* Giải giới! (một câu thần chú trong Harry Poster)
- Xem ra, Triệu trưởng lão xác thực không có thể đối phó thanh thương này.
Nói câu đó xong, Ôn Bình liền ở trong lòng trưng cầu ý kiến hệ thống.
- Hệ thống, Lang Nguyệt kiếm của ta hay là cây thương trong tay Tư Đồ Tu Năng tốt hơn?
Hệ thống lên tiếng trả lời:
- Ngay trước mắt mà nói, cây thương kia thuộc về Long Bích văn vũ khí, bàn về phẩm chất, xác thực so với Lang Nguyệt kiếm càng tốt hơn một chút. Điểm này kí chủ hẳn là có cảm giác, bởi vì độ khó thu hoạch Lang Nguyệt kiếm cũng không cao, chẳng qua là cần tốn thời gian mà thôi.
Ôn Bình gật gật đầu.
Xác thực.
Xông mười tầng tháp đầu chỉ cho mảnh vỡ Lang Nguyệt kiếm, 20 cái mảnh vỡ mới có thể hợp thành một thanh Lang Nguyệt kiếm.
Chỉ cần có kiên nhẫn, có thời gian, làm cái mười thanh, hai mươi thanh cũng không là vấn đề.
Hệ thống nói cây thương kia của Tư Đồ Tu Năng so Lang Nguyệt kiếm tốt hơn, Ôn Bình liền thật tò mò, không biết nó cùng với pháp khí so, cái nào tốt hơn?
Vũ khí thế giới này cùng thế giới tiên hiệp va chạm, ai sẽ thắng?
Thế là trực tiếp hỏi:
- Vậy thanh thương này so sánh với Thiêu Hỏa côn cùng với Thiên Gia kiếm, cái nào tốt hơn?
Hệ thống không chút do dự trả lời:
- Pháp khí gánh chịu chính là pháp thuật, Long Bích văn vũ khí gánh chịu mạch khí. Theo như phẩm chất mà nói, chỉ so với Thần Mộc xúc xắc khá hơn một chút . Bất quá, thanh thương này giá trị kỳ thật không ở chỗ phẩm chất, thật giống như cái thế giới này cũng không có phân chia phẩm cấp vũ khí giống nhau. Giá trị lớn nhất của nó ở chỗ Long Bích văn phía trên, dù sao cũng là Ngũ Tinh Tuyền Qua thần tượng chế tạo.
- Đã hiểu, chính là giá trị nghiên cứu rất cao.
- Đúng.
- Cái kia nhất định phải đoạt tới, coi như đánh liền lãi cho dì nhỏ của ta. Giao cho Tử Nhiên nghiên cứu một chút, không biết ngày nào đó nàng liền thành Ngũ Tinh Tuyền Qua thần tượng, đến lúc đó làm ra tới mấy cái Ngũ Tinh Tuyền Qua Đồ, bán lấy bạch tinh cũng tốt, hay là giữ lại chính mình dùng, đều có thể đề thăng bản thân.
Ôn Bình gật gật đầu, nói làm liền làm.
- Các ngươi đợi ở đây, ta xuống dưới cầm ít đồ.
Đám người Tử Nhiên gật gật đầu, nghe Ôn Bình là xuống dưới cầm đồ cũng không chút để ý.
So với Ôn Bình muốn làm cái gì, bọn hắn càng muốn nhìn dưới chiến đấu phía hơn.
Chỉ là nhìn xem liền có được lợi ích không nhỏ.
Đối với vận dụng mạch khí, còn có đối với chưởng khống vũ khí, đều là trình độ bọn hắn ngưỡng mộ.
- Hả?
Bỗng nhiên, Thi Hoa nhíu một cái lông mày, phát ra một tiếng nghi ngờ.
Bên cạnh Hoài Diệp cùng Thi Hoa nhìn đi, chỉ thấy Tông chủ vậy mà ra Chủ điện.
- Tông chủ muốn đi đâu?
Hoài Diệp nỉ non một tiếng.
Vừa nói xong, chỉ thấy Ôn Bình hướng đến bên trong chiến đấu.
Hoài Diệp vội vàng hô:
- Các ngươi mau nhìn, Tông chủ đi qua!
- Tông chủ muốn làm gì, chẵng lẽ là muốn tham dự vào?
- Tông chủ thực lực không phải còn không có đến Trấn Nhạc cảnh sao? Này đi lên. . .
Nương theo lấy mọi người nghị luận, đám trưởng lão Tử Nhiên vội vàng xoay người, muốn xuống lầu.
Bọn họ đều là trưởng lão.
Tông chủ đều tiến đến, bọn hắn làm sao có thể đứng tại đây xem kịch?
Chỉ là bọn hắn đều rất tò mò, Tông chủ này là muốn làm gì? Không phải nói xuống cầm đồ vật sao?
Vừa quay người lại, liền nghe đến Dương Nhạc Nhạc bỗng nhiên hô một câu:
- Tông chủ rút ra cây gậy, là muốn làm cái gì?
Tử Nhiên đám người lại tranh thủ thời gian nhích lại gần.
Nhìn chăm chú cử động của Ôn Bình, nhìn kỹ hướng gậy gỗ Ôn Bình bóp trong tay phải.
Xem xét cái này, Thi Hoa bỗng nhiên mở miệng.
- Ma trượng? ( ma trượng: gậy phép, đũa phép)
Mọi người như ở trong mộng mới tỉnh, lúc này mới phản ứng được.
Thật sự là ma trượng!
Tông chủ vậy mà xem 《 Harry Potter 》đạt được ma trượng.
- Tông chủ là muốn dùng ma pháp sao?
- Không cần dùng Ngự Kiếm thuật?
Mọi người nhất thời mở to hai mắt nhìn chằm chằm Ôn Bình.
Phía dưới Chủ điện, Ôn Bình tay cầm đũa phép hướng phía Thiên Dược Động Mạch thuật đi đến, tại địa phương cách hỏa trụ ngất trời còn có mười trượng thì dừng bước.
- Tường lửa?
Xin thứ cho hắn nói thẳng.
Ngọn lửa này, thật giống như đùa.
Loại lửa này, vậy mà ngăn cản được một thoáng người không phải dị mạch hỏa thuộc tính.
- Ầm!
- Ầm!
Mạch môn màu trắng mở ra.
Hình pháp chi hỏa, chậm rãi trong tay bay lên.
Cho dù ngọn lửa màu trắng không có siêu to khổng lồ cỡ nào, lúc này tại trong tay Ôn Bình chỉ có cao hơn nửa người, nhưng khi nó vừa xuất hiện lúc, nguyên bản tường lửa thoạt nhìn kiên cố vô cùng đột nhiên xuất hiện dị động.
- Hô!
Tiếp theo, ngọn lửa màu trắng hướng thẳng tường lửa nhào tới.
Như thạch ngưu nhập hải (trâu đá đi vào biển), gợn sóng bắt đầu khuếch tán.
Ngọn lửa màu trắng bắt đầu chiếm cứ khu vực tường lửa, mở rộng lĩnh vực của mình. Không dùng mấy hơi thở, lĩnh vực này liền cao đến cỡ một người.
- Hình pháp chi hỏa xác thực mạnh, bất quá cảnh giới của ta vẫn còn thấp, chỉ có thể mở ra tường lửa mười mấy hơi thở. Cảm thụ được áp lực tường lửa mang tới, Ôn Bình nỉ non một tiếng.
- Bất quá cũng đủ.
Tiếp theo, Ôn Bình đi đến lối vào ngọn lửa màu trắng mở ra.
Thiên Dược Động Mạch thuật bên trong, Tư Đồ Tu Năng thấy một mặt tường lửa đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng, lập tức giật mình.
Không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp oanh ra một thương đối với Long Kha, đem Long Kha đánh bay về sau liền chết trân nhìn lại.
Vừa hay nhìn thấy Ôn Bình qua lỗ hổng.
- Ôn tông chủ!
Tư Đồ Tu Năng ngây ngẩn cả người.
Đệ nhất cơ cảnh của lại bị phá!
Thiên Dược Động Mạch thuật mà đối thủ như là cá trong chậu không có cơ hội chạy ra đâu rồi?
- Lão phu làm sao có thể để cho ngươi đạt được như ý?
Nổi giận gầm lên một tiếng, Tư Đồ Tu Năng cầm thương hướng về phía Ôn Bình mà đi.
Long Kha thấy cảnh này, tuy nhiên chính mình cũng đang bị Hỏa Đằng truy kích, nhưng là vẫn vội vàng hô:
- Tông chủ, chạy nhanh lên. . . Thực lực của hắn đã tăng lên đến Bán bộ Địa Vô Cấm, ngươi không phải là đối thủ.
Ôn Bình không có trả lời, chẳng qua là nhìn Tư Đồ Tu Năng hướng phía chính mình chạy tới, sau đó nâng lên ma trượng.
Đũa phép của Harry Poster!
- Trừ ngươi vũ khí!
Lúc nghe được bốn chữ này, Tư Đồ Tu Năng giật mình, nhưng nhìn đến Ôn Bình mạch môn không có chấn động, lập tức cười.
Nguyên lai là muốn cùng hắn nói chuyện đây mà.
Đáng tiếc. ..
Hắn nghe không hiểu!
Nhưng mà, một giây sau hắn kinh ngạc.
- Chuyện gì xảy ra?
Nguyên bản trường thương chính mình nắm trong tay vậy mà thoát ly khỏi tay của mình, bay về phía Ôn Bình.
Tựa như một loại lực lượng vô hình bỗng nhiên đẩy tay của hắn ra, sau đó lại đem trường thương chộp tới.
- Bốp!
Trường thương trực tiếp rơi vào tay Ôn Bình.
Liệt diễm màu trắng bắt đầu rút đi, tường lửa quay về bộ dáng vừa rồi.
Ôn Bình nắm trong tay trường thương, đứng tại bên ngoài tường lửa, thấp giọng nói:
- Đáng tiếc, thực lực nâng lên Bán bộ Địa Vô Cấm, nhưng cuối cùng ngươi vẫn là Trấn Nhạc thượng cảnh.
Độ thuần thục ‘Trừ ngươi vũ khí’ sau khi đi đến tiểu thành, xác suất 50% giải trừ vũ khí của Trấn Nhạc thượng cảnh.
Tỷ lệ cao như vậy, muốn không diệt trừ vũ khí của ngươi cũng khó khăn nha!
. ..
Phía trên Chủ điện, mọi người nhìn thấy một màn này kinh hãi.
Ôn Bình đứng tại bên ngoài tường lửa, bình yên vô sự, trong tay nắm lấy trường thương vừa mới đem Triệu trưởng lão đánh cho không ngóc đầu lên được.
Trường thương thuộc về Tư Đồ Tu Năng!
Mọi người nuốt nước miếng một cái.
Bách Niệm Hương nhịn không được nghi ngờ hỏi:
- Vừa rồi là ma pháp ‘Trừ ngươi vũ khí!’?
《 Harry Potter 》-- ma pháp bình thường nhất!
- Hình như là, Tông chủ không phải là hô bốn chữ 'Trừ ngươi vũ khí' sao?
- Ta xem qua, giống như đúng là ma pháp ‘Trừ ngươi vũ khí!’.
Mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau.
Sau đó kinh hãi hô lên.
- Ông trời ơi..!
- Ma pháp này cũng quá mạnh đi, trực tiếp liền đoạt lấy trường thương người ta cầm trong tay.
- Tư Đồ Tu Năng kia phản ứng đều không kịp, trường thương trong tay liền đã không còn.
- Không được, ta yêu ma pháp này quá đi!
- Ta cũng yêu quá!
Mọi người nhìn về phía Ôn Bình, gương mặt sùng bái.
Đương nhiên, vẻ mặt sùng bái này cũng là cho đũa phép trong tay Ôn Bình.
. ..
Ôn Bình cầm trong tay trường thương, đóng cửa mạch môn, đi trở về Chủ điện.
Vừa đi, Ôn Bình vừa quan sát Long Bích văn bên trên trường thương, lít nha lít nhít tựa như có hàng vạn con kiến.
Bất quá, Long Bích văn phía trên hắn thật sự không biết mấy cái.
Trở lại gian phòng vừa rồi xong, Ôn Bình vừa mở cửa, liền không khỏi lui về sau một bước.
Mười mấy người lập tức chen chúc tới!
Giống hệt như nước lũ.
Có một mặt sùng bái vuốt mông ngựa.
Còn một mặt kinh hỉ nhìn xem đũa phép.
Đương nhiên, còn có xuất thần nhìn xem thanh trường thương kia.
- Tông chủ, cái này là ma trượng sao?
- Tông chủ, ngài vừa rồi dùng cái ma pháp kia thật quá mạnh đi.
. ..
Nhìn xem mọi người mồm năm miệng mười, Ôn Bình trong lòng vui vẻ theo.
Đạt được hiệu quả!
Thật sự là ‘vô tình cắm liễu, liễu lại xanh’.
Sự thật là, hắn chỉ là vội vàng muốn giúp đỡ dì nhỏ của mình một tay, không nghĩ tới chiêu này vậy mà làm cho mọi người đối ma pháp sinh ra chờ mong, sùng bái.
- Khụ khụ!
Ôn Bình ho khan hai tiếng, mọi người lúc này mới nhường ra một con đường.
Sau đó, Ôn Bình tựa hồ là muốn thỏa mãn khao khát của mọi người, thuận miệng nói một câu:
- Muốn học? Đi xem 《 Harry Potter 》 đi, học được liền uống Cocacola, trực tiếp viên mãn.
Dứt lời, Ôn Bình giả dạng làm như không có việc gì, một bộ hướng tới bên cửa sổ, kỳ thật trong đầu cao hứng miễn bàn.
Bất quá, lúc đi ngang qua bên cạnh Tử Nhiên, thấy Tử Nhiên nhìn chằm chằm vào trường thương, cái ánh mắt này lộ ra khát vọng phi thường mãnh liệt.
Ôn Bình cũng hiểu, dù sao Tử Nhiên cũng là Tuyền Qua thần tượng.
Cũng thuộc về một cái thợ thủ công đem hơn nửa đời người cống hiến cho môn thủ nghệ này.
Ôn Bình trực tiếp đem trường thương đưa tới, nói:
- Tử Nhiên trưởng lão, nếu ngươi muốn, thanh thương này có thể cho ngươi nghiên cứu.
Nhìn thấy trường thương đưa tới, trái tim Tử Nhiên lập tức bịch bịch nhảy dựng lên.
Đây chính là tác phẩm của một vị kinh thế vĩ tài.
Giá trị vô hạn!
Nếu là bị Thiên Địa hồ - mấy vị Tam Tinh Tuyền Qua thần tượng khác biết, cái kia tất nhiên sẽ nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.
Không biết bao nhiêu thế lực tứ tinh sẽ vì giúp bọn hắn cầm tới thanh thương này mà không tiếc bất cứ giá nào!
Tử Nhiên lập tức quỳ xuống:
- Đa tạ Tông chủ.
Ôn Bình đem một tay đỡ nàng dậy, sau đó nói:
- Ngươi là người của Bất Hủ tông, thứ này tự nhiên cho ngươi. Bất quá, đừng quên chỉ bảo người trong tông môn, bây giờ trách nhiệm của ngươi cùng trước kia không đồng dạng.
Tử Nhiên vội vàng gật đầu:
- Lão thân hiểu rõ!
- Đúng rồi, ngươi cũng có thể đi xem ma pháp thử một chút. So với Mạch thuật này, nó lại càng dễ tu luyện hơn, sẽ không khiến ngươi lãng phí quá nhiều thời gian.
Trường thương đều cho, khẳng định nàng không thể quên.
Tử Nhiên là người giàu nhất, nếu như đi xem 《 Harry Potter 》 chắc chắn sẽ không khiến cho hắn thất vọng!
Tử Nhiên lại lần nữa gật đầu, Ôn Bình đã hướng tới cửa sổ.
Bên trên quảng trường, bên trong Thiên Dược Động Mạch thuật, Tư Đồ Tu Năng vẫn còn không có lấy lại sức.
Cảm nhận được lực lượng của mình bắt đầu giảm xuống, hắn càng bối rối.
- Trường thương làm sao lại bị cướp rồi?
Lúc này Long Kha cũng hết sức kinh ngạc, nhưng lại cười đến rất vui vẻ.
Lần này Ôn Bình cho nàng kinh hỉ, quá sung sướng.
Biệt khuất trong nháy mắt liền biến mất.
Giảng đạo lý, nếu như không phải đối phương dựa vào cái cây trường thương kia, làm sao có thể chống đỡ được nàng Long Lân Đâm?
Làm sao có thể đem nàng bức đến tình trạng này?
Hiện tại thương không có, lực lượng cũng giảm xuống Trấn Nhạc thượng cảnh, đúng là đáng đời!
- Vừa rồi đánh ta hết sức thoải mái đúng không? Đến đây, tiếp tục!