Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 656 - 【Vip】 Đối Thủ - Hai Vị Thiên Tài Tiên Thiên Dị Mạch

【VIP】 Đối Thủ - Hai Vị Thiên Tài Tiên Thiên Dị Mạch 【VIP】 Đối Thủ - Hai Vị Thiên Tài Tiên Thiên Dị Mạch

- Đúng là dám nói! – Bộ Lĩnh ngượng ngùng cười, sau đó thu hồi tầm mắt.

Trước bài danh Tân Tú 1000 cơ đấy, gần như đều là nhân tuyển cường đại liên hợp, tối đa chỉ có mang theo 1, 2 tên thực lực yếu kém.

Loại đội ngũ như vậy, chỉ bằng mấy cái đệ tử của Ôn Bình cũng có thể chiến thắng?

Suy nghĩ một chút, hẳn là đối phương muốn khoe khoang với Bách Niệm Hương.

Bộ Lĩnh dứt khoát tiếp tục xem tập tranh trong tay, sau đó tìm kiếm người xuất hiện trong tranh. Những người trong tập tranh này đều là tình báo hắn mua được.

Tân Tú bài danh trước 3000!

Hiện tại, trong bảng xếp hạng Tân Tú, trước 3000 đều là Thông Huyền thượng cảnh. Có thể nói là nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Bất quá, những người trong tập tranh của hắn, dù là bài danh trước 3000, nhưng thực lực tổng thể của cả đội cũng không phải quá cường đại.

Dựa theo thực lực đội Bách Niệm Hương, có hai Thông Huyền thượng cảnh dẫn đội, muốn khiêu chiến bọn họ có lẽ sẽ thắng được, thuận lợi giành được một số điểm lớn.

Tóm lại, nhất định phải dùng hết sức giúp bài danh của Bách Niệm Hương hướng lên trên.

Nếu không mất mặt cũng không chỉ một hai người.

Lại nói đến Ôn Bình.

Hắn không để ý đến ánh mắt của đám người xung quanh, sau khi dùng tinh thần lực quét một vòng, Ôn Bình dõi theo một tiểu thanh niên.

Bên cạnh hắn có hai gã Thông Huyền thượng cảnh, một nam một nữ, ánh mắt rất sắc bén, đang quét một lượt xung quanh, cứ như là sói đang đi săn. Nói thật, khiến Ôn Bình quyết định chọn nhóm này không phải vì ba người bọn họ, mà là hai gã Thông Huyền trung cảnh bên cạnh.

Đội ngũ này tồn tại nhược điểm.

Cho nên bọn họ nhất định sẽ khiêu chiến đội ngũ có thực lực kém hơn, hoặc ngang với mình.

Gặp đội có năm cái Thông Huyền thượng cảnh, bọn họ có chiến cũng chỉ là đi tặng điểm mà thôi.

- Đi nhanh lên…

Người đi ngang qua đám người kia lập tức tăng nhanh bước chân, còn thúc giục đồng bạn.

Tuy có thể cự tuyệt khiêu chiến, nhưng bị bọn họ nhìn chằm chằm như vậy… Khó tránh khỏi có chút hoảng hốt.

- Hoài Diệp, ngươi cầm thư khiêu chiến qua đó đi. Trận đầu tiên các ngươi khiêu chiến chính là bọn họ. Ba Thông Huyền thượng cảnh, hai Thông Huyền trung cảnh. – Ôn Bình chỉ về phía đó, sau đó móc từ trong ngực ra thư khiếu chiến mà Bách Tông Liên Minh đã phát.

Chỉ cần đối phương tiếp nhận, chính là tiếp nhận khiêu chiến.

Hoài Diệp gật đầu, cầm thư khiêu chiến bước đến. Lúc thư khiêu chiến được đưa qua, đám người xung quanh nhao nhào nhìn sang. Lúc nãy, Ôn Bình nói những lời kia, bọn họ cũng dùng loại ánh mắt này nhìn hắn.

- Thật khiêu chiến?

- Đinh Thái, Hướng Hải, Thủy Quỳnh đều là Thông Huyền thượng cảnh, mà bài danh cũng đứng trước 1000. Tuy mang theo hai cái Thông Huyền trung cảnh, thế nhưng ảnh hưởng không quá lớn.

- Đây là cái thế lực gì? Vậy là dám có ý khiêu chiến?

- Hai cái Thông Huyền thượng cảnh mang theo một cái Thông Huyền trung cảnh, 2 cái Thông Huyền trung cảnh. Chậc chậc… Tặng điểm à?

- Người tốt! Thế lực này chính là người tốt!

Mọi người ngươi một câu ta một câu.

Lục Giang không có giải thích, cũng không phản bác, bước qua nói:

- Lục Giang, Tân Tú bài danh 980! Thỉnh chỉ giáo…

Nghe được lời Lục Giang, người chung quanh thoáng giật mình.

Khó trách dám làm vậy, hóa ra là có tân tú trước 1000 dẫn đội.

Bất quá, nhìn đám người Hoài Diệp, thấy cảnh giới của ba người bọn họ thấp như vậy, mọi người lập tức mất hết hứng thú.

Cái này cũng quá vô lễ đi?

Thật cho rằng thiên tài trước bài danh 1000 có thể có năng lực lật bàn?

Hiện tại, bài danh Tân Tú đều dựa trên số liệu điều trà của Bách Tông Liên Minh mà biểu hiện, không có nghĩa đó là thực lực chân chính.

Trận đầu Tân Tú chiến, chẳng lẽ lại muốn đưa điểm?

- Ta tiếp nhận! – Đinh Thái dẫn đầu trực tiếp tiếp nhận thư khiêu chiến.

Sau khi tiếp nhận khiêu chiến, Đinh Thái liền dẫn người đi sang bên trái:

- Chờ các người ở khu chiến đấu!

- Ừm! – Lục Giang gật đầu, sau đó nhìn về phía Ôn Bình đứng sau lưng.

- Ôn tông chủ…

Lục Giang cố ý hỏi Ôn Bình, muốn nghe xem trước khi chiến đấu, vị này có điều gì muốn căn dặn.

Nói thật ra là hắn sợ.

Ngày hôm qua, lúc biết rõ cảnh giới của bọn Hoài Diệp, hắn còn chưa sợ đến mức đó.

Nhưng hiện tại, trong trận đầu tiên Ôn Bình đã để bọn họ khiêu chiến đội ngũ mạnh như vậy, hắn không muốn sợ cũng không được.

Bất quá, hắn tự nhủ với lòng mình, sư phụ, sư tổ đã tín nhiệm Ôn tông chủ như thế.

Đều là tôn kính có thêm… Vậy thì, vậy thì chắc hắn không hố đám tiểu bối bọn họ đâu! Hắn lựa chọn như vậy nhất định là có nguyên nhân.

Ôn Bình nói:

- Đi đi. Nhớ rõ vị trí đứng ta đã dạy ngươi. Tiến, thối có trình tự.

- Tông chủ, ngài không đi sao?

Trên đường tiến đến khu vực chiến đấu, Hoài Diệp thấy Ôn Bình vậy mà đi sang hướng khác.

Ôn Bình lắc đầu, tiếp tục đi về phía trước.

So với việc xem bọn họ chiến đấu, làm một khán giả, Ôn Bình cảm giác mình nên đi tìm đối thủ kế tiếp thì hay hơn. Nghiên cứu, sau đó đưa ra chiến thuật đối chiến, cam đoạn trận sau toàn thắng.

Muốn cho một trong mấy người Hoài Diệp, Tần Mịch tiến vào Tân Tú bảng vị trí trước 100 cũng không phải chuyện đơn giản.

Người xung quanh thấy Ôn Bình đi sang hướng khác, không khỏi xì xào bàn tán… Nói xong liền nở nụ cười.

- Có thể là sợ mất mặt!

- Tự tát vào mặt mình, đúng là khôi hài.

Những đội vẫn chưa chọn được đối tượng khiêu chiến nhao nhao kéo đến gần khu vực chiến đấu.

Rìa khu vực chiến đấu, một thanh niên mày kiếm cầm khiêu chiến thư, sau đó cao giọng hô:

- Bất Hủ tông Lâm Khả Vô, Hoài Diệp, Tần Mịch, Lục Giang, Lục Tuyết, năm người khiêu chiến Tú Nguyệt môn Đinh Thái, Hướng Hải, Thủy Quỳnh… Trong Bất Hủ tông, Tân Tú bài danh cao nhất là Lục Giang, xếp hạng 980, điểm tích lũy có được 9020. Tú Nguyệt môn, Tân Tú bài danh cao nhất là Đinh Thái, xếp hạng 1010, điểm tích lũy 8900.

- Song phương tiến vào khu vực chiến đấu,.

Đi cùng tiếng hô của thanh niên kia, bọn người Hoài Diệp bắt đầu tiến vào khu vực chăng dây kim tuyết… Khu vực chiến đấu.

Bên kia, lúc đám người Đinh Thái bước vào khu vực chiến, Đinh Thái dùng ánh mắt sắc bén quét về phía bọn Hoài Diệp.

- Ta trực tiếp tiến lên đấu với tên Lục Giang kia. Ta cuốn lấy hắn, tuy bài danh hắn cao hơn ta, nhưng thực lực chưa chắc có thể hơn ta. Trước ta cùng hắn cầm cự, Hướng Hải, ngươi đi tìm Lục Tuyết. Chỉ cần chúng ta ngăn chặn được hai người bọn họ, ba người còn lại, Thủy Quỳnh, nếu ngươi còn không làm được…

Nữ tử lam y phía sau lưng gật đầu, sau đó trực tiếp khai mở mạch môn.

Phanh!

Mạch môn trên tay trái ứng thanh mà ra.

Thủy Quỳnh cũng lên tiếng:

- Yên tâm đi, bọn họ cứ giao cho ta. Một cái Thông Huyền trung cảnh, hai cái Thông Huyền hạ cảnh còn không đủ nhét kẽ răng.

- Bắt đầu đi!

Đinh Thái hô vang một tiếng.

Hắn cùng Hương Hải, hai người lập tức phóng về phía Lục Giang, Lục Tuyết.

Phanh!

Phanh!

Hai cái dị mạch mạch môn kim sắc đồng loạt chấn mở.

Đám người chung quanh không khỏi thổn thức… Vậy mà là hai thiên tài tiên thiên dị mạch thuộc tính kim.

- Tú Nguyệt môn quả thật đã thu được hai đệ tử giỏi. Mặc dù chỉ là thế lực Tứ Tinh bình thường, nhưng nếu để hai gia hỏa này trưởng thành, tương lai Tú Nguyệt môn khó mà nói được.

- Quả nhiên là đi tặng điểm. Hai cái Thông Huyền thượng cảnh tiên thiên dị mạch, thật đáng sợ! Thực lực đúng là chênh lệch quá xa.

Mọi người ngươi một câu, ta một câu, thế nhưng một màn kế tiếp lại khiến tất cả đứng sững.

Đi cùng âm thanh chấn mạch từ phía Bất Hủ tông.

Một đầu Hỏa Long.

Một thanh phi kiếm.

Lực lượng vừa mới xuất hiện dẫn đầu giết ra đám người Đinh Thái.

Song phương rõ ràng còn cách nhau 20 trượng.

- Đây là mạch thuật gì?

Đinh Thái lách mình muốn trách, nhưng vừa nghiêng người thì thấy Hỏa Long cũng điều chỉnh phương hướng. Hết cách, bộ pháp vốn muốn tiến lên đành phải đổi thành lui về sau. Thế nhưng Hỏa Long vẫn đuổi theo không bỏ, hắn có chút mộng rồi.

Ở hậu phương, phi kiếm của Tần Mịch bay vào trong đám người, tốc độ cực nhanh, khiến người ứng đối không xuể.

Cho dù hai gã Thông Huyền trung cảnh phía sau có tránh được lần thứ nhất thì cũng không tránh được lần thứ hai.

- A!!! – Một tiếng hét thảm vang lên.

Có người đã chảy máu.

Vốn hướng về phía Lục Tuyết, Hướng Hải chỉ có thể lui về, ngăn cản phi kiếm.

Nhưng có thể thấy được thanh kiếm kia tự do bay trong đám người, không cách nào tìm ra quỹ tích, hắn cũng có chút mộng rồi.

Bình Luận (0)
Comment