Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 584 - 【Vip】 Tư Đồ Tu Năng Bộc Phát

【VIP】 Tư Đồ Tu Năng bộc phát 【VIP】 Tư Đồ Tu Năng bộc phát

“Đạt được ma pháp: loại trừ vũ khí!”

- Chơi ta?

Lúc khác không ra, đúng lúc này lại ra.

Tiếng của hệ thống vang lên.

- Kí Chủ, xin hỏi muốn nóng hay là lạnh?

- Ừm... Ta cảm thấy, ma pháp loại trừ vũ khí của Harry Potter đúng là một ma pháp không tồi. Voldemort là nhân vật đỉnh phong tại thế giới ma pháp, năng lượng ma pháp cường đại có thể hiểu được, nhưng lại không có biện pháp giết chết Harry Potter, một người mới học ma pháp có hai năm.

Ôn Bình tiếp tục nói:

- Ta bây giờ có phải đã lĩnh ngộ ma pháp loại trừ vũ khí rồi đúng không?

Hệ thống yên lặng.

Thật lâu, hỏi:

- Không phải nói người sẽ online ăn phân sao?

- Ừm, ngươi nói vấn đề này rất khách quan, loại trừ vũ khí nếu như vận dụng thoả đáng, có lẽ cũng không thua gì Avada Kedavra. Hơn nữa ta cũng không phải đại ma đầu gì, động một chút là muốn lấy mạng người khác, cũng có chút quá đáng.

- Kí Chủ, chúng ta đang nói chung một chủ đề sao?

- Đương nhiên là thế. Không nói nhiều, ta đi thử hiệu quả của loại trừ vũ khí trước đây.

Dứt lời, Ôn Bình trực tiếp từ trên ghế salon đứng lên, tắt phim rồi rời khỏi phòng xem phim.

Ăn phân?

Thứ đó có thể ăn được sao?

Đùa quốc tế gì thế!

Sau khi rời khỏi phòng xem phim, Ôn Bình bỗng nhiên có chút bất đắc dĩ, không có đối tượng để thử tay nghề.

Không có cách nào, chỉ có thể xem xét thông tin cá nhân, thu hoạch những tin tức liên quan đến loại trừ vũ khí.

Ôn Bình

Giới tính: nam

Cảnh giới: Thần Huyền thượng cảnh

Thể chất: Hỏa Linh thân thể

Thần binh: Lang Nguyệt

Tu luyện công pháp: Trường Mạch công (Địa cấp)

Tu luyện mạch thuật: Hoàng cấp hạ phẩm —— Giao Long nộ (tiểu thành), Huyền cấp thượng phẩm Hỏa Long thuật (tạo cực), Ngự Kiếm thuật (tạo cực), Phong Chi Cấm cố (tiểu thành), Loại trừ vũ khí (nhập môn)

(Đồng thời có được đặc thù năng lực Kim Bốc Nhãn, có thể xem thấu công pháp của người khác, phát hiện chỗ sơ suất.)

Ôn Bình không để ý đến những thông tin khác, chỉ tập trung vào Loại trừ vũ khí, rồi sau đó mở ra phần thông tin kỹ hơn về nó.

Loại trừ vũ khí: cưỡng chế tính ma pháp, dùng để giải trừ bất kỳ vũ khí nào trong tay đối thủ. Trạng thái nhập môn, giải trừ bán bộ Trấn Nhạc vũ khí xác suất 90%, giải trừ Trấn Nhạc cảnh hạ cảnh vũ khí xác suất 70%, giải trừ Trấn Nhạc trung cảnh vũ khí xác suất 50%, giải trừ Trấn Nhạc thượng cảnh vũ khí xác suất 30%, giải trừ bán bộ Địa Vô Cấm vũ khí xác suất 10%. (độ thuần thục đạt tới 10 điểm có thể vào tiểu thành)

Giai đoạn tiểu thành, khả năng giải trừ vũ khí đối với cường giả cảnh giới liệt kê ở trên xác suất tăng lên 20%.

- Sao còn có xác suất trong này chứ?

- Giai đoạn cảnh giới của Loại trừ vũ khí quyết định năng lượng ma pháp của nó, trước mắt Kí Chủ cảnh giới không cao, cho nên trong giai đoạn nhập môn tự nhiên không có khả năng trăm phần trăm giải trừ vũ khí của kẻ địch —— nguyên nhân rất đơn giản, đối phương cũng sẽ ngăn cản được.

- Vậy 10 điểm độ thuần thục là khái niệm gì?

- Khoảng mười lon cola.

- Nói cách khác, ta đây một ngày có thể mua hai lon, uống năm ngày có thể nhập tiểu thành?

- Có thể lý giải như vậy.

- Nếu là cảnh giới đại thành, cưỡng chế giải trừ xác suất sẽ tăng lên bao nhiêu?

- Lần nữa tăng lên 20%. Cứ như vậy mà tăng lên! Trước mắt Kí Chủ tối đa có thể giải trừ vũ khí của bán bộ Địa Vô Cấm, Địa Vô Cấm chân chính, loại trừ vũ khí ma pháp đối với hắn không có hiệu quả.

- Đã hiểu. Ta có lẽ không đến mức gặp được Địa Vô Cấm?

Không gặp được Địa Vô Cấm, ma pháp này đối với hắn hữu dụng hay không hắn cũng lười quan tâm tới.

Hơn nữa cho dù gặp, chỉ trừ của đối phương một vũ khí có làm được cái gì?

Dù là giải trừ vũ khí của đối phương, cắt giảm thực lực của đối phương, nhưng đây chính là sự tồn tại mà giai đoạn trước mắt hắn chỉ có thể ngước nhìn.

Hệ thống trả lời nói:

- Cái này... Khó mà nói, nhân sinh tràn đầy những thứ không thể biết trước được. Tựa như Kí Chủ, người đâu có nghĩ đến bản thân mình hôm nay sẽ phải ăn phân đúng không?

- Thời gian không còn sớm, uống Cocacola đi.

Một ngày chỉ có thể uống hai chai, thời gian cũng không thể lãng phí.

...

Tại Thương Ngô thành.

Khách điếm trong thành, bọn người Lục Minh chờ đợi trong trạng thái lòng nóng như lửa đốt.

Tư Đồ đại nhân nói sẽ rời đi một lúc, thế nhưng bây giờ đã sáu bảy ngày rồi, vẫn chưa thấy bóng dáng ngài đâu hết.

Tin tức bề trên đã truyền cho hắn ba bốn ngày, đại nhân nhà mình chậm chạp không quay về, hắn phải làm thế nào mới được đây?

- Hay là đi ra ngoài tìm xem?

Một gã Trấn Nhạc cảnh cường giả nhịn không được hỏi một câu.

Lục Minh nhìn ngoài đường, lông mày run lên, nói:

- Được, ai dám đi giơ tay lên.

- Ta... Người vừa hỏi khi nãy lập tức yên lặng.

Giơ tay?

Ai dám làm người đầu tiên ra đi?

...

Trên Vân Lam sơn.

Lại vài ngày đi qua, Tư Đồ Tu Năng ở trong rừng đến mức ngu muội rồi.

Hoa tàng hình, quả vô thanh vô tức, hiệu dụng đã chấm dứt mấy ngày.

Cả hai đều không rẻ, Tư Đồ Tu Năng vốn trông cậy chúng có thể làm chút gì đó, nhưng kết quả cái gì cũng không được, cứ như vậy con đường hắn tìm đường ra đã kết thúc.

Những ngày này hắn thử qua các loại phương pháp, xuất tất cả vốn liếng, liên tục đi thử trăm con đường, không một đường nào thành công, càng làm cho hắn có chút căm tức.

Ý tưởng dò xét tông môn Bất Hủ tông bây giờ hắn không còn lại chút gì.

Đi ra khỏi nơi quỷ quái này là thứ duy nhất hắn muốn làm.

- Các loại đồ vật để phá mê trận ta đều dùng gần hết rồi, hiện tại chỉ còn lại một thứ, nếu vẫn không thành công...

Tư Đồ Tu Năng không dám nghĩ, nếu là vẫn không thành công, vậy hắn làm sao bây giờ?

Khuất phục trước Bất Hủ tông?

Để cho Bất Hủ tông tông chủ thả mình ra.

Hay là cứ ở trong mê trận, chờ đợi cơ hội có người trốn thoát?

Vội vàng lắc đầu dứt bỏ ý nghĩ trong đầu, Tư Đồ Tu Năng móc ra một cây trường thương màu bạc từ trong tàng giới. Thoạt nhìn có chút giống Hồng Anh thương, bởi vì phía dưới mũi thương có một thứ màu đỏ.

Đương nhiên, đây không phải là Hồng Anh

Mà là Liệt Diễm!

Sau khi Tư Đồ Tu Năng mở ra ba mạch môn màu đỏ, mũi thương Liệt Diễm lập tức bừng lên, không ngừng mà tăng trưởng.

- Ông bạn già, lại khiến ngươi tỉnh giấc rồi.

Thanh Viêm Lung thương này của hắn, đã có mười năm không dùng đến.

Là đồ vật mà nếu không đụng phải kẻ dịch sống chết, hắn sẽ không dùng đến.

Người lần trước nhìn thấy cây thương này, là một vị sắp đột phá đến bán bộ Địa Vô Cấm cường giả của Tán Tu môn phái. Từ sau khi hắn chết, cơ hồ không ai khiến hắn phải dùng đến nó cả.

Hôm nay, để phá mê trận này, chỉ có thể dùng nó.

Tiếng nói vừa ra, Tư Đồ Tu Năng lập tức tụ tập mạch khí tại mạch môn, vào thời khắc tán mạch đủ mạnh chọc ra một thương thật mạnh về phía trước.

Mũi thương như rồng, cuốn tích lấy Liệt Diễm hướng phía trước đánh tới. Nhánh cây, mật diệp vốn bất kể gặp phải công kích thế nào đều không chút hao tổn, lúc này đều bị ép đến mức cong eo.

Nương theo lấy cỗ lực lượng này, Tư Đồ Tu Năng bước nhanh xông về phía trước, căn bản thấy không rõ là hắn đang đuổi theo trường thương, hay là hắn cầm thương chạy về phía trước.

- Có hiệu quả!

Ngay lập túc, Tư Đồ Tu Năng liền bộc phát giọng vui mừng.

Bởi vì những nơi trường thương đi qua, hắn có thể cảm giác được một con đường chân thực đang được mở ra, dùng cảm giác dò xét phía trước, không còn là đầm lầy sương mù như trước nữa.

- Quả nhiên, mê trận này không vượt qua được sức mạnh của Trấn Nhạc!

Sau khi biết được nhược điểm của mê trận, Tư Đồ Tu Năng liền cảm thấy an tâm hơn.

Vậy thì lại tăng thêm sức mạnh!

Trực tiếp lao khỏi mê trận!

Bình Luận (0)
Comment