lùng hỏi một câu.

Bởi vì nếu như không có tin tức, vậy nàng sẽ không để Dương Hi Bỉ tiến vào.

Dương Hi Bỉ vội vàng trả lời,

- Tin tức của Bất Hủ tông chúng ta đã tra được tám chín phần, ngài muốn biết điều gì, đều trong tay ti chức, mời ngài xem qua.

- Vào đi.

Thác Doanh trả lời.

Dương Hi Bỉ vội vàng đẩy cửa vào, không nói gì, lững thững đến trước mặt Thác Doanh đưa vật trong tay cho Thác Doanh, mở miệng nói:

- Ngay cả tông chủ Bất Hủ tông ti chức cũng đã tra xét triệt để, căn bản chính là tiểu tử vắt mũi chưa sạch 18, 19 tuổi. Đồng thời ti chức cũng tra được một chuyện khác, cái chết của Dương Tất trưởng lão không thoát khỏi liên quan đến Bất Hủ tông này, ti chức cảm thấy, tám chín phần cũng là người sau lưng tông chủ Bất Hủ tông kia giết.

Bình Luận (0)
Comment