Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 563 - 【Vip】 Món Đồ Uống Đệ Nhất Dị Giới

【VIP】 Món đồ uống đệ nhất Dị Giới 【VIP】 Món đồ uống đệ nhất Dị Giới

Ôn Bình lập tức ngẩn người!

Mười vạn câu hỏi tại sao của Bách Niệm Hương, trước kia sao hắn không nhìn ra nhỉ?

Có điều, đối với những vấn đề này, trả lời nhất định là phải trả lời, có điều có một số vấn đề là không thể trả lời. Ví dụ như Voldemort lúc nào xuất hiện, đây là vấn đề tiết lộ tình tiết, hắn hoàn toàn không muốn trả lời. Về phần Harry Potter thế giới có phải thật hay không? Vấn đề này, hắn cũng không biết trả lời thế nào.

Cho nên, chỉ còn lại vấn đề ma pháp có thật sự tồn tại hay không.

Ôn Bình lên tiếng hồi đáp:

- Ma pháp, xác thực tồn tại. Chỉ cần quan sát Harry Potter toàn tập, thì sẽ có cơ hội đạt được bất kỳ vật gì trong thế giới ma pháp. Cũng giống như xem Tru Tiên vậy, có thể đạt được pháp khí. Đương nhiên, xác suất đạt được vẫn không phải là cao.

- Thật sự có!

Bách Niệm Hương trên mặt lập tức phủ lên vẻ mặt kinh hỉ, tính cả phần đông đệ tử cùng với các trưởng lão, cũng đều mặt lộ vẻ vui mừng, không để mắt đến vấn đề xác suất như Ôn Bình nói, khiến cho Ôn Bình cảm giác hình như chỉ cần nhìn là lấy được.

Ôn Bình nói tiếp:

- Đương nhiên, ta nói xác suất thấp, chỉ là đối với Harry Potter thôi, so với xác suất ngày xưa khi xem Tru Tiên đạt được pháp khí, xem Harry Potter đạt được xác suất cao hơn nhiều. Nếu như cảm thấy còn chưa đủ cao, ngày mai vào lúc xem Harry Potter, có thể ăn điểm bắp rang, nó có thể tăng lên một phần xác suất, đồng thời còn có thể loại bỏ ảnh hưởng tâm trạng do phim ảnh mang đến cho các ngươi.

Dứt lời, Ôn Bình chỉ vào máy bắp rang vẫn còn đang vận hành, sau đó cầm lấy cốc Coca Cola uống một hơi cạn sạch.

Lúc này, mọi người mới tỉnh dậy từ trong thế giới Harry Potter, lướt qua hai bên phòng, phát hiện nhiều hơn vài thứ. Đồng thời, theo hướng mà Ôn Bình chỉ tới, nhìn thấy máy bắp rang, lộ ra thần sắc tò mò.

Bách Niệm Hương dò hỏi:

- Tông chủ, bắp rang là gì?

Ôn Bình lên tiếng:

- Trong này đúng là bắp rang, có điều cụ thể là gì, các ngươi ngày mai sẽ biết.

Máy bắp rang thì bít bùng, không giống bình thủy tinh trong suốt, có thể trực tiếp xem được màu sắc Coca Cola, thậm chí là những bọt khí đang dao động. Hơn nữa hệ thống quy định thời gian gia công của nguyên liệu bắp rang quá dài, ước chừng độ một tiếng mới chuẩn bị xong, bây giờ muốn cho họ xem cũng không xem được.

Dù sao cũng không phải bắp rang bình thường, thời gian lâu Ôn Bình cũng lý giải được.

Không đợi Ôn Bình giới thiệu tới Coca Cola, Bách Niệm Hương mười vạn câu tại sao lại bắt đầu rồi:

- Tông chủ, cái ngài vừa mới uống là cái gì vậy?

Thấy Ôn Bình uống Coca Cola rồi biểu lộ một cách thỏa mãn, thống khoái, Bách Niệm Hương hiếu kỳ cực độ. Thêm vào việc không ngửi thấy được mùi vị của thiên tài địa bảo, vì thế nên nàng càng muốn tìm hiểu về thứ đồ Ôn Bình đang uống hơn. Nếu là ở nơi khác, nàng nhất định là không dám trực tiếp hỏi như vậy, nhưng đây là Bất Hủ tông, tất cả mọi người tinh tường, hết thảy đều đối với đệ tử, trưởng lão cởi mở, không có gì không thể hỏi.

- Coca Cola!

Ôn Bình dùng ngón tay gõ gõ thùng, sau đó giải thích nói:

- Coca Cola, một loại đồ uống cacbon-axit, cũng để uống trong thời gian xem phim.

- Đồ uống Cacbon-axit?

Mọi người lộ ra vẻ khó hiểu.

Đối mặt với sự khó hiểu của mọi người, Ôn Bình nghĩ nghĩ, biết rõ chính mình không nên nói đến đồ uống cacbon-axit, bởi vì giải thích quá phiền toái, vì vậy suy nghĩ cách giải thích đơn giản hơn:

- Cái gì là đồ uống cacbon-axit. Các ngươi cứ như vậy lý giải, Coca Cola giống như trà vậy, dùng để uống. Có điều, hương vị rất kích thích, không ôn hoà giống như trà.

Bách Niệm Hương lại hỏi:

- Tông chủ, vậy chắc là không chỉ đơn giản uống như vậy hả?

Câu hỏi của Bách Niệm Hương cũng là điều mọi người muốn hỏi.

Ôn Bình nhẹ gật đầu, nói:

- Biết rõ các ngươi càng quan tâm tác dụng của nó, nói như vậy đi, nếu ngươi lấy được thuật pháp của Tru Tiên hoặc Harry Potter, có thể uống cái này, chỉ cần uống 100 cốc, mặc kệ thuật pháp gì, đều có thể tốc hành đỉnh phong.

- Tốc hành đỉnh phong!

Mọi người cả kinh, tiếp đó vui vẻ.

Tuy nhiên đều có biểu lộ kinh ngạc, có điều kinh ngạc nhất vẫn là bọn người Tử Nhiên, dù sao bọn họ mới vừa vào tông, những điều kinh ngạc gặp qua còn hơi ít, hơn nữa chưa có chạy qua Ngàn Bậc Thềm. Bọn họ tỏ ra kinh ngạc đối với phương thức khiến thuật pháp tăng đến đỉnh phong mà không cần tu luyện, chỉ đơn giản dựa vào đồ uống!

Bách Niệm Hương hưng phấn mà lập tức nói tiếp:

- Tông chủ, ta có thể uống một cốc không?

Ôn Bình mừng thầm, Bách Niệm Hương thật sự có tiền đấy. Tiếp đó, Ôn Bình lên tiếng nói:

- Có thể! Sau khi xem xong phim cũng có thể uống Coca Cola, có điều vì người không đạt được thuật pháp trong phòng xem phim, nên không có hiệu quả đặc thù gì nhé.

- Không có việc gì, ta chỉ muốn nếm thử. Bách Niệm Hương đặc biệt hào khí mà đáp một câu.

Ôn Bình nói:

- Một viên bạch tinh một cốc!

Tiếp đó, Bách Niệm Hương không chút do dự móc ra một viên bạch tinh đưa cho Ôn Bình, sau đó trông mong chờ đợi:

- Tông chủ, hi hi —— cho nhiều một chút nhé!

Mọi người thấy Bách Niệm Hương mua một cốc, không có vội vã mua theo, thứ nhất là giá cả xác thực không thấp, bây giờ uống cũng không có hiệu quả đặc thù; thứ hai là mọi người cũng muốn xem phản ứng sau khi Bách Niệm Hương uống. Mặc dù biết đồ vật do Ôn Bình lấy ra nhất định sẽ không thể tầm thường, nhưng bọn họ vẫn là lựa chọn chờ một chút.

Trước cái nhìn soi mói của mọi người, Ôn Bình rót một cốc Coca Cola cho Bách Niệm Hương, nói:

- Ngụm đầu tiên cố gắng uống ít thôi.

Hắn sợ Coca Cola hương vị quá kích thích, nếu như ngụm đầu tiên uống nhiều quá, kích thích đến khoang miệng cùng thân thể, làm cho không khỏe. Dù sao đây chính là Coca Cola bị hệ thống sửa đổi qua, cảnh giới như hắn uống mà đã cảm giác vô cùng kích thích, Bách Niệm Hương lại chỉ là Thông Huyền cảnh.

Bách Niệm Hương gật đầu, không thể chờ đợi được mà tiếp nhận cốc, vừa nhận lấy đã cảm thán một câu:

- Thật mát!

Tiếp đó, chậm rãi nhấp một miếng.

Bọn người Dương Nhạc Nhạc nhao nhao nhìn chằm chằm vào nét mặt Bách Niệm Hương, như là đang đợi cái gì vậy. Sau đó nhìn thấy Bách Niệm Hương bỗng nhiên đặt cốc uống quầy phía trước, cả người lui về sau một bước thật mạnh bạo, đặc biệt khoa trương mà nhảy dựng lên, cả khuôn mặt biểu lộ đặc biệt phức tạp.

Kinh hỉ, kinh ngạc, còn có hưng phấn đồng thời biểu lộ qua khuôn mặt, sau đó chợt nghe được Bách Niệm Hương cảm thán một câu:

- Oa, cái này... Cái này... Sảng khoái quá! Loại cảm giác này... Quá sung sướng. Ta chưa từng được uống thứ gì sảng khoái đến như vậy.

Bách Niệm Hương cũng thật sự tìm không thấy hình dung từ để hình dung cảm giác lúc này, rơi vào đường cùng chỉ có thể một mực cường điệu chữ thoải mái này.

Bọn người Dương Nhạc Nhạc thấy thế, trên mặt càng lộ rõ hiếu kỳ, vội vã lục lọi bạch tinh trong tàng giới, sau đó đòi uống Coca Cola. Tử Nhiên rất hào phóng, trực tiếp lấy ra một mớ bạch tinh muốn mời khách, Ôn Bình tự nhiên là ai đến cũng không có cự tuyệt, thoáng cái rót hơn mười mấy hai mươi cốc đặt ở trên quầy đợi bọn họ lấy.

Bởi vì Hoài Điệp vô cùng trông chờ Coca Cola cùng với việc Tử Nhiên mời khách mà cảm thấy hưng phấn, cho nên vào lúc mọi người phân nhau mấy cốc Coca Cola, nàng vô cùng phấn khởi. Ôn Bình lắc đầu cười cười, sau đó nhìn về phía Bách Niệm Hương đang uống ừng ực từng ngụm Coca Cola.

Hắn còn lo lắng hương vị Coca Cola có phải sẽ khó được đón nhận hay không, dù sao trong thế giới kia, vẫn có rất nhiều người không thích Cocacola. Hiện tại xem ra, lo lắng này là dư thừa, cái thế giới này, đối với món đồ uống số một này, lựa chọn vui vẻ tiếp nhận.

Có lẽ cũng liên quan đến việc hình thức giải trí thiếu thốn, cũng giống như việc họ điên cuồng yêu thích phim truyền hình, phim điện ảnh vậy, bây giờ cũng yêu cả Coca Cola.

Lúc này, Bách Niệm Hương đặt cốc xuống quầy, lại móc ra một viên bạch tinh.

- Tông chủ, cho ta một cốc nữa!

Ôn Bình lắc đầu:

- Một ngày chỉ có thể một cốc!

Nụ cười sáng lạn của Bách Niệm Hương lập tức tắt lịm, sau đó vội hỏi:

- A—— vậy ta trả hai viên, không, ba viên bạch tinh một cốc, có được không?

Lúc này, nàng không thấy đằng sau, mọi người nghe Ôn Bình nói một ngày chỉ có thể một cốc liền nhao nhao ngừng việc uống lại. Sau khi nghe được lời nói của Bách Niệm Hương, không ít người không tự chủ được mà nở nụ cười —— cũng lâu rồi không nghe được câu này.

Tăng giá?

Không tồn tại.

Tông chủ chưa bao giờ bởi vì tăng giá mà phá lệ.

Lúc trước ăn miễn phí sủi cảo Nguyệt Quang, bạn trẻ Hoài Không ra giá một viên bạch tinh nếm một cái, tông chủ cũng không cho.

Tông chủ thoạt nhìn rất quan tâm bạch tinh, kỳ thật điểm mấu chốt rất cao, chưa bao giờ bởi vì bạch tinh mà làm trái quy củ mình đặt ra.

Quả nhiên, Ôn Bình lắc đầu, nói:

- Muốn uống, ngày mai lại đến.

Nói xong, Ôn Bình ra khỏi phòng, phủi tay, sau đó đóng cửa lại. Bách Niệm Hương vừa nhìn thấy hành động này, trong nội tâm cảm giác mất mác càng cường liệt, vừa quay đầu lại, chứng kiến tất cả mọi người cầm Coca Cola, miệng không tự chủ mà trễ xuống.

- Được rồi, muốn tu luyện thì đi tu luyện, không muốn tu luyện thì cũng đi cả đi. Dứt lời, Ôn Bình trực tiếp đi khỏi phòng xem phim.

Nhìn bóng lưng rời đi của Ôn Bình, Bách Niệm Hương một bước vọt tới trước mặt Tử Nhiên, nói:

- Sư phụ, Coca Cola uống có ngon không?

Tử Nhiên bất đắc dĩ cười cười, rồi sau đó đem cốc Coca Cola mới uống được hai ngụm đưa cho Bách Niệm Hương.

Trước mắt Coca Cola này không có năng lực đặc thù, chỉ là đơn thuần hương vị đặc biệt, uống vào đạt được cảm giác thoải mái, cho nên nàng cũng không phải thèm thuồng lắm.

Bách Niệm Hương lập tức vui vẻ, cảm giác khiến nàng vừa phải trễ môi xuống đã hoàn toàn biến mất, hưng phấn mà bưng lấy cốc, hô:

- Sư phụ ngài là tốt nhất, yêu người chết mất!

Lại nói về Ôn Bình, sau khi đi khỏi phòng xem phim, lập tức đi tới chủ điện.

Vì cái gì mà vội vàng rời khỏi.

Bởi vì Hoàn Thành đêm khuya lên núi!

Hoàn Thành mặc dù biết mình có thể thông suốt không trở ngại trên mặt đất Vân Lam Sơn, sẽ không giống người khác bị ngăn ở bên ngoài mê trận, nhưng ngày bình thường cũng không đến Bất Hủ tông mấy lần. Lúc này mới ba bốn ngày, đã liên tục đến hai lần, nhất định là có việc.

Hắn phỏng đoán, người bên Bách Tông liên minh đã đến rồi, bằng không thì Hoàn Thành lúc này không ở nhà ôm thê tử, mà lại ăn mặc khôi giáp chạy lên núi để làm gì.

Thấy Hoàn Thành hùng hục đi tới, Ôn Bình cười hỏi:

- Hoàn thúc, muộn như vậy lên núi, thím sẽ không trách ta chứ?

Hoàn Thành ngẩn người, vốn đang nghiêm trang mặt lập tức lộ ra vui vẻ:

- Tiểu tử ngươi, có thể đứng đắn một chút không! Ngươi bây giờ dù sao cũng là chủ một tông!

Tuy nói như vậy, nhưng Hoàn Thành vẫn rất ưa thích loại trạng thái này. Từ xưa đến nay, Hoàn Thành một mực gọi Ôn Bình là Ôn tông chủ, không muốn dùng vai vế để nói chuyện. Đôi khi hắn cũng nghĩ qua, sau khi Ôn Bình trở nên quyền cao chức trọng, có còn nhận người thúc này không.

Hiện tại xem ra, hắn suy nghĩ nhiều rồi.

Sắp bị đại nhân vật của Bách Tông liên minh tự mình tìm đến để nói chuyện, lại vẫn cùng hắn nói đùa thế này.

Ôn Bình cười cười, nói tiếp:

- Hoàn thúc, thúc đừng cứ bận rộn mãi như vậy, thím dù nói thế nào cũng là nữ nhân, nữ nhân cần quan tâm, cần được quan tâm. Thúc nửa đêm rồi cũng không chịu ngủ, thím sẽ nghĩ như thế nào?

- Được rồi! Đứng đắn một chút! Hoàn Thành thu hồi nụ cười, nghiêm túc mà nhìn Ôn Bình:

- Ôn tông chủ, người trên Bách Tông liên minh đến. Chính là khi nãy. Lúc vào thành, bọn người Mộ Dung Thanh còn quỳ lạy, đằng sau lễ trọng này, nhất định là còn nhiều thứ khác.

- Sao thúc lại nói vậy?

- Đàn ông dưới đầu gối là vàng, đối với người tu luyện, mục đích đúng là vì cái mạnh, vì đạt được tôn trọng, tuyệt đối sẽ không đơn giản đi quỳ lạy người khác. Thân là chủ sự, Mộ Dung Thanh ở cửa thành quỳ xuống, thân phận của đối phương khẳng định đặc biệt cao, chỉ sợ không phải là chủ sự đại hồ đơn giản như vậy đâu. Bởi vì khi đối mặt với chủ sự đại hồ như Minh Kính hồ, Mộ Dung Thanh cũng chỉ cần chắp tay hành lễ mà thôi.

- Có lẽ vậy.

- Tóm lại, cảnh giác một chút, đối mặt với loại đại nhân vật như thế này, cho dù người không muốn nói chuyện, cũng đừng tỏ ra quá cương quyết. Uyển chuyển một chút!

Hoàn Thành biết rõ giọng điệu của Ôn Bình sau khi trở thành tông chủ, cho nên giữa đêm cũng phải lên núi để nhắc nhở điểm này.

Không muốn đàm hòa, hắn tôn trọng quyết định của Ôn Bình, nhưng với tư cách thúc thúc, hắn cảm thấy phải nhắc nhở một chút, tốt nhất đừng lập tức mà đắc tội đối phương. Dù sao đối phương dám trực tiếp đến địa bàn của Bất Hủ tông, nhất định là có chỗ dựa.

Trực tiếp đánh nhau, Bất Hủ tông có khả năng sẽ chịu thiệt.

Bình Luận (0)
Comment