Chương 698: Ba tấm Tuyền Qua Đồ
Mặc dù nói là chuẩn bị cho thi đấu cá nhân nhưng thực ra thì cho đến bây giờ thì quy tắc thi đấu cá nhân cũng chưa có.
Trước mắt chỉ biết được một tin tức, đó chính là địa điểm tranh tài vẫn trong một bí cảnh.
Tên là Yêu giới!
Sau khi chuẩn bị nửa ngày, lúc chạng vạng tối, rốt cuộc Hô Lan cũng cầm theo quy tắc thi đấu cá nhân đi tới khách sạn.
“Tông chủ, có quy tắc thi đấu cá nhân rồi.”
Hô Lan cầm sổ trong tay chạy vào.
Sau đó lại hết sức hưng phấn mà nói ra bốn chữ: “Là thi đấu đồ yêu!”
Có thể nhìn ra, sau khi Hô Lan biết được tin tức này thì hết sức hưng phấn. Cảm giác như đã thõa mãn khi đạt được thứ mà mình tha thiết mong chờ.
“Hô Lan đại sư, cho ta xem một chút!” Hoài Diệp vội vàng chạy tới chộp lấy sổ trong tay Hô Lan, sau đó vừa xem vừa chạy lại chỗ Ôn Bình.
Đương nhiên, Ôn Bình không có xem.
Hắn nhìn Hô Lan, nói thẳng: “Cẩn thận nói một chút.”
Hô Lan gật gật đầu, nói: “Thi đấu đồ yêu, thời gian quy định là mười ngày. Mỗi người trước khi đi vào bí cảnh thì đều sẽ cầm theo một cái lệnh bài tích phân, do Tam Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng tự mình chế tạo. Chỉ cần giết yêu bên trong Yêu giới thì lệnh bài tích phân này sẽ chuyển hóa nó thành tích phân tương ứng, được ghi lại ở trong đó. Đồng thời, lệnh bài tích phân sẽ chỉ tính tích phân cho người cuối cùng giết yêu vật, đồng thời, lệnh bài tích phân sẽ kiểm tra chung quanh người cầm nó, nếu có nhiều người hỗ trợ thì tích phân đồ yêu vô hiệu.”
Ôn Bình hỏi: “Vậy thì tích phân được tính thế nào?”
Hô Lan đáp: “Yêu vật cảnh giới Luyện Thể, một con là mười tích phân. Đi tới Thông Huyền Hạ Cảnh, một con một trăm tích phân. Thông Huyền Trung Cảnh, một con một ngàn tích phân. Thông Huyền Thượng Cảnh, một con là một vạn tích phân. Nửa bước Thần Huyền Cảnh là năm vạn tích phân.”
Ôn Bình hỏi: “Tại sao không có Thần Huyền Cảnh?”
Hô Lan trả lời: “Trước mắt trong bảng xếp hạn tân tú, người mạnh nhất chỉ là nửa bước Thần Huyền. Cho dù là Tiên Thiên Dị Mạch mà gặp được yêu vật Thần Huyền Cảnh thì vẫn chỉ có một con đường chết, cho nên không cần thiết phải làm Thần Huyền Cảnh.”
“Không cần thiết? Vậy thì chưa chắc.”
Ôn Bình vô thức đưa mắt nhìn Lâm Khả Vô.
Có được Thiêu Hỏa Côn và Phong Chi Cấm Cố, Lâm Khả Vô gặp được Thần Huyền Cảnh cũng không hẳn là không có cơ hội.
Dù sao Thiêu Hỏa côn rất đặc biệt.
Nó là pháp bảo đỉnh cấp trong thế giới Tru Tiên, có thể làm cho Lâm Khả Vô có được quá nhiều nhân tố không xác định.
Trước mắt, điều kiện tiên quyết là Lâm Khả Vô vận dụng nó một cách thoả đáng.
Hô Lan nghe Ôn Bình câu nói này thì biểu cảm trên mặt hơi cứng lại, nhưng mà hắn chỉ cho là tông chủ nói đùa, tiếp tục nói: “Bách Tông Liên Minh không muốn xuất hiện tình huống đoàn đội hỗ trợ giết yêu, cho nên nếu như chỉ có một người thì thời gian mười ngày tối đa cũng chỉ có thể giết được bảy, tám con yêu. Trừ phi chuyên chọn yếu hơn mình mà giết, nhưng chọn lựa yếu hơn mình để giết thì cũng cần tốn hao rất nhiều thời gian, kết quả là rất có thể tích phân lấy được còn không nhiều bằng tìm giết yêu vật cùng cảnh giới.”
“Cho nên tốt nhất là nên chọn mạnh hơn mình.” Ôn Bình một lời kinh người.
Hô Lan lại sững sờ.
Thực ra thì hắn chỉ muốn nhắc nhở mấy người Hoài Diệp đừng nghĩ đến chuyện dùng yêu vật yếu để kiếm tích phân, đừng có làm sao mà kết quả cuối cùng lại là lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng.
Khi Hô Lan còn đang cười ngượng thì Ôn Bình lấy ba tấm Tuyền Qua Đồ từ trong tàng giới ra, nhìn hai người Lục Giang và Lục Tuyết một chút, nói: “Lục Giang, Lục Tuyết, các ngươi vừa mới gia nhập vào Bất Hủ Tông, cho nên lần này tự do phát huy, có thể lấy được thư hạng cao thì tốt, không được thì cũng không quan trọng.”
Lục Giang và Lục Tuyết gật gật đầu.
Sau đó Ôn Bình lại nói với ba người Hoài Diệp: “Ba người các ngươi thì không giống. Nhớ kỹ, bây giờ xếp hạng tích phân đoàn đội thì các ngươi xếp hạng hơn một trăm, thực tế thì cá nhân xếp hạng sau năm trăm. Nhưng yêu cầu của ta là vận dụng ma pháp cho tốt, sau đó lấy được hạng trước một trăm trong Tân Tú Bảng. Ba tấm Tuyền Qua Đồ này là bổn tông chủ trợ lực cho các ngươi, hi vọng xếp hạng của các ngươi có thể xứng đáng với sự hào phóng của bổn tông chủ.”
Khi nhìn thấy ba tấm Tuyền Qua Đồ, ba người Hoài Diệp vui mừng.
Lần này tông chủ ra tay cũng quá hào phóng chứ.
Đây là Tam Tuyền Tuyền Qua Đồ đó!
Hô Lan cũng không có quá kinh ngạc khi thấy Tuyền Qua Đồ, chẳng qua là hắn cảm thấy kinh ngạc với mục tiêu của Ôn Bình, vội vàng hỏi thăm: “Tông chủ, ngài nghiêm túc?”
Xếp hạng trước một trăm trong Tân Tú Bảng đều là tinh nhuệ Tiên Thiên Dị Mạch Thông Huyền Thượng Cảnh.
Thậm chí còn có người là nửa bước Thần Huyền Cảnh.
Mục tiêu này nghe kiểu gì cũng thấy nó quá khoa trương.
Hơn nữa nỗ lực vì một mục tiêu không thiết thực cũng không phải là một chuyện tốt lành gì. Dù sao yêu đều là máu lạnh vô tình, nó sẽ không vì tông chủ là ai mà thả móng vuốt xuống không xé nát thân thể ngươi.
“Ngươi nghĩ như thế nào.”
Nói xong, Ôn Bình nhìn chằm chằm Hô Lan.
Hô Lan bị nhìn như vậy thì trong lòng hơi hồi hộp một chút, trong nháy mắt hắn nhận ra mình nói nhiều.
Cái gì không nên nói, cái gì không nên nghi ngờ, tất cả đều có tiêu chuẩn.
Tử Nhiên thấy cảnh này thì cũng lạnh nhạt trừng mắt nhìn Hô Lan, nói: “Tông chủ sẽ không nói đùa khi làm việc chính.”
Hô Lan vội vàng gật đầu.
Kinh sợ xin lỗi: “Tông chủ, thuộc hạ biết sai rồi.”
“Hô Lan, ngươi không có sai, chẳng qua là ngươi còn chưa đủ hiểu rõ Bất Hủ Tông.” Ôn Bình lại đưa mắt nhìn mấy người Hoài Diệp. Hô Lan là người đã sống an ổn quá lấu, có gia thất, có thành tựu, chắc chắn nhiệt huyết và sự nỗ lực của hắn cũng giảm đi nhiều. Cho nên khi nhìn thấy Bất Hủ Tông sáng tạo ra kỳ tích rồi mà hắn vẫn còn nghi ngờ.
Chuyện này, Tử Nhiên khác hắn rất nhiều.
Cho dù đã thành Tam Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng nhưng nhiệt huyết của Tử Nhiên vẫn còn mãnh liệt như vậy.
Dù trong nghịch cảnh cũng khát vọng trở nên tốt hơn.
Hô Lan thì hoàn toàn khác.