Trước mắt mà nói, Ác Linh kỵ sĩ của Trấn Nhạc hạ cảnh có thể biến bất kỳ vật xung quanh mình thành vũ khí, hoặc thành sinh vật địa ngục trợ giúp mình vào bất cứ lúc nào. Có thể chiến đấu cùng Trấn Nhạc trung cảnh, giới hạn vẫn là quá lớn.
Không có sức mạnh áp đảo, một trận chiến là không thể tránh khỏi.
Hệ thống đáp lời:
- Liên tục thăng cấp Thính Vũ các hai lần, cần 4000 viên bạch tinh.
- Vậy thì đợi chủ điện thăng cấp Hoàn Thành, hãy thăng cấp Thính Vũ các.
Lại nói tiếp, Ác Linh kỵ sĩ cũng nên được tăng thực lực rồi.
Chỉ là thăng nhiều như vậy, tiền trong túi cũng hơi thiếu thốn.
Hắn hiện tại tổng cộng có hơn bốn nghìn viên bạch tinh.
Bên trong tàng giới ngược lại là có rất nhiều thiên tài địa bảo, có điều hắn chuẩn bị dùng để làm Tuyền Qua đồ thứ ba của mình.
Hắn trước mắt là Thần Huyền thượng cảnh, bởi vì không tồn tại bích chướng, cho nên nói không chừng bất kỳ lúc nào cũng có thể qua được Trấn Nhạc cảnh, nguyên liệu để chế tạo Tuyền Qua đồ vẫn phải nên giữ lại.
Trong lúc không chú ý, trước mắt popup xuất hiện.
【 liên tục thăng cấp chủ điện ba lượt 】
【 Bạch tinh tiêu tốn: 300 viên 】
【thời gian thăng cấp cần thiết: bảy ngày 】
- Đúng rồi, hệ thống, ngươi có thể tiêu diệt sương trắng không... Bất Hủ tông hiện tại người cũng nhiều, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện kẻ lạ, chủ điện liên tục bị sương trắng phong tỏa bảy ngày tựa hồ không tốt lắm.
- Trước mắt không thể.
- Vậy thì khi nào mới được?
- Chủ điện trước mắt cấp quá thấp, không có năng lực hoán đổi hình thức cải tạo. Đợi khi nào mở được mảng địa bàn thứ hai, Kí Chủ mới có thể có quyền lợi này, đến lúc đó, tuy thời gian thăng cấp kiến trúc không thay đổi, nhưng quá trình cải tạo rất nhanh chóng hoàn thành trong khoảng thời gian một giờ cuối cùng.
- Hình thức thăng cấp này hay đấy.
Tuy bảy ngày sau mới có thể sử dụng, nhưng ít ra vào lúc Thính Vũ các thăng cấp sẽ không xuất hiện tình trạng sương trắng bao phủ hơn nửa tháng.
Sau khi nói chuyện xong với hệ thống, Ôn Bình nhìn về phía Hoàn Thành.
Nói như thế nào đây?
Có nên nói cho Hoàn thúc nghe chuyện mình muốn Thương Ngô thành biến thành địa bàn của mình hay không?
- Ôn tông chủ, có gì không đúng à?
Hoàn Thành thấy Ôn Bình nhìn mình chăm chú, không khỏi dòm ngó xung quanh.
Ôn Bình lắc đầu cười cười:
- Hoàn thúc, thúc suy nghĩ nhiều rồi... Đúng rồi, có chuyện ta muốn nói với thúc.
Ôn Bình rất tự nhiên mà đi lên phía trước.
Hoàn Thành giơ tay lên, ra hiệu người đứng phía sau đứng yên, sau đó đi theo Ôn Bình.
Đi được mấy trăm mét mà không nói gì, thấy bốn bề vắng lặng, Hoàn Thành nói:
- Ôn tiểu tử, có chuyện gì cứ việc nói thẳng.
Ôn Bình bất đắc dĩ cười cười.
Đừng nói, vẫn là Ôn tiểu tử dễ nghe hơn
Sau khi thu hồi nụ cười, Ôn Bình nói:
- Hoàn thúc, ta muốn Thương Ngô thành thành địa bàn của Bất Hủ tông.
- Hả?
Hoàn Thành ngây ngẩn cả người.
Ý này là muốn chiếm đoạt Thương Ngô thành?
Cho dù Bất Hủ tông xác thực cường đại, là một gốc cây đại thụ có thể hóng mát, thế nhưng Thương Ngô thành dù sao cũng là đời cha hắn một tay tạo dựng lên, nó họ Hoàn.
Ôn Bình không để ý tới Hoàn Thành nghĩ như thế nào, nói tiếp:
- Nhìn vào tình trạng Thương Ngô thành, có thể sẽ thường xuyên phát sinh một chút việc, ta không có khả năng mỗi lần đều kịp thời xuất hiện. Cho nên, ta muốn Thương Ngô thành trở thành địa bàn của Bất Hủ tông, như vậy, ta có thể danh chính ngôn thuận mà phái cường giả Bất Hủ tông xuống tuần tra.
- Thì ra ý của người là như vậy.
Nghe được Ôn Bình giải thích, Hoàn Thành lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Dù nói thế nào, hắn cũng hi vọng Thương Ngô thành họ Hoàn.
Có điều Ôn Bình là vì Thương Ngô thành cân nhắc, họ của Thương Ngô thành sửa lại có làm sao?
Hoàn Thành trả lời ngay:
- Vậy Thương Ngô thành ngày sau đối với Bất Hủ tông sẽ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Thấy thế, Ôn Bình vội giải thích:
- Hoàn thúc. Không cần như vậy... Thương Ngô thành vẫn là Thương Ngô thành, vẫn là do thúc quản, chỉ là trên danh nghĩa biến thành địa bàn của Bất Hủ tông, thuận tiện để ta phái người dò xét, giữ gìn trị an.
- Đã hiểu.
Hoàn Thành hiểu ra.
Ngày sau trên đỉnh đầu Thương Ngô thành phải treo lấy ba chữ, Bất Hủ tông!
Ai nhìn Thương Ngô thành, thứ đầu tiên thấy được là ba chữ Bất Hủ tông, tiếp theo lại là Bất Hủ tông.
Muốn gây sự tại Thương Ngô thành, sẽ không còn giống như trước, phải nghĩ kỹ có nên chọc giận Bất Hủ tông hay không.
Hơn nữa có cường giả Bất Hủ tông tuần tra, ai còn dám gây chuyện tại Thương Ngô thành.
Ôn Bình tiếp tục nói:
- Hoàn thúc, đến lúc đó thúc cho treo biển cảnh cáo tại bốn cửa thành, nói cho bọn họ biết đã bước chân vào Bất Hủ tông lãnh địa. Ai dám xung đột vũ trang trong thành, kẻ nhẹ ném ra thành, kẻ nặng trực tiếp giết. Nếu thật sự có người còn dám động thủ, đã vượt qua phạm vi xử lý của thành chủ, người của ta sẽ lập tức xuất hiện trừng trị.
Hoàn Thành trên mặt sắc mặt vui mừng mà lên tiếng:
- Hiểu rõ.
- Ta hồi tông đây.
Dứt lời, Ôn Bình xoay người, về lại con đường mà trước đây hắn đến.
Hoàn Thành vội đuổi theo, vẻ mặt vui mừng như mặt trời tháng sáu vậy:
- Ôn tiểu tử, ta tiễn ngươi.
...
Trên phố Thương Ngô thành.
- Huynh đệ, chuyện ta nói với ngươi, cam đoan sẽ khiến ngươi ngạc nhiên đến không ngậm được mồm.
Một người trung niên vào thành đã mấy ngày vỗ vai người bằng hữu vừa mới vảo thành, nói chuyện bằng vẻ mặt hớn hở.
Nam nhân kia thoạt nhìn không yếu, thực lực Thông Huyền thượng cảnh, tại Đông hồ này, đã xem như rất mạnh.
Cho nên cũng không bị người bằng hữu này dọa.
- Hoàng mỗ ta vẫn chưa gặp qua chuyện gì có thể khiến ta há hốc mồm!
Nam nhân trung niên kia cười hắc hắn, nói:
- Chưa thấy qua các mặt của xã hội! Biết rõ cái gì là Trấn Nhạc cảnh chứ?
- Trấn Nhạc cảnh? Cảnh giới trong truyền thuyết kia!
Hắn đương nhiên nghe nói qua.
Hắn đạt được Thần Huyền, mơ cũng thường xuyên nằm mơ mình mở ra mạch môn, bước chân vào Thần Huyền cảnh. Lúc hắn ở Thần Huyền đồng thời cũng nghe nói qua truyền thuyết về Trấn Nhạc cảnh.
Đó là cảnh giới trong truyền thuyết!
Người đạt tới Trấn Nhạc cảnh, chính là đỉnh phong cường giả trong Thiên Địa hồ!
Một quyền làm nổ nát một tòa núi nhỏ, căn bản không thành vấn đề.
Nam nhân trung niên giảo hoạt cười cười, nói:
- Hắc hắc, ta đã nói với ngươi, mấy ngày trước đây bên ngoài Thương Ngô thành, liên tục chết rất nhiều cường giả mở ra ba mạch môn.
- Nói dóc?
Còn nhiều nữa chứ!
Loại nhân vật trong truyền thuyết này, một người cũng đã khó gặp rồi.
- Ngươi không tin? Ta đã nói với ngươi, trận đại chiến kia đã đánh sập tường của Thương Ngô thành, bây giờ còn có hai Trấn Nhạc cảnh đang bị phạt sửa cửa thành đây này. Bất Hủ tông tông chủ Ôn Bình tự mình trừng phạt bọn họ.
- Không thể nào, trời ơi..!
Chuyện liên quan đến tông chủ Bất Hủ tông Ôn Bình, hắn tin!
So với Trấn Nhạc cảnh, truyền thuyết về tông chủ Bất Hủ tông Ôn Bình càng ghê gớm hơn!
Bách tông liên minh cũng chẳng dám đụng đến hắn!
- Cái cằm, cái cằm, khép lại một tí đi... Nếu làm rớt ta không giúp ngươi gắn lại được đâu.
...
Ôn Bình nghe được hai người nói chuyện từ xa, không khỏi nhếch miệng cười.
Chuyện này nếu như truyền ra, có lẽ sẽ khiến nhiều người không dám đụng tới Bất Hủ tông nữa?
Sau khi từ Ngàn Bậc Thềm trở về đỉnh núi, Ôn Bình lại quan sát tình trạng của Tư Đồ Tu Năng, hắn vẫn đang cố gắng tìm kiếm đường ra.
Hắn nhìn thấy, Tư Đồ Tu Năng vẫn rất bình tĩnh như trước, không biết là đã lấy được gì từ trong tàng giới, vừa tìm đường vừa sử dụng nó.
Nói thật, tố chất tâm lý của Tư Đồ Tu Năng quả thật không tệ.
Hắn là một người duy nhất bị mê trận làm mệt nhọc hết mấy ngày mà vẫn còn giữ được bình tĩnh, hơn nữa còn là người vẫn đang tìm cách để thoát ra.
Nếu xem lại trong Bất Hủ tông, người chưa từng xuyên qua Ngàn Bậc Thềm thì không có khả năng đạt được tố chất tâm lý như thế này.
- Nếu tố chất tâm lý đã tốt như vậy, vậy thì lại nhốt hắn vài ngày nữa.
Việc nhốt thêm vài ngày là thuần túy để trân trọng hắn.
Sau khi hồi tông, Ôn Bình xử lý nhanh gọn lịch trình tu luyện của mọi người, sau đó lại tiếp tục vào phòng xem phim.
“Harry Potter toàn tập” lần thứ năm, bắt đầu thôi!
Ôm trong lòng ước mơ đối với ma pháp, Ôn Bình tiến nhập thế giới Harry Potter.
Tại đây, không thể không nhắc đến một chút về phân loại ma pháp.
Nói ra cũng đơn giản, có hai loại, một là ma pháp bình thường, phục vụ tất cả mọi người.
Còn một loại là hắc ma pháp.
Một loại ma pháp sát phạt dùng trong chiến đấu, bởi vì uy lực cường đại, cho nên thường xuyên được những người bụng dạ khó lường sử dụng.
Còn một loại hơi khác biệt một chút, thuộc về hệ thống hắc ma pháp, được gọi là không thể bỏ sót.
Nổi tiếng nhất chính là Avada Kedavra.
Một câu thần chú có thể lấy mạng một người, mà đối phương hoàn toàn không có khả năng chống đỡ.
Chỉ nghe qua, đã biết rõ nếu kẻ xấu tu hành được ma pháp này, sẽ có hậu quả gì.
Có điều bất kể là ma pháp bình thường hay là hắc ma pháp, đạt được cái nào Ôn Bình cũng sẽ không kén chọn. Ma pháp, nói chung vẫn là ở chỗ người sử dụng nó.
Hắn hiện tại muốn có cơ hội triển hiện sự thần kỳ của ma pháp, sau đó khiến mọi người đều yêu thích Harry Potter.
Mấy ngày nay, lượt người xem phim mới vừa vượt qua con số 100.
Cứ theo tình hình này, với số người có hạn, lượng người xem phim sẽ càng ngày càng ít, muốn đột phá 500, đoán chừng sẽ phải mất hai tháng.
Lại nói tiếp, ma pháp của nhiệm vụ phòng xem phim không thuộc về ma pháp trong phim Harry Potter —— Vong linh triệu hoán sách —— thuộc về ma pháp cấm kị.
Nghe thấy hai chữ cấm kị, Ôn Bình lại càng muốn có được.
Cứ như vậy, Ôn Bình lại tiếp tục cài Harry Potter thêm ba bốn ngày.
Một ngày sáu bảy hộp bắp rang, một hộp một viên bạch tinh, cộng thêm phí xem phim, hai bộ là một viên bạch tinh, Ôn Bình cảm giác mình có chút nhịn không được.
Hiện tại đã là nhập không đủ xuất.
- Hệ thống, ta nghiêm trọng hoài nghi ngươi ám sửa lại tỉ lệ rơi đồ!
- Kí Chủ, người suy nghĩ nhiều quá, kỳ thật chỉ là do bản thân người.
Hệ thống trình bày quan điểm của mình một cách thẳng thắng.
Ôn Bình có chút không phục mà chống lại nói:
- Ta đây gia tăng tần suất, vậy tại sao vẫn không lượm được cái gì hết? Cứ coi như xác suất lượm được ma pháp là một phần vạn, ta đây không phải là đã bỏ ra thêm một phần mười hay sao.
- Kí Chủ không phải vừa mới xem xong lượt thứ mười sao?
- Ta... Vậy nếu lần này lại không có, ta sẽ nhổ nước bọt vào ngươi đấy nhé.
- Tùy ý, nếu như phun hữu dụng, sao còn muốn đến vận khí làm gì?
- Ngươi...
Ôn Bình không phản bác được.
Cũng lười cùng hệ thống lý luận, hắn lại tiếp tục xem Harry Potter!
Càng xem, Ôn Bình càng đánh mất niềm tin vào vận khí của mình.
Một phần xác suất này, thêm cũng như không.
Hắn xem như triệt để gia nhập vào đội ngũ người Châu Phi.
Chớp mắt đã xem đến phần 4:
“Harry Potter và chiếc cốc lửa”, nhìn thấy Voldemort được người hầu của hắn phục sinh, Harry Potter nghiễm nhiên lâm vào trong nguy cơ.
Cuộc gặp gỡ đáng trông chờ này cuối cùng đã đến!
Rốt cục, sau khi bị Voldemort giày vò một hồi, Harry Potter chuẩn bị phản kích.
Harry Potter hô to một tiếng:
- Tiêu trừ vũ khí của ngươi!
Ôn Bình cũng đi theo hô to một tiếng:
- Trời xanh, nhảy ra cho ta một ma pháp đi? Ngươi cho ta, ta online ăn phân... Không phải chứ Harry Potter, Voldemort dùng chính là Avada Kedavra, ngươi lại dùng chiêu loại trừ vũ khí để đối kháng hắn, đối với Voldemort có phải có chút quá đáng không? Voldemort dầu gì cũng là phản ——
【 đạt được ma pháp: loại trừ vũ khí! 】