Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 542 - 【Vip】 Sự Lo Lắng Của Loan Nguyệt

【VIP】 Sự lo lắng của Loan Nguyệt 【VIP】 Sự lo lắng của Loan Nguyệt

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mặt trời rực rỡ nhô lên, từ hình ảnh cơn gió thoải mái nhẹ nhè thổi qua mặt từ từ biến thành ánh chiều tà đẹp cực kì, chỉ là rất nhanh đã cảnh hoàng hôn.

Trong Thương Ngô thành, lúc này bọn người Loan Nguyệt đang đứng bên cạnh cửa sổ của khách sạn, nhìn về phía núi Vân Lam. Ở bên cạnh bọn họ, một tiểu nhị của khách sạn nhìn qua chưa đến mười bảy mười tám tuổi đang khoa chân múa tay nói không ngừng, không phải nói về những chuyện bát quái trên phố, mà là nói về chuyện của Bất Hủ tông, lúc nói đến hưng phấn vẫn thường xuyên liếc nhìn đám người Loan Nguyệt, gần như muốn nhận được tiếng vỗ tay của bọn họ.

Từ lúc Bất Hủ tông bị tuột dốc nói thẳng đến sự huy hoàng hiện tại của Bất Hủ tông…

Đương nhiên, những chuyện này đều là Loan Nguyệt yêu cầu hắn nói.

Có thể biết được những tin tức này, ngược lại làm cho người khác khó hiểu, Loan Nguyệt quay đầu lại, nghiêm túc hỏi:

- Các ngươi chưa từng nói tông chủ Bất Hủ tông hiểu linh thiện?

Linh thiện đại sư tuy rằng không dễ nổi tiếng bằng Tuyền qua thần thượng, nhưng con người sẽ bị bệnh, đều sẽ bị thương, tầm quan trọng của Linh thiện đại sư thật ra cũng giống như Tuyền qua thần tượng.

Theo lý mà nói, cho dù ở đâu, một vị linh thiện đại sư cho dù không nổi tiếng gần xa, cũng nên có người biết mới phải.

Tiểu nhị của khách sạn liếm liếm bờ môi khô của mình, vội vàng nói:

- Chưa từng nghe nói, chỉ là mẫu thân của vị Ôn tông chủ này lại là một Linh thiện đại sư cực kỳ lợi hại, trước đây thường có cường giả từ bên ngoài đến xin thuốc, ngay cả thành chủ cũng tự mình đi nghênh đón đại nhân vật đó…

Nói đến đây, câu nói của tiểu nhị bị cắt ngang rồi.

- Xem ra cái vị mẫu thân lai lịch không rõ kia, quả thật là một vị linh thiện đại sư rất mạnh… được rồi, ngươi lui xuống đi.

Theo đó, Loan Nguyệt lấy một ít kim tệ trong tàng giới ném qua, tiểu nhị sau khi nhận được kim tệ lại liếm đôi môi khô kia, trong lòng mãn nguyện đẩy cửa rời đi.

Khi cửa được đóng lại, Loan Nguyệt liền nhìn về nam nhân mặt đen đứng một bên kia, trong mắt lộ ra sự nghi ngờ, khiến cho người khác khó chịu. Lúc Loan Nguyệt nhìn lại, hắn luôn ở bên cạnh Bách Niệm Hương sinh sống ẩn cư với Tử Nhiên ở núi Hải Long, cũng tận mắt nhìn thấy Ôn Bình chế tạo linh thiện, thậm chí còn đích thân chạy đi mua thiên tài địa bảo cho Ôn Bình.

- Hắc thúc, ngươi là người của Tiềm Long tông, cái này ngươi chắc phải rõ ràng chứ?

Nam nhân mặt đen gật đầu:

- Mạng của Hắc Vũ ta đều là tông chủ cho, cả đời là người của Tiềm Long tông, nguyện nghe theo sự phân phó của Loan Nguyệt đại nhân.

Loan Nguyệt và một tên cường giả Trấn Nhạc cảnh Hồ Sơn đến đây với mục đích ngoài mặt là bảo vệ Tử Nhiên, bảo vệ Bách Niệm Hương, nhưng nếu như đứng trên lập trường của Tiềm Long tông mà suy nghĩ, vậy thật ra thì vẫn còn một mục đích khác là giám sát! Giám sát xem có thế lực nào khác phá hoại quan hệ không bình thường giữa Tiềm Long tông với Tử Nhiên hay không.

Trước kia việc trị khỏi tay bị thương của Tử Nhiên là không có hi vọng, cho nên chỉ có thể chỉ có thể dốc hết năng lực truyền cho đệ tử chân truyền là Bách Niệm Hương này. Nhờ Tử Nhiên dốc lòng dạy bảo nên Bách Niệm Hương mới có thể trở thành một tân Tam tuyền Tuyền qua thần tượng. Vốn dĩ Tiềm Long tông là một thế lực đứng đầu của Hạo Nguyệt hồ, sức ảnh hưởng cùng với khu vực thống trị với các thế lực đứng đầu ở Thiên Địa hồ cũng không yếu hơn, nếu như có thể có được sự hỗ trợ toàn lực của một vị Tam tuyền Tuyền qua thần tượng càng có thể nâng cao lên một tầng.

Hiện tại, có hi vọng có thể trị khỏi tay cho Tử Nhiên, đối với Tiềm Long tông là một tin tốt, đồng thời cũng là một tin xấu. Câu trước mang theo ý nghĩa là nếu như Tử Nhiên chỉ cần nhớ đến cái tốt của Tiềm Long tông, muốn dựa vào quan hệ với Bách Niệm Hương thì Tiềm Long tông cũng có thể nhận được sự hỗ trợ của Tử Nhiên, đây là điều mà đa số các thế lực Tứ Tinh không có được.

Bất kể là vị Tam tuyền Tuyền qua thần tượng đều chỉ trợ giúp cho một thế lực, đều là ai ra nhiều bạch tinh thì sẽ giúp người đó.

Mà tin xấu chính là có thể trợ giúp Tử Nhiên là một thế lực tông môn bỗng nhiên được vực dậy, nếu như tông môn này đưa ra yêu cầu là – điều trị tay cần phải gia nhập tông môn!

Có thể làm cho quan hệ giữa Tiềm Long tông và Tử Nhiên đột nhiên mỏng manh, e rằng dù có Bách Niệm Hương ở đó cũng không có tác dụng. Bởi vì sau khi gia nhập tông môn, Tử Nhiên sẽ thuộc về Bất Hủ tông, Tiềm Long tông muốn làm Tam tuyền Tuyền qua đồ chỉ có thể đưa ra một ân tình để đi cầu xin Bất Hủ tông, đó là cục diện khó xử mà Tiềm Long tông không muốn thấy nhất.

Loan Nguyệt nói:

- Người ở núi Hải Vân bảo vệ tiểu thư nhiều năm như thế, quan hệ hẳn rất thân thiết, đợi sau khi tiểu thư quay về người nhắc một tiếng. Đối với Tử Nhiên đại sư, tông chủ không muốn mất đi nàng ấy, nếu như thấy Bất Hủ tông có yêu cầu quá đáng, chúng ta lại đánh không lại Bất Hủ tông, cần phải làm cho tiểu thư nghĩ biện pháp gạt bỏ, nếu không sẽ khiến cho Tử Nhiên đại sư bị ức hiếp mà gia nhập Bất Hủ tông!

Hắc Vũ lên tiếng,

- Đại nhân yên tâm, tiểu thư là người của Tiềm Long tông, tất nhiên sẽ suy nghĩ vì Tiềm Long tông, cũng sẽ thuyết phục để Tử Nhiên đại sư gia nhập Tiềm Long tông.

- Tiểu thư là người của Tiềm Long tông, khẳng định sẽ suy nghĩ vì Tiềm Long tông, nhưng mà ngươi vẫn nên nhắc nhở tiểu thư điểm này, chúng ta nhắc đến có thể khiến tiểu thư hiểu lầm cho rằng chúng ta có ý khác, lại làm ngược lại.

Dứt lời, Loan Nguyệt không quay lại bên cửa sổ nhìn về núi Hải Vân xa xa kia, mà quay lại bàn tròn từ trong tàng giới lấy ra giấy bứt, đem những việc xảy ra trong hôm nay ghi lại.

Lại huýt gió một tiếng, trong không trung bỗng xuất hiện một con chim trắng đậu trước cửa sổ, mang theo tờ giấy nhanh chóng biến mất tại chân trời.

Đỉnh núi Vân Lam

Lúc hoàng hôn dần biến mất, cửa tầng ba của phòng bếp đã mở ra rồi.

Ôn Bình từ trong phòng bếp đi ra, trong tay giơ lên ly Vô Lượng, bên trong ly Vô Lượng, có một chút trà màu hơi đỏ. Mùi vị đậm đà, mùi hương sữa của yêu thú nồng nàn theo cơn gió lạnh của chạng vạng tối thổi qua như khiêu khích đám người Chiêm Đài Thanh Huyền ngồi ở dưới lầu. Khiến cho nét mặt của bọn họ đều trở nên vui mừng.

Ở Bất Hủ tông ngoài trừ khu tu luyện ra, thì nơi nào làm người khác say mê nhất?

Chính là phòng bếp

Không cần tốn bạch tinh cũng có thể ăn được linh thiện mà ở bên ngoài dùng số tiền lớn cũng không mua được.

- Vân trưởng lão, giúp ta lấy mấy cái ly.

- Được!

Vân Liêu vội vàng đi vào trong bếp, lấy ra ba bốn cái ly uống trà từ trong tủ chén ra.

Ôn Bình đem Hải Niệm Nùng trà trong ly Vô Lượng rót ra bốn ly trà, hương thơm tinh khiết xông vào mũi, khiến cho người khác say mê. Chỉ là không ai chú ý đến, rót ra mấy ly rồi, nhưng Hải Niệm Nùng trà trong ly Vô Lượng của Ôn Bình lại không vơi đi chút nào.

- Tử Nhiên đại sư, hai người đưa chén đây, cái này so với sủi cảo Nguyệt Quang lần trước làm cho ngươi còn tốt hơn nhiều đấy, uống khoảng một thời gian thì có thể triệt để loại trừ độc tố trong cơ thể ngươi rồi.

Dứt lời, Ôn Bình đậy kín ly Vô Lượng lại để trong phòng bếp, một tay cầm ly,

- Uống xong ngài có thể xuống núi trước, ngày mai lại đến đây, ta con có chút chuyện cần làm

- Ôn tông chủ, đây là?

Tay của Tử Nhiên vẫn có chút run rẩy cầm lấy cái ly, cẩn thận ngửi một chút, dường như không nghe thấy câu nói cuối cùng của Ôn Bình.

- Trà sữa!

- Trà sữa? Hình như chưa từng nghe qua...

Nàng chưa từng nghe thấy trong linh thiện có sự tồn tại của loại này.

- Thiên tài địa bảo cộng thêm sữa yêu điều chế ra đấy, mẫu thân của ta để lại cho ta cách điều chế, nơi khác không có đâu.

Thuận miệng bịa ra một câu cũng có thể khiển cho Tử Nhiên có lý do tin tưởng, theo sự chuẩn bị mà đi về phía kí túc xá.

Tử Nhiên nghe xong hai chữ sữa yêu, vẻ mặt lộ rõ sự kinh hãi.

Sữa yêu đối với con người chính là độc dược chí mạng, thậm chí có thế lực lấy chắt lọc độc từ trong sữa yêu ra, dùng để chế tạo vũ khí, bây giờ lại làm ra linh thiện!

Có một không hai!

Bình Luận (0)
Comment