Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 633 - 【Vip】 Vong Linh Sinh Vật Bán Bộ Địa Vô Cấm

【VIP】 Vong Linh sinh vật Bán Bộ Địa Vô Cấm 【VIP】 Vong Linh sinh vật Bán Bộ Địa Vô Cấm

Thân là hệ thống hiểu rõ Ôn Bình, nó đương nhiên biết kế hoạch của Ôn Bình.

Vì thế lạnh nhạt nói một câu,

- Quyền lựa chọn trong tay ngươi.

Chính là câu nói đó, khiến Ôn Bình hung hắn hạ quyết tâm, trực tiếp lấy hết bạch tinh trong tàng giới ra.

Lần đi Thiên Cơ hồ này, hắn không định mang theo Ác Linh kỵ sĩ.

Tất cả chỉ có Tư Đồ Tu Năng và Hắc Khê là đủ dùng rồi, hơn nữa hai người vẫn không thể đồng thời xuất hiện.

Muốn để hai người bọn họ cùng lúc xuất hiện, bắt buộc phải đả thông kinh mạch.

Đương nhiên, như thế còn không bằng Ôn Bình tự mình đi Vong linh địa ngục tìm một cái Vong Linh sinh vật Bán Bộ Địa Vô Cấm.

Sau khi đem tất cả bạch tinh bày xung quanh mình, Ôn Bình tiếp tục vận chuyển Trường Mạch Công.

Thời gian cứ thế từng chút từng chút trôi qua.

Lúc này đây quá trình hấp thu có chút chậm lại, hiệu suất của đả thông kinh mạch có chút chậm. Đương nhiên, chỉ là đối với lúc nãy mà thôi.

Cái này so với hiệu suất của hấp thụ mộc khí nhanh hơn không phải là ít đâu.

Thật ra vốn dĩ Ôn Bình còn không đành lòng đó.

Nhưng khi thấy năng lượng trong bạch tinh từng chút từng chút bị kinh mạch của bản thân đẩy về Tụ Thần Mạch môn, Ôn Bình khó hiểu đứng dậy.

Không nói đâu xa.

Bây giời muốn đứng vững ở Thiên Địa hồ, ít nhất cần phải có một cái tọa trấn của Bán Bộ Địa Vô Cấm.

Bách Tông Liên Minh, yêu tộc, còn có Tán Nhân Dịch đều như thế.

Hiện tại Bách Tông Liên Minh đã hoàn toàn trở thành kẻ địch, sẽ là cái loại không chết không ngớt kia.

Vậy thì Bất Hủ Tông càng cần có một Bán Bộ Địa Vô Cấm.

Dựa vào cái vị cường giả Địa Vô Cấm đuối nước trong chủ điện kia, Ôn Bình cảm thấy không ổn. Vạn nhất Bách Tông Liên Minh đến xâm phạm, lúc đó hắn vẫn không tỉnh thì sao?

Hoặc nói là, lúc đó hắn vừa tỉnh dậy, không thể ra sức cho mình được đâu?

Cho nên Vong linh sinh vật Bán Bộ Địa Vô Cấm, đây là tất cả Ôn Bình cần có nhất ở hiện tại.

Còn nữa, ngoại trừ cái này, trong lòng Ôn Bình còn có phụ mẫu.

Phụ mẫu ở bên ngoài Thiên Địa hồ.

Còn có Long gia ở bên ngoài còn cường đại hơn Bách Tông Liên Minh.

Những thứ cản trở này, khiến Ôn Bình dần dần cảm thấy bạch tinh của bản thân tiêu hao có giá trị!

Bởi vì đây không chỉ đơn thuần là đả thông kinh mạch, đây còn là đường thông đến Trấn Nhạc cảnh.

Chỉ cần thu hoạch của tông môn, hoặc là bản thân cố gắng xoay sở đủ 1000 viên bạch tinh, vậy hắn có thể mua được Phá Cảnh Đan phổ thông.

Trấn Nhạc, ở trong tầm tay!

Tiêu xài này đáng giá!

- Sắp rồi…

Lúc nhìn hơn nghìn viên bạch tinh xung quanh trong nháy mắt đã bị hấp thụ sạch sẽ, Ôn Bình nhìn tiến độ đả thông kinh mạch của bản thân, không khỏi thở phào một hơi.

Vốn dĩ dự tính sẽ lại hấp thụ 700 viên bạch tinh.

Không ngờ rằng lại hấp thụ hơn một nghìn viên bạch tinh.

Còn may hắn không chỉ có 700 viên, nếu không chuyện đả thông kinh mạch hôm nay sẽ gặp rắc rối rồi.

Nếu thật sự bị kẹt ở điểm này.

Cái tông chủ như hắn đây cũng phải ngại ngùng đi tìm trưởng lão mượn bạch tinh.

Đột nhiên, giai đoạn thông mạch cuối cùng theo cái đứng lên của Ôn Bình mà dừng lại.

Dựa theo viên bạch tinh cuối cùng biến thành màu sắc trong suốt ây, ngực của Ôn Bình chấn động một chút, giống như có người nện một đấm vào vậy.

- Thông rồi!

Ôn Bình mừng rỡ cúi đầu nhìn lồng ngực của mình.

Hắn có thể cảm nhận được sức mạch của Trấn Nhạc cảnh.

Có thể cảm giác được tụ thần mạch môn ở trong gang tấc.

Tụ Thần Mạch Môn của bây giờ, giống như một cái long môn, chính là đợi bản thân tích góp sức mạnh sau đó nhảy lên một cái, sau đó vượt qua nó, từ đó tiến vào cảnh giới mới.

Ngoại trừ những thứ này, cảm giác chân thực nhất vẫn là sự nâng cao của sức mạch, nâng cao của cảm ứng mạch khí đối với trong thiên địa.

So với sức mạnh vỗn có, Ôn Bình cảm giác gần như trực tiếp tăng gấp đôi rồi!

Nhưng mà cụ thể thì Ôn Bình cảm thấy vẫn để sau này thử xem một chút.

Bây giờ…

Hắn muốn triệu hoán Vong Linh sinh vật rồi.

Vong Linh sinh vật Bán Bộ Địa Vô Cấm.

- Hệ thống, ta nên làm thể vào để tìm Vong Linh sinh vật Bán Bộ Địa Vô Cấm?

Hệ thống trả lời:

- Lấy đũa phép ra, phóng thích ma pháp, tinh thần lực của ngươi sẽ dẫn ngươi tiến vào Vong Linh địa ngục. Nhưng xin kí chủ nhớ rõ, sau khi tiến vào chỉ có một lần cơ hội. Tìm được ngươi muốn mang Vong Linh sinh vật đi, sau đó dùng tinh thần lục chế trụ hắn, những chuyện khác tự nhiên nước chảy thành sông.

- Đã rõ rồi.

Ôn Bình vội vàng lấy đũa phép từ trong tàng giới ra.

- Lắng nghe triệu hoán của ta…

Tiếng vừa dứt, đũa phép phóng ra một đạo ánh sáng trắng, gần như mở ra một cánh cửa vậy, tinh thần lực bị kéo dài trực tiếp tiến vào trong ánh sáng trắng.

Sau khi tiến vào ánh sáng trắng, tinh thần lực lại xuất hiện chính là một cái thế giới tràn đầy hương vị cổ quái.

Bởi vì tinh thần lực không phải là đôi mắt.

Thứ hắn cảm nhận được và nhìn thấy được có sự khác biệt rất lớn.

Hiện tại Ôn Bình đã cảm ứng được rồi, tinh thần lực của nó ở trong không trung, bên dưới có nồng nặc sự mục nát, hơi thở chết chó xông lên.

Cái loại cảm giác này, bất giác sẽ khiến người ta lạnh cả sống lưng.

- Cái này là thế giới của Vong Linh sinh vật?

Ôn Bình tò mò sau đó cảm thán một câu, tinh thần lực nhanh chóng đi xuống phía dưới, sau đó xẹt qua Sơn Xuyên không có cây cối, lòng sông không có giọt nước, và không có đất đai của con người sinh sống.

Cảm giác chết chóc, càng lúc càng xâm nhập đến trong lòng Ôn Bình.

Cho đến khi có chút chịu không được, Ôn Bình ngừng lại.

Tinh thần lực bắt đầu vội vàng chính sự!

Khi tinh thần lực bao phủ xuống, lực lực của Vong Linh sinh vật xung quanh đều cảm ứng được rõ ràng.

- Cái này so sánh với Thần Huyền…

- Cái này mới so sánh với Trấn Nhạc…

- Cái này quá mạnh mẽ… e rặng là sự tồn tại của trên Địa Vô Cấm.

Ôn Bình vội vàng phóng tinh thần lực đi về phía trước

Sau khi đi thật lâu, Ôn Bình nghi ngờ.

- Vì sao không có sự tồn tại của Bán Bộ Địa Vô Cấm?

Hệ thống giải đáp:

- Bởi vì ở thế giới này không có khái niệm Bán Bộ Địa Vô Cấm.

- Vậy ta tìm như thế nào?

- Vong Linh sinh vật vượt qua thực lực Bán Bộ Địa Vô Cấm, cảm nhận của ngươi đủ để cảm giác được cảm giác sợ hãi của cái chết. Khi tinh thần lực của ngươi xẹt qua bên cạnh một cái Vong Linh sinh vật mà ngươi cảm nhận được sự nguy hiểm của chúng, loại cảm giác nguy cơ này chính là đại biểu cho tinh thần của ngươi đủ giới hạn để giam cầm nó.

- Đã hiểu… hả?

Đang lúc Ôn Bình nói chuyện với hệ thống, tinh thần lực đột nhiên xẹt qua một cái cảm giác được sự nguy hiểm của Vong Linh sinh vật ở bên cạnh.

Đây là một con quái vật do khung xương tạo thành.

- Là cái dáng vẻ gì, Ôn Bình nói không được.

Hắn có chút nhớ đến cuộc sống ở thế giới trước, khủng long trong phim ảnh.

Có hai chân.

Bốn tay.

Hai tay phía trước là xương gai sắc bén.

Hai tay ở giữa giống như cái kẹp vậy.

Lúc tinh thần lực của Ôn Bình xẹt qua, cái thằng đó bỗng nhiên đánh về phía tinh thần lực của hắn, có chút muốn xét nát cái thứ đến từ thế giới bên ngoài này

Những nơi đi qua, cát bay đá chạy.

Những Vong Linh Sinh Vật nhỏ bé kia vội vàng chạy tứ hướng, không kịp rồi, trực tiếp bị nó dẫm nát dưới chân, dẫm thành bả vụn.

- Hê, đuổi theo tinh thần lực của ta… còn là một tính khí nóng nảy!

- Chính ngươi rồi!

Sau khi Ôn Bình quyết định xong, tinh thần lực trực tiếp bay thẳng về phía Vong Linh Sinh Vật nóng nảy.

Theo sát đó, tinh thần lực đột nhiên biến hòa thành một cái lưới lớn, bao lấy cái Vong Linh Sinh Vật nóng nảy này.

Mặc cho nó giãy dụa ra sao, mặc kệ nó gào rú như thế nào, đều không làm được gì. Lưới khổng lồ của tinh thần lực, sau khi bị giam cầm, nó muốn tránh thoát, khó như lên trời.

Nhưng lúc Ôn Bình chuẩn bị thu lại tinh thần lực, lúc muốn đem nó kéo lên trên, trong sơn cốc bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng khiến cho lòng Ôn Bình lúng túng lo sợ.

Cảm giác sợ hãi chết chóc đập vào mặt.

Khiến Ôn Bình không nhịn được mà cả người hơi run rẩy một chút.

Bình Luận (0)
Comment