Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 683 - 【Vip】 Gặp Lại Phụ Thân (2)

【VIP】 Gặp lại phụ thân (2) 【VIP】 Gặp lại phụ thân (2)

Chương 683: Gặp lại phụ thân (2)

Truyền Âm Thạch đột nhiên im lặng không có đáp lại.

Yên tĩnh giống như đột nhiên rơi vào cực dạ.

Sau một hồi lâu, giọng của Ôn Ngôn lại từ Truyền Âm Thạch vọng ra: “Tối nay giờ Tý, chúng ta gặp ở phòng đấu giá Hạo Hãn, vừa hay ta cũng có nhiều thứ muốn đưa cho ngươi.”

Nói xong, Truyền Âm Thạch không có động tĩnh gì nữa.

Ôn Bình không khỏi cảm thán một câu: “Ta đúng là sợ ngài vì bảo hộ ta mà lựa chọn không gặp mặt ta nữa.”

Nếu như phụ thân không muốn gặp hắn thì hắn cũng không thể vọt tới chỗ ở của Long gia, cưỡng chế đưa đồ cho phụ thân.

Nếu như bại lộ phụ thân thì chẳng phải là làm loạn kế hoạch của mẫu thân?

Hắn cũng không muốn làm heo đồng đội.

Không suy nghĩ nữa, Ôn Bình cất Tuyền Qua Đồ vào trong tàng giới, đẩy cửa đi thẳng tới phòng đấu giá Hạo Hãn.

Một lần nữa đi vào phòng đấu giá Hạo Hãn, Ôn Bình đưa lệnh bài ra, nói với thị nữ ở cổng: “Giúp ta sắp xếp một chỗ vắng vẻ nhất.”

“Khách quý cấp Bạch Ngân thân mến, mỗi một phòng ở lầu ba đều mời Tuyền Qua Thần Tượng tới xử lý, tuyệt đối sẽ không có người nghe được một chút tiếng động nào trong đó.” Đây cũng không phải là lần đầu tiên thị nữ nhận được yêu cầu như vậy, cho nên rất rõ ràng Ôn Bình cần gì.

“Để lại một phòng cho ta, ta chờ người.”

Dứt lời, Ôn Bình đứng bất động ở cửa ra vào.

Thị nữ mỉm cười, nghĩ thầm nghĩ có nên dâng trà nước lên không, nhưng sực nhớ lại đây là cửa ra vào phòng đấu giá, dâng trà nước lên thì không được lịch sự cho lắm.

“Nếu không thì ngài dời bước vào bên trong nghỉ ngời một chút?”

“Không được.”

Ôn Bình cự tuyệt.

Cứ như vậy, Ôn Bình đứng cho đến giờ Tý.

Trong lúc đó, Lý Bảo đi ra mấy lần, hàn huyên với Ôn Bình một hồi, nhưng công việc bận rộn nên hắn lại đi vào.

Đêm càng ngày càng sâu, mắt thấy sắp đến lúc nửa đêm, rốt cuộc phụ thân cũng xuất hiện trong phạm vi cảm giác của Ôn Bình.

Mặc dù là đêm khuya, nhưng Ôn Ngôn vẫn bịt rất là kĩ.

Khắp toàn thân từ trên xuống dưới, chỉ để lộ ra một đôi mắt có chút vẩn đục, những chỗ khác đều bị quần áo và vải che lại.

Hai cha con gặp nhau ở cửa ra vào, liếc nhau nhưng lại không nói lời nào, sau đó rất ăn ý đi vào.

Thị nữ thấy rốt cuộc Ôn Bình cũng đi vào trong thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dẫn đường, đi thẳng lên lầu ba.

Vừa đóng cửa xong thì Ôn Ngôn chậm rãi lấy miếng vải che mặt xuống, có vẻ như là rát gấp gáp, nói: “Mấy ngày nay ta chuẩn bị cho ngươi một ít đồ. Có thể sau này phụ thân không giúp được cho ngươi nữa, cho nên ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình.”

Dứt lời, quay đầu ý vị thâm trường nhìn Ôn Bình.

Sau đó, Ôn Ngôn lấy một miếng Minh Ngọc có khắc mạch thuật từ trong tàng giới ra, thông qua ánh sáng mà miếng ngọc phát ra thì có thể khẳng định nó tuyệt đối không phải là mạch thuật Hoàng cấp.

“Đây là mạch thuật Huyền cấp hạ phẩm, Yêu Hống, cực kỳ hiếm thấy. Sau này nhớ tu luyện hàng ngày, như vậy khi đại thành, viên mãn thì có thể giúp ngươi quét ngang hết thảy kẻ địch ở Đông Hồ.” Sau đó Ôn Ngôn lại lấy bạch tinh từ trong tàng giới ra.

Một miếng!

Hai miếng!

Ba miếng!

Bốn miếng!

...

Hết thảy móc ra hai mươi mốt miếng bạch tinh, sau đó để vào trong một cái túi giao cho Ôn Bình, tiếp tục nói: “Đây là bạch tinh mà ta góp nhặt được ở Hồ Huyền Sắc, ngươi có thể dùng để phát triển Bất Hủ Tông, tu luyện, nhưng nhớ đừng để cho người của Kháo Sơn Tông biết được. Bọn họ có dã tâm, có lẽ sẽ vì e ngại Bách Tông Liên Minh mà không dám làm gì Bất Hủ Tông, nhưng mà một ngày nào đó bọn họ sẽ bộc lộ ra sự tham lam của mình, từng bước thôn phệ Bất Hủ Tông. Nếu như thực sự không chịu đựng nổi thì hãy giao Bất Hủ Tông cho bọn họ, sau đó gia nhập Bách Tông Liên Minh. Mặc dù Bách Tông Liên Minh cũng không phải là đồ tốt lành gì, nhưng mà nó cũng không kém, có thể bảo vệ ngươi bình an!”

Ôn Bình nhìn đồ trong tay một chút, cười cười, sau đó thấp giọng hùa theo một câu: “Bây giờ hẳn là Bách Tông Liên Minh chỉ hận không thể ngàn đao bầm thây ta.”

“Ngươi nói cái gì?”

Đang móc đồ từ trong tàng giới ra, Ôn Ngôn nghe Ôn Bình nói nhỏ thì quay đầu lại, hỏi.

Ôn Bình lắc đầu cười, nói: “Không có chuyện gì, ta tự nói.”

“Đúng rồi, còn có một ít chuyện ngươi phải nhớ cho kỹ. Nhất định phải khiêm tốn, cho dù ngươi mạnh hơn người khác, có một sư phụ mạnh mẽ thì nhất định cũng phải khiêm tốn. Chớ có ỷ vào trẻ tuổi nóng tính mà muốn làm cái gì thì làm, có sư phụ bảo đảm ngươi nhất thời nhưng không thể bảo vệ được người cả một đời.” Dứt lời, Ôn Ngôn lấy mấy bức thư từ trong tàng giới ra.

“Mấy bức thư này đều là ta viết cho những người bạn cũ ở Đông Hồ, đều là một vài sinh tử chi giao, ngươi có thể cầm tới Bách Tông Liên Minh gửi đi. Bọn họ đều là tầng lớp hạch tâm của thế lực nhị tinh, một khi Bất Hủ Tông gặp khó khăn thì bọn họ đều sẽ ra tay tương trợ. Đương nhiên, Bất Hủ Tông không có Thông Huyền Cảnh tọa trấn, vẫn may là còn có sư phụ ngươi, hẳn là sẽ không có chuyện lớn gì. Nhưng cũng sẽ có rất nhiều chuyện, chỉ dựa vào một cường giả thì không giải quyết được... cầm lấy!”

Nói xong, Ôn Ngôn đưa thư qua.

Khi đưa qua thì hốc mắt hắn ửng hồng, nhìn Ôn Bình, trong mắt tràn đầy cảm giác biệt ly.

Giống như là đang cáo biệt với hắn.

Ôn Bình không có từ chối không nhận đồ của phụ thân đưa cho, hắn cất hết vào tàng giới, sau đó mở miệng nói: “Phụ thân, ta cũng có đồ đưa cho ngài.”

“Phụ thân, ta cũng có chút đồ cho ngài.”

Nói xong, Ôn Bình lấy tàng giới chứa Quy Nguyên Công, Thiên Dược Động, Tam Tuyền Tuyền Qua Đồ và một vạn miếng bạch tinh ra.

Suy nghĩ một chút, Ôn Bình quyết định không nói bên trong có những gì.

Sau đó lại lấy một thanh kiếm từ trong tàng giới ra, đó là Lang Nguyệt Kiếm!

Công pháp, mạch thuật, Tuyền Qua Đồ và tài nguyên tu luyện đều có đủ, còn thiếu một thanh binh khí tiện tay.

“Phụ thân, thanh kiếm này tên là Lang Nguyệt, đi theo ta hơn nửa năm rồi, sau này để nó đi theo ngươi đi.” Ôn Bình đưa tàng giới và Lang Nguyệt Kiếm tới: “Trong tàng giới này có một số nhu yếu phẩm cần cho tu luyện, ngài cũng lấy đi.”

Bình Luận (0)
Comment