Chương 681: Thi đấu đội kết thúc! (2)
Mới nãy bọn họ không kiên trì được cũng là vì có Lục Bách.
Bây giờ Lục Bách hấp hối, trận chiến đấu này chắc chắn là tất thắng.
Không có Lục Bách, ba người kia hoàn toàn không là cái thá gì cả trước mặt Bất Hủ Tông và hai người Lục Giang và Lục Tuyết.
Hô Lan quay đầu lại, thấp giọng hỏi: “Ôn tông chủ, đây là kế hoạch ngài chuẩn bị trước?”
“Ta cũng không có kêu bọn họ tập kích Lục Bách, dù sao thực lực của Lục Bách đã đến rất gần nửa bước Thần Huyền.”
Ôn Bình dứt lời, trong lòng có chút hài lòng với Lâm Khả Vô.
Cái tên này rất thích hợp với tác chiến theo đội như thế này!
Phán đoán nhạy cảm, quả quyết, đây là những yếu tố thiết yếu để trở thành một người chỉ huy khi tác chiến theo đội, cũng là một tố chất quan trọng.
Nếu như tương lại Bất Hủ Tông tổ chức đoàn thể mạch trận thì có thể sắp xếp cho Lâm Khả Vô làm người chỉ huy. Trước mắt mặc dù không nhìn thấy mạch trận có uy lực như thế nào nhưng từ trình độ coi trọng của cường giả bên ngoài Hồ Thiên Địa với nó thì hẳn là mạch trận sẽ rất mạnh.
Đương nhiên, hững chuyện này đều là sau này.
Ôn Bình không muốn cưỡng chế tổ chức cái gì, giống như là tu hành vậy, sự phụ dẫn vào cửa, tu hành do cá nhân.
Tương lai Lâm Khả Vô đi như thế nào thì cùng lắm Ôn Bình chỉ có thể cung cấp cho hắn một phương hướng.
Suy nghĩ kỹ lại một chút, lúc này Tử Nhiên cũng nên làm xong Tam Tuyền Tuyền Qua Đồ.
Đêm qua khi hắn đến hỏi thì đã chuẩn bị kết thúc rồi.
“Hô Lan, giao bọn họ cho ngươi. Chờ tích phân được sắp xếp ra thì gọi Hoài Diệp truyền âm cho ta.” Ôn Bình đã muốn trở về, hắn muốn dùng Mệnh Hạch Điếu Trụy thử vận may một chút.
Có lẽ sẽ có được niềm vui bất ngờ thì sao?
Dù sao thì đó cũng là thứ hắn muốn tặng cho phụ thân.
Hô Lan gật gật đầu, đưa mắt nhìn Ôn Bình rời đi: “Tông chủ yên tâm!”
...
Lại nói Tiềm Long Tông.
Từ ngày thắng Hạ gia, tất cả mọi người đều chìm trong vui vẻ.
Mấy trận thi đấu đội sau đó đều đạt được thắng lợi, mặc dù chiến thắng đối thủ có xếp hạng không cao nhưng mà sau khi kết thúc năm trận, nhìn xếp hạng tích phân thì đội của Bách Niệm Hương nằm ở một ngàn năm trăm.
Thi đấu đội, tất cả chỉ có ba ngàn đội!
Tuy mấy người Văn Mộng thua một trận, nhưng xếp hạng cũng không thấp, vào khoảng hai ngàn.
Đương nhiên, trước mắt còn có rất nhiều đội chưa có đánh xong, cuối cùng xếp hạng có thể cao, cũng có thể thấp.
Nói tóm lại, Bách Niệm Hàn Sơn cũng rất hài lòng.
So với những thế lực khác thì không tranh nổi thì không tranh nổi, chuyện thế hệ của Bách Niệm Hương thì chờ về tông rồi giải quyết sao.
Có thể làm cho đội của Hạ gia gặp khó khăn là chuyện mà hắn vui vẻ nhất.
Đồng thời, thủ đoạn mà Bách Niệm Hương có được cũng làm cho hắn cao hứng.
Trước mắt Bách Tông Liên Minh còn chưa nói cây chổi của nữ nhi mình là làm trái quy tắc, nếu như thi đấu cá nhân vẫn giống như trăm năm trước, là thi đấu trên lôi đài một đánh một thì còn có thể dùng cây chổi đó nữa.
Chỉ cần có nó thì có thể xông một lần xếp hạng tân tú!
Xông vào trước một trăm hẳn là không thành vấn đề.
Nhìn thủ hạ lấy bảng xếp hạng ra, Bách Niệm Hàn Sơn bỗng nhiên đổi chủ đề, quay qua nói với Bộ Lĩnh: “Lão Bộ, đối với chuyện Bách Niệm Hương gia nhập Bất Hủ Tông gì đó, người có cái nhìn như thế nào? Nói nghe một chút?”
“Chuyện có liên quan đến truyền thừa của Tiềm Long Tông, ta nghe tông chủ.”
“Cứ nói đi! Giữa chúng ta còn che giấu làm gì?”
Bộ Lĩnh suy nghĩ một chút, nói: “Nếu Tông chủ đã không tức giận, vậy chuyện này chúng ta chờ Bách Niên Thịnh Hội kết thúc rồi xử lý cũng không muộn. Mặc dù Bất Hủ Tông có quan hệ với Tử Nhiên đại sư, nhưng chỉ cần làm áp lực thì chuyện này rất dễ giải quyết. Mặc dù Bách Niệm Hương có không muốn thì tông chủ Bất Hủ Tông đuổi nàng, nàng còn dám mặt dày mày dạn ở lại Bất Hủ Tông sao?”
“Vậy ngươi nói xem có thể nào... một thân bản lĩnh và cây chổi của Bách Niệm Hương đều tới từ Bất Hủ Tông gì đó hay không?”
Bách Niệm Hàn Sơn thăm dò nói một câu.
Vốn định xem xem Bộ Lĩnh có ý tưởng gì không, không ngờ Bộ Lĩnh đột nhiên cười thành tiếng.
“Tông chủ, nếu Bất Hủ Tông có năng lực đó thì sao lại đưa một Thông Huyền Trung Cảnh với hai cái Thông Huyền Hạ Cảnh tới tham gia Bách Niên Thịnh Hội? Hơn nữa, theo suy đoán của ta thì hẳn là cây chổi đó là do Tử Nhiên đại sư cố ý chế tạo, mục đích hẳn là vì để trợ giúp Tiềm Long Tông chúng ta. Tuy làm như vậy có chút đầu cơ trục lợi nhưng mà như vậy lại có thể đã kích Hạ gia!”
“Thực ra thì có một chuyện ngươi không biết, những năm gần đây Tử Nhiên đại sư ẩn cư, là do tay có tật, mới khôi phục lại mấy ngày nay thôi.”
“Cái gì?”
“Chuyện này Tử Nhiên đại sư chỉ cho ta biết, nhưng mà bây giờ tật ở tay Tử Nhiên đại sư đã được chữa trị, nói cho ngươi cũng không sao.”
“Tông chủ, ý của ngươi là...” Sau khi hết khiếp sợ, Bộ Lĩnh quay qua nhìn Bách Niệm Hàn Sơn, nói.
Bách Niệm Hàn Sơn đáp: “Không sai, Tử Nhiên đại sư, không biết kiếm pháp, lại không thể vận dụng kỹ nghệ của Tuyền Qua Thần Tượng. Cho nên kiếm pháp và cái chổi biết bay đó hoàn toàn khó có khả năng là đến từ tay nàng được...”
Bách Niệm Hàn Sơn vừa nói vừa đưa mắt nhìn lên trên bảng xếp hạng.
Thỉnh thoảng lật qua lật lại hai trang.
Thực ra thì hắn cũng không có nhìn xếp hạng, đây chỉ là thói quen của hắn, khi suy nghĩ thì sẽ xem chút gì đó.
Giống như là có người thích ăn khi suy nghĩ.
Lật vài trang nhìn, đột nhiên có ba chữ đập vào mắt hắn.
Bất Hủ Tông!
“Ừm, Bất Hủ Tông này lại lên bảng.”
Nếu là vài ngày trước đó thì cho dù hắn thấy thì cũng sẽ không dừng lại nhìn kĩ. Nhưng mà hôm nay không giống, rất nhiều nghi vấn trong đầu hắn không có đạt được chứng thực, mới lật có vài trang thì lại nhìn thấy ba chữ Bất Hủ Tông.
“Bảng xếp hạng này, một ngày đổi mới một lần, một trang giấy ghi chép năm mươi đội của năm mươi thế lực... lúc này ta mới lật hai trang, tại sao lại nhìn thấy Bất Hủ Tông?”