Lại nói đến Ôn Bình.
Sau khi chôn Tư Đồ Tu Năng, Ôn Bình đứng trên thành lầu, dùng cảm giác bao phủ toàn bộ Thương Ngô Thành.
Cho dù là nơi âm u hẻo lánh, cảm giác của Ôn Bình đều len lỏi đến, mục đích là vì nhìn xem có phải còn cường giả của thế lực nào đó đang trốn trong Thương Ngô Thành.
Thương Ngô Thành nói yên tĩnh cũng yên tĩnh, nếu như nói nó như mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, đoán chừng cũng có rất nhiều “thứ” ẩn giấu ở nơi mà hắn không nhìn thấy được.
Dù sao Thương Ngô Thành dựa vào Bất Hủ Tông của bản thân, hơn nữa Bất Hủ Tông đang trong thời buổi rối loạn.
Nếu quả thật có, dù sao Tư Đồ Tu Năng kia đã giết rồi, vậy thì tiện tay giết thêm vài tên nữa cũng không sao.
Nhưng mà, cảm giác không tìm được cường giả Trấn Nhạc cảnh trở lên, Thông Huyền cảnh không ảnh hưởng đến toàn cục, Thần Huyền cảnh ngược lại thì có mấy người. Dựa vào thực lực của bọn họ căn bản không tạo được sóng gió gì lớn, cũng không dám ở Thương Ngô Thành giở trò bịp bợm, Ôn Bình cũng lười để ý bọn họ.
- Đúng rồi, Hoàn thúc, thạch liệu của Vân Hải chi đô đều đưa đến rồi chưa?
Hoàn Thành trả lời:
- Cũng kha khá rồi, ngày mai chắc còn một chuyến cuối cùng nữa.
- Ừm, vậy ta về trước đây.
Nếu Thương Ngô Thành không còn chuyện gì nữa, Ôn Bình cũng không muốn ở đây đợi.
Nói ra, vừa hay chủ điện trước lúc Tư Đồ Tu Năng và Long Kha chiến đấu đã nâng cấp xong, là lúc phân lại địa bàn mới rồi, cũng tốt để cho Ác Linh kỵ sĩ bắt đầu tuần tra ở Thương Ngô Thành.
- Hệ thống, dựa theo kế hoạch địa bàn mới vốn có trực tiếp quy hoạch tại nơi này của Thương Ngô Thành đi.
Trong chốc lát, hệ thống cho câu trả lời.
- Quy hoạch mới hoàn thành!
Hệ thống vừa dứt lời, trước mắt Ôn Bình liền xuất hiện bản đồ lãnh địa của Bất Hủ Tông, đại đa phần của Thương Ngô Thành đã bị bản đồ quy hoạch trong đó.
- Đóng lại.
Sau khi đóng bản đồ, Ôn Bình chuẩn bị quay về tông môn.
Lúc này Hoàn Sơn đột nhiên chạy đến, hơi do dự hỏi:
- Tông chủ, ta có thể về trễ một tí được không?
- Bất Hủ Tông lại không có quy định hạn chế giờ giấc tự do.
Lời này của Ôn Bình không chỉ nói riêng với Hoàn Sơn, cũng là nói cho tất cả mọi người ở Bất Hủ Tông nghe.
Quả nhiên, đám người Dương Nhạc Nhạc cũng theo đó mở miệng nói:
- Tông chủ, chúng ta cũng muốn về trề một chút.
- Tùy các ngươi.
- Đa tạ tông chủ!
Mọi người nhìn nhau cười cười.
Ôn Bình thấy thế, cũng không khỏi nở một nụ cười, chỉ là lập tức thu lại cất bước đi xuống thành lầu. Tử Nhiên và đám trưởng lão sau khi dặn dò vài câu liền đi theo Ôn Bình.
Trở lại Bất Hủ Tông, Ôn Bình trực tiếp đi về phía chủ điện.
Nghĩ đến xem sự đổi mới cửa hàng nội thất của chủ điện xem đã có những đồ đạc gì, đồng thời thuận tiện xem cái vị cường giả Địa Vô Cấm đang ngủ kia.
Gần đây Ôn Bình tương đối bận rộn, luôn không có thời gian đến thăm hắn.
Nhẩm tính, hắn đã uống Hải Niệm Nùng Trà được hơn nửa tháng rồi.
Cảm giác thăm dò hướng về phía cường giả Địa Vô Cấm nằm trên giường kia, lông mày Ôn Bình như nhíu lại,
- Phục Sinh Thể không phải đã cho sinh mạng thứ hai sao? Lại uống Hải Niệm Nùng Trà của ta nữa, sao lại không có chút ý thức muốn thức tỉnh vậy?
Tinh thần lực hoàn toàn là một mảnh cảm giác hỗn độn.
Không có trạng thái thanh tỉnh của một người bình thường.
Sau khi thu hồi cảm giác, Ôn Bình trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Cái người này tốt nhất là nên tỉnh lại trước khi đại quân của Bách Tông Liên Minh đến, hơn nữa có thể sử dụng hắn, nếu không chính là uổng công cứu hắn rồi.
Cho dù sau khi hắn tỉnh lại chỉ có sức mạnh của Bán bộ Địa Vô Cấm, cũng đủ để giúp hắn một chuyện lớn rồi.
Dù sao thì Bách Tông Liên Minh kia người đông.
Nó đại biểu cho cả một Thiên Địa hồ!
Sau khi ra khỏi căn phòng, Ôn Bình tràn đầy mong đợi mở cửa hàng nội thất của chủ điện,
- Trước tiên để ta xem xem có đồ tốt gì mới nào.
Liên tục nâng cấp ba lần, chắc vận khí sẽ không tệ đến mức không có gì mới đi?
- May quá!
Ôn bình nhẹ nhàng thở ra.
Không phụ kì vọng, cửa hàng nội thất của chủ điện đã tạo ra hai thứ đồ mới.
- Phá Cảnh Đan!
- Đan dược?
Ôn Bình nhìn viên đan dược màu đen trong cửa hàng nội thất, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Đồ vật của thế giới Tiên Hiệp!
[Phá Cảnh Đan Phổ Thông]
[Tác dụng: cung cấp cho người tu luyện năng lượng to lớn, dùng để đột phá cảnh giới, mở ra mạch môn. Thông Huyền cảnh nâng lên Thần Huyền cảnh, tỷ lệ 100%. Thần Huyền cảnh nâng lên Trấn Nhạc cảnh, tỷ lệ 50%. Trấn Nhạc cảnh nâng lên Địa Vô Cấm, tỷ lệ 20%. (Chú thích: Mạch môn thông thường, mạch môn dị mạch bẩm sinh hiệu quả như nhau)]
[Tác dụng hạn chế: cần đả thông kinh mạch trước, gắn liền với việc chuẩn bị mở ra mạch môn, nếu không không có cách nào sử dụng.]
- Trực tiếp dùng để đột phá cảnh giới, có điểm này quá mạnh rồi.
Nhìn thấy tác dụng của nó, Ôn Bình kinh ngạc.
Cái đan dược này hoàn toàn có thể giúp hắn tăng đến Trấn Nhạc cảnh đó.
Nếu hắn trở thành Trấn Nhạc cảnh, cộng thêm hiệu quả tăng phúc của lãnh địa Bất Hủ Tông, thực lực tuyệt đối cực kỳ khủng bố.
Đến lúc đó có thể thử đi ra ngoài, đi tiếp xúc một chút với cái gia tộc của mẫu thân.
- Kí chủ xin chú ý hạn chế.
Âm thanh hệ thống nhắc nhở truyền đến.
Tâm trạng vừa mới vui sướng và kích động của Ôn Bình liền thu lại, sau đó ánh mắt nhìn vào một hàng chữ “Hạn chế”.
- Cần đả thông kinh mạch, vậy không phải là Bán Bộ Trấn Nhạc cảnh mới có thể sử dụng sao?
Cái này là dội nước lạnh đó!
Còn ngay lúc…
Hệ thống lên tiếng nói:
- Có thể giải thích như thế. Đồng thời, hạn chế của nó còn có bao gồm cả hạn chế công pháp, nếu không có công pháp của phẩm cấp tương ứng, Phá Cảnh Đan Phổ Thông cũng không có cách nào sử dụng.
- Ý nghĩa chính là đơn thuần chuẩn bị cho Bán Bộ Thần Huyền, Bán Bộ Trấn Nhạc Cảnh.
Không ngờ không có chuyện của hắn.
Cho dù hắn không có huy hiệu mà nói, không cần một cái Bán Bộ Trấn Nhạc cảnh quá độ, không có gắn liền cái thứ ba tụ thần mạch môn.
- Hiện tại kí chủ không dùng được, sau này có thể dùng, tác dụng của nó không nghi ngờ là rất lớn đó, đủ để người tu luyện tiết kiệm rất nhiều thời gian.
- Lời này ngược lại không sai.
Đối với Bán Bộ Trấn Nhạc mà nói, có rất nhiều người đang ở cảnh giới này một lần chờ đợi chính là vài chục năm.
Đã có Phá Cảnh Đan Phổ Thông, thời gian vài chục năm này chính là không cần phải tốn rồi.
- Đúng rồi, có thể để Tử Nhiên ăn trước, bà ấy vừa vặn là Bán Bộ Trấn Nhạc cảnh.
Bây giờ hắn ăn không được chính là ăn không được.
Tử Nhiên trở nên mạnh mẽ, cùng với Bất Hủ Tông trở nên mạnh mẽ không có gì khác nhau.
Dứt lời, Ôn Bình tiếp tục xem tiếp.
Nên xem giá cả rồi.
[Giá cả: 1000 viên bạch tinh]
[Hạn chế mua sắm: Một tháng chỉ có thể mua một viên]
- Trời đất ơi, mắc như vậy sao!
Hạn chế mua sắm, Ôn Bình lại không cảm thấy gì.
Hiện tại Bất Hủ Tông ít người, một tháng mua một viên là đủ rồi.
Chỉ là cái giá này…
Thiệt là khủng bố nha!
Không thể phủ nhận cái món đồ này quả thực rất tốt, nhưng mà trước mắt hắn mua không nổi.
- Xem xem tàng giới của Tư Đồ Tu Năng có bao nhiêu bạch tinh.
Ôn Bình chỉ có thể kì vọng vào Tư Đồ Tu Năng mà thôi.
Lấy tàng giới của Tư Đồ Tu Năng ra, Ôn Bình trực tiếp dùng tinh thần lực dò xét.
Những thứ khác Ôn Bình không thèm để ý, chỉ muốn xem bạch tinh trước.
Không lâu sau, trên mặt Ôn Bình lộ ra một ý cười.
- Một nghìn hai trăm viên…
Cũng may, không khiến hắn thất vọng.
Thu tàng giới lại, Ôn Bình chuẩn bị xem món thứ hai mà chủ điện có được.
- Truyền Âm Thạch.
[Truyền Âm Thạch]
[Tác dụng: Trong vòng trăm vạn dặm, không chậm trễ trong việc truyền âm. Để cho thành viên của tông môn ở trong thế giới này liên lạc không gặp áp lực]
[Hạn chế: Sau khi vượt quá trăm vạn dặm không thể sử dụng]
[Phương pháp sử dụng: Mỗi một viên Truyền Âm Thạch đều có số thứ tự, đối với Truyền Âm Thạch nói ra, hoặc viết ra số thứ tự, nó có thể ngay lập tức truyền âm thanh đến Truyền Âm Thạch tương ứng]