Lúc này, Long tu còn ở trong tay của Long Kha.
Tư Đồ Tu Năng âm thầm suy đoán, sợi râu rồng ngắn nhỏ vừa mới bị vứt ra kia, hẳn là Mạch thuật.
Lấy lực sát thương của nó, về sau tuyệt đối không thể để cho đối phương cận thân đem nó ném ra, khi đó mặc dù cây thương của hắn có thể đỡ được, cũng không đỡ kịp.
Cho nên, tuyệt đối không thể để cho nàng lại ẩn nấp.
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
Mạch môn chấn động truyền đến ba tiếng.
Xung quanh tường lửa bỗng nhiên lên cao mấy phần, vốn dĩ là ngàn vạn những sợi chỉ đỏ nhỏ bé kia bỗng nhiên trở nên to hơn, đồng thời càng nhiều hơn nữa. Nếu như nói trước đó là một trận mưa phùn lít nha lít nhít, thì lúc này chính là một trận mưa rào tầm tã. Mỗi một sợi chỉ đỏ lướt qua, đụng vào thân thể Long Kha lúc đều sẽ phát ra một tiếng vang, giống y hệt là kiếm sắt bắn đánh vào cái khiên.
Cho dù trước mắt có Phi Hồng Linh thể bảo vệ nàng, thế nhưng Long Kha phát hiện ra một cái vấn đề rất lớn.
Đó là nàng không ẩn nấp được.
Từ lúc ném ra một lần tất sát kỹ, nàng đổi một cái phương hướng khác, thử ẩn nấp đi.
Nhưng mà, Mạch thuật của nàng không có chịu đựng nổi ba cái hô hấp liền bị chỉ đỏ chung quanh phá giải, cơ thể lại lần nữa bại lộ dưới hai mắt đối phương.
Tiếp theo, Long Kha lặp đi lặp lại thử nghiệm nhiều lần.
Không có ngoại lệ, tất cả đều thất bại!
“Thiên Dược Động - đệ tam cơ cảnh” này, trong lúc vô tình vậy mà khắc chế Mạch thuật Long lân đâm của nàng.
Không tiến vào được trạng thái ẩn nấp để tụ lực, Long lân đâm không có quá nhiều lực sát thương, dưới tình huống Tư Đồ Tu Năng dùng vũ khí, nhiều nhất chỉ có thể giống vừa rồi đem Tư Đồ Tu Năng đánh lui vài chục bước.
Làm như vậy thì có ý nghĩa gì?
- Trước tiên cần phải lao ra!
Long Kha ở trong lòng vội vàng định ra một cái kế hoạch phá lồng, làm như vậy không chỉ để cho nàng có thể thi triển Long lân đâm tốt hơn, cũng là vì để tránh Tư Đồ Tu Năng công kích.
Trước mắt, ngàn vạn sợi chỉ đỏ này không tạo được thương tổn quá lớn đối với Phi hồng Linh thể của nàng, nhưng lại đang tiêu hao điên cuồng lực lượng của linh thể, nếu cứ tiếp tục bị tiêu hao xuống, đối với trận chiến đấu này mà nói tuyệt đối không phải là điều có lợi.
- Ẩn nấp không được nữa sao?
Giọng nói của Tư Đồ Tu Năng truyền đến.
Long Kha hết sức không phục trả lời một câu:
- Coi như không ẩn nấp được, ta cũng vẫn có thể giết ngươi như cũ.
Tư Đồ Tu Năng không những không giận mà còn cười, nói:
- Bé gái, ta không biết là ai dạy dỗ ngươi. Thế nhưng ngươi có thể trưởng thành đến một bước này, xác thực chứng minh ngươi có năng lực. Nhưng khuyết điểm của ngươi cũng quá rõ ràng, thời gian tu luyện quá ngắn, cảnh giới cao, cảnh giới Linh Thể cũng cao, thế nhưng Mạch thuật lại không tinh xảo bao nhiêu. Cũng đúng như thế, nếu như ngươi tại tuổi tác này, cái gì cũng đều đạt tới đỉnh cao, cái đó mới gọi là không công bằng.
Long Kha hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Ngươi nói lời tạm biệt quá sớm rồi, cẩn thận lát nữa không có cơ hội thu lại đâu.
Dứt lời, Long Kha liền dùng hết sức mạnh, hướng về phía tường lửa phóng đi.
Ý đồ của nàng rất rõ ràng, chính là muốn xông ra khỏi tường lửa, rời khỏi khu vực bao phủ của Mạch thuật Thiên Dược Động.
- Muốn đi sao?
Tư Đồ Tu Năng cũng không cho nàng cơ hội này.
Theo sau mạch môn chấn động ba tiếng, Hỏa Đằng lại xuất hiện, cùng với ngàn vạn sợi chỉ màu đỏ hướng thẳng Long Kha mà tới.
Hỏa Đằng tuy là đệ nhị cơ cảnh, thế nhưng cũng không yếu. So sánh với đệ tam cơ cảnh sử dụng lâu dài, nó chú trọng hơn chính là lực bộc phát, giờ phút này càng thêm có ích.
Long Kha định lao ra, như vậy hắn liền dùng Hỏa Đằng đem nàng đập trở về!
- Ầm!
Mấy chục cây Hỏa Đằng trong nháy mắt đập vào vị trí Long Kha vừa mới đứng kia.
Long Kha cho dù tránh thoát, thế nhưng còn lại mấy chục cây Hỏa Đằng còn đang đuổi theo nàng, giống như là những đầu trường xà, dù không biết đồ ăn gì cũng không bỏ qua.
. . .
Lúc chiến đấu đến hừng hực khí thế, tất cả mọi người nhìn xem tại phía trên Chủ điện đều lộ ra vẻ lo lắng.
Triệu trưởng lão rơi xuống thế hạ phong.
Mọi người sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng.
- Tại sao Triệu trưởng lão không dùng phép thuật?
- Ngự Kiếm thuật a!
- Gần nhất, Triệu trưởng lão chỉ tu luyện ở bên trong Phong Chi cốc, Phong Chi Cấm Cố thí luyện còn kém một đạo cửa đá cuối cùng, cũng còn kém cái phong nhãn cuối cùng của gió lốc thuật không có phá, Phong Ma vẫn như cũ kém chút bị hạ gục. Tất cả đều là kém chút nữa. . . Nàng đảo là muốn, nhưng cũng phải gặp mới được.
Mọi người ngươi một lời ta một câu, Dương Nhạc Nhạc mở miệng.
- Tử trưởng lão, trận chiến đấu này còn có hi vọng không?
Nhìn thấy ánh mắt khao khát của mọi người, Tử Nhiên lắc đầu:
- Triệu trưởng lão phát hiện tại bên trong Thiên Dược Động Mạch thuật nàng không chiếm tiện nghi, cho nên muốn lao ra. Thế nhưng Tư Đồ Tu Năng sẽ không cho nàng cái cơ hội này. . . Hãy chờ xem, còn có đệ tứ cơ cảnh. Khi đó, Mạch thuật, trường thương, mạch môn ba cái lẫn nhau hô ứng, khoảng cách Triệu trưởng lão bị thua liền không xa.
Trên chiêm đài, Thanh Huyền vội nói:
- Vậy liền sớm kết thúc trận chiến này đi.
Triệu trưởng lão thua, mất mặt mũi chỉ có thể là Bất Hủ tông.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Ôn Bình.
Ôn Bình lại là rất lạnh nhạt đáp lại một câu:
- Gấp cái gì, ngày thường nào có đối thủ Trấn Nhạc thượng cảnh cho Triệu trưởng lão luyện tập, hôm nay đưa tới cửa, vì cái gì không tiếp lấy.
- Thế nhưng. . .
Chiêm Đài Thanh Huyền lại muốn nói, bị Ôn Bình cắt ngang.
Ôn Bình nói:
- Chiêm Đài trưởng lão, sĩ diện của tông môn tuy trọng yếu, thế nhưng cũng đừng sợ thất bại. Triệu trưởng lão thất bại lần này, nàng tất nhiên sẽ nỗ lực tu hành, lần sau liền sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
- Hiểu rõ.
Chiêm Đài Thanh Huyền hiểu ra, gật đầu.
Lúc mọi người chuyển hướng nhìn lần nữa, lại nghe Ôn Bình nói một câu.
- Hơn nữa còn chưa nhất định sẽ thua mà?
So với những người khác, Tử Nhiên biểu lộ nghi ngờ nhất.
Chẳng lẽ là vừa rồi nàng giải thích không đủ kỹ càng?
Có thanh trường thương kia, Triệu trưởng lão làm sao có thể thắng?
. . .
Dưới thành Thương Ngô.
Nguyên bản hai người Loan Nguyệt đang vận chuyển đá vỡ, đều ngẩng đầu, bỗng nhiên đồng thời sửng sốt.
Ánh lửa bên trên trời Vân Lam Sơn rọi vào tầm mắt --- bọn hắn nhận ra cái này là hỏa diễm của Thiên Dược Động Mạch thuật hiện ra.
- Bên trên Bất Hủ tông đang đánh nhau!
Loan Nguyệt vội vàng đem đá vụn trong tay để xuống.
Hắc Sơn cũng theo thả hòn đá xuống, sau đó vỗ vỗ thợ xây bên cạnh, nói:
- Các ngươi trước tiên bận bịu, ta đi làm chút nước uống, lập tức sẽ quay lại.
Dứt lời, hai người cũng không đoái hoài tới lời cảm ơn của thợ xây, vội vàng hướng về phía Vân Lam Sơn chạy tới.
Vân Lam Sơn - bọn hắn là không thể đi lên.
Muốn nhìn thử thứ gì, chỉ có đi đến ngọn núi bên ngoài Bất Hủ tông gần Vân Lam Sơn nhất.
Trên ngọn núi kia nhìn về phía Vân Lam sơn, có lẽ sẽ thấy cái gì đó.
Một lúc lâu, lúc lên đi đỉnh núi ngóng nhìn Vân Lam sơn, Thiên Dược Động Mạch thuật kia so với Lục Minh to lớn gấp mấy lần làm cho hai người đồng thời sợ hãi.
- Tư Đồ Tu Năng!
Cũng chỉ có Tư Đồ Tu Năng mới có Thiên Dược Động Mạch thuật hùng vĩ như vậy.
Lúc đó, Lục Minh Thiên Dược Động Mạch thuật so sánh cùng nhau, chênh lệch rất xa, mặc dù cách ngàn mét, bằng vào mắt trần cũng có thể nhìn ra.
Hắc Vũ mặt lộ vẻ lo lắng nói:
- Hắn vậy mà đánh lên đỉnh núi Bất Hủ tông, sẽ không phải là đi báo thù cho đồ đệ Hạ Kim kia của hắn đi?
. . .
Trong lồng lửa.
Long Kha giống như thử nhiều lần, mỗi lần lúc muốn đến tường lửa, công kích của Tư Đồ Tu Năng liền đến.
Lực phòng ngự của tường lửa không thấp, nàng cảm thấy chỉ có toàn lực ứng phó mới có thể đánh ra, nhưng nếu là toàn lực ứng phó công kích tường lửa, nàng tương đương đem lưng vô ích đưa cho Tư Đồ Tu Năng mấy cái hơi thở.
Tư Đồ Tu Năng công kích cũng không yếu, nàng cũng không dám đón đỡ.
Tư Đồ Tu Năng nói chuyện, trong lời nói lộ ra một cỗ tràn đầy tự tin:
- Bé gái, nếu không xông ra được, vậy lão phu đến tiễn ngươi đi đoạn đường cuối cùng.
- Ầm!
- Ầm!
- Ầm!
Âm thanh mạch môn chấn động đanh thép vang lên.
Thiên Dược Động • đệ tứ cơ cảnh —— phóng thích!
Lúc này mỗi một cây hỏa trụ bỗng nhiên đều phóng xuất ra một cỗ năng lượng màu đỏ nhạt, từ trung tâm bay ra, sau đó trực tiếp chui vào trong Tư Đồ Tu Năng thân thể.
Vốn là khí tức Trấn Nhạc thượng cảnh lúc này đột nhiên nước lên thì thuyền lên, khí thế cũng đi theo dâng cao.
Bất quá một hai cái hô hấp, lại nhìn Tư Đồ Tu Năng, thân thể của hắn đã bị một đoàn ánh sáng màu đỏ nhạt bao quanh.
Chỗ cổ tay, chỗ ngực, ba cái Tuyền Qua Đồ bắt đầu xoay tròn.
Tăng phúc mở ra!
Nương theo cỗ lực lượng này tiến vào trường thương, khí tức Tư Đồ Tu Năng ngừng lại, dừng tại Bán bộ Địa Vô Cấm.
- Bán bộ Địa Vô Cấm lực lượng.
Cảm nhận được cỗ lực lượng này, Tư Đồ Tu Năng khóe miệng vui mừng đến giấu không được.
Hắn cũng không nghĩ tới, đã lâu như vậy, lúc dùng thanh thương này, lực lượng tăng phúc vậy mà đã có khả năng vượt cảnh giới.
Thấy cảnh này, Long Kha sắc mặt hơi đổi, cảnh giác trong lòng như là nước lũ dâng lên.
Thật ra nàng còn có một chiêu.
Thế nhưng tại bên trong Thiên Dược Động, không thể ẩn nấp thân hình, một chiêu kia không dùng được.
Đối mặt đối thủ lực lượng đã tăng lên đến Bán bộ Địa Vô Cấm, nàng đột nhiên có chút không biết nên làm gì bây giờ.
Đây là nàng lần thứ nhất có loại cảm giác này.
Đồng thời là lần đầu tiên đối với người Thiên Địa hồ có loại cảm giác này.
Trước kia nàng cảm thấy Thiên Địa hồ là một cái địa phương lạc hậu, liền một Địa Vô Cấm đều không có. Hôm nay, nàng cảm giác mình sai rồi.
Là nàng coi thường Thiên Địa hồ.
Một phiến thiên địa lớn như vậy, vẫn là có chỗ nội tình.
Đột ngột, Tư Đồ Tu Năng gầm thét một tiếng:
- Ăn ta một thương!
Trường thương động, trong chớp mắt liền đến trước mặt.
Long Kha vội vã giơ Long tu đi chặn mũi thương, vốn dĩ từ trước tới giờ Long tu không cong không gãy, lần này lúc chạm phải liệt diễm bao quanh mũi thương thì bị ép cong, căn bản không có thể đem công kích Tư Đồ Tu Năng đánh bay.
Tiếp theo, Tư Đồ Tu Năng đột nhiên lắc trường thương một cái, một cỗ sóng khí lập tức khuấy động ra.
Phanh ——
Long Kha trực tiếp bị đẩy lui mười bước.
Long Kha chưa kịp đứng vững, Tư Đồ Tu Năng lại lao đến. Một thương trực tiếp để tại trước ngực Long Kha, Long Kha lập tức vận dụng mạch khí thành hộ thuẫn ngăn cản, nhưng mà mạch khí hộ thuẫn trong nháy mắt vỡ tan, trường thương trực tiếp cắm vào Trấn Nhạc hộ giáp.
Long Kha lại một lần nữa bị đẩy lui mười bước.
Hỏa Đằng!
Ngàn vạn sợi tơ màu đỏ!
Chúng nó vẫn như mưa rơi xuống, Long Kha lại vẫn phải phân tâm đi tránh.
Không để ý, trường thương lại quét tới, đập vào bên trên Trấn Nhạc hộ giáp, đem Long Kha đánh bay, trên không trung lăn lộn mười vòng mới rơi xuống đất.
Vừa rơi xuống đất, cơ hội thở dốc đều không có, Tư Đồ Tu Năng lại ép tới.
Thấy cảnh này, Tử Nhiên đám người sắc mặt vẻ lo lắng.
Xu thế chắc chắn Long Kha sẽ bị thua.
Nếu như Long Kha có thể đột phá khỏi tường lửa Thiên Dược Động Mạch thuật, vẫn có khả năng có cơ hội thở dốc.
Nhưng Long Kha lại không xông ra được.
- Tông chủ, Triệu trưởng lão phải thua.
- Tư Đồ Tu Năng này thật có chút mạnh quá mức, khó trách có thể trở thành Ngân cấp chủ sự.
Mọi người lại nghị luận lên.
Tử Nhiên, Bách Niệm Hương đám người lập tức nhìn về phía Ôn Bình.
Bởi vì Ôn Bình nói qua, trận chiến đấu này không nhất định sẽ thua?
Sau đó liền nghe Ôn Bình nói một câu:
- Xem ra, Triệu trưởng lão xác thực không có thể đối phó thanh thương này.