Lúc đoàn xe hoàn toàn dừng lại, trước mấy cỗ xe ngựa lập tức có mười mấy người đi ra.
Trong đó có chín người mặt lạnh, chỉ có gã thanh niên đi xuống cuối cùng là có biểu lộ phong phú. Nhìn thấy Mộ Dung Thanh, hắn lập tức trợn mắt.
Tiếp đó, thanh niên hỏi:
- Ngươi là chủ sự của Đông hồ?
Mộ Dung Thanh vội vàng gật đầu, ứng tiếng nói:
- Hồi bẩm đại nhân, tại hạ Mộ Dung Thanh, đúng là chủ sự phân hội Đông hồ của Bách Tông liên minh. Lần này đã được vinh hạnh nghênh tiếp các đại nhân được mấy ngày.
- Ngươi không định cho bọn ta ở tại chỗ này đấy chứ?
Mặt hắn lộ rõ vẻ không vui cùng chê bai khó thể nói rõ:
- Ngươi cũng biết, ta là ai, sau xe ngồi chính là ai?
- Đại nhân thứ tội, đây đã là khách điếm tốt nhất Thương Ngô thành rồi ạ.
Dứt lời, Mộ Dung Thanh bị dọa đến mức quỳ xuống.
Vào thành không đến một phút đồng hồ, hắn đã liên tục quỳ lạy hai lần, vài chục năm nay hắn đều không có quỳ qua nhiều lần như vậy.
Vào lúc chàng thanh niên không vui vẻ mở miệng chửi mắng, bỗng nhiên truyền tiếng nói một lão già. Giọng nói mang theo một vẻ uy nghiêm và quyền lực, hắn mới mở miệng đã khiến cho người thanh niên kia chấm dứt mọi chửi mắng.
- Hạ Kim, đủ rồi!
Hạ Kim vội vàng chạy đến bên cạnh lão già, như một bé ngoan vậy, vừa đi vào khách điếm vừa dò hỏi:
- Sư phụ, kỳ thật con cũng không thấy có vấn đề gì, chỗ ở chỉ hơi tệ một chút thôi. Ngài dù sao cũng là Ngân cấp chủ sự của Thiên Địa hồ, ngài đã đến, Bất Hủ tông kia không đến nghênh đón đã không nói, bây giờ lại còn muốn chúng ta ở nơi rách nát như thế này, thật sự có phần mất thân phận của ngài.
Dứt lời, Hạ Kim vội vàng nhìn về phía Mộ Dung Thanh đang đứng sau lưng.
Mộ Dung Thanh biết rõ Hạ Kim là có ý gì, vội vàng lên tiếng:
- Bất Hủ tông ty chức không đi.
- Ý ngươi là sao, núi cũng không nhường?
Hạ Kim tỏ vẻ giận dỗi.
Bất Hủ tông kia thực xem mình là Ngũ Tinh thế lực rồi hả?
Không nể mặt Bách Tông liên minh chút nào sao.
- Được rồi! Lão già cũng không kích động như Hạ Kim, chỉ là rất lạnh nhạt mà lên tiếng:
- Nhớ kỹ, thân phận chỉ dùng để hù dọa những kẻ không có gan, và người không có thực lực, phàm là người có cả hai thứ này, loại người này sẽ không bị một cái danh xưng hù dọa. Bất Hủ tông kia đã dám cùng Bách Tông liên minh khiêu chiến, còn dám diệt đi Long Thần môn, là đủ chứng minh sức mạnh của bọn hắn. Bọn họ cho dù biết rõ lão phu muốn tới, khẳng định cũng sẽ không tới đón tiếp.
Hạ Kim vẫn kích động như cũ:
- Sư phụ, bọn họ chính là không biết xấu hổ, Bách Tông liên minh cũng đã cúi đầu bày tỏ thái độ rồi, hắn còn muốn thế nào?
Lão già nói tiếp:
- Nơi nhỏ bé sống lâu rồi, tự nhiên sẽ sinh ra một ít ngạo khí buồn cười.
Hạ Kim vội vàng phụ họa nói:
- Cũng thế, sau khi xưng bá tại một nơi rách nát, sẽ cho là mình vô địch thiên hạ. Thật tình không biết bên ngoài thế lực cường đại quá nhiều. Long Thần môn cũng có là gì đối với Thế lực đứng đầu Tứ Tinh đâu, Hạ gia ta muốn diệt lúc nào cũng được. Không phải chỉ là tiêu diệt một cái Long Thần môn thôi sao? Không biết mình là ai rồi.
Lão già nói:
- Nhiều lời vô ích, lần này tới mục đích là tìm hiểu hư thật về Bất Hủ tông, nhìn xem phía sau hắn có phải có thế lực lớn hơn không. Hạ Kim, ngày mai ngươi theo vi sư đi gặp tông chủ Bất Hủ tông kia.
Hạ Kim gật đầu, nói:
- Vâng, sư phụ.
Vừa nghĩ tới ngày mai phải đi gặp tông chủ Bất Hủ tông, Hạ Kim lập tức xoa tay mà hưng phấn lên.
...
Chớp mắt đã đêm dài.
Ôn Bình đã hoàn thành điều chế Hải Niệm nồng trà, sau khi bỏ vào cốc Vô Lượng thì đảo mắt nhìn qua tàng giới.
Bảo khố đoạt được của Long Thần môn làm thiên tài địa bảo Hải Niệm nồng trà, đã tiêu hao hầu như không còn. Muốn làm tiếp một ly Hải Niệm nồng trà, thì phải - xuất huyết nhiều rồi- .
Có điều cũng may tinh thần lực của hắn đã khôi phục, tạm thời không phải cần nhiều Hải Niệm nồng trà đến như vậy, phần tiêu hao này tạm thời có thể không nghĩ đến. Cường giả Địa Vô Cấm kia, uống một cốc lớn Vô Lượng như vậy, cũng có thể tỉnh.
Đi vào chủ điện, Ôn Bình rót một cốc, sau đó chậm rãi cho hắn uống.
Nhắc tới cũng kỳ, lúc cho hắn uống, cũng không có cảm giác khó nuốt xuống như Thi Hoa.
Hải Niệm nồng trà chỉ cần đi vào miệng, như là mọc chân vậy, cứ không ngừng hướng trong cổ họng chui vào. Có điều khi Ôn Bình cẩn thận cảm giác, mới hiểu được hắn ảo diệu, đồng thời âm thầm nghĩ tới danh xưng cảnh giới Địa Vô Cấm. Trong lúc không còn chút tri giác nào như thế này, linh thể của hắn vẫn còn bảo tồn lấy năng lực vốn dĩ, cảm giác cứ không ngừng hấp thu năng lượng.
Hệ thống lúc này bỗng nhiên lên tiếng nói:
- Kí Chủ, linh thể của hắn đang giúp tinh thần lực khôi phục, người có thể tiếp tục cho hắn uống, hắn sẽ hấp thu tất cả năng lượng không chừa một giọt.
- Sẽ không bão hòa sao?
Hắn có thể nhớ rõ, hệ thống đã từng nói qua, tinh thần lực một ngày chỉ có thể tiếp nhận lượng bằng một cốc.
Cho dù hắn uống tám mười cốc, cũng đều sẽ bị trường mạch công lấy hết, sau đó dự trữ lại.
Hệ thống giải thích nói:
- Theo ta quan sát, sẽ không xuất hiện tình huống này. Căn cứ những biểu hiện khi nãy, linh thể của hắn rất đặc biệt, tên là thể phục sinh, tại xếp hạng khoảng 1900 trong Linh Thể bảng, chỉ thấp hơn Hỏa Linh thân thể của Kí Chủ gần 100 bậc mà thôi. Hắn đã đem thể phục sinh tu luyện đến Đăng Phong cảnh, cho hắn một lần năng lực chết rồi lại phục sinh.
- Linh thể cũng có Đăng Phong?
- Đương nhiên, có điều Linh thể Đăng Phong tạo cực cảnh giới không mạch thuật, hắn cần một lượng lớn năng lượng tích lũy phá tan gông cùm xiềng xích, quá trình này bình thường tu luyện, ít nhất cần 1000 năm.
- 1000 năm!
Ôn Bình lập tức nhìn về phía tên cường giả Địa Vô Cấm dáng vẻ trưởng thành kia, thì ra đây là một lão yêu quái sống ngàn năm.
Đoán chừng trong đầu hắn không biết có bao nhiêu mưu ma chước quỷ —— có câu, gừng càng già càng cay!
Xem ra sau khi cứu hắn tỉnh dậy phải cẩn thận một chút, đề phòng gã này ở trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu.
Sau khi đã quyết định phương hướng sau này, Ôn Bình lấy cốc Vô Lượng ra, rồi sau đó đổ cả cốc vào miệng hắn, hắn tức thì không ngừng uống vào. Khi cốc Vô Lượng đã thấy đáy, Ôn Bình thở dài, nói:
- Bây giờ có thể tỉnh lại hay không thì phải xem ở bản thân người rồi. Dù sao những gì có thể làm ta đều đã làm rồi, muốn ta làm thêm một cốc Hải Niệm nồng trà tới cứu ngươi... trước mắt không có nhiều bạch tinh như vậy.
Nói xong, Ôn Bình lại bảo ác linh kỵ sĩ ngừng việc tuần tra lại, chuyên môn ở trong phòng trông coi gã.
Hắn muốn khi người này mở mắt lần đầu tiên, có phản ứng đầu tiên, thì hắn có thể biết rõ trước tiên.
Hệ thống bỗng nhiên lại nói chuyện:
- Kí Chủ kỳ thật không cần phải lo lắng, thể phục sinh mặc dù là cho hắn hai mạng sống, nhưng không cách nào lại để cho hắn trở lại thời điểm đỉnh phong. Sau khi tỉnh dậy, có mười phần tỷ lệ cảnh giới sẽ mất đi, có thể sẽ trở về Trấn Nhạc cảnh. Về phần khi nào hắn có thể quay lại cấp bậc Địa Vô Cấm, căn cứ công tác thống kê chưa hoàn thiện, người tu luyện thể phục sinh, trải qua chết đi rồi phục sinh, có thể một năm là khôi phục, cũng có thể hơn bốn trăm năm mới khôi phục được cảnh giới như lúc trước.
Ôn Bình vội hỏi:
- Một năm thì làm sao mà khôi phục được?
Hệ thống lên tiếng:
- Cái đó thì phải cần đến toàn lực Ngũ Tinh gia tộc hỗ trợ thì mới khôi phục được.