Tư Đồ Tu Năng không khỏi cười thảm một tiếng.
Vừa rồi hắn còn đang giễu cợt đối thủ đây mà!
Hiện tại trái lại một mực bị trào phúng.
Thật sự là hài hước nha.
Lộ ra tiếng cười thảm, Tư Đồ Tu Năng trong miệng ngậm lấy máu đỏ thẫm nói ra: - Lão phu thua. . . Chỉ cần không giết ta, ta nguyện ý đáp ứng ngươi bất kỳ điều kiện gì.
Long Kha nghe xong, không cầm được khẽ giơ lên cái trán, cười ra tiếng. Bất quá cười hai tiếng xong liền lập tức ngừng lại, cúi đầu nhìn Tư Đồ Tu Năng, nói ra:
- Đồ đệ chết rồi, ngươi nhẫn nhịn. Mình thua rồi, vẫn là lựa chọn nhẫn nhịn. Ngươi đúng là rất có thể nhẫn nhịn nha. Nếu như có thể nhịn, vì sao thay đổi dung mạo xông lên Bất Hủ tông?
Tư Đồ Tu Năng không có tiếp lời này, chẳng qua là tiếp một câu.
- Ta đã nhận thua.
Long Kha lạnh lẽo nhìn lấy Tư Đồ Tu Năng, nói:
- Biết vậy liền tốt. Vậy chắc ngươi hẳn phải biết, kẻ thua cuộc không có tư cách ra điều kiện.
Long Kha đã chuẩn bị động thủ.
Bất quá, nàng vẫn là nhìn về phía Ôn Bình.
Không chỉ bởi vì Ôn Bình là Tông chủ Bất Hủ tông, cũng bởi là vì giết Tư Đồ Tu Năng đối với Bất Hủ tông cũng không phải là một chuyện nhỏ.
Liền cho Ôn Bình quyền quyết định.
Đối với việc này, Ôn Bình chẳng qua là nhàn nhạt trả lời một câu:
- Tùy ngươi xử trí, ta cũng không sợ cái gì mà liên quân Bách Tông liên minh.
- Ừ ừ.
Long Kha gật gật đầu, xoay người lại.
Long tu cũng theo sau giơ lên, mũi nhọn hướng về phía trán của Tư Đồ Tu Năng.
Sát ý bay lên!
Lộ rõ!
- Lão phu chính là Ngân cấp chủ sự, đã ăn nói khép nép đến tình trạng như thế, còn muốn thế nào nữa? Làm việc lưu lại một con đường, ngày sau dễ nói chuyện, đừng có ép người quá đáng! Tư Đồ Tu Năng gầm nhẹ một tiếng, trong hai con ngươi lập tức bắn ra hào quang căm hận.
Long Kha nhàn nhạt trả lời một câu:
- Nhưng ta không muốn gặp lại ngươi.
Ngay lúc này, Tử Nhiên đứng ở phía xa nhìn lấy, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, tại trên Chủ điện vội vàng hô:
- Triệu trưởng lão, mau ra tay, hắn muốn dùng bí thuật chạy trốn!
Mạch thuật chỉ có chủ sự Bách Tông liên minh đặc biệt sở hữu.
Dùng tuổi thọ đổi lấy tính mạng!
Mặc kệ ở đâu, đều có thể có thể trực tiếp truyền tống đến phân đà lân cận Bách Tông liên minh.
Mặc dù sẽ trả giá lượng lớn tuổi thọ để trao đổi, thế nhưng ít nhất có thể có một chút hi vọng sống.
Long Kha nghe hô một tiếng như thế, lúc này mới phản ứng được, lúc này Long Lân Đâm tại râu rồng ngưng tụ.
Nhưng mà, Long Kha thủy chung không thể nhanh hơn một tên vì mệnh cũng không cần người.
Một đoàn máu tươi trên thân trong nháy mắt bạo liệt, sau đó hóa thành huyết vụ ( sương máu) cấp tốc bao bọc toàn bộ thân thể Tư Đồ Tu Năng.
Bên trong làn huyết vụ, Tư Đồ Tu Năng ngậm máu trong miệng tươi cười thảm thiết:
- Lão phu coi như không cần 500 tuổi thọ cuối cùng này, cũng phải nhìn thấy liên quân san bằng Bất Hủ tông. . .
Bí thuật vừa ra, hắn cũng chỉ còn thừa 30 tuổi thọ.
30 năm thời gian, như một cái búng tay!
Thế nhưng không làm như vậy, hắn ngay cả 30 năm cuối cùng đều không có, ngay cả cơ hội nhìn lấy liên quân san bằng Bất Hủ tông báo thù cho hắn đều không có.
Sau một khắc, đoàn huyết vụ bắt đầu tụ lại, giống như là gặp vòng xoáy hướng phía trung tâm hội tụ.
Long Lân Đâm cũng vào lúc này ném ra.
- Phốc!
Long Lân Đâm trực tiếp xuyên thấu huyết vụ, rõ ràng là thất bại.
Tiếng cười của Tư Đồ Tu Năng lập tức truyền đến:
- Lão phu trả giá 500 tuổi thọ sử dụng bí thuật, đó là để ngươi có thể ngăn lại sao?
Nhưng vào lúc này, một cây gậy gỗ màu đen rơi xuống.
Liền rơi vào đoàn huyết vụ bên cạnh!
Phía trên cùng gậy gỗ, một khỏa hạt châu màu máu bỗng nhiên lóe lên vầng sáng, mang theo một đám khí tức thô bạo, nóng nảy.
Vốn là huyết vụ đang hướng vào trung tâm hội tụ đột nhiên tản ra, bị hạt châu cưỡng ép kéo ra.
Tư Đồ Tu Năng tiếng cười hơi ngừng lại:
- Thứ quái quỷ gì thế!
Lúc này bí thuật của hắn lẽ ra cũng nên đã đưa đi, lúc mở mắt ra, liền là tại phân đà Bách Tông liên minh ở Đông hồ.
Nhưng bây giờ. . . Chính mình 500 tuổi thọ thiêu đốt máu tươi lại bị rút đi.
Hoàn toàn không dừng được!
Âm thanh Ôn Bình từ phía xa xôi truyền đến.
- Không có bạo huyết cái gì cả!
Không biết Thiêu Hỏa Côn thích nhất máu tươi sao?
Nhìn thấy huyết vụ bị điên cuồng rút đi, năng lượng càng ngày càng ít, Tư Đồ Tu Năng chạy thoát thất bại rồi,
- Aaaaa—— -
Không qua mấy hơi thở, máu tươi liền bị rút sạch.
- Bịch!
Tư Đồ Tu Năng máu me khắp người rơi xuống bên trên quảng trường.
500 tuổi thọ sinh mệnh.
Cũng không thể trở lại phân đà lân cận Bách Tông liên minh.
Lần này tổn hại chính mình 1000, lại ngay cả giết địch 100 đều không có làm được.
Trong nháy mắt, sự tuyệt vọng xé rách toàn bộ suy nghĩ của Tư Đồ Tu Năng, đưa hắn kéo vào trong một hang động trống không.
Nhìn thấy một màn này, từ trong Chủ điện, Ôn Bình hướng tới Lâm Khả Vô nói:
- Khả Vô, đem Thiêu Hỏa côn thu hồi lại đi.
Lâm Khả Vô gật gật đầu, tâm niệm vừa động, Thiêu Hỏa côn lập tức bay trở về trong tay.
Tử Nhiên nhìn một màn này, nghẹn lời.
Bí thuật cứ như vậy phá?
Một bên Dương Nhạc Nhạc thấy Tử Nhiên không hiểu, ngay lập tức giải thích:
- Tử Nhiên trưởng lão, pháp khí thường có năng lực đặc thù của mình. Thiêu Hỏa côn, năng lực khác không biết, nhưng năng lực hấp thu máu thì vô cùng cao siêu.
- Thì ra là vậy.
Tử Nhiên giật mình.
Tư Đồ Tu Năng cũng là đáng chết.
Mặc kệ đi đâu, mặc kệ gặp được người nào, có bí thuật này cơ bản đều có thể chạy trốn.
Nhưng không may gặp phải Bất Hủ tông.
- Lui đi.
Ôn Bình nói ra, lại hướng Chủ điện phía dưới đi tới.
Đám người Tử Nhiên lập tức theo sau.
Lúc Tử Nhiên cầm trường thương xuất hiện ở trước mắt, Tư Đồ Tu Năng đột nhiên giãy giụa, nhưng lại đã không đứng lên nổi.
Tổn thất 500 tuổi thọ, lúc này hắn quá suy yếu.
Tuy nhiên, Tư Đồ Tu Năng cũng không hề từ bỏ.
- Tử Nhiên đại sư, đưa cây thương cho ta, ta có thể đem vị trí của ta tặng cho ngươi!
Tử Nhiên không có trả lời.
Chỉ nhìn lấy Ngân cấp chủ sự mà ngày xưa vô cùng cao cao tại thượng — Tư Đồ Tu Năng.
Trước kia hắn nhưng là đứng tại trên cùng toàn bộ Thiên Địa hồ, một câu liền có thể quyết định vận mệnh rất nhiều người.
Nhưng bây giờ, hắn ngay cả mạng của mình cũng đều không giữ được. . .
Ôn Bình cầm đũa phép trong tay, mở miệng nói:
- Coi như đem thương cho ngươi, ngươi cũng cầm không nổi.
Nhìn thấy Tư Đồ Tu Năng lúc này đã là cái nửa sống nửa chết, Ôn Bình cũng không còn kiên nhẫn.
Đáng tiếc a.
Giảng hòa không thành công.
Bằng không, liền có thể nhập vào hết mấy vạn bạch tinh.
Tuy nhiên cũng còn tốt, Tư Đồ Tu Năng hẳn là cũng rất giàu có. Làm một cái Ngân cấp chủ sự, trên thân luôn có xấp xỉ một nghìn bạch tinh bên người.
- Triệu trưởng lão, tiễn hắn một đoạn đi.
- Chậm đã!
Tư Đồ Tu Năng bỗng nhiên gọi Long Kha:
- Lão phu có một chuyện không rõ, cầu Ôn Tông chủ giải thích. Bằng không lão phu dù chết, cũng sẽ một mực tiến vào trong mộng quấn lấy ngươi.
Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng:
- Thật là một ý nghĩ vô lại.
Dứt lời, Ôn Bình khoát tay kêu Long Kha dừng tay.
Tư Đồ Tu Năng thấy thế, nuốt một miệng máu tươi sợ ảnh hưởng tới cuộc nói chuyện, hỏi:
- Đem thương của lão phu cướp đi, ngươi là làm sao làm được?
Nếu không phải Ôn Bình cướp đi thương của hắn, trận chiến đấu này tuyệt đối không phải kết cục này.
Mục đích của chuyến đi này một cái cũng không có đạt được, còn đem mạng của mình cho thêm vào.
Thực sự quá không cam lòng!
Ôn Bình lên tiếng nói:
- Nói cho ngươi, ngươi cũng không hiểu. . . Ma pháp, có nghe nói qua sao?
- Ma. . . Pháp. . .
Tư Đồ Tu Năng lâm vào trầm tư.
Ôn Bình đưa tay:
- Nếu đã biết, liền lên đường đi.
- Chậm đã!
Tư Đồ Tu Năng lại lần nữa gọi lại.
- Còn gì trăng trối?
- Nếu lão phu nguyện ý gia nhập Bất Hủ tông, nguyện ý làm trâu làm ngựa, Ôn Tông chủ có thể tha cho ta một con đường sống hay không.
Hắn thật sự không muốn chết.
Dù cho chịu đựng nhiều hơn, hắn cũng muốn sống.
Ôn Bình lắc đầu:
- Ngươi đã không sống được mấy năm, thu ngươi quả thực là lãng phí lương thực, ngươi cho rằng Bất Hủ tông ta, gạo là người bình thường có thể ăn sao?
Tiếng nói vừa ra, Long Kha liền giơ lên Long tu, nhắm ngay trái tim Tư Đồ Tu Năng đâm tới.
- Còn nữa. . .
Tiếng la của Tư Đồ Tu Năng lập tức ngừng lại.
Thân thể run lên bần bật, sau cũng không còn động tĩnh.
Bách Tông liên minh Thất đại Ngân cấp chủ sự Tư Đồ Tu Năng —— chính thức ngã xuống!