Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 657 - 【Vip】 Thắng Lợi Nằm Trong Dự Liệu

【VIP】 Thắng Lợi Nằm Trong Dự Liệu 【VIP】 Thắng Lợi Nằm Trong Dự Liệu

- Đây rốt cuộc là mạch thuật gì? - Hướng Hải không khỏi sợ hãi than một tiếng.

Thấy một trong hai đồng môn Thông Huyền cảnh bị thương trên vai, vết thương đã rỉ ra máu tươi, Đinh Thái vội hô lên:

- Hai người các ngươi mau lui về sau, lui càng xa càng tốt. Ta cũng không tin mạch thuật của bọn họ có thể truy kích đến cùng.

Đinh Thái hiểu rất rõ với cái tuổi này của bọn họ, tạo nghệ mạch thuật kỳ thật không cao.

Hầu hết đều là tiểu thành.

Đại thành có xác suất rất thấp.

Cho nên không thể công kích được khoảng cách quá xa.

Hắn không tin đối phương có thể công kích vượt quá hai trượng.

Nghe lời của Đinh Thái, hai người kia vội vàng lui về sau. Cả hai đều hận không thể mọc thêm mấy cái chân để chạy cho nhanh. Rõ ràng là địch thủ phóng xuất mạch thuật công kích bọn họ đều chỉ mới là Thông Huyền hạ cảnh, thế nhưng chiêu chiêu trí mạng. Nếu như lúc nãy bọn họ chậm một chút, rất có thể không chỉ là vết thương trên tay đơn giản như vậy.

Thời điểm hai người kia thối lui, khóe miệng Lâm Khả Vô cong lên:

- Không cần đuổi, tông chủ từng nói, đoàn chiến năm người, sau khi khai mở mạch môn cấu thành một mạch trận đơn giản, nếu có thể tạo cơ hội khiến đối phương giảm quân số thì nhất định phải thực hiện cho bằng được.

Bọn họ còn chưa tạo cơ hội đấy…

Vậy mà đối phương đã tự cắt tay mình.

Hai người Hoài Diệp, Tần Mịch gật đầu, kế đó vận dụng Hỏa Long thuật cùng Ngự Kiếm thuật công kích Đinh Thái và Hướng Hải.

Một đầu hỏa long vây quanh Đinh Thái, không ngừng dùng đầu va chạm.

Mỗi khi bị Đinh Thái ngăn cản, Hỏa Long lập tức nổ tung, khiến xung quanh nháy mắt hóa thành biển lửa. Đồng thời dư chấn từ vụ nổ cũng gây ra không ít tổn thương cho Đinh Thái, khiến hắn chật vật không chịu nổi. Tuy không phải là vết thương trí mạng, thế nhưng cũng là bị thương.

Nhưng không ngăn cản thì Hỏa Long cũng vẫn tìm cơ hội phát nổ ngay bên cạnh hắn.

Khiến Diệu Âm đầu hắn run lên.

Tâm trí nhanh chóng sụp đổ.

Bên kia, Hướng Hải bị phi kiếm dây dua, muốn xông về phía bọn Hoài Diệp, thế nhưng vừa lách mình tránh được một lần công kích, chuẩn bị lao lên trước thì phi kiếm quay đầu, phóng thẳng vào sau lưng hắn.

Trốn?

Mục đích tấn công nhất định thất bại.

Không né?

Hắn không dám cam đoan linh thể của mình có thể đỡ nổi thanh phi kiếm kia.

- Cái này…

- Mạch thuật của Bất Hủ tông có thể nói là quá mức tinh diệu. Hoàn toàn không nghĩ ra được phương pháp phá giải.

- Nếu như muốn công phá, chỉ có thể tiếp cận kẻ phóng thích mạch thuật. Thế nhưng đối phương căn bản không cho đệ tử Tú Nguyệt môn có cơ hội.

Nhìn một màn này, đám khán giả trên phù không đảo sững sờ, không khỏi bàn tán xôn xao.

Không chỉ bọn họ, ngay cả phía dưới cũng một mảnh ồn ào náo nhiệt, đám người vốn đến xem Tân Tú tặng điểm cũng không khỏi ngạc nhiên.

- Hai Thông Huyền hạ cảnh này thật đúng là khó chơi!

- Vốn tưởng rằng thế cục nghiêng về một bên, hiện tại hai Thông Huyền trung cảnh không cách nào tham chiến, hai Thông Huyền thượng cảnh lại bị hai Thông Huyền hạ cảnh của đối phương kiềm hãm. Trận này… Thắng bại khó nói!

- Cứ chờ xem, Thông Huyền hạ cảnh của Bất Hủ tông đã khó chơi như vậy, Thông Huyền trung cảnh, Thông Huyền thượng cảnh e là còn khó dây dưa hơn.

Đám người tự nhận đã nhìn lầm.

Vốn tưởng đi tặng điểm.

Ai ngờ người ta cũng là Đại Ma Vương!

Đồng thời, mọi người cũng âm thầm phỏng đoán rốt cuộc Bất Hủ tông này thế lực như thế nào?

Trong các thế lực tứ tinh, chưa từng nghe qua có thế lực này.

Chẳng lẽ là thế lực tam tinh?

Lại nói đến Ôn Bình, lúc này hắn đang tản bộ theo dòng người, trên đường cũng quan sát mấy cuộc tranh tài, bất quá tiêu chuẩn đều không cao.

Hầu hết chỉ là tiểu đội, tùy tiện hợp thành một tổ.

Không có gì khác.

Ăn ý?

Phối hợp lẫn nhau?

Mạch môn câu thông?

Vân vân và mây mây… Mấy thứ này đều không tồn tại.

Nói thật, cân nhắc đến mạch trận tồn tại ở thế giới này, năm người dù là không có tu luyện mạch trận pháp môn, cũng có thể thông qua câu thông mạch môn có được tăng phúc mạch thuật. Ôn Bình tự hỏi mình có nên phát triển theo phương hướng này hay không.

Hiện tại, Bất Hủ tông mạch thuật nhất mạch trên cơ bản đã hình thành, pháp thuật cũng là như thế.

Ma pháp nhất mạch cũng từ từ thành lập…

Có lẽ tương lai nên xây dựng một hệ thống mạch trận.

Hắn nhớ Tử Nhiên từng nói, bên ngoài Thiên Địa hồ, có hàng trăm, hàng ngàn, thậm chí là hàng vạn mạch môn tu luyện giả, dù chỉ là Thông Huyền cảnh cơ bản nhất, nhưng sau khi xây dựng mạch trận, bọn họ phóng thích mạch thuật ngay cả Trấn Nhạc cảnh cũng không dám tiếp.

Giữa Thông Huyền cảnh cùng Trấn Nhạc cảnh có bao nhiêu chênh lệch, cái đó không cần phải bàn.

Có thể thông qua nhân số đền bù phần chênh lệch này, nói thật, tại Thiên Địa Hồ vẫn chưa làm được. Nhưng người bên ngoài lại làm được.

Đang lúc suy tư, truyền âm thạch bỗng nhên chấn động.

Ôn Bình lấy ra truyền âm thạch, chợt nghe giọng Hoài Diệp vang lên:

- Tông chủ, trận đầu đã xong!

Nhanh vậy à?

Ôn Bình có hơi bất ngờ.

- Vậy các ngươi trước đi dạo đi, đợi lát nữa ta sẽ tìm các ngươi.

Thu hồi truyền âm thạch, Ôn Bình thầm nghĩ:

- Xem ra phải tìm đội ngũ mạnh một chút. Thắng được quá dễ, điểm tích lũy cũng không được bao nhiêu.

Tách khỏi dòng người, không thấy truyền âm thạch có động tĩnh gì, Hoài Diệp bất đắc dĩ cười, sau đó thu hồi nó vào tàng giới.

Thấy thái độ của nàng, hai người Lục Giang, Lục Tuyết cảm thấy có hơi khó hiểu.

Ôn tông chủ vậy mà không hỏi kết quả Tân Tú chiến?

Lục Tuyết vốn là người nhanh mồm nhanh miệng, nhịn không được liền hỏi:

- Hoài Diệp, sao Ôn tông chủ không hỏi kết quả?

- Sớm đã biết kết quả, có lẽ tông chủ không muốn nói lời vô ích. - Hoài Diệp cũng có hơi thất vọng.

Thật ra nàng rất mong được tông chủ tán dương.

Trong Bất Hủ tông, người có thể được tông chủ tán dương quả thật không có bao nhiêu.

Nói đến Ôn Bình, sau khi quyết định tìm đội ngũ mạnh hơn, hắn đánh chủ ý vào đội ngũ hạt giống của một Tứ Tinh Thế Lực Cự Đầu.

Do Hạ Bình, Tân Tú bảng bài danh 500, dẫn đội. Điểm tích lũy cao đến 9500.

Trong đội của hắn, ngoại trừ hắn còn có ba Thông Huyền thượng cảnh, đều là bài danh trước 1000. Thực lực chỉnh thể cao hơn không chỉ một cấp so với đội ngũ mà bọn họ vừa khiêu chiến. Muốn thắng cũng phải chật vật một phen.

Vì cam đoan tỷ số thắng trăm phần trăm, Ôn Bình vẫn một mực nán lại khu vực ngoài lôi đài, quan sát trận chiến của đội Hạ Bình cùng với một đội khác. Thực lực song phương không có khác biệt quá lớn, xem ra là thế lực ngang nhau.

Trận này kéo dài suốt mấy canh giờ, Ôn Bình quan khán đến cùng.

Kết quả, đội Hạ Bình dùng ưu thế về Linh Thể giành được thắng lợi.

Linh Thể đối phương không chịu đựng được cường đại mạch thuật phóng thích, thế nhưng bọn họ lại có thể.

Thời điểm Ôn Bình đang hồi tưởng lại trận chiến vừa này, đột nhiên sau lưng vang lên một âm thanh.

Chẳng biết từ lúc nào, Bách Niệm Hương xuất hiện phía sau hắn.

Bất quá lúc này không chỉ riêng nàng, mà còn có đội của nàng, thậm chí có đám người Văn Mộng mà hắn từng gặp, cùng với Bộ Lĩnh.

Tất cả mọi người đều mồ hôi đầm đìa, xem ra là vừa trải qua một trận chiến không nhỏ.

- Ôn tông chủ.

- Niệm Hương à? - Ôn Bình quay đầu lại, thuận tiện chào hỏi những người khác.

Thế nhưng, Bách Niệm Hương còn chưa lên tiếng, chợt nghe Bộ Lĩnh nói:

- Ôn tông chủ, thật ngại quá, mấy người Văn Mộng vừa chiến thắng đội bài danh 1500, hiện tại cần nghỉ ngơi.

Ý muốn rời đi rất rõ ràng.

Hoàn toàn không nguyện ý trò chuyện đôi câu.

Ôn Bình tự nhiên cũng sẽ không tự vả mặt mình, phất phất tay với Bách Niệm Hương, thuận tiện chào từ biệt những người khác.

Sau khi cáo biệt, hắn lại bắt đầu suy tư.

Có điều, không ngờ là còn chưa đi được bao xa, Bộ Lĩnh đã quay sang nói với Bách Niệm Hương:

- Niệm Hương, chú ý giữ khoảng cách. Tương lai ngươi rất có thể là Tiềm Long Tông tông chủ, không thể quá mức thân cận với tông môn nhỏ yếu hơn chúng ta. Ngươi lại càng không thể chủ động chào hỏi. Ngươi có từng thấy phụ thân ngươi chủ động chào hỏi tông chủ Tam Tinh tông, hay Tứ Tinh tông lần nào chưa?

- Đã hiểu…

Bách Niệm Hương lườm hắn một cái, bước nhanh hơn.

Bình Luận (0)
Comment