Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 556 - 【Vip】 Muốn Ở Thương Ngô Thành, Một Ngày Một Vạn Kim Tệ

【VIP】 Muốn ở Thương Ngô thành, một ngày một vạn kim tệ 【VIP】 Muốn ở Thương Ngô thành, một ngày một vạn kim tệ

Mộ Dung Thanh cười đắng chát, nói:

- Tần trưởng lão, lượng thứ cho ta mạo muội. Hôm nay ta đến đây là mang theo ý tứ của nhân vật cấp cao nhất của Bách Tông liên minh, vẫn là nhờ ngài mời Ôn tông chủ ra gặp mặt một lần.

- Cấp cao nhất?

Tần Sơn nhịn không được lại nhìn về phía Ôn Bình thêm lần nữa.

Cấp cao nhất, ẩn ý bên trong cũng có chút khủng bố rồi.

Đông hồ, Minh Kính hồ, cho dù là hồ nào, đều chỉ có thể nói là phân hội, chỉ có thể nói tầng lớp ở giữa. Còn cao cấp nhất, vậy thì đại biểu cho nhân vật ở đỉnh cao của Bách Tông liên minh, một câu nói là người có thể làm ảnh hưởng đến cục diện của cả một Thiên Địa hồ.

Mộ Dung Thanh gật đầu nói:

- Đúng vậy.

Tần Sơn nói:

- Nếu là ý tứ của cấp cao nhất, phái ngươi đến truyền đạt, còn muốn gặp tông chủ của chúng ta, có phải có chút đùa giỡn hay không?

Mộ Thanh Dung vội vàng giải thích, nói:

- Người ở trên đã ở từ bên ngoài Đông hồ đến rồi, nhưng mà đường xa có chút xa xôi, tạm thời không có cách nào đến kịp. Cho nên bèn bảo ta đến truyền đạt lời của bọn họ đến cho Ôn tông chủ. Không đến vài ngày, nhiều nhất là ba đến năm ngày sẽ có người ở trên đến!

Tần Sơn bật cười, thầm cười sự ấu trĩ của Mộ Dung Thanh, nói:

- Vậy muốn gặp Ôn tông chủ của chúng ta cũng đợi mấy ngày nữa hãy đến.

Đối với lời của Tần Sơn, Mộ Dung Thanh sớm đã có chuẩn bị, trên đường đến đây cũng đã suy nghĩ cẩn thận trong đâu vô số tính khả thi, cho nên lần này hắn không có căng thẳng, chỉ nói tiếp:

- Bách Tông liên minh chúng ta, hi vọng có thể chung sống hòa binh với Bất Hủ tông, cùng nhau phát triển. Cụ thể là, qua mấy ngày nữa người ở trên sẽ đến đây bàn bạc, ý mà bên trên muốn ta đến đây trước chỉ là truyền đạt một chút ý tứ mà thôi, tránh cho Ôn tông chủ đối với Bách Tông liên minh chúng ta có sự hiểu lầm khác.

Hiểu lầm khác, tất nhiên chỉ chuyện có địch ý.

Nhưng mà lời này nhất định không thể nói quá rõ ràng, chỉ có thể ám chỉ mà thôi.

Tần Sơn đứng lên, nói:

- Lời này, ta sẽ truyền đại lại, đi thong thả, không đi…

Mộ Dung Thanh lại nở nụ cười trừ, theo đó đứng lên, sau đó khom người lui về phía Ngàn Bậc Thềm. Vừa xuống núi, Mộ Dung Thanh lập tức thở phào một hơi, tảng đá trong lòng rốt cục cũng đã buông xuống.

Không chế, thật tốt!

Hôm nay không gặp được Ôn Bình, cũng là việc đã dự liệu, hôm nay hắn đến đây cũng vì truyền đạt ý chí mà thô, cụ thể thì chỉ có thể người ở trên đến mà thôi.

- Chủ sự đại nhân, sao rồi?

- Ngài không sao chứ.

Mấy người cùng đi theo vội vàng hỏi.

Mộ Dung Thanh lắc đầu, nói:

- Không có việc gì, ý tứ ta đã truyền đạt xong, bây giờ chúng ta tìm một chỗ ở Thương Ngô thành ở lại đã, đợi đến khi người bên trên tới.

Vừa dứt câu, Hoàn Thành bỗng nhiên chen ngang, nói:

- Muốn ở lại tại Thương Ngô thành của chúng ta? Được nha. Ta chỉ sợ các ngươi ở không nổi thôi. Người của Bách Tông liên minh, mỗi một đêm một viên bạch tinh!

Bất Hủ tông sẽ không có thái độ tốt đối với Bách Tông liên minh, là trạng thái đối địch, cho dù thân là thúc thúc, hay là thành chủ Thương Ngô thành, Hoàn Thành tất nhiên cũng không có cảm tình gì với Bách Tông liên minh.

Vừa hay học được một chút của Ôn Bình!

Mộ Dung Thanh nghe thấy một ngày cần một viên bạch tinh, không nói nhiều, trực tiếp đồng ý,

- Ta đưa!

Sau đó Hoàn Thành tự mình mang Mộ Dung thanh đến một cái khách sạn, một khách sạn mà ở một tháng dự tính cũng không cần đến cái giá một vạn kim tệ. Vừa hay sát bên nhà vệ sinh mới thành lập trên đường.

Hoàn Thành vừa vào cửa, trực tiếp xông đến chỗ ông chủ khách sạn nói:

- Đây đều là người của Bách Tông liên minh, một người ở một ngày một vạn kim tệ, nhớ phải thu đó!

Lão bà bà trông tiệm lúc này ngây ra một lúc, hiển nhiên bị con số này làm hoảng sợ, cả đời này nàng chưa từng thấy nhiều tiền đến thế.

Hoàn Thành nói xong, trực tiếp đi ra ngoài, xông về phía Mộ Dung Thanh nói:

- Chủ sự, thật ngại quá, gần đây nhiều người đến Thương Ngô Thành quá, cũng chỉ còn khách sạn này là còn phòng trống.

Mộ Dung Thanh bĩu môi một cái, nhịn lại cảm giác khó chịu trong lòng, gật đầu.

Tiếp đó dẫn người vào trong khách sạn.

Đợi sau khi Hoàn Thành dẫn người đi, ba người Loan Nguyệt từ khách sạn trước mặt đi qua, ánh mắt không khỏi hiện lên sự tìm tòi.

Hắc Sơn nói:

- Làm sao bây giờ?

Loan Nguyệt nói:

- Ta đi vào bắt bọn họ hỏi xem, Long Thần môn làm sao có thể bị Bất Hủ tông diệt rồi?

Dứt lời, Loan Nguyệt trực tiếp đi vào trong khách sạn, mạnh mẽ xông vào trong phòng, lộ ra khí tức Trấn Nhạc cảnh bắt lấy Mộ Dung Thanh liền tra hỏi.

Thật lâu sau đó, lúc Loan Nguyệt trở ra, nét mặt lộ rõ sự bối rối, có một chút không biết phải làm sao.

Hắc Sơn vội vàng nói:

- Sao rồi?

Loan Nguyệt nói:

- Chúng ta đã đánh giá quá thấp Bất Hủ tông rồi, Bất Hủ tông thật sự dựa vào sức của bản thân đã diệt đi Long Thần môn rồi. Ttaast cả cường giả từ Trấn Nhạc Cảnh trở lên đều bị Bất Hủ tông giết rồi.

Hắc Sơn kinh ngạc lên tiếng:

- Kể cả môn chủ Long Thần môn.

Loan Nguyệt gật đầu:

- Ừm, hơn nữa là trận đấu được giải quyết trong hai canh giờ. Trấn Nhạc thượng cảnh chết trong trận đấu, hai canh giờ là giải quyết được, cơ bản được xem là bị thực lực nghiền ép.

Dứt lời, Loan Nguyệt mờ mịt.

Hiện tại chỉ sợ là có mời tông chủ đến cũng vô dụng rồi, Tiềm Long tông, căn bản không có năng lực cướp đoạn Tử Nhiên với Bất Hủ tông.

Bất Hủ tông.

Màn đêm buông xuống, mọi người tập trung tại phòng bếp, chuẩn bị ăn cơm chiều.

Mới đầu Tử Nhiên đối với một ngày ba bữa này không thể hiểu được, sau này ăn được linh mễ mới hiểu được.

Ở phòng bếp sau khi nhìn thấy Tử Nhiên, việc đầu tiên Ôn Bình làm chính là hỏi,

- Tử Nhiên trưởng lão, ngày đầu tiên ở Bất Hủ tông có cảm giác thế nào?

Tử Nhiên cười lên tiếng, nói:

- So với lão thân ở núi Hải Long tốt hơn nhiều… Thật ra nếu như tin tức Bất Hủ tông thu nhận người bị truyền ra, khẳng định sẽ có rất nhiều người gia nhập tông môn đấy.

Ôn Bình cười cười không trả lời.

Hắn muốn nhận thêm người, nhưng mà kí túc xá, khu tu luyện hiện tại chỉ có thể chứa ít người.

Dựa số người hiện tại của tông môn mà nói, đã sắp xếp cực kỳ chặt chẽ rồi, lại thêm mấy người, người có thời gian thì khu tu luyện lại dùng không được.

Cho nên kế hoạch nhận thêm người phải đợi sau khi nâng cấp toàn bộ kiến trúc tông môn.

Sau mấy câu nói chuyện phiếm, Tần Sơn lên tiếng trước hỏi:

- Tông chủ, lời của Mộ Dung Thanh người thấy sao?

Vừa nói ra lời này, bọn người Vân Liêu vội nhích lại gần.

Dính dáng đến chuyện của Bách Tông liên minh, những người trưởng lão như bọn họ, tất nhiên phải quan tâm, hỏi thăm. Hơn nữa bọn họ đều biết, Bách Tông liên minh đang tập hợp liên quân, chuẩn bị thảo phạt Bất Hủ tông.

Ôn Bình quét mắt nhìn mọi người, lạnh nhạt lên tiếng:

- Thấy thế nào? Ta đương nhiên đứng xem, bằng không ta nằm xuống xem sao?

Vừa nghe xong lời này, mọi người trước là sửng sốt một chút, sau đó đều cười ra tiếng, bầu không khí trong chớp mắt đã không còn nghiêm túc như lúc mới nãy nữa.

Trông thấy bầu không khí đã nhẹ nhõm rồi, Ôn Bình nhẹ nhàng nói:

- Đợi người của Bách Tông liên minh đến rồi lại nói sau, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.

Ôn Bình có thể nhẹ nhàng như thế, nhưng Tử Nhiên lại không làm được, Tử Nhiên ở một bên vội vàng tiếp lời:

- Tông chủ, đây nhất định có gian trá! Lúc lão thân đến, bọn họ đang tập hợp liên quân, chuẩn bị thảo phạt Bất Hủ tông, bây giờ sao lại đột nhiên muốn cầu hòa chứ.

Đi theo là đám người Vân Liêu.

- Tử Nhiên trưởng lão nói có lý, khẳng định có gian trá.

- Bách Tông liên minh, nếu như muốn nói đến chuyện hòa hợp, trước đây sao không đến? Lại đến vào lúc này?

- Tông chủ, nếu không đưa Mộ Dung Thanh đến đây, thẩm vấn một chút? Hắn khẳng định biết một số thứ.

Mọi người ngươi một câu ta một câu, đều lựa chọn không tin tưởng Bách Tông liên minh.

Bình Luận (0)
Comment