Chương 732: Thế vây quét! (2)
Đúng lúc này, Bùi Vu đột nhiên đến thăm.
Một mình tới gặp Ôn Bình.
Vừa vào cửa, chủ khách sạn vội vàng nghênh đón, Bùi Vu không có mặt quần áo của Tán Nhân Dịch, cho nên nàng cũng không biết người đến là kẻ địch số một của Bách Tông Liên Minh, Bùi Vu.
Bùi Vu phất phất tay đuổi chủ khách sạn đi, đi thẳng tới chỗ Ôn Bình, cười khẽ một tiếng, nói: “Ôn tông chủ, thoạt nhìn tâm tình người không tệ nha.”
“Bùi minh chủ.” Ôn Bình đáp.
Một câu đáp lại này khiến cho chủ khách sạn giật nảy mình.
Nàng biết Ôn Bình có lai lịch gì, nhưng bởi vì nàng làm khách sạn cho nên ai đến cũng không có từ chối, vì thế nên nàng cũng mặc kệ mấy thứ rối loạn này.
Nhưng nghe Ôn Bình hô một câu Bùi minh chủ!
Thử hỏi, trong Hồ Thiên Địa này có mấy Bùi minh chủ?
Không phải chỉ có một mình chủ của Tán Nhân Dịch sao!
Nuốt một ngụm nước miếng, nàng vội vàng xua đuổi hết người ở lầu một đi, bản thân nàng cũng trốn ra sân sau, sợ mình lỡ nghe được chút gì, mang họa vào người.
Lúc này, Bùi Vu khép cây quạt trong tay lại, hứng thú nhìn Ôn Bình, nói: “Ôn tông chủ, ta mang một tin tức xấu, một tin tức tốt tới cho ngươi, ngươi muốn nghe cái nào trước?”
Vừa dứt lời, Tử Nhiên xuất hiện, mở cửa phòng đi ra.
“Tông chủ, Bùi minh chủ.”
Dứt lời, Tử Nhiên muốn đi về phòng.
Bùi Vu lập tức gọi nàng lại, nói: “Vừa khéo, Tử Nhiên đại sư cũng nghe một chút. Tin tức ta đem tới có liên quan đến Bất Hủ Tông.”
“Bùi minh chủ, xảy ra chuyện gì rồi?” Tử Nhiên tò mò đi xuống lầu.
Sau khi Tử Nhiên xuống lầu, Bùi Vu nhìn Ôn Bình, thấy Ôn Bình không định lựa chọn thì rất bất đắc dĩ, đành phải nói: “Nếu Ôn tông chủ muốn nghe tin xấu trước thì ta sẽ nói tin xấu trước.”
“Ta nói khi nào?” Ôn Bình bó tay.
“Ôn tông chủ, cái này không quan trọng.” Bùi Vu lấy một trang giấy trong ngực ra đưa cho Ôn Bình: “Trên đó viết, trước đó vài ngày, Bách Tông Liên Minh tổ chức hội đàm bí mật, nhất trí quyết định muốn vĩnh viễn để cho ba tên đệ tử của Bất Hủ Tông ở lại Yêu giới. Nói cách khác, bây giờ các đệ tử của Ôn tông chủ, ngoại trừ yêu vật khắp nơi trong Yêu giới thì còn có mấy ngàn tên thiên kiêu của Bách Tông Liên Minh là kẻ địch của bọn họ.”
“Này…” Tử Nhiên lập tức hoảng hốt.
Nàng không ngờ Bách Tông Liên Minh tuyệt tình như vậy.
Bọn họ chỉ là ba đứa nhỏ?
Như vậy mà Bách Tông Liên Minh cũng không chịu buông tha cho bọn họ.
Mấy ngàn tên thiên kiêu của Bách Tông Liên Minh vây công ba người Lâm Khả Vô, như vậy thì còn có đường sống nữa sao?
Tử Nhiên lập tức quay qua nhìn Ôn Bình, nói: “Tông chủ, bây giờ nên làm gì?”
Ôn Bình mặt không cảm xúc, tùy ý đáp: “Tin tưởng bọn họ, không phải chỉ là mấy tên địch thôi sao?”
“Đó cũng không phải là mấy tên, mà là mấy ngàn tên thiên kiêu của Bách Tông Liên Minh, song quyền nan địch tứ thủ, huống chi là mấy ngàn người!” Ba người Hoài Diệp, Lâm Khả Vô, Tần Mịch đều là đệ tử thiên tài mà Bất Hủ Tông bồi dưỡng ra được, chỉ cần cho bọn họ mấy năm thì cam đoan bọn họ có thể đè đầu đánh bất kỳ thiên tài gì ở Hồ Thiên Địa. Để cho bọn họ bị hại chết ở Yêu giới như vậy thì cho dù nói như thế nào cũng quá đáng tiếc.
Tử Nhiên không muốn nhìn thấy cảnh này.
Nàng tin tưởng, hẳn là tông chủ cũng không muốn thấy.
Nhưng có vẻ như là tông chủ không có chút lo lắng nào?
“Đừng nóng vội, không phải Bùi Vu minh chủ còn có tin tức tốt chưa nói hay sao?”
Lúc này, Ôn Bình quay qua nhìn Bùi Vu, trên mặt nở nụ cười.
Bùi Vu ngửa đầu cười một tiếng, nói: “Ôn tông chủ, ta đã nói tin tức xấu, ngươi có muốn đoán thử tin tức tốt là gì không?”
“Vậy thì ta phối hợp ngươi một chút?” Ôn Bình biết ngay Bùi Vu sẽ chơi chiêu này.
Được rồi, phối hợp một chút đi.
Miễn cho Bùi Vu lại mạnh miệng, nói không thành có.
Ôn Bình đoán mò, nói: “Ừm, chẳng lẽ là phu nhân của Bùi Vu minh chủ có tin vui?”
Bùi Vu cười: “Đoán lại đi.”
“Chẳng lẽ là Bách Tông Liên Minh sắp giải tán?”
“Có muốn đoán thêm một lần nữa không.”
“Quá khó, không đoán.” Ôn Bình quay đầu nhìn về phía lầu hai.
Lời của Bùi Vu cũng nhắc nhở hắn.
Bây giờ Yêu giới rất không an toàn, thi đấu đồ yêu trong Yêu giới chính là một cái âm mưu, đến lúc đó chờ khi tầm mắt của yêu tộc đều nhắm vào Yêu giới, muốn lui lại cũng khó.
Lát nữa kêu Long Dã phái người bảo vệ Dương Nhạc Nhạc, Tần Mịch, Lâm Khả Vô.
Có thể bình yên lấy được một cái thành tích đồ yêu, cũng có thể thành công lui khỏi âm mưu của Long Dã.
“Ôn tông chủ, ngươi có thể đừng suy đoán qua loa như vậy được không.” Bùi Vu nhìn Tử Nhiên một chút: “Tử Nhiên trưởng lão, ngươi có muốn đoán thử không? Đoán xem bổn minh chủ mang đến tin tức tốt gì cho các ngươi?”
Tử Nhiên liếc mắt nhìn tông chủ mình, suy tư một lát, nói: “Không đoán ra được.”
Bùi Vu nghe vậy thì trong lòng càng mừng hơn.
Khẽ ho khan hai tiếng, sau đó Bùi Vu đắc ý nói: “Ôn tông chủ yên tâm, ta đã đã thông báo tất cả thế lực trong Tán Nhân Dịch, phàm là có đệ tử vào Yêu giới, chỉ cần thấy đệ tử của Bất Hủ Tông gặp nạn thì nhất định phải ra tay tương trợ. Đây cũng là tin tức tốt mà bổn minh chủ mang tới cho hai vị, sao nào, có phải có cảm giác như xua tan mây mù nhìn thấy trời xanh không?”
“Cảm ơn Bùi minh chủ.” Tử Nhiên vui vẻ.
có thể được người của Tán Nhân Dịch giúp đỡ, như vậy thì đệ tử của mình ở trong Yêu giới cũng dễ chịu hơn.
Chuyến này, Tán Nhân Dịch cũng có mấy ngàn người đi vào Yêu giới, bảo vệ ba người Hoài Diệp, Tần Mịch, Lâm Khả Vô thì hẳn là dư xài.
Bùi Vu cười, quay qua nhìn Ôn Bình: “Ôn tông chủ, thấy sao hả?”
Ôn Bình nghiêng đầu sang chỗ khác, ôm quyền nói: “Cảm ơn Bùi minh chủ. Cho nên, bây giờ ta thiếu ngươi một cái nhân tình rồi chứ?”
“Ha ha ha.” Bùi Vu gật gật đầu: “Nhưng mà ta cũng không cần trả, Ôn tông chủ chỉ cần nhớ, Tán Nhân Dịch vĩnh viễn đứng về phía các ngươi.”