Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 634 - 【Vip】 Vong Linh Sinh Vật Địa Vô Cấm

【VIP】 Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm 【VIP】 Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm

Địa Vô Cấm

Đây là phản ứng đầu tiên của Ôn Bình.

Dựa theo lời của hệ thống nói, cũng chính là chỉ có Địa Vô Cấm mới có thể cho hắn cảm giác này.

- Cái thằng này sao lại tức giận như thế, đây là muốn làm gì?

Dựa theo cổ khí tức truyền đến phần nộ này, Ôn Bình vội vàng đẩy nhanh tiết tấu lôi kéo giam cầm Vong Linh sinh vật. Đồng thời lúc Ôn Bình đẩy nhanh tốc độ, trong sơn cốc cái Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm kia cũng bắt đầu tăng nhanh, theo sát mà nhảy lên, nhảy lên cao đến trăm trượng.

Sau khi nhảy dựng lên, vung móng vuốt muốn chặt đứt lồng giam tinh thần lực của Ôn Bình.

Chỉ là Ôn Bình nhanh hơn một bước, khi móng vuốt sắc bén của hắn rơi trên lồng giam, Ôn Bình đã lôi kéo và nâng càng cao hơn trong không trung.

Bành!

Theo sát đó là tiếng vang thật lớn, con Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm kia rơi xuống mặt đất.

Theo đó, không cam lòng mà phẫn nộ hô lên một tiếng vang tận trời xanh.

Cái loại cảm giác khủng bố này, khiến cho Ôn Bình cách hai cái thế giới đều cảm giác được không rét mà run.

Ôn Bình vội hỏi,

- Hệ thống, cái Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm này muốn làm gì?

- Căn cứ theo tư hiệu hiển thị, ngươi bắt được một Vong Linh Sinh vật là thê tử của lãnh tụ một chủng tộc, thuộc về sự tồn tại cao quý nhất trong một khu vực.

- Hoàng hậu?

Ôn Bình lúc này mới hiểu ra, chẳng trách Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm này lại tức giận như thế.

Hóa ra là bị chia rẽ.

Đang lúc trong lòng Ôn Bình thổn thức hai câu, hắn cảm thấy sự khác thường của bầu trời. Tinh thần lực khuếch tán xung quanh nhu thế, càng cảm ứng được hàng vạn vong linh sinh vật đang hướng về phía hắn bay lại. Một một con đều là Trấn Nhạc thượng cảnh, còn có rất nhiều Bán Bộ Địa Vô Cấm.

Cỗ lực lượng này, đủ để nghiền nát tất cả các thế lực của Thiên Địa Hồ.

Nhìn thấy thê tử của mình bị bắt đi, Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm kia ra tay thật hào phóng đó, vậy mà lại triệu hoán Vong Linh đại quân khổng lồ như thế.

- Hệ thống, sẽ không bị cứu đi mất chứ?

Cứ như thế một cỗ sức mạnh khổng lồ bay về phía hắn, mỗi một cái đều là sự tồn tại của bất tử, Ôn Bình đối với tinh thần lực của mình đột nhiên không có có tự tin gì lắm.

Hệ thống lên tiếng:

- Đang phóng thích trùng kích không…

Tiếng vừa dứt, trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một tiếng vang thật lớn.

Bỗng nhiên một ánh sáng trắng xuất hiện từ trên trời, sau đó bành một tiếng nổ tung.

Một làn sóng xung kích màu trắng lập tức như mãnh thú và dòng nước lũ từ khắp nơi nhào đến, những nơi đi qua, bất kể là Vong Linh sinh vật Trấn Nhạc thượng cảnh hay là Bán Bộ Địa Vô Cấm đều bị chấn động đến vỡ nát. Hóa thành trận mưa xương bay đầy trời, rơi xuống dưới là thổ địa của cái chết.

Cứ như thế một lúc, toàn quân hơn vạn con Vong linh sinh vật bị diệt!

- Ta!

- Hệ thống, chiêu này của ngươi quá đẹp trai rồi!

Một chiêu đi xuống, quét sạch hết tất cả.

Nói thật, Ôn Bình chính là khát vọng cái loại sức mạnh này.

Lực công kích cực hạn!

- Nhưng mà, chúng nó giết không chết đó.

- Vì sao?

- Bởi vì đây là Vong linh địa ngục, Vong linh sinh vật ở đây có phương thức tu luyện hoàn toàn khác biệt. Đơn giản mà nói, chính là ở trên thế giới này, bọn hcúng là bất tử. Trừ phi cái thế giới này bị phá nát, nếu không bọn chúng vĩnh viễn chết không nổi. Ngươi cảm nhận một chút sẽ biết thôi.

Ôn Bình dùng tinh thần lực đi xuống tìm kiếm.

Quả nhiên, cơ thể bị vỡ nát của bọn họ sau khi rơi xuống đất lại nhanh chóng tụ lại rồi, bởi vì xung quanh có hắc khí không ngừng rót vào xương cốt.

Cảm thụ được phát sinh một màn này, trong lòng Ôn Bình có chút kinh hãi.

Quả nhiên là Vong Linh Sinh Vật, có chút bản lĩnh.

Lúc Ôn Bình muốn thu hồi tinh thần lực, cái Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm ở xa xa kia đã bạo phát rồi.

Hơn vạn đại quân trong phút chốc bị tan rã, nhưng nó không hề sợ hãi.

Ngược lại phẫn nộ không ngừng, càng không ngừng khiến cho Vong Linh Sinh Vật đã tập hợp lại đuổi theo tinh thần lồng giam của Ôn Bình.

Lúc nhìn thấy thê tử của mình càng lúc càng xa, hắn bỗng nhiên quay người lại đụng mấy ngọn núi nhỏ. Giống như nhổ một gốc cây vậy, chính là mấy ngọn núi đa cam trăm mét gần đâó đều bị đụng sập rơi trên mặt đất.

Ầm ầm ——

Ầm ầm ——

Âm thanh hòn đá cực lớn lăn xen lẫn tiếng hắn gào thét.

Tựa như đang hô - Đem lão bà của ta trả lại cho ta!

Ôn Bình lúc này, đã bắt Vong Linh sinh vật đến bên ngoài Thính Vũ các.

Một bộ xương cao lớn mười mét cứ như thế mà đứng đó.

Không có hốc mắt.

Không có động tác tứ chi giống như Ác Linh kỵ sĩ.

Chợt nhìn một cái, giống như một hóa thạch sống vậy.

- Hệ thống, hiện tại ta có thể tùy ý điều khiển hắn rồi phải không?

- Có thể. Chỉ cần bị vong linh triệu hoán thuật chọn trúng, chính là sẽ bị quán thấu người triệu hoán là cách nghĩ của thần địa ngục. Nó của bây giờ, chỉ nghe theo ngươi.

- Ừm ừm.

Ôn Bình gật gật đầu, sau đó chỉ thấy Vong Linh Sinh Vật từ từ quỳ gối phủ phục trên mặt đất.

Giống như gặp thần thánh vậy.

- Nó tên gì?

Vừa dứt lời, một cái cửa sổ xuất hiện ở trước mắt.

【 Thôn Phệ Thú ( Vong Linh sinh vật )】

[Một cái Vong Linh Sinh Vật bị chết trong lúc mang thai vạn năm không sanh được, bất tử bất diệt. Có thể thông qua hấp thụ không ngừng trở nên cường đại. Hấp thụ con mồi có thể có được tất cả năng lượng của sinh vật. Hấp thụ kẻ yếu mười lần, nhưng thực lực trực tiếp gấp đôi. Hấp thụ sinh vật đồng cảnh giới, một lần là đủ.]

- Thôn Phệ Thú!

Chậc chậc!

Trong lòng Ôn Bình không khỏi cảm khái một câu.

Khó trách có thể làm thê tử của Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm.

Hóa ra thiên phú mạnh như vậy.

- Ngươi trở về đi, lão công ngươi bây giờ chắc rất nôn nóng.

Sau khi nhìn thôn phệ thú thêm mấy cái, Ôn Bình thu đũa phép lại, tự động bỏ Vong Linh triệu hoán thuật.

Vong Linh triệu hoán thuật vừa thu lại, thôn phệ thú tất nhiên trực tiếp bị đuổi về Vong Linh địa ngục.

Trong vong linh địa ngục, cái Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm kia đang trợn mắt phá hủy vong linh địa ngục, biểu lộ sự phẫn nộ của mình, cùng với phóng thích sự bi thương của bản thân.

Tuy rằng nó là sự tồn lại của cái chết, nhưng cũng có cảm tình nha.

Thê tử làm bạn sớm chiều đã mười vạn năm bị bắt đi rồi, nó hoàn toàn không biết ngày tháng sau này nên trải qua như thế nào.

- Ô ——

- Ô ——

Sau khi phá hủy thật lâu, cái Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm này giống như đang khóc thút thít, hướng lên trời thét dài.

Một đời cường giả, địa vô cấm.

Giờ phút này chảy xuống nước mắt độc thân!

Nhưng vào lúc này, một đạo ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống.

Một thân ảnh quen thuộc từ trong đó đi ra.

Vong Linh sinh vật Địa Vô Cấm mãnh liệt nhìn sang

Là nàng!

Là vợ con của hắn!

Thê tử của hắn trở lại rồi!

...

Không cần nói năng rườm rà.

Sau khi Vong Linh sinh vật đoàn tụ, Ôn Bình bắt đầu lập kế hoạch sự việc của tông môn trong 30 ngày.

Bất Hủ Tông bây giờ không nhiều đệ tử lắm, nhưng việc nói ra lại không ít.

Ác Linh kỵ sĩ bởi vì sẽ ở lại đây, cho nên Thương Ngô Thành bên kia Ôn Bình hoàn toàn không cần quan tâm.

Về phần an toàn tông môn, Long Kha sẽ ở lại trong tông môn, Ôn Bình cũng không cần lo lắng.

Ôn Bình chỉ cần chú ý một chút đến tình hình tiếp nhận nhiệm vụ của các đệ tử. Bây giờ Bất Hủ Tông gần như tất cả đệ tử đều quay về đại sảnh nhiệm vụ để tiếp nhận nhiệm vụ.

Thương sẽ có rời khỏi Bất Hủ Tông đi đến nơi nhiệm vụ của tông môn.

Ôn Bình quyết định để hệ thống hạn chế một chút các loại nhiệm vụ của đại sảnh nhiệm vụ, trong vòng 30 ngày này, nhiệm vụ phải đi xa khỏi tông môn không cần đưa cho các đệ tử nữa.

Sau khi làm xong cái này, đảo mắt đã là bình minh ngày thứ hai.

Thông qua hệ thống, Ôn Bình biết được tối hôm qua có người luyện Harry Potter cày ra được ma pháp!

Bình Luận (0)
Comment