Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 637 - 【Vip】 Yêu Hoàng Chi Tử, Nổi Lòng Muốn Nhập Tông

【VIP】 Yêu Hoàng chi tử, nổi lòng muốn nhập tông 【VIP】 Yêu Hoàng chi tử, nổi lòng muốn nhập tông

Dứt lời, Vân Tĩnh từ trên ghế đứng dậy.

Ý của Vân Tĩnh Cát Giao trong chốc lát đã hiểu rõ, cũng theo đó đứng dậy.

- Vậy thì lại một lần thi triển truyền âm bí thuật, Vân trưởng lão, ngươi vừa mới thi triển một lần, hao tổn không nhỏ, lần này để ta.

Nói xong, Phan Túc xoa xoa tay, lộ chút kích động, trạng thái muốn thể hiện một phen.

Vân Tĩnh cũng không phản ứng gì, thi triển một lần bí thuật liên lạc với minh chủ, quá trình này cần tiêu hao lượng lớn bạch tinh.

Cái này so với sự tiêu hao có người gánh chịu rồi, không gì tốt hơn.

Lại nói đến Anh Chiêu.

Lúc biết rằng địch nhân của Bách Tông Liên Minh và bản thân ở cùng một cái khách sạn, cả cơ thể đều cẳng thẳng cả lên.

Sau khi cảm giác được đám người Vân Tĩnh đã rời đi, Anh Chiêu liền vội vàng từ trong phòng đi ra, đồ đạc bỏ tỏng tàng giới chính là muốn rời đi.

- Ông chủ, trả phòng!

Lòng muốn rời đi của Anh Chiêu như mũi tên rời khỏi cung.

Dương Tông Hiền thân là chủ khách sạn nhìn thấy Anh Chiêu mới ở một đếm liền muốn rời đi, vội vàng mở miệng hỏi,

- Đại nhân, chiêu đãi của chúng ta có chỗ nào không thỏa đáng sao?

- Chiêu đãi của ngươi không có vấn đề gì cả, nhưng là người ở nơi này của ngươi, bọn họ đối với bản vương mà nói rất nguy hiểm. Bản vương suy đi nghĩ lại, vẫn là định đi Bất Hủ Tông mượn chút thuận tiện, ở đó càng an toàn hơn.

Anh Chiêu đem chìa khóa phòng đưa đến.

Dương Tông Hiền vội vàng mở miệng giải thích:

- Đại nhân, ngài không biết rồi, người của Thương Ngô Thành ai cũng biết cả, chỉ cần không phải là phần tử của Bất Hủ Tông, thì không được phép qua đêm ở Bất Hủ Tông, đây là quy định cho Bất Hủ Tông tông chủ định ra. Chưa từng có ngoại lệ, hơn nữa vấn đề an toàn, xin ngài yên tâm, ở Thương Ngô Thành tuyệt đối an toàn. Ý chí của Bất Hủ Tông tông chủ trải ở nơi này, cho dù là ai cũng không thể xung đột ở trong Thương Ngô Thành. Vài ngày trước có một vị cường giả Trấn Nhạc thượng cảnh gây chuyện, bây giờ mộ còn ở bên ngoài Thương Ngô Thành kia kìa… Trấn Nhạc thượng cảnh, ngài chắc biết chứ?

Nói xong, Dương Tông Hiền chính là cẩn thận quan sát nét mặt của ANh Chiêu.

Anh Chiêu vội hỏi:

- Ngươi không nói đùa chứ?

- Không có, hơn nữa người kia còn là Bách Tông Liên Minh đấy.

Dương Tông Hiền đáp.

Anh Chiêu lập tức kinh ngạc.

- Bách Tông Liên Minh cũng giết!

Dương Tông Hiền cười hắc hắc, thấy vẻ bất an trên mặt Anh Chiêu đã biến mất một chút rồi, tâm trạng mới được xem là ổn định.

- Không chỉ giết, tóm lại, mang hết nhưng tên Trấn Nhạc cảnh bị bắt lên núi. Bây giờ đều trồng cây trong Bất Hủ Tông. Những ngày Thương Ngô Thành tu sử này, đều là vật liệu gỗ bọn họ đưa đến đó.

Lúc Dương Tông Hiền nói những lời này, trên mặt mang theo một phần đắc ý.

Bởi vì Dương Nhạc Nhạc là đại đệ tử của Bất Hủ Tông.

Cái người làm phụ thân như hắn, trên mặt có ánh sáng!

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.

Chợt nghe được tiếng nữ bộc vội vàng nghênh đón, nhỏ nhẹ hỏi:

- Cung nghênh ngài đến.

Dương Tông Hiền đánh giá người đến bằng một ánh mắt, thấy khí độ bất phàm, vội vàng nói với Anh Chiêu:

- Đại nhân, người yên tâm ở đây đi. Trấn Nhạc thượng cảnh của Bách Tông Liên Minh ở đây gây chuyện còn bị giết, những người khác làm sao dám tổn thương ngài chứ?

Nói xong, cước bộ như gió đi về phía người đến.

Người đến là một nam nhân trung niên - Vu Giang, mặc áo choàng Bất Hủ Tông, sau lưng mang một thanh trọng kiếm.

- Tứ Vương.

Vu Giang vừa tiến vào khách sạn, liền quỳ một chân xuống đất.

Lúc âm thanh quen thuộc vang lên, Anh Chiêu đầu tiên là sững sờ.

Bởi vì không dám tin rằng có thể lại nghe được âm thanh này, rõ ràng nó đã bị tiêu rán trong tay của Hắc Khê.

Thế nhưng ngoại trừ Vu Giang, ở Thương Ngô Thành giờ phút này ai sẽ có âm thanh này?

Ai sẽ mô phỏng?

Ai sẽ gọi hắn là bốn vương?

- Vu… Giang!

Một khắc Anh Chiêu xoay người này, hai con ngươi mạnh mẽ mở to.

Sau đó vội bước lên hai bước, đi đến phía trước Vu Giang, vội dùng tay dìu Vu Giang đứng lên. Cái trạng thái kia, giống như nhiều năm không gặp vậy.

- Ngươi không phải…

Sau khi Vu Giang đứng dậy, vội vàng giải thích nghi ngờ của Anh Chiêu,

- Nhận được đại ân của Ôn tông chủ, cho Vu Giang một cơ hội tái sinh.

- Ôn tông chủ quả nhiên không tầm thường, rõ ràng…

Anh Chiêu không có tiếp tục câu nói, bởi vì quá kinh ngạc, miệng không thể nhúc nhích rồi.

Rõ ràng Vu Giang muốn chết rồi.

Nhưng chỉ cách một ngày, chính là tinh thần dồi dào, hoàn hảo không tổn hại đứng ở trước mặt hắn.

Kỳ tích!

Quả nhiên là kỳ tích!

Bởi vì hắn thân là Yêu hoàng chi tử, nhưng từ trước đến nay không có nghe nói đên có cái thiên tài địa bảo nào có được thần hiệu như thế.

Thấy Anh Chiêu có biểu tình giống như hắn dự liệu, Vu Giang nở nụ cười, tiếp tực nói:

- Tứ Vương, chúng ta trước hết ngồi xuống đã, từ từ nói chuyện.

Một bên Dương Tông Hiền cũng vội tiếp lời,

- Vu trưởng lão, mời ngài lên lầu.

Thấy Vu Giang mặc áo choàng của Bất Hủ Tông, hơn nữa là kiểu dáng của trưởng lão, cho nên hắn biết nên xưng hô với Vu Giang như thế nào.

Chẳng qua lúc Anh Chiêu nghe thấy ba chữ Vu trưởng lão này, lại có chút nghi hoăc. Chỉ bởi vì Vu Giang mời hắn đi lên lầu, cho nên Anh Chiêu không hỏi gì cả, theo Dương Tông Hiền đến một gian phòng riêng ở lầu ba.

Sau khi Dương Tông Hiền đi, Vu Giang mở miệng trước.

- Tứ Vương, hôm nay ta đến là muốn nói với ngài, băn khoăn của ngài có thể bỏ xuống được rồi.

- Hả?

Có thể bỏ xuống băn khoăn.

Nguồn gốc của sự băn khoăn của hắn là ở Tam ca của hắn.

Tam ca hắn không đổ, hoặc không chết, sự băn khoăn của hắn làm sao có thể tiêu vong đây?

Vu Giang tiếp tục nói:

- Ngài không phải là sợ việc gia nhập Bất Hủ Tông chứ, sẽ khiến Bất Hủ Tông nhận sự liên lụy sao? Hôm qua ta ở Bất Hủ Tông đã chứng kiến hết thảy rồi, đủ để ngài buông bỏ cái băn khoăn này. Dựa theo giải thích vụng về của ta, Thiên Địa hồ này chắc không có nơi nào an toàn hơn so với Bất Hủ Tông. Yêu cầu của ngài, có thể lấy Bất Hủ Tông làm điểm xuất phát.

- Ngươi nhìn thấy cái gì?

Lòng hiếu kỳ của Anh Chiêu lúc này đây chính là giống như bầu trời trên đỉnh đầu vậy.

Vô biên vô hạn!

Rốt cuộc đã thấy gì, nghe thấy cái gì, khiến Vu Giang cật lực khích lệ mình gia nhập Bất Hủ Tông đến vậy.

Phải biết rằng, hắn cần gia nhập thế lực của nhân tộc, Vu Giang nhưng này tuy rằng không có phản đối, thế nhưng từ trước đến nay cũng không tán đồng qua.

Luôn chỉ là thái độ giải thích.

Bây giờ lại biến thành đồng ý, thậm chí là tôn sùng.

Vu Giang nói:

- Nhìn thấy rất nhiều thứ. Chính là đối với sự băn khoăn của Tứ Vương mà nói, Bất Hủ Tông căn bản không quan tâm.

- Hả?

- Bởi vì địch nhân của Bất Hủ Tông là toàn bộ Bách Tông Liên Minh, cùng so với Tam Vương, căn bản không tính là cái gì. Vài ngày trước Bất Hủ Tông còn giết một cường giả Trấn Nhạc thượng cảnh của Bách Tông Liên Minh! Theo đó, sau khi Bất Hủ Tông diệt Long thần môn, cường giả của Bách Tông Liên Minh trước đến đàm phán hòa bình, nhưng bởi vì muốn tổn thương một vị đệ tử tông môn, bị cường giả Bất Hủ Tông giết. Chuyện đàm phán hòa bình, Bất Hủ Tông tông môn trực tiếp từ bỏ rồi… chỉ là vì bảo vệ một đệ tử tông môn.

Lúc nói lời này, Vu Giang vẫn kinh ngạc như cũ.

Bởi vì nhân tộc, cho dù là một đại nhân vật, đều có một suy nghĩ.

Người thành đại sự, không câu nệ tiểu tiết.

Hi sinh một bộ phận nhỏ, thu hoạch được thành quả lớn, đây là cách mà mỗi một đại nhân vật đều làm.

Nhưng Bất Hủ Tông tông chủ lại trái ngược hoàn toàn.

Hẵn sẽ bảo vệ một đệ tử bình thường, không tiếc phá đi cuộc đàm phán hòa bình, để cho Bất Hủ Tông chính thức trở thành tử địch.

- Trấn Nhạc thượng cảnh… cái này bản vương biết, chính là trước khi ngươi đến, ông chủ ở dưới lầu đã nói cho ta biết rồi.

Anh Chiêu vội vàng trả lời, chỉ là lại mơ màng rồi.

Chẳng qua khi chưa kịp ngạc nhiên, đã nghe Vu Giang lại nói mấy chữ:

- Cường giả đến đàm phán hòa bình là Tư Đồ Tu Năng, một vị ngân cấp chủ sự.

Anh Chiêu sửng sốt!

Ngân cấp chủ sự vậy mà bị giết rồi.

Vậy chính là có thể ngồi cùng hàng đại nhân vật với yêu hoàng chi tử bọn họ.

Một suy nghĩ trong đầu lập tức đánh úp đến, ngân cấp chủ sự đều chết rồi, vậy những tên cường giả Bách Tông Liên Minh trong khách sạn này, sao lại không chạy, ngược lại lại ở trong khách sạn này.

Chẳng lẽ nào, Bách Tông Liên Minh tuy bị giết mất một ngân cấp chủ sự, cũng không đồng ý từ bỏ đàm phán hòa bình với Bất Hủ Tông?

Nghĩ đến đây, Anh Chiêu chỉ cảm thấy đầu óc ong ong.

Vốn dĩ vì gia sự mà bị áp lực cực kỳ, sự theo đuổi, ước mơ trong lòng bây giờ lập tức như núi lửa phun trào.

Một cái suy nghĩ đột nhiên sinh ra.

Hắn muốn gia nhập Bất Hủ Tông!

Đem Bất Hủ Tông trở thành nơi bắt đầu của giấc mộng!

Bình Luận (0)
Comment