Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 631 - 【Vip】 Sự Uy Hiếp Của Tam Vương Tính Là Gì?

【VIP】 Sự uy hiếp của Tam Vương tính là gì? 【VIP】 Sự uy hiếp của Tam Vương tính là gì?

Nhìn ánh mắt lo lắng của Vu Giang, Ôn Bình không có cảm giác được nguy cơ ẩn giấu trong việc mang Hoài Diệp đi, ngược lại lại cảm nhận được một vấn đề khác.

Cái Vu Giang đang sợ hãi kia được gọi là Tam Vương.

Trong mắt hắn, cái Tam Vương cực kì đáng sợ kia. E rằng sau khi nhìn thấy Hắc Khê bị Tư Đồ Tu Năng nghiền ép tiễn vào địa ngục, hắn vẫn như cũ không có cảm giác an toàn gì.

Ngược lại, như thế lại khiến hắn ta khá kỳ quái đó.

Cái Tam Vương này rốt cuộc là người nào?

Không…

Nên nói, là yêu gì?

- Nghe ngươi nói nhiều như thế, vậy Tam Vương rốt cuộc là yêu gì?

- Một con Tử Quang thú của Bể Mỹ nhân tộc Bán Bộ Địa Vô Cấm, trong đêm tối, lại có thể phóng thích ra ánh đèn như sáng sáng tím. Nhưng những nơi nó đến, quả thực mang đến là một màng đen tối.

Nói đến đây, Vũ Giang trong lòng vẫn còn tồn tại nỗi sợ như cũ.

- Hả? Vậy Anh Chiêu vậy mà chỉ mới là Thần Huyền cảnh của bể mỹ nhân tộc?

Anh Chiêu và Tam Vương kia đều là huynh đệ, nhưng thực lực hơn kém nhau cũng quá lớn rồi?

Một cái Thần Huyền.

Một cái Bán Bộ Địa Vô Cấm.

Nói hai người này có quan hệ ông cháu, đoán chừng cũng không hợp lý lắm.

Vu Giang thấy chủ đề nói chuyện của Ôn Bình càng lúc càng kéo xa, trong lòng có chút không nói lên lời, nhưng mà Ôn Bình đã hỏi rồi, hắn chỉ có thể thành thành thật thật mà trả lời thôi.

- Bởi vì Tam Vương luôn dựa vào việc hấp thụ yêu vật đồng tộc đã trưởng thành, hắn sẽ hấp thụ tất cả những yêu phản kháng hắn, sau đó dùng sức mạnh của đối phương dung nhập trong cơ thể của bản thân, thậm chí còn có thể lấy huyết mạch của đối phương biến thành cấp dưỡng của bản thân, cung cấp cho hắn sức mạnh liên tục không ngừng.

- Vậy hắn ta ăn không ít nha.

Ôn Bình nhịn không được cảm thán một câu.

Đã ăn đến Bán Bộ Địa Vô Cấm rồi, những năm này những thứ ăn được tuyệt đối không nhiều hơn so với Hoài Không.

Hoài Không thân là Thao Thiết, sống mà không ăn, vậy mà lại thua bởi cái tên gọi là Tử Quang Thú.

Thú vị…

Lúc Ôn Bình đang cảm thán, Vu Giang ở một bên vội quay trở lại vấn đề,

- Tông chủ, cho nên ngài tuyệt đối không thể mang Hoài Diệp rời khỏi tông môn. Nếu như Hoài Diệp xảy ra chuyện, khiến Nhị Vương có nghi ngờ, vậy vị yêu hoàng bị Tam Vương bắt đi kia có thể bị phóng đại không giới hạn, đến lúc đó, có thể không chỉ là yêu tộc, thậm chí là nhân tộc cũng sẽ vĩnh viễn không có ngày yên bình.

- Vu Giang, ngươi đã là trưởng lão của Bất Hủ Tông rồi.

Ôn Bình không có cho câu trả lời thuyết phục, chỉ là vỗ vỗ bả vai của Vu Giang, sau đó đi về phía núi Xuất Nhiễu.

Vu Giang ngây ra một lúc.

Sau đó lúc muốn chạy đuổi theo, Vân Liêu bỗng kéo hắn lại.

- Vu trưởng, đừng nói nữa.

- Lúc này không thể không nói… Các ngươi không biết sự tàn nhẫn của Tam Vương kia đâu. Nếu như để hắn trở thành yêu hoàng, Bất Hủ Tông sẽ là kẻ đứng mũi chịu sào, sẽ bị Yêu Hoàng hồ nhắm đến.

Vu Giang chưa nói Anh Chiêu, cũng chưa nói là vì yêu tộc.

Chỉ nói Bất Hủ Tông.

Hắn cảm thấy nếu như thế, Vân Liêu có thể sẽ giúp hắn cùng khuyên tông chủ hồi tâm chuyển ý.

Nhưng mà, Vân Liêu chỉ cười cười, sau đó nói:

- Vu trưởng lão, đầu tiên, chuyện tông chủ đã quyết, cho dù là ai cũng không có cách nào thay đổi. Tiếp theo, một cái Tam Vương mà thôi, tông chủ có thể sẽ luôn không đặt vào mắt. Ngươi có biết cường giả Bạch Mâu đánh nhau với Hắc Khê là ai không?

- Hở?

Vu Giang lộ vẻ nghi ngờ.

Vân Liêu cười nói:

- Ngươi có thể không biết, cái thằng cha tên là Tư Đồ Tu Năng. Nói danh tự, ngươi có thể không rõ lắm, nhưng chức vị của hắn, ngươi khẳng định biết.

- Chức vị?

Vu Giang càng lúc càng mơ hồ.

Vân Liêu vì sao bỗng nhiên lại nói cái này?

- Ngân cấp chủ sự, cái này chắc ngươi biết chứ.

- Ngân cấp chủ sự của Bách Tông Liên Minh?

- Đúng.

- Cho nên, phía sau Bất Hủ Tông có một vị ngân cấp chủ sự?

Vu Giang hơi có chút ngạc nhiên.

Hắn biết sự tồn tại của ngân cấp chủ sự.

Người chủ sự của Bách Tông Liên Minh, một câu nói có thể khiến đại nhân vật ở Thiên Địa hồ này biến sắc.

Về quyền lợi, địa vị đủ để so sánh với con của một Bể Mỹ yêu hoàng.

- Lại nói cho ngươi biết thêm một chuyện, thật ra cái ngân cấp chủ sự đó mấy ngày trước đã chết trong tay Triệu trưởng lão đó. Cho nên, so với Bách Tông Liên Minh, cái Tam Vương trong miệng ngươi, hắn chắc không dám tự mình đến lãnh địa nhân tộc đâu? Nếu dám đến, thật ra cũng không tính là gì.

Vân Liêu cũng vỗ vỗ vai Vu Giang, chẳng qua là hắn giúp Vu Giang đi về phía núi Xuất Nhiễu.

- Cái này…

Vu Giang kinh ngạc đến đơ rồi.

Trong lòng không khỏi run lên.

Đúng vậy.

Tam Vương không dám đến lãnh địa nhân tộc.

Bởi vì nhân, yêu hai tộc trước đây có giao ước.

Một khi yêu tộc xâm phạm lãnh địa nhân tộc, giao ước sẽ hết hiệu lực, Bách Tông Liên Minh sẽ không để cho yêu tộc còn nơi nghỉ chân nữa.

Vì sao Hắc Khê lại tiến vào Đông hồ?

Chính bởi vì tốc độ của Hắc Khê cực kỳ nhanh, đều là Bễ Mỹ Bán Bộ Địa Vô Cấm rồi.

Ở lãnh địa của nhân tộc giải quyết Tứ Vương, cần phải tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối không thể để người của Bách Tông Liên Minh phát hiện hoặc phát giác ra.

Bây giờ Vân Liêu nói cho hắn biết, ngay cả ngân cấp chủ sự cũng bị cường giả trong tay Bất Hủ Tông giết chết.

Nói cách khác, cả cái Bách Tông Liên Minh đều sẽ thảo phạt Bất Hủ Tông.

Nhưng Ôn Bình vẫn không sợ như cũ.

So với thế lực của Tam Vương, không thể nghi ngờ Bách Tông Liên Minh cường đại hơn rất nhiều rất nhiều.

Vậy Ôn Bình sẽ sợ?

- Thì ra là thế…

Trong lòng Vu Giang giật mình, nhìn Vân Liêu thở dài một hơi:

- Ngược lại lúc nãy ta đã lắm lời rồi.

- Ngươi biết được là tốt. Hơn nữa nói thật, chính là ngân cấp chủ sự của Bách Tông Liên Minh, nếu như không phải có cái Can trường thương kia, cũng không chắc có thể vào được Bất Hủ Tông.

- Ah?

- Không có gì… Giải thích ra quá phức tạp rồi. Ta chỉ có thể nói trước với ngươi, xung quanh Bất Hủ Tông đều có mê trận, chỉ cần tông chủ không cho hắn vào, chính là hắn không thể vào. Ngươi nói cái Tam Vương gì gì đó, chỉ cần không đích thân đến, phái ai đến cũng không có tác dụng. Bọn chúng ngay đến mê trận cũng không phá được.

- Còn có trận!

Vu Giang vội ngẩng đầu nhìn, sau đó quét mắt nhìn xung quanh.

Hắn thật chưa chú ý đến.

Bởi vì lúc lên núi, một đường thông suốt không trở ngại.

Bây giờ nghe Vân Liêu nói thế, cảm nhận hơi phóng ra bên ngoài tìm tòi, phát giác được sự bất thường.

Cảm giác của hắn ở đây, không đi được quá trăm mét!

Ở bên ngoài, cảm giác của hắn có thể phóng thích ra mấy nghìn mét đấy.

So sánh hai cái, chênh lệch hơn 10 lần.

Chính cái này đã nói rất rõ ràng rồi. Về cái mệ trận kia mà nói, khẳng định cũng không phải là không lửa làm sao có khói.

Trong lòng Vu Giang không khỏi thầm nghĩ:

- Tứ Vương nếu như có thể gia nhập Bất Hủ Tông, vậy cho dù Ôn Bình đi ra ngoài dạo chơi, cũng không cần sợ yêu tộc đánh lén.

Sau khi trong đầu có suy nghĩ này, Vu Giang quyết định ngày mai sẽ xuống núi.

Nhất định phải để cho Tứ Vương gia nhập Bất Hủ Tông.

Tất cả sự cổ vũ của Tứ Vương, bây giờ hắn nhìn lại, đều có thể giải quyết dễ dàng rồi.

Sợ liên lụy Bất Hủ Tông?

Không tồn tại.

Kẻ địch của Bất Hủ Tông chính là cả Bách Tông Liên Minh đó.

Bất Hủ Tông còn không sợ điều này, còn sợ cái Tam Vương nhất mạch của yêu tộc không đáng nói kia sao?

- Cuối cùng lại nói cho người biết một cái bí mật, chính là Tư Đồ Tu Năng, lần trước cùng Triệu trưởng lão ở trước chủ điện chiến đấu, người nhớ lại một chút, trước chủ điện… Ngươi lại đối chiếu một chút nơi chúng ta xảy ra đại chiến.

Một mảng hỗn độn đối với hoàn hảo không hư tổn gì.

Nghĩ đến đây, Vu Giang lại mơ màng rồi.

- Cái này…

- Tư Đồ Tu Năng có thể bộc phát ra sức mạnh của Bán Bộ Địa Vô Cám, mà gạch sàn không vỡ một viên nào.

Dứt lời, Vân Liêu cười tăng nhanh cước bộ.

Lúc Vu Giang nghe được những lời này, tay nhịn không được mà run lên một chút.

Gạch sàn không vỡ một viên!

Bất Hủ Tông này dùng cái gì chế tạo vậy?

Vu Giang không khỏi nhìn xuống dưới chân mình, sau đó nhịn không được nhảy lên nhảy xuống, đạp mấy cái.

Hệ thống siêu cấp tông môn

Hệ thống siêu cấp tông môn

Bình Luận (0)
Comment