Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 594 - 【Vip】 Sự Nhiệt Tình Của Đoàn Xem Phim Tăng Vọt

【VIP】 Sự nhiệt tình của đoàn xem phim tăng vọt 【VIP】 Sự nhiệt tình của đoàn xem phim tăng vọt

Nói thật, cho dù sống ở thế giới này được 19 năm rồi.

Tình trạng thông tin không phát triển đã từ từ thích ứng rồi, nhưng bản chất bên trong Ôn Bình là không thích cảm giác ấy. Muốn truyền tin cho người khác, cách nhanh nhất là chim đưa thư, nhưng mà ít nhất cũng mất mấy ngày. Ngoài chi phí đưa thư không nói, chi phí thời gian bày ra trước mắt.

Cái Truyền Âm Thạch này đến thật quá đúng lúc rồi.

Cho sao thời đại thông tin sắp đến rồi.

Bây giờ chính là xem cái Truyền Âm Thạch này có đắt hay không.

Ánh mắt Ôn Bình lập tức nhìn về phía giá cả.

[Giá cả: 10 viên bạch tinh]

Nhìn thấy con số này, trên mặt Ôn Bình lộ ra ý cười,

- Mười viên bạch tinh, không ít, nhưng cũng không phải là rất đắt

Một chữ, đáng!

Theo đó, ánh mắt Ôn Bình lại nhìn xuống dưới.

[Hạn chế mua sắm: Không (Giới hạn thành viên Bất Hủ Tông, thành viên nước phụ thuộc sử dụng)]

Cái hạn chế mua sắm này, tương đương với không có.

Cho dù không có cái hạn chế này, Truyền Âm Thạch này Ôn Bình cũng không có ý định cho người khác sử dụng.

Hắn đến thế giới này, có trách nhiệm bảo vệ người ở bên cạnh, nhưng không có nghĩa vụ vì cái thế giới này mà mở ra một thời đại tin tức linh thông.

Về phần sau này sẽ không làm như thế, đều để sau này nói đi.

Ít nhất hiện tại hắn sẽ không.

- Ngược lại muốn phát cho tất cả mọi người trong tông môn một viên Truyền Âm Thạch, nhưng lại không có thực lực này.

Nâng cấp xong Thính Vũ Các, hắn chỉ còn lại 1200 viên bạch tinh mà Tư Đồ Tu Năng công hiến cho bản thân mà thôi.

1200 viên bạch tinh này còn phải dùng để nâng cấp kiến trúc của tông môn.

Tình thế nghiêm trọng trước mắt, bạch tinh phải được tiêu trên chỗ cần thiết nhất.

- Xem ra, cái Truyền Âm Thạch này phải giống như đồng phục của tông môn vậy phải thu phí rồi. Lần này ta cố gắng không kiếm lời vậy, 10 viên bạch tinh, đoán chừng có một số đệ tử cũng không thể lấy ra nhiều như thế.

Sau khi đóng cửa hàng nội thất, Ôn Bình mở ra nâng cấp của Thính Vũ Các, sau đó trực tiếp chui vào trong Kiếm Mộc Lâm tiến hành tu luyện.

Bởi vì mô hình nâng cấp mới có thể ngay tại một tiếng cuối cùng mới tiến vào trạng thái sương trắng, cho nên Ôn Bình hoàn toàn không lo lắng cho Bất Hủ Tông khi không có Ác Linh kỵ sĩ tuần tra.

Hiện tại hắn rất muốn đả thông kinh mạch sớm một chút, cũng sớm ngày được dùng Phá Cảnh Đan.

Sự hấp dẫn của Trấn Nhạc Cảnh, vẫn thật là lớn đó.

Thời gian trôi qua nhanh, màn đêm từ từ buông xuống.

Mọi người sau khi Hoàn Sơn tăng thêm một bữa cơm, đều rất cao hứng chạy xông lên núi Vân Lam. Bởi vì buổi tối là thời gian có thể xem phim, hai chữ ma pháp, ở trong lòng bọn họ khiến bọn họ ngày đêm thương nhớ.

Không lấy được pháp khí, bây giờ đều muốn lấy được một cây đũa phép, sau đó học một ma pháp.

- Bách Niệm Hương sư muội, tối nay cái ngươi đi xem Tru Tiên hay là Harry Potter?

Đi trên Ngàn Bậc Thềm, Dương Nhạc Nhạc xông về phía nữ nhân trong đám người hỏi.

Dương Nhạc Nhạc cũng muốn xem xem rốt cuộc tối nay có bao nhiêu người đi xem Harry Potter.

Càng muốn đoán xem, rốt cuộc ai là người đầu tiên có thể học được ma pháp.

- Chúng ta đều đi.

Một đám nữ hài tử Bách Niệm Hương, Thi Hoa, Hoa Tiểu Chu...v..v đồng loạt lên tiếng đáp.

Dương Nhạc Nhạc kinh ngạc,

- Woa, vậy không phải tất cả mọi người đều đi xem sao? Đến đến đến đây, chúng ta đoán xem, rốt cuộc ai có thể là người đầu tiên học được ma pháp?

Bách Niệm Hương dò hỏi,

- Làm sao, người đầu tiên học được sẽ có khen thưởng sao? Đem một ngày ba bữa nhường lại?

- Một ngày ba bữa, khẳng định là không được, nâng cao linh thể chính là dựa vào nó. Tuy rằng nó ở Bất Hủ Tông không thu phí, nhưng so với những thứ thu phí càng thêm quý giá. Chúng ta có thể cá cược bằng cái khác, ví dụ… số lần tiến vào Mười Tầng Tháp. Thiết nghĩ những sư đệ sư muội muốn tu luyện Lửa địa ngục, khẳng định rất có hứng thú đúng không?

Mười mấy người mới quay lại một lần.

Cơ bản một người cách mấy ngày mới có thể tiến vào một lần nữa, thêm nữa một lần chỉ có thể tiến vào hai canh giờ.

- Được, vậy ai là người học được ma pháp trước tiên, hoặc là đạt được đồ vật trong Harry Potter, chính là có thể có được cơ hội một lần tiến vào Mười Tầng Tháp của tất cả mọi người.

Lâm Khả Vô cũng theo đó hô lên.

Lâm Khả Vô vừa hô lên, mọi người đều nhao nhao phụ họa.

Một lần thôi mà, đối với mọi người mà nói đều không là chuyện gì to tát.

Sau khi đã giao kèo xong, đám người nhanh chóng đi đến bên ngoài Quan Ảnh Thất.

Ôn Bình đã sớm đợi ở đây rồi, đặc biệt từ trong tu luyện đi đến đây, chính là muốn xem rốt cuộc tối nay có mấy người đến cày Harry Potter.

Trông thấy tất cả mọi người đều chạy đến rồi, trong lòng Ôn Bình không khỏi âm thầm sung sướng.

Cứ như thế, hoàn toàn không cần đến một tháng, nhiệm vụ của Quan Ảnh Thất chính là có thể hoàn thành.

Đến lúc đó hắn lại có thêm một bản lãnh ma pháp cấm kị Vong Linh Triệu Hoán Thuật.

- Tông chủ, chúng ta đều muốn xem Harry Potter.

Lúc mọi người vây quanh, đám người Vân Liêu cũng đến rồi.

- Tông chủ, chúng ta cũng vậy.

Sau khi được chứng kiến sự thần kỳ của ma pháp, cho dù bọn họ muốn tập trung một chỗ tu luyện, nhưng vẫn nhịn không được mà muốn biết một chút về ma pháp.

Ngay cả Long Kha cũng không ngoại lệ.

Thí luyện Phong Chi Cốc thạm thời gặp trở ngại rồi.

- Đều lên đi, Thi Hoa, nơi này giao cho ngươi rồi.

Thấy vừa thu bạch tinh, Ôn Bình liền chuẩn bị quay về Kiến Mộc Lâm tu luyện.

Thấy Thi Hoa bỗng nhiên đi lên lầu một, đám người Bách Niệm Hương ngẩn ra một lúc,

- Thi Hoa, ngươi không đi sao?

- Buổi tối ta trông coi ở đây, đây là công việc của ta.

Trên mặt Thi Hoa không có cảm giác được sự thất lạc, cho dù tất cả mọi người trước mắt là sư huynh sư đệ và trưởng lão đều kết bạn đi lên trên lầu, nàng một người cô đơn ở đây.

- Được rồi...

Mấy người Bách Niệm Hương cho dù chơi trò chơi, nhưng cũng không có nói gì nhiều.

- Đúng rồi, bắp rang!

Vừa đi lên phía trên, Bách Niệm Hương nhớ đến thứ đồ quan trọng.

Xem Harry Potter sao có thể không mua bắp rang được chứ?

Thi Hoa vội vàng lấy một ống giấy, sau đó bỏ bắp rang vào đó. Thủ pháp không thạo, nhưng may thay nó cũng không phải là cái kỹ thuật sinh sống gì.

Sau khi gói xong, trực tiếp đưa cho Bách Niệm Hương.

Theo đó, đám người trưởng lão đều lần lượt lấy bạch tinh ra.

- Thi Hoa, cho ta một thùng.

- Ta cũng thế...

Độ khó của việc thu hoạch pháp khí mọi người đều thấy rồi, thấy nửa tháng cũng không làm được, bây giờ không dễ gì có thứ đồ như bắp rang này.

Có thể gia tăng một thành tỷ lệ thu hoạch, mọi người dù tiếc bạch tinh cũng lựa chọn mua.

Buổi tối hôm sau.

Ôn Bình vừa đặt chén đũa trong tay xuống, còn chưa kịp uống ngụm nước, Long Kha gấp đến nhịn không được mở miệng.

- Tông chủ, [Harry Potter]...

Long Kha mới mở miệng, những người khác gan lập tức to lên, nhao nhao ở bên ngoài đào bạch tinh.

Dù sao có Long Kha ở phía trước, bị giáo huấn, bọn họ cũng không sợ

Đối với chuyện này, Ôn Bình bất đắc dĩ cười, trên mặt là sự bất đắc dĩ, chỉ là trong lòng vẫn rất cao hứng đó,

- Xem thì có thể, không được chậm trễ việc tu luyện.

Có bắp rang, Ôn Bình không lo lắng bọn họ cày Harry Potter như thế sẽ ảnh hưởng đến tâm tình.

Cũng không biết, cỗ sức mạnh này của bọn họ có thể tiếp tục được bao lâu.

Ôn Bình tất nhiên là muốn càng lâu càng tốt.

Ít nhất trước khi nhiệm vụ hoàn thành không được lùi bước.

- Tông chủ yên tâm, chúng ta bảo đảm không chậm trễ việc tu luyện.

Mọi người trăm miệng một lời gật đầu.

Theo đó chính là ngày thứ ba.

Sau đó lại là ngày thứ tư.

Sự nhiệt tình của mọi người vẫn dâng cao như cũ.

Cứ như thế, liên tục trong thời gian mười ngày, nhiệm vụ yêu cầu số người xem Quan Ảnh Thất của Ôn Bình cứ như thế đã vượt qua được phân nửa.

Khoảng cách đến lúc hoàn thành, chỉ cần lại thêm một cái mười ngày nữa.

Và đồng thời, tin tức Tư Đồ Tu Năng chết rồi đã truyền đi. Bởi vì ngày hôm đó lên núi Vân Lam không chỉ có nhóm người của Mộ Dung Thanh, bọn họ ngay sau khi đám người Lục Minh vừa đi liền rời khỏi Thương Ngô Thành.

Vốn định đánh chết cũng không tham dự vào cái vũng nước đục này, không nghĩ đến lại khiến bọn họ tránh được một kiếp nạn.

Bình Luận (0)
Comment