Chương 731: Thế vây quét!
Kinh Hồng Điểu vội vàng nói: “Đại nhân, thành này cũng không nhỏ, bây giờ bắt đầu trắng trợn mua thiên tài địa bảo thì hẳn là còn kịp!”
“Không kịp... mấy ngày trước, Long Dã đã mua hết tất cả thiên tài địa bảo chữa thương ở Hạo Hãn Thành. Bây giờ đi mua, có thể mua được một hai cái thì coi như ta đã may mắn lắm rồi.”
“Chuyện này...”
Kinh Hồng Điểu lại nghẹn lời.
Hà Niên bất đắc dĩ lắc đầu, chuẩn bị để cho Kinh Hồng Điểu quay về.
Hắn thì muốn trở về khôi phục một chút sức lực, chuẩn bị rời khỏi Hạo Hãn Thành trong đêm nay.
Chỗ này, hắn không ở lại được nữa.
Hắn sợ Long Dã tìm tới cửa!
Nhưng đúng lúc này, Kinh Hồng Điểu bỗng nhiên đổi thái độ cứng rắn: “Đại nhân, phía trên bắt buộc phải làm, bất cứ giá nào, ngay cả mạng sống của ngươi!”
Lại nói Thôn Phệ Thú, khi để cho Hà Niên trốn đi, nó xấu hổ không chịu nổi, trốn ở trong góc, không dám nhìn mặt Ôn Bình.
Bởi vì mới nãy nàng còn nói sẽ chứng mình mình, đột nhiên lại bị vả mặt với tốc độ ánh sáng, hoàn toàn mất hết mặt mũi.
Nhưng mà Ôn Bình cũng không có trách nó, cho nó trở về địa ngục vong linh, trước khi đi còn bàn giao vài câu: “Sau khi trở về, học phu quân ngươi nhiều một chút, một lần sai lầm không sao, sau này ngươi vẫn còn cơ hội xuất thủ.”
Phu quân của của nó là vua của thôn phệ nhất tộc, trình độ đạt tới Địa Vô Cấm.
Chỉ cần nó chịu học thì chắc chắn có thể học được không ít thứ.
Bây giờ, mới mua một viên Phá Kính Đan cho Tử Nhiên, giúp nàng đột phá Trấn Nhạc Cảnh. Muốn mua nữa thì cũng chỉ có thể chờ thêm một tháng. Cho nên một tháng này, trong lúc nửa bước Trấn Nhạc Cảnh, chắc chắn vẫn phải dùng tới con Thôn Phệ Thú này, có thể có thêm chút thủ đoạn thì tốt hơn.
“Lần sau, ta sẽ không để cho kẻ địch chạy trốn nữa.” Hoàng hậu của thôn phệ nhất tộc phát thề, sau đó trở về địa ngục vong linh như một làn khói.
Trở lại địa ngục vong linh, chuyện thứ nhất mà nó làm chính là đi thỉnh giáo phu quân của mình, học tập những thủ đoạn mạnh hơn.
Bây giờ ngoài chuyện đòi lấy lại danh dự thì nó còn muốn làm một chuyện nữa, đó là nói cho người của một thế giới khác biết là thôn phệ nhất tộc cũng không chỉ như vậy, kẻ địch tuyệt đối không thể chạy trốn khỏi tay nó lần thứ hai. Chỉ biết mấy chiêu, để cho kẻ địch có cơ hội chạy trốn, chỉ vì nó không am hiểu chiến đấu thôi.
Những Thôn Phệ Thú thật sự am hiểu chiến đấu trong thôn phệ nhất tộc thì cực kỳ mạnh mẽ!
Một bên khác, sau khi Ôn Bình trở lại khách sạn thì tin tức về trận đại chiến đã lan tới nơi này.
Chuyện người ta nói nhiều nhất chính là cường giả bí ẩn hôm đó lại xuất hiện.
Lần này lạnh đánh nhau với cường giả bên ngoài Hồ Thiên Địa, vẫn chiếm thượng phong như cũ.
Đối với những người lan truyền tin tức này thì bọn họ rất tự hào.
Dù sao thì cường giả bí ấn đó tám chín phần mười chính là cường giả của Hồ Thiên Địa.
Cường giả bản thổ của Hồ Thiên Địa lại có thể đánh thắng được cường giả bên ngoài Hồ Thiên Địa, nói như thế nào thì bọn họ cũng được hưởng tiếng thơm.
Đồng thời, Ôn Bình còn nghe Hô Lan nói, Bách Tông Liên Minh và Tán Nhân Dịch đồng thời âm thầm thả tin tức ra, muốn tìm Yêu Vương thần bí đó.
Mấy tổ chức tình báo trong Hồ Thiên Địa đều bận tới muốn điên.
Đối với chuyện này, Ôn Bình chỉ cười cười.
Thôn Phệ Thú là sinh vật trong địa ngục vong linh, tổ chức tình báo trong Hồ Thiên Địa có thể tìm được bất kỳ dấu vết để lại nào mới là lạ.
“Chuyện giao cho ngươi đã làm xong chưa?” Ôn Bình quan tâm nhiệm vụ của mình hơn.
Vòng thứ hai của nhiệm vụ, để cho một trăm triệu người biết được Bất Hủ Tông, rất gấp.
Thời gian của hắn không còn nhiều lắm.
Hô Lan gật đầu, nói: “Tông chủ yên tâm, những tổ chức tình báo đó đều là nhận tiền làm việc, tuyệt đối chắc chắn. Còn lợi dụng bên phía Bách Tông Liên Minh thì ta mượn danh nghĩa của gia sư tới tìm sư huynh của ta. Trần Hiết sư huynh là do sư phụ một tay nuôi nấng, hắn tuyệt đối sẽ không không tận tâm làm chuyện mà sư phụ nhờ vả. Trần Hiết cam đoan là trong vòng mười ngày, mười ngày sau thì sẽ có hơn phân nửa phân hội của Bách Tông Liên Minh đều sẽ biết, sau đó bọn họ lại truyền ra, mọi người đều biết là chuyện trong tầm tay.”
Trong lòng Ôn Bình lập tức thả lỏng hơn rất nhiều: “Chuyện này ngươi làm không tệ. Tiếp tục làm, nhất định phải làm cho chuyện này không có sơ hở nào!”
“Thuộc hạ biết rồi, tông chủ, có muốn ta nói bóng nói gió một thoáng, kéo Trần Hiết sư huynh tới Bất Hủ Tông chúng ta luôn không? Một cái thế lực mạnh mẽ thì phải chân không bước ra khỏi nhà mà vẫn biết rõ chuyện thiên hạ, ta dám cam đoan, nói về kinh doanh tổ chức tình báo thì toàn bộ Hồ Thiên Địa tuyệt đối không có ai lợi hại hơn sư huynh của ta.”
“Hắn không phải là tầng lớp hạch tâm của Bách Tông Liên Minh sao?” Nói thật, Ôn Bình cũng có chút động lòng.
Bất Hủ Tông thiếu cái gì?
Thiếu nhân tài.
Hô Lan mặt mày hớn hở nói: “Không sao, có thể để cho sư phụ nói chuyện, tám chín phần mười là có thể thành công. Trần Hiết sư huynh không có bất kỳ khát vọng quyền lực sao, thứ duy nhất hắn muốn là làm tình báo, hắn rất hưởng thụ cảm giác khi biết chuyện thiên hạ.”
Ôn Bình nói tiếp: “Không có khát vọng quyền lực sao? Có đôi khi loại người này mới khó giải quyết nhất. Vậy chuyện này trước hết giao cho ngươi, mạnh dạn mà làm, thành thì tốt, không thành được cũng không sao. Bên phía Tử Nhiên trưởng lão thì bổn tông chủ sẽ nói một tiếng.”
Hô Lan vui vẻ, nghĩ thầm trong lòng: Lại được giao một chuyện lớn!
“Tông chủ, vậy thuộc hạ cáo lui.”
“Ừm.”
Ôn Bình gật gật đầu, quay người chạy lên lầu, Hô Lan cũng lập tức quay đầu về phòng.
Đi một vòng trong phòng dưỡng thương của Long Nguyệt, sau đó Ôn Bình cũng về phòng nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau, hắn xuống lầu lấy một cái bảng điểm do Tán Nhân Dịch sai người đưa tới.
Thời điểm thống kê chính là buổi sáng hôm nay.
Ôn Bình nhìn một lượt, trước một trăm, không có phát hiện tên ba người Hoài Diệp, Tần Mịch, Lâm Khả Vô thì hắn không có xem nữa.