- Thật ác độc.
Ôn Bình không khỏi cảm khái một câu.
Ngũ Tinh thế lực dốc hết tất cả, cái này chính tiêu hao tài nguyên, theo lý thuyết có lẽ không thua gì tái tạo nửa Địa Vô Cấm. Khoan nói đến việc hắn không có nhiều bạch tinh như vậy, cho dù có, hắn cũng không có ý định lấy ra để bồi dưỡng cho một Địa Vô Cấm. Hơn 100 viên bạch tinh, một cốc Hải Niệm nồng trà bản cải tiến, hắn cũng không nỡ uống nhiều, huống chi là tiêu tốn cho một người mà hắn không hề quen biết.
Một tiếng cảm khái qua đi, Ôn Bình liền rời khỏi chủ điện, đi một chuyến tới khu ký túc xá mới xây —— tọa lạc tại Xuất Nhiễu sơn.
Nói tóm lại, hoàn cảnh không tệ, bề ngoài không có gì khác biệt với khu ký túc xá cũ, bốn phía cũng là hồ sâu nước, chỉ là dưới nước này không có Giao Long.
Ôn Bình lúc này lập tức lựa chọn nâng cấp liền ba lượt khu ký túc xá, cũng giống với lúc kiến tạo khu ký túc xá mới, phí tổn thăng cấp của nó vốn dĩ đã gấp mười lần phí cơ sở. Chỉ có ba lượt nâng cấp thôi mà đã tiêu của Ôn Bình mấy trăm viên bạch tinh, quả thực có chút đau đớn.
Có điều cũng may trên người hắn bây giờ có ba bốn ngàn viên bạch tinh mới cướp từ Long Thần môn, ngoài ra còn có doanh thu mỗi ngoài gần hai mươi viên bạch tinh từ tông môn, cho nên ngược lại cũng không đến mức đặc biệt đau lòng.
Sau khi trở về từ Xuất Nhiễu sơn, Ôn Bình lúc này đi vào phòng xem phim. Cách lúc phim “Harry Potter cùng hòn đá phép thuật” chấm dứt còn một giờ, hắn chuẩn bị sửa sang lại dưới lầu. Đã là một tiệm kinh doanh, thì nhất định phải làm chút bắp rang còn có Coca Cola.
Mở cửa hàng trang trí nội thất ra, Ôn Bình vô ý thức mà hỏi thăm:
- Đúng rồi, Coca Cola cùng bắp rang, chắc có lẽ không chỉ đơn giản như vậy chứ?
Hệ thống hồi đáp:
- Đương nhiên, Coca Cola tăng cường vị giác kích thích, có hiệu quả với bất kỳ cường giả cảnh giới nào, đồng thời còn gia tăng hiệu quả hỗ trợ tu luyện. Lúc xem Tru Tiên, Harry Potter toàn tập, hắn đã đạt được thủ thuật có thể nâng cấp thành Coca Cola. Mặc kệ là thuật gì, uống xong 100 chai, sẽ có thể tốc hành đạt đến đỉnh phong! Đương nhiên, hiệu quả chỉ giới hạn với thuật pháp có được tại phòng xem phim.
Ôn Bình vui mừng, lại hỏi:
- Còn bắp rang đâu?
Hệ thống trả lời:
- Bắp rang, sử dụng lúc xem phim, có thể gia tăng thể nghiệm cảm giác, tăng thêm vận khí, ăn trong khi xem phim có thể loại trừ ảnh hưởng tâm cảnh cho cảm giác thể nghiệm quá chân thực từ phim điện ảnh hoặc phim truyền hình. Trước mắt cảm giác thể nghiệm ở khu cảnh giới kỳ lạ và khu xem phim quá mức chân thật, hoàn toàn tựa như tại thế giới thật, cho nên khó tránh khỏi sinh ra ảnh hưởng nhất định đối với tâm cảnh của người xem. Bắp rang có thể hoàn toàn loại trừ những ảnh hưởng này.
Ôn Bình hỏi:
- A, sau khi ăn bắp rang, có thể tăng lên bao nhiêu vận khí?
So với việc loại trừ ảnh hưởng, Ôn Bình càng quan tâm đến hiệu quả vận khí hơn.
Bất Hủ tông hiện tại từ trên xuống cũng chỉ có bốn pháp khí mà thôi, lại có nhiều người như vậy. Pháp khí nếu như nhiều một chút, thì toàn bộ thực lực của Bất Hủ tông kia cũng sẽ mạnh hơn, mặc kệ đối với chính hắn, hay là đối với toàn bộ tông môn, đây đều là một việc rất có ý nghĩa.
Hệ thống trả lời:
- Có thể tăng lên một phần, có điều, một người một ngày chỉ có thể mua một hộp, vận khí tăng phúc chỉ cần rời khỏi phòng xem phim cũng sẽ bị thiết lập lại là 0. Đúng rồi, số lượng Coca Cola có thể mua cũng bị hạn chế, đệ tử một ngày tối đa một lon, trưởng lão một ngày cũng chỉ có thể hai chai.
- Được.
Đối với vấn đề hạn chế này, Ôn Bình đã sớm thấy nhưng không thể trách.
Tiếp theo, Ôn Bình quan sát tới máy bắp rang và nguyên liệu làm bắp rang trong cửa hàng đồ nội thất. Giá bán thể hiện —— máy bắp rang 100 viên bạch tinh, bắp rang thì một túi 10 viên bạch tinh. Coca Cola cũng không rẻ hơn là bao, bán theo thùng, một thùng vậy mà cũng đến 100 viên bạch tinh.
WOW!
Lại phải tốn hơn hai trăm viên bạch tinh!
Có điều, Ôn Bình không chút do dự, có thể tiêu thì cũng có thể kiếm lại, không có gì đáng phải tiết kiệm.
- Mua!
Sau khi trong túi mất đi 210 viên bạch tinh, hai bên cửa hàng đều xuất hiện một ít gì đó, bên trái —— máy bắp rang cùng bắp rang; bên phải, một tinh thạch làm thành thùng tròn lớn, có cảm giác giống như thùng bia, có điều xuyên thấu qua cái vách trong suốt thì thấy những bọt khí Coca Cola nổi lên.
Đương nhiên, còn có mấy thứ linh tinh kèm theo, nhưng cũng không cần phải kể ra chi tiết.
Ôn Bình vội hỏi:
- Hệ thống, một thùng Coca Cola có thể rót ra bao nhiêu cốc?
- Khoảng 150 cốc.
- Một cốc bán bao nhiêu?
- Một viên bạch tinh.
- Vậy ta mua một thùng để bán, có thể lời 50 viên bạch tinh. Nếu như Bất Hủ tông một ngày có thể có 15 người uống, thì mười ngày lợi nhuận 50 viên bạch tinh, hiệu quả và lợi ích có thể chấp nhận được.
Ôn Bình dứt lời, đi đến bên cạnh thùng thủy tinh, mở vòi nước phía dưới cùng ra, lại từ một bên cầm cái cốc.
Nếm thử cái đã!
Coca Cola, đã bao nhiêu năm rồi không uống?
Nói thật, quá lâu, hắn căn bản nhớ không rõ.
Ngụm đầu tiên, Ôn Bình vui sướng hô một câu:
- Vẫn còn lạnh.
Ngụm nước đi xuống cổ, cảm giác kích thích trong miệng liền bay thẳng lên óc, cảm giác thoải mái do đá mang lại càng thấm vào ruột gan. Sau khi uống ngụm thứ nhất, Ôn Bình bưng cốc nước đi về phía bên trái gian phòng, dựa theo quy trình mà hệ thống cho ra, từng bước một lấy nguyên liệu bắp rang đổ vào máy bắp rang.
Quy trình không rườm rà, sau khi để nguyên liệu vào thì những chuyện khác máy móc đều có thể OK, hắn chỉ cần chờ đợi bắp rang ra lò, ngửi mùi là đủ.
Trong quá trình chờ đợi, phim “Harry Potter và hòn đá phép thuật” đã chiếu xong.
Long Kha, bọn người Bách Niệm Hương ngồi ở trên ghế sa lon thật lâu không động đậy, toàn bộ thế giới mới kia, còn có những đồ vật chưa từng thấy qua, thật sự là làm cho người ta chấn kinh. Cho đến khi bọn người Vân Liêu chuẩn bị đứng dậy bắt chuyện rời khỏi, hai người lúc này mới chậm rì rì mà đứng dậy.
Những người khác cũng vậy, trong đầu đều là câu chuyện về Harry Potter.
Vu Mạch với tư cách là người thứ nhất xem Tru Tiên, lúc này là hưng phấn nhất, vừa đi một bên chậm rãi mà nói: Thế giới “Harry Potter và hòn đá phép thuật” tuy không rung động như Tru Tiên, cũng không có những bối cảnh lớn. Nhưng thật sự hấp dẫn, Harry Potter tiểu tử này cũng rất dễ thương.
Vân Liêu tiếp đó ở một bên phát biểu lấy ý nghĩ của mình:
- Phim điện ảnh tuy thời gian ngắn, nhưng lại rất đặc sắc, cũng không chênh lệch là mấy so với phim truyền hình Tru Tiên. Khiến cho người ta ngạc nhiên thích thú chính là người ở trong phim, phóng thích thuật pháp không dựa vào mạch môn, mà dựa vào một cây gậy gỗ, cái này thật sự khiến người khó có thể quên. Còn có tên Voldemort gì đấy, có chút thú vị, một người có thể khiến cho toàn bộ thế giới tu luyện giả đều sợ hãi hắn, đến cả tên của mình cũng không dám nói ra. Gã này trước kia phải làm nhiều chuyện kinh khủng, mới có thể tạo thành ảnh hưởng như vậy?
Mọi người gật đầu, biểu thị đồng ý.
Voldemort, chưa thấy qua, nhưng lại cho bọn họ một loại cảm giác rất đáng sợ.
Tiếp đó, từng người kể lại tình tiết khiến mình không thể quên được, mong muốn người bên cạnh đồng tình với mình.
- Các ngươi có chú ý hay không, cái xe kia... cái chỗ để đứng ấy, cái xe kia không cần phải kéo, nó có thể chính mình chuyển động.
- Đúng, còn có xe gì đó trên đường phố nữa, có thể tự mình chuyển động, như một hộp sắt vậy.
Phần đông trưởng lão cùng phần đông đệ tử vừa trò chuyện vừa đi ra ngoài, những thứ họ trò chuyện đều là lần đầu tiên nói tới. Vì là lần thứ nhất nói chuyện nên rất không được tự nhiên, có điều không ai để ý việc này, mỗi người đều cảm thấy hưng phấn. Tiếp đó, bắt đầu có người thảo luận có thể đạt được ma trượng giống như trong phim không, còn có mấy thứ như hắc ma pháp.
Dù sao một ví dụ nữa của thế giới Tru Tiên đã bày ra.
Bốn pháp khí, đều là tới từ thế giới Tru Tiên.
Cứ đi rồi đi, đúng lúc này Chiêm Đài Thanh Huyền đi ở đằng sau bỗng nhiên nghiêng đầu, nhìn về phía Tử Nhiên bên cạnh như có điều suy nghĩ, rồi sau đó hỏi:
- Tử Nhiên trưởng lão, cảm giác như thế nào?
Tử Nhiên nhìn Chiêm Đài Thanh Huyền, muốn nói lại thôi, vốn là không muốn cùng người ngoài bàn về cảm thụ của mình. Có thể nghĩ tới các nàng hiện tại cũng là trưởng lão Bất Hủ tông, như bằng hữu, người nhà vậy, giống như không có gì không thể bàn luận, nên cứ dứt khoát mà hàn huyên.
- Thật khiến người ta rung động! Cuối cùng là thông qua trận pháp gì đấy mà làm được, thì ra có thể vận dụng ảo cảnh đến cảnh giới cực hạn như vậy.
Đây lần đầu tiên nàng biểu lộ sự kinh ngạc của mình trước mặt người khác, lời nói càng lộ rõ cảm xúc kinh ngạc hơn nữa.
Đương nhiên, đây cũng không phải là khoa trương. Tử Nhiên vốn đã nghĩ rằng sau khi nhập tông phải nghiên cứu cho được Hộ Sơn đại trận của Bất Hủ tông, chắc hẳn mê trận của Bất Hủ tông chính là mê trận cao nhất của Thiên Địa hồ. Thật không nghĩ đến, hôm nay vào phòng xem phim, xem phim điện ảnh, mới biết được thì ra mê trận còn có thể vận dụng thành như vậy.
Cái này thật sự khiến nàng khống chế không nổi tâm tình của mình.
Chiêm Đài Thanh Huyền thấy thế, ôn hòa cười cười, nói ra:
- Tử Nhiên trưởng lão, ta nhớ tông chủ từng giải thích, đây không phải ảo cảnh, chỉ là một phương thức nhàn rỗi, một loại phim ảnh người ta xem khi không có việc gì để làm. Cũng giống như nghe kịch vậy, kịch trên sân khấu, chỉ có điều điện ảnh và phim truyền hình thì đem đến trước mắt chúng ta mà thôi.
Tử Nhiên kinh ngạc, Chiêm Đài Thanh Huyền vô cùng thấu hiểu.
Nhớ lúc nàng mới vừa vào tông, có phải là không như vậy đâu?
Cho nên Chiêm Đài Thanh Huyền dùng những thứ mình hiểu từ Ôn Bình để giải thích lại cho Tử Nhiên —— tuy nhiên không biết Tử Nhiên có hiểu hay không.
Trò chuyện trò chuyện, Bách Niệm Hương bỗng nhiên ở một bên dò hỏi:
- Sư phụ, Chiêm Đài trưởng lão, các người nói xem đây là thế giới thật hay giả?
Ảo cảnh, kỳ thật một bộ phận lớn là tồn tại thật sự, chỉ có một phần nhỏ là tưởng tượng ra.
Vậy thế giới mà phim ảnh thể hiện ra chính là thế giới chân thật sao?
Lúc câu hỏi này vang lên, vài người không khỏi bật cười.
Tử Nhiên sau đó ấp úng mà nói một câu:
- Hẳn là giả?
Kỳ thật thực hoặc giả, nàng nhìn ra được.
Bọn người Dương Nhạc Nhạc ở một bên rất hưng phấn mà trả lời một câu:
- Nhất định là thật. Pháp thuật bên trong Tru Tiên, tông môn chúng ta có thể tu luyện được. Ngự Kiếm Thuật, Hỏa Long thuật, Hỏa Xà Thuật các loại. Những điều này đều là pháp thuật! Ta cảm giác Harry Potter xuất hiện, rất có thể xuất hiện khu tu luyện mới...
- Ma pháp! Triệu Tinh ở một bên kinh hỉ nói hai chữ này.
Tiếp đó, có người phụ họa một câu, khiến mọi người trong đầu tràn đầy đoán mò:
- Tùy ý vung lên ma trượng, có thể phóng thích ma pháp giống như là mình muốn vậy.
- Chúng ta đi hỏi tông chủ đi, có phải thật sẽ xuất hiện khu tu luyện ma pháp không.
Tiếp đó, bọn người La Kiếm nhìn xung quanh mấy lần, rồi đi xuống lầu. Những người khác đương nhiên cũng nghĩ như vậy, sau khi trở về khu ký túc xá cũng có thể hằng đêm nói chuyện về Harry Potter, có thể bọn họ hiện tại chính là muốn biết, ma pháp có phải thật sẽ xuất hiện hay không.
Mọi người vừa mới xuống lầu, đã thấy hai bên xuất hiện những thứ đồ vật kỳ lạ.
Ôn Bình đứng ở bên trong!
Bách Niệm Hương nhìn thấy mấy thứ như máy bắp rang còn có Coca Cola có phần không hiểu, mở miệng dò hỏi:
- Tông chủ, đây là?
Ôn Bình nhìn mọi người, không vội vã trả lời:
- Xem xong ‘Harry Potter và hòn đá phép thuật’ rồi ài? Cảm giác như thế nào?
Người đầu tiên phát biểu cảm khái chính là Tử Nhiên.
- Khiến người kinh ngạc!
Tiếp đó, Long Kha, cũng biểu thị phát ra một câu cảm thán:
- Rất khiến người kinh hỉ.
Bởi vì nàng cảm thấy bản thân mình là người tiếp xúc nhiều bộ mặt xã hội, so với đám người ở đây, thế giới mà nàng chứng kiến được càng rộng hơn. Nói khó nghe một chút, kể cả Ôn Bình, mọi người ở Bất Hủ tông đều là ếch ngồi đáy giếng. Xem Harry Potter mới biết được, thì ra thế giới mà nàng biết cũng như vậy.
Khó trách người trong tông môn cũng chưa từng hỏi qua nàng về thế giới bên ngoài Đông hồ.
Thì ra bọn họ ngồi ở trong tông môn, có thể đã thấy được thế giới mà nàng không nhìn thấy.
Sau khi Long Kha phát biểu cảm thán, Bách Niệm Hương bỗng nhiên nảy ra một đống lớn nghi vấn:
- Tông chủ, ta còn muốn tiếp tục xem nữa! Ta muốn biết cái kia thế giới có phải thật vậy hay không? Ta còn muốn biết rõ, có phải ma pháp tồn tại thật sự hay không? Harry Potter có lẽ còn chưa hết? Voldemort còn chưa có xuất hiện!
Ôn Bình lập tức ngẩn người!