- Tuyên bố nhiệm vụ!
[Nhiệm vụ Phòng xem phim - ma pháp xâm lấn]
[Pháp thuật, pháp khí cũng đã tồn tại, ma pháp tự nhiên cũng nên xuất hiện một chút.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: giả thuyết chiếu vào sự thật, đạt được một vật phẩm của thế giới ma pháp, đồng thời, số người xem Harry Potter đạt tới 500.]
[Ban thưởng khi hoàn thành: Cấm Kị ma pháp - Vong Linh Triệu Hoán thuật]
- Rốt cuộc đã tới!
Ôn Bình theo thói quen phát ra tiếng cảm thán, sau đó xem phần giới thiệu nhiệm vụ, kỳ thật hệ thống không chủ động tuyên bố nhiệm vụ, hắn cũng đã muốn đi ra đại sảnh nhận hai nhiệm vụ rồi. Nếu hiện tại đã có nhiệm vụ, vậy thì không cần phiền phức như vậy nữa.
Nói tóm lại, nhiệm vụ không có độ khó, bởi vì không có thời gian giới hạn, nhưng lại rất thú vị. Dĩ nhiên là đạt được vật phẩm của thế giới ma pháp, hơn nữa ban thưởng lại càng thú vị, Cấm Kị ma pháp —— Vong Linh Triệu Hoán thuật.
Ôn Bình hỏi:
- Đúng rồi, hệ thống, thu phí có thay đổi không?
Hệ thống lên tiếng:
- Trước kia phòng xem phim là 20 miếng kim tệ một canh giờ, khu cảnh giới kỳ lạ là 100 kim tệ một canh giờ, sau khi cải tạo xuất hiện khu vực mới, xác suất tăng lên, cho nên giá cả trực tiếp tăng theo. Phòng xem phim là 2000 miếng kim tệ một canh giờ, khu cảnh giới kỳ lạ là một viên bạch tinh một canh giờ. Bởi vì Harry Potter mỗi tập thời gian hơi ngắn, cho nên một lần xem một bộ giá cả là 5000 miếng kim tệ, khu cảnh giới kỳ lạ xem là ba viên bạch tinh một bộ.
Ôn Bình cảm thán nói:
- Giá tiền này có chút mắc đấy.
Hệ thống lên tiếng tiếp:
- Phòng xem phim tái sinh thành một khu tu luyện mới, cũng có thể so với Phong chi cốc, cho nên giá tiền này nếu mà so sánh là vô cùng rẻ đấy. Hơn nữa Kí Chủ đừng đánh giá thấp khả năng kiếm lợi nhuận bạch tinh của đệ tử cùng trưởng lão. Đệ tử có cảnh giới tiếp cận Thông Huyền cảnh đã phổ biến, cộng thêm tu hành Ngự Kiếm Thuật các loại pháp thuật, thế lực cùng Thông Huyền cảnh không có gì khác nhau, lợi nhuận bạch tinh, không khó.
Ôn Bình gật đầu, nói:
- Ta cũng không đánh giá thấp bọn họ, ai cũng giàu hơn ta!
Hắn mặc kệ lợi nhuận bao nhiêu, đều dành cho việc kiến thiết tông môn, tạo phúc cho toàn bộ tông môn.
Được như bọn người Dương Nhạc Nhạc có thể dùng cho để kiến thiết cho bản thân, thật đúng là không nhiều lắm.
Tiếp đó, Ôn Bình trực tiếp lên lầu hai, nhìn sơ lược các gian phòng, sau đó chọn khu xem phim, chuẩn bị tốn 5000 miếng kim tệ xem một tập Harry Potter, tìm một chút cảm giác cũ.
Không nghĩ tới, phim còn chưa xem, tiếng của hệ thống đã truyền tới.
- Với tư cách hệ thống, không thể không nói thêm câu nữa, Kí Chủ ngươi thật sự càng có tiền càng keo kiệt. Bạch tinh trong tàng giới còn tới ba bốn ngàn viên có thể sử dụng, lại không nỡ tiêu mấy viên để vào khu cảnh giới kỳ lạ.
- Nếu ngươi đồng ý không thu 50 viên bạch tinh mà bán cho ta Harry Potter toàn tập, thì ta có thể tiêu bạch tinh để xem hết tám bộ Harry Potter rồi!
Ôn Bình đáp lại một câu, sau đó ngồi vào ghế sô pha mềm mại ở bên trong, mang kính mắt lên.
Bộ phim Harry Potter thứ nhất, tên đầy đủ gọi là “Harry Potter cùng hòn đá phép thuật”, còn nhớ lần đầu tiên xem bộ phim này, quả thực là mở ra một thế giới quan mới.
Tất cả mọi người đã yêu cái thế giới giả tưởng này.
Đương nhiên, Ôn Bình khẳng định không phải ngoại lệ.
So sánh với phim truyền hình Tru Tiên thường xuất hiện trên khung cảnh rộng, Harry Potter không có kích thích bằng, nhưng thế giới nó mở ra, lực hấp dẫn lại vô cùng cường đại.
Tiếp đó, trước mắt bỗng nhiên tối sầm, nhãn hiệu Nữ Chân Giai quen thuộc xuất hiện ở trước mắt. Đó là chỗ ở sau này của Harry Potter, cũng là nơi tuổi thơ bi thảm của hắn bắt đầu. Tiếp theo, lại để cho người cảm giác được ôn hòa, lão Dumbledore hiền hòa râu trắng xuất hiện. Mắt hắn đeo kính mắt, thu thập từng món đồ ở ven đường không tồn tại trong thế giới Muggle...
Đối với Dumbledore, Ôn Bình thật là đặc biệt ưa thích, hắn lương thiên, nhìn xa trông rộng, hơn nữa cơ trí, mà lại cường đại, nói thật, có người hoàn mỹ như thế này, Ôn Bình cảm giác thật không tưởng tượng nổi.
Nếu như nói về cảm thụ, Ôn Bình cho rằng chính là bởi vì có Dumbledore tồn tại, mới khiến cho Harry Potter hay ngại ngùng lại rất yếu ớt biến thành một vị ma pháp sư ưu tú, hắn tựa như đèn sáng, chiếu sáng đường phía trước cho Harry Potter. Đương nhiên, sự phát triển của Harry Potter, có liên hệ mật thiết với bạn bè, nhưng xem kỹ tình tiết, Dumbledore công lao cũng rất lớn.
Tiếp theo, Hagrid chất phác xuất hiện trong phim. Hắn bọc Harry Potter trong tả lót, cho dù không nỡ, Hagrid vẫn đưa hắn cho Dumbledore, đặt ở trước cửa nhà dì của Harry Potter.
Câu chuyện từ đó cũng bắt đầu...
...
Phòng bếp.
Thấy màn đêm đã buông xuống, mấy ngày nay bọn người Vân Liêu xuống núi vài lần, đương nhiên, bọn họ không lo lắng Mộ Dung Thanh làm gì đối với Bất Hủ tông, nhưng vẫn lo lắng Mộ Dung Thanh động tay chân đối với phủ thành chủ.
Bất quá khi nhìn thấy Mộ Dung Thanh ngày ngày ngồi xổm trong khách sạn cũ nát, phủ thành chủ còn có người canh giữ, bọn họ đều yên tâm.
Còn Thi Hoa trải qua vài ngày tu dưỡng, trạng thái đã trở lại như trước, bắt đầu đi theo Triệu Dịch quét dọn tông môn, đổi lấy số lần tu luyện mỗi ngày. Kỳ thật Triệu Dịch đã không cần dựa vào quét dọn tông môn để đổi số lần tu luyện hằng ngày, xác nhận nhiệm vụ tại đại sảnh nhiệm vụ, hoặc là đi Phong chi cốc kiếm tiền, cũng đã vượt qua tiêu hao của hắn mỗi ngày, quét dọn tông môn, chỉ là bản thân tự muốn làm mà thôi.
Đối với Thi Hoa mà nói, kim tệ trước mắt cũng không phải vấn đề cần lo lắng, có thể mượn bọn người Triệu Dịch, sau này trả lại thật ra cũng không khó, hiện tại thứ duy nhất cần đối mặt là dị mạch gió và lửa, cùng với việc lựa chọn pháp thuật cùng mạch thuật.
Về phần Bách Niệm Hương, nàng ngược lại không cần phải lựa chọn, nàng có hai loại bạch tinh khác nhau đồng thời tiến hành.
Được gió trước thì dùng gió, được lửa trước thì dùng lửa.
- Tông chủ đâu?
Khi Hoài Diệp hỏi lúc ăn cơm, mọi người đang nói chuyện phiếm với nhau bỗng nhiên chú ý.
Chiêm Đài Thanh Huyền nói:
- Tông chủ đoán chừng lại là tu luyện rồi, không ai biết ngài ở đâu sao? Vương...
Vốn muốn hỏi Vương Bá một câu, thế nhưng mà vừa nghĩ tới lỗ tai Vương Bá, Chiêm Đài Thanh Huyền đã dừng lại không nói.
Mọi người lắc đầu, đều biểu thị không biết.
Dương Nhạc Nhạc ứng tiếng nói:
- Toàn bộ buổi chiều cũng chưa thấy người.
- Khả năng là đang ở phòng xem phim.
Lúc này, La Kiếm như có điều suy nghĩ mà nói một câu:
- Ta nhớ lúc đi ngang qua phòng xem phim, phòng xem phim đã mở. Có khả năng là ra phim truyền hình mới, tông chủ đang xem, cho nên đã quên giờ cơm?
- Vậy hẳn là đúng rồi.
- Tông chủ hẳn là đang xem phim truyền hình mới.
- Mọi người ăn trước đi, ta lại nấu cho tông chủ một phần.
Hoài Diệp dứt lời, lại đi vào phòng bếp.
Lúc này, đại đa số người sau khi lên lầu đều ăn đặc biệt nhanh, đến cả Hoài Diệp xào rau cũng đặc biệt nhanh.
Bọn người Bách Niệm Hương vừa tối, không hiểu được.
Bởi vì những ngày này lúc ăn cơm mọi người đều rất hưởng thụ, hơn nữa hơi nhiều lời, một khi đã trò chuyện thì không dừng lại được.
Cho đến khi Dương Nhạc Nhạc ăn xong đầu tiên và đứng lên, nói một câu:
- Trưởng lão, các vị sư đệ sư muội, các ngươi từ từ ăn, ta đi tới phòng xem phim trước nhé!
Dứt lời, hắn chạy như bay xuống lầu.