Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 616 - 【Vip】 Tự Phế Huyết Mạch Hoàng Tộc.

【VIP】 Tự Phế Huyết Mạch Hoàng Tộc. 【VIP】 Tự Phế Huyết Mạch Hoàng Tộc.

- Hắc Khê, chỉ cần chủ tử của ngươi nguyện ý lưu cho ta một mạng, ta nguyện sau khi trở về liền thông báo toàn bộ yêu tộc, Anh Chiêu ta rời xa khỏi cuộc chiến tranh đoạt Hoàng vị.

Nhận thấy thời hạn thần thông của mình gần hết, Anh Chiêu bất đắc dĩ lựa chọn hạ sách này.

Đương nhiên, đây không phải đối với Hắc Khê cầu xin tha thứ.

Hắn thân là Hoàng tộc, huyết mạch so với Hắc Khê tôn quý hơn quá nhiều.

Đến từ kiêu ngạo của Hoàng tộc không cho phép hắn hướng đến một cái yêu vật huyết mạch cấp thấp cầu xin tha thứ, cho nên hắn chỉ có thể cầu xin tha thứ với chủ nhân của tên này —— cũng chính là Tam ca của hắn.

Nhưng mà, tốc độ của Hắc Khê vẫn như cũ không giảm.

Bởi vì ngày càng gần Bất Hủ tông, yêu vật càng ngày càng ít, cho nên tốc độ của Hắc Khê càng lúc càng nhanh hơn.

Đối với Anh Chiêu mang theo Hoàng tộc huyết mạch chịu thua, Hắc Khê cũng không có ý tứ tiếp nhận, càng cũng không có kinh ngạc, tựa như đã sớm biết Anh Chiêu sẽ nói như vậy.

- Tam Hoàng đã nói qua, nếu như đã bắt đầu, liền không có cơ hội quay lại. Trừ phi. . . Ngươi nguyện tự phế Hoàng tộc huyết mạch tại chỗ, Tam Hoàng mới có thể tha cho ngươi một mạng.

- Ngươi.

Anh Chiêu bởi vì tức giận mà muốn nói lại thôi.

Hắn đã không còn tôn nghiêm.

Chủ động rời khỏi tranh đoạt Yêu Hoàng, đối với Yêu tộc mà nói, cái này là biểu hiện mềm yếu.

Tại bên trong yêu tộc, ngươi có thể thần phục đối với Yêu Vương mạnh mẽ, có thể thần phục với yêu vật huyết mạch cao đẳng, thậm chí có khả năng thần phục với nhân loại mạnh mẽ, thế nhưng duy chỉ có không thể mềm yếu!

Việc không thể làm, hắn hiện tại cũng đã định đi làm.

Nhưng Tam ca vậy mà lại đoạn tuyệt con đường này của hắn!

Ngược lại muốn hắn tự phế Hoàng tộc huyết mạch.

Đây cũng không phải đơn giản như vậy là thần thông, yêu thể, lực lượng đều biến mất, đây là một cái ranh giới cuối cùng của yêu!

Có thể chết!

Có thể tàn!

Từ bỏ huyết mạch chính là việc vô cùng xấu hổ trong vạn yêu.

Trong xương cốt hắn chảy xuôi kiêu ngạo của Hoàng tộc, sẽ không cho phép hắn làm như thế, cho dù là vì sống sót.

Nghe được Hắc Khê, sau lưng Vu Giang cũng tức giận mắng cùng một chỗ, luồng yêu khí khổng lồ tràn ngập phóng tới Hắc Khê:

- Hắc Khê, ngươi đừng có quá đáng.

- Quá đáng?

Hắc Khê bỗng nhiên quay đầu.

Một đôi mắt màu máu nhìn Vu Giang, hiện ra vẻ cười cợt.

Vẻ cười cợt này sau khi tiến vào tầm mắt Vu Giang, làm Vu Giang ban đầu phẫn nộ liền trở nên càng thêm nóng nảy.

Yêu thể khổng lồ khuấy động mưa gió, khiến cho thiên địa biến sắc, đột nhiên mở ra miệng lớn phun ra một đoàn gió lốc, lướt qua trời cao hướng về phía Hắc Khê mà tới.

Vu Giang dù biết không đụng được Hắc Khê, khoảng cách cả hai quá xa, thế nhưng hắn vẫn làm như vậy.

Bởi vì ngoại trừ việc này, hắn nghĩ không ra bất kỳ biện pháp nào để phát tiết phẫn nộ của mình.

Hắn được Yêu Hoàng ra lệnh, tuyên thệ sẽ dùng tính mạng của mình đi thủ hộ Anh Chiêu, cho đến khi hắn trưởng thành là một Vương Giả chân chính.

Nhưng bây giờ nhìn lấy Anh Chiêu bị truy đuổi, hắn lại bất lực.

Đối phương thậm chí còn buộc Anh Chiêu tự phế Hoàng tộc huyết mạch, đem hắn hoàn toàn xem như không khí.

Làm sao hắn có thể xứng đáng với Yêu Hoàng đã chết đây?

Nhưng mà, ngay lúc này, xu thế quyết chí tiến lên ban đầu của Hắc Khê đột nhiên thay đổi.

Hắc Khê quay đầu ra sau, thân thể cũng lượn quanh trên không trung nửa vòng, thay đổi hướng bay, thẳng hướng Vu Giang bay tới.

- Theo Yêu Hoàng đi thôi.

Một vệt bóng đen trong chớp mắt cắt ngang bầu trời, bay xuyên qua gió lốc, sau đó phóng tới Vu Giang đang phẫn nộ. Vu Giang đối với một màn này căn bản không có chuẩn bị tâm lý, chỉ có thể dựa vào ý thức của mình, lấy phản ứng bản năng đi nghênh đón Hắc Khê đột nhiên xuất hiện, đôi cánh khổng lồ bảo hộ phía trước cơ thể.

- Phốc!

Hai cánh to lớn chồng lên che chở Vu Giang, lại bị Hắc Khê trực tiếp xuyên qua.

Nhìn từ đằng xa, chỉ thấy một vệt bóng đen đánh xuyên qua yêu thể Vu Giang, sau đó rơi vào trong rừng rậm phía dưới.

Theo sau tiếng động rơi xuống đất, rừng rậm cây cối bị Hắc Khê rơi xuống lan ra làn sóng lớn làm cho nhổ tận gốc, đất đai bị lực lượng hạ xuống đào ra một cái hố to trăm trượng.

Tại bên trong hố to, Hắc Khê có chút chật vật bò lên.

Thế nhưng khóe miệng của hắn vẫn hả hê, trào phúng nhẹ:

- Đã nói rồi, đừng có đi theo. . . Cứ đi theo, khả năng của ngươi đều không có.

Thần thông —— Hắc Thứ! (Hắc Thứ: Gai đen)

Yêu tộc đại thần thông mà Tam Hoàng ban cho Hắc Khê, trước kia chỉ có Hoàng tộc mới có tư cách đi lĩnh ngộ.

Tu hành mười năm, hắn hiện tại phóng thích cũng không có cách nào hoàn toàn chưởng khống, cho nên mới chật vật nện trên mặt đất.

Tuy vậy, dù cho chưởng khống không tốt, dùng nó để giết một đầu yêu ngu xuẩn bị phẫn nộ choáng váng đầu óc, một đòn giết chết cũng không phải việc khó gì.

Giữa không trung, Vu Giang cảm nhận được trái tim mình bị phá huỷ, cùng với sinh mệnh lực chậm rãi xói mòn, hai con ngươi mặc dù vẫn như cũ mang theo phẫn nộ, thế nhưng lúc này hắn chỉ nghĩ đến Anh Chiêu, dùng hết lực lượng toàn thân nói ra bốn chữ:

- Tứ vương. . . Mau trốn.

Dứt lời, toàn bộ yêu thể tựa như diều bị đứt dây, hướng về phía trong rừng rơi xuống.

Ở xa xa, Anh Chiêu thấy được cảnh này, nghe được Vu Giang trăn trối, bỗng nhiên ngưng lại.

Bên trong Yêu nhãn có một sợi huyết sắc lóe lên.

Đồng thời, sát ý cũng đi theo xuất hiện trong lòng.

- Tứ vương. . . Mau trốn! Người còn có thứ theo đuổi. . . Vì nó, hãy sống cho thật tốt!

Đang lúc Anh Chiêu muốn xông lên đại chiến cùng Hắc Khê, nghĩ đến cho dù phải chết cũng phải có tôn nghiêm, giọng của Vu Giang truyền đến.

Nửa câu nói sau lọt vào tai, Anh Chiêu bỗng sửng sốt.

Đúng!

Hắn còn có thứ phải theo đuổi.

Thứ mà nằm mơ hắn cũng nhớ đuổi theo.

Không phải là Hoàng vị.

Không phải là vạn yêu thần phục.

Mà là lực lượng càng thêm cường đại, cùng với thế giới phấn khích bên ngoài Thiên Địa hồ.

Vì cái này, hắn phải sống sót!

Không thể vừa mới thoát khỏi Yêu tộc, lúc có thể theo đuổi thứ mình mong muốn, lại ở giữa đường chết yểu được.

Chẳng qua là. . .

Hắn nên làm cái gì đây?

Thần thông của hắn sắp nhanh đến thời hạn.

Sau khi tốc độ hạ xuống, Hắc Khê muốn đuổi theo, chỉ là sự tình mấy hơi thở mà thôi.

Về phần những thần thông khác, mặc dù mạnh mẽ, nhưng cũng căn bản không thể gây tổn thương cho Hắc Khê, kẻ đã đạt được thần thông Hoàng tộc!

. . .

Xuất Nhiễu sơn.

Ôn Bình thấy phía sau rừng rậm bỗng nhiên có một đầu Đại Yêu so sánh với Trấn Nhạc thượng cảnh rơi xuống, việc này khiến cho hắn thật có chút không dám tin tưởng.

Giết chết cùng cảnh giới trong chớp mắt!

Hắc Yêu này không đơn giản nha.

- Lực lượng này, tuyệt đối có thể cùng Long Kha sánh ngang.

Long Kha thế nhưng là thế giới bên ngoài tới, thực lực của nàng có thể đè ép Tư Đồ Tu Năng không có trường thương mà đánh.

Ôn Bình vốn cho rằng ở cảnh giới Trấn Nhạc thượng cảnh, bên trong Thiên Địa hồ, Long Kha là mạnh nhất.

Không nghĩ tới bây giờ lại nhảy ra đầu Đại yêu này.

Rất khéo léo là, đầu Đại yêu này lại muốn giết con trai của Yêu Hoàng mà hệ thống vừa mới nói tới.

- Xem ra, muốn thu phục con trai của Yêu Hoàng, thật đúng là không phải một chuyện đơn giản.

Đối với Anh Chiêu, hắn rất động lòng, không thể để bất cứ vấn đề sơ sót nào xảy ra.

Khó khăn nhất cũng không phải là việc ràng buộc Anh Chiêu vào tông, mà là đầu Hắc Yêu này.

Vẫn nên giết?

Hay là thu phục?

Đây cũng là một cái cơ hội.

Trong ngày thường, đi nơi nào tìm được loại Đại Yêu thực lực được như thế này.

Lúc này mấy người đệ tử, trưởng lão nghe được động tĩnh to lớn cũng dồn dập chạy đến, đứng tại đỉnh núi Phong chi cốc nhìn ra nơi xa xa đang phát sinh tình huống.

- Lại đến rồi.

- Gần đây đúng là thời buổi rối loạn.

- Lần này còn tốt, không có đánh nhau ở Thương Ngô thành.

Một câu cuối cùng là Hoàn Sơn cảm thán.

Dù sao hắn cũng là thiếu thành chủ Thương Ngô thành, thành Thương Ngô bị phá huỷ, hắn không thể nào không khó chịu.

Long Kha đứng bên cạnh Ôn Bình, nhìn chằm chằm Hắc Yêu kia, nhìn thấy hắn từ trong hố to bay lên không trung, ở phía sau nghiêm túc nói ra:

- Lần này khí tức của yêu vật so với Tư Đồ Tu Năng khủng bố hơn rất nhiều. . . Loại Đại Yêu này, không ở tại Yêu Hoàng hồ, đánh đến đây làm gì?

Có điều Long Kha cũng không có để ý nhiều.

Không oán không thù, yêu vật kia cũng không thể lại tấn công Bất Hủ tông.

Nàng biết nhân tộc cùng yêu tộc đã có hiệp nghị.

Tình huống này thoạt nhìn chỉ là mâu thuẫn bên trong yêu tộc, chỉ cần không có nhúng tay vào, chắc là không có sự tình gì.

Nàng cũng không cần phiền phức đi ra ngoài cùng Đại yêu kia đánh một trận.

Cùng thời gian đánh nhau với tên Hắc Yêu này, không bằng dùng để đánh Phong Ma, thu hoạch dị mạch Phong thuộc tính.

Bình Luận (0)
Comment