Chương 721: Mạch thuật Địa cấp diễn sinh ra bí thuật! (2)
Một khi động thủ thì chắc chắn Ôn Ngôn sẽ bị ảnh hưởng đến.
Ôn Ngôn tuyệt đối không thể có chuyện được!
Oanh!
Trong chớp mắt, hai người lại va vào nhau.
Trong lúc cát bay đá chạy, Long Dã đón đỡ một quyền của Hà Niên, sau đó hai người lao vào đánh giáp lá cà với nhau. Cho dù Long Dã bị Hà Niên đánh lui bao nhiêu lần thì Long Dã đều nhanh chóng nhào qua, phương thức chiến đấu hoàn toàn khác với lúc nãy.
Mặc dù Hà Niên đánh Long Dã đánh rất thoải mái nhưng mà hắn biết, nếu tiếp tục đánh như vậy nữa thì phải đánh rất lâu thì Long Dã mới mất sức chiến đấu.
Cho nên Hà Niên hoàn toàn không định dây dưa tiếp nữa, sau khi đánh lui Long Dã thì chớp lấy thời cơ đó nhào về phía Long Nguyệt.
Mỗi lần như thế, Long Dã đều sẽ nhanh chóng tới quấy nhiễu, hoàn toàn không quan tâm đến thương thế trên người mình.
Hà Niên bất đắc dĩ, chỉ có thể liên tục đánh lui Long Dã, sau đó lại tìm thời cơ truy kích Long Nguyệt.
Lặp đi lặp lại như thế, Ôn Ngôn đã cõng Long Nguyệt chạy ra xa khu vực chiến đấu, mắt thấy sắp lao đầu vào trong đám người.
Nếu vọt được vào trong đám người thì muốn lặng lẽ rời khỏi đây thì cũng đơn giản.
Hà Niên nhìn Long Dã như bị điên một cái, lại nhìn hướng Long Nguyệt chạy đi một chút, vội vàng quay mặt về một chỗ xa xa hô: “Thiên Mộc, giúp ta bắt Long Nguyệt... ngươi muốn cái gì thì ta sẽ cho ngươi cái đó!”
Đã lui ra đến biên giới khu vực chiến đấu, Thiên Mộc nghe được câu này thì trong mắt lóe lên một tia sáng.
Nhưng mà, Thiên Mộc lại lắc đầu bất đắc dĩ cười cười, sờ cằm nói: “Hà Niên, đúng là câu nói này của ngươi hấp dẫn đến ta... đúng là trong tay ngươi có thứ ta muốn. Nhưng mà nếu ta giúp ngươi thì cũng khó mà ăn nói với Long Dương Vương được.”
Hà Niên thấy Long Nguyệt càng ngày càng xa, lo lắng hô: “Giúp ta... đến lúc đó mưu đồ của Long Dã, chúng ta một người một nửa. Không giúp ta... hôm nay ngươi sẽ không chiếm được gì cả.”
“Thiên Mộc, nếu như ngươi giúp hắn, từ nay về sau Long gia ta chính là kẻ địch của Long Dương Vương!” Long Dã cũng vội hô một câu.
Nghe Long Dã nói như vậy, Thiên Mộc vốn đang do dự chưa quyết định được thì lập tức cười một tiếng đắng chát, lui về sau hai bước, nói: “Được rồi, ta sẽ tiếp tục xem trò vui.”
Hắn cũng muốn biết Long Dã mưu đồ cái gì.
Lại càng muốn có được thứ trong tay Hà Niên.
Nhưng mà chỉ vì như vậy mà khiến cho Long gia trở thành đối địch, vậy thì hắn khó mà ăn nói với Long Dương Vương được.
Vẫn là câu nói đó, Long Dương Vương cần Long gia đứng về phía mình!
Hắn thân là cấp dưới, không thể làm loạn kế hoạch của Long Dương Vương được.
Thấy Thiên Mộc không lên giúp mà còn lui về sau mấy bước, trong lòng Hà Niên không vui, không khỏi thấp giọng mắng: “Đúng là thứ hèn nhát! Không làm gì hết, không phải ngươi tới đây làm chuyện vô nghĩa sao?”
Sau đó, hắn dùng sức vung cự chùy mạnh hơn.
Hắn muốn đánh lui Long Dã, sau đó tạo ra một cơ hội thoát thân, bởi vì lúc này Long Nguyệt đã trốn vào trong đám người, nếu còn không đi ngăn cản nữa thì không còn cơ hội nữa.
“Nếu biết trước tình huống sẽ là như thế này thì ta đã mang theo nhiều người rồi.” Trong lòng Hà Niên vô cùng hối hận, hắn phải tính trước được chuyện Thiên Mộc là một tên hèn nhát mới đúng.
Chẳng lẽ giờ phải lộ át chủ bài ra sao?
Khi va chạm với Long Dã, Hà Niên từ hỏi mình.
Lộ ra át chủ bài, như vậy thì chắc chắn có thể đánh lui Long Dã, cũng hẳn là có thể bắt được Long Nguyệt. Mấy tên hộ vệ Trấn Nhạc Cảnh đó ngay cả cản hắn một hơi cũng không làm được.
Nhưng mà một khi lộ át chủ bài ra thì át chủ bài sẽ không còn là át chủ bài nữa.
Mạch thuật Địa cấp diễn sinh ra bí thuật, trong hơn nghìn người cũng chưa chắc sẽ có một người luyện được, cho nên nếu có thể không lộ ra thì vĩnh viễn đừng có để lộ ra.
Chỉ có thể dùng nó khi gặp nguy cơ sinh tử!
“Thôi...”
Cảm giác được Long Nguyệt càng ngày càng đi sâu vào trong đám người, Hà Niên nhịn không nổi nữa.
Ầm!
Mạch môn chấn động.
Một luồng mạch khí mênh mông bắt đầu hội tụ lại trong thiên địa, phạm vi vài trăm mét xung quanh đều bị bao phủ.
Đồng thời tất cả mọi vật trong phạm vi vài trăm mét này đều bị dừng lại.
Long Dã có thể di động nhưng mà động tác của hắn còn chậm hơn cả ốc sên.
Sau đó, Hà Niên bỗng nhiên nâng cự chùy trong tay lên, sau khi tụ lực xong thì đột nhiên đập xuống đất.
Ầm!
Chùy thứ nhất, lấy Hà Niên làm trung tâm, mặt đất trong phạm vi trăm mét đều nứt ra hết.
Ầm!
Chùy thứ hai, mặt đất trong phạm vi vài trăm mét như là bị cự nhân đạp một cái, bỗng nhiên lõm xuống.
Ầm!
Một chùy cuối cùng, tất cả mọi thứ trong phạm vi vài trăm mét đều bị nghiền nát hết.
Là người duy nhất còn lại trong phạm vi vài trăm mét, toàn thân Long Dã đều bị ép lún vào trong đất không thể động đậy.
Mặc dù chưa chết nhưng đã thương tích đầy mình, không thể động đậy.
Sau ba chùy, Hà Niên quay đầu hóa thành một đạo kinh hồng đuổi theo hướng Long Nguyệt chạy trốn!
Long Dã bị nện lún xuống đất, khó khăn ngẩng đầu lên, cắn răng quay đầu nhìn về hướng mà Hà Niên chạy đi.
Nhưng mà, Long Dã chỉ có thể nhìn thấy đống đá vụn trước mắt, kèm theo đó là bụi mù ở xa xa.
Muốn ngẩng đầu lên cao thêm một chút nữa nhưng thân thể hoàn toàn không cho phép.
Ba chùy đánh xuống, toàn bộ thiên tài địa bảo mà hắn ăn trong mấy ngày nay coi như vô bổ, thương thế lại trở nên giống như mấy ngày trước đó.
Đương nhiên, chuyện này cũng không phải là chuyện khẩn yếu nhất.
Chuyện quan trọng nhất trước mắt chính là Hà Niên xông về phía Long Nguyệt.
Ôn Ngôn còn đang cõng Long Nguyệt chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu hàng đầu.
“Cái tên này lại tu luyện mạch thuật Địa cấp ra bí thuật...” Long Dã cắn răng, hai tay chống đất, muốn đứng lên.
Liên tục mấy lần, cuối cùng Long Dã cũng vọt ra khỏi đất.
Quay đầu qua hướng Hà Niên chạy đi, Long Dã vội vàng dùng hết sức toàn thân hô lớn: “Hà Niên, ngươi đừng tìm đường chết!”
Hà Niên cũng không quay đầu lại, như cự thạch rơi vào trong đám người.
Lúc này, đám người chung quanh bắt đầu tán đi, sợ hãi lui nhanh về sau.
Ba đại Kim cấp chủ sự của Bách Tông Liên Minh thấy thế thì không dám tới gần quấy nhiễu Hà Niên chút nào, chỉ đành dọn đường di chuyển dân chúng trong Hạo Hãn Thành.