Chương 733: Cho Bùi Vu một lời khuyên
Ôn Bình nói tiếp: “Ta cám ơn ý tốt của Bùi minh chỉ, nhưng ta phải nói một câu. Nếu như Bùi minh chủ vẫn còn muốn để cho Bất Hủ Tông gia nhập vào Tán Nhân Dịch thì ta chỉ có thể khuyên ngươi không cần phí tâm tư nữa, bây giờ Bất Hủ Tông chỉ tiếp thụ phụ thuộc hoặc là đồng minh, không muốn gia nhập vào bất kỳ bên nào trong Bách Tông Liên Minh và Tán Nhân Dịch.”
Ôn Bình thực sự không muốn tốn nước bọn cho vấn đề này nữa, cho nên hắn dứt khoát nói thẳng.
Còn nữa, Ôn Bình cũng không thích nợ nhân tình.
“Biết.” Bùi Vu nở nụ cười, như đã biết trước Ôn Bình sẽ nói như vậy.
Ôn Bình nói tiếp: “Bùi minh chủ, ta cũng có một tin tức xấu, ngươi có muốn nghe một chút hay không?”
Bùi Vu đáp, trên mặt cũng không còn ý mừng như mới nãy: “Mời nói!”
Ôn Bình nói: “Yêu giới xảy ra chuyện lớn, tốt nhất đừng đi sâu.”
“Ừm?”
Bùi Vu lập tức cảm thấy khó hiểu.
Nhưng nhìn mặt Ôn Bình cũng không giống như đang nói đùa, trong lòng bắt đầu nghi ngờ.
Phải biết, vạn người đi vào Yêu giới, chút thịt nhỏ bên ngoài chắc chắn là không đủ ăn, muốn gặp được nhiều yêu vật, lấy được nhiều tích phân thì chắc chắn là phải đi vào chỗ sâu.
Nhưng Ôn Bình nói không nên đi sâu vào.
“Ôn tông chủ biết được nội tình gì sao?” Bùi Vu vội hỏi.
Ôn Bình lắc đầu, cũng không định nói tiếp: “Ta chỉ có thể nói nhiều như vậy, giờ phải xem Bùi minh chủ có tin ta hay không... đúng rồi, có muốn ăn cơm cùng ta không. Liệt Diễm Gà của khách sạn này có mùi vị không tệ.”
“Không ăn.” Bây giờ Bùi Vu ăn không vô nữa.
Thiên kiêu của Tán Nhân Dịch đều ở Yêu giới.
Nhất định phải không có sơ hở nào.
Dù cho những lời Ôn Bình nói là giả thì hắn cũng phải trở về tranh thủ phái người ra thăm dò một chút.
Dứt lời, Bùi Vu đứng dậy muốn rời khỏi.
Tử Nhiên đứng dậy, đưa hắn ra ngoài.
Khi trở về thì Ôn Bình đã lên lầu, Tử Nhiên vội vàng đi lên tìm.
Mà sau khi Bùi Vu về thì lập tức phái một đám người ra ngoài, nghe ngóng chuyện liên quan tới Yêu giới, đồng thời cũng tìm kiếm dấu vết để lại thông qua đủ loại tổ chức tình báo, kèm theo đó hắn còn liên lạc nằm vùng trong Bách Tông Liên Minh.
Bùi Vu tin Ôn Bình sẽ không nói chơi, không có lửa thì sao có khói.
Nhưng mà, trong lúc này, hắn muốn liên lạc với năm vùng trong Bách Tông Liên Minh thì có không ít người trong Tán Nhân Dịch ngăn cản.
Dù sao sắp xếp một người nằm vùng trong tầng lớp cấp cao của Bách Tông Liên Minh khó như lên trời, vì một câu nói của Ôn Bình mà gây ra nguy hiểm bại lộ hắn, đa số tầng lớp cấp cao của Tán Nhân Dịch đều không muốn.
Đồng thời, cũng không muốn để cho đa số thiên tài của Tán Nhân Dịch rút lui đến rìa Yêu giới. Bởi vì chuyện này liên quan đến xếp hạng tích phân, đồng thời còn liên quan đến chuyện được đi ra ngoài Hồ Thiên Địa tu hành.
Bách Niên Thịnh Hội lần trước, những người đi ra ngoài Hồ Thiên Địa tu hành một thời gian, đến nay còn không có ngã xuống thì bây giờ đều đã đạt tới Trấn Nhạc Thượng Cảnh, có thanh danh hiển hách trong Hồ Thiên Địa.
Tán Nhân Dịch đang bị Bách Tông Liên Minh chèn ép thì càng cần một cơ hội như vậy.
Bùi Vu thấy không thuyết phục đa số mọi người thì quyết định tra trước một chút, đồng thời cũng quan sát Ôn Bình một chút.
Vẫn là câu nói đó, hắn tin Ôn Bình không có nói chơi, không có lửa thì sao có khói!
Một bên khác, sau khi Tử Nhiên lên lầu, muốn tìm Ôn Bình trò chuyện một chút về kế sách đối phó. Mặc dù Tán Nhân Dịch đồng ý hỗ trợ nhưng nếu liên quan đến sinh tử thật thì chắc chắn sẽ không có ai chịu giúp.
Nhất là khi nhân số của Bách Tông Liên Minh nhiều hơn.
Nhưng phàm có một người chết thì đều là tổn thất đối với Bất Hủ Tông.
Tử Nhiên dò hỏi: “Tông chủ, chúng ta có nên hủy bỏ lịch luyện của bọn họ, qua đợt thi đấu đội, bọn họ đã chứng minh mình cũng không yếu hơn bất kỳ người nào ở trong Hồ Thiên Địa, như vậy hẳn là cũng đủ rồi chứ?”
“Tử Nhiên trưởng lão, ngươi phải có lòng tin với bọn họ, hơn nữa ta đã thông báo cho bọn họ đi săn ở rìa Yêu giới. Chuyện này cũng không cần nói nữa.” Ôn Bình đổi một chủ đề khác, nói: “Đúng rồi, Hô Lan có chuyện cần ngươi giúp đỡ một chút. Hắn nói ngươi có một tên đệ tử tên là Trần Hiết, là một nhân tài, có cách nào đào hắn tới Bất Hủ Tông không?”
Thấy Ôn Bình không muốn nhắc lại chuyện này, tuy rằng trong lòng Tử Nhiên vẫn lo lắng nhưng nàng vẫn chọn tin tưởng Ôn Bình.
Nàng tin Ôn Bình sẽ không lấy tính mạng của đệ tử của Bất Hủ Tông ra đùa giỡn.
Nhưng tại sao tông chủ lại chắc chắn như vậy, chỉ đơn thuần là tin tưởng mấy người Hoài Diệp?
Tử Nhiên giấu điều muốn hỏi vào sâu trong lòng, bắt đầu bàn về Trần Hiết: “Trần Hiết là đệ tử thứ nhất của ta, vừa là đồ đệ vừa là con. Ở phương diện tình báo thì đúng là hắn rất lợi hại, trước kia ta cần mua thiên tài địa bảo thì đều do hắn cung cấp tình báo, nói cho ta biết hồ nào, người nào có mấy thứ này. Nếu tông chủ muốn đào hắn thì ta sẽ cố hết sức thuyết phục hắn.”
“Ta sẽ cho hắn một vị trí trưởng lão, tu luyện ở Bất Hủ Tông cũng sẽ mở ra cho hắn, miễn phí.” Ôn Bình định sửa đổi thiết lập hình thức trả tiền tu luyện của Bất Hủ Tông, cho nên dùng Trần Hiết làm mở đầu.
Chờ sau khi trở về, có Hô Lan, Tử Nhiên đồng thời giúp mình chế tạo Tuyền Qua Đồ, sau khi hình thành dây chuyền sản nghiệp chế tạo Tuyền Qua Đồ, dù cho hệ thống có hạn chế số lượng bán ra thì chắc chắn tông môn cũng sẽ không thiếu tiền.
Sau này, tu luyện chỉ hạn chế thời gian!
Vừa nói xong, Ôn Bình lại nghĩ tới một chuyện, vội nói với Tử Nhiên: “Đúng rồi, đồng thời còn cung cấp cho hắn một chỗ độc nhất vô nhị để cho hắn phát huy tài năng của mình. Để cho hắn quản lý một loại phương thức đưa tin không cần lo về khoảng cách, không cần trả giá bằng tuổi thọ, còn nhanh như gió.”
Truyền Âm Thạch xuất hiện, Ôn Bình đã có ý định chế tạo một cái thế giới thông tin tức thời từ lâu, chẳng qua là Bất Hủ Tông khan hiếm nhân tài ở mặt quản lý, cho nên Ôn Bình chỉ làm nhiệm vụ hệ thống.
Ôn Bình tin tưởng, một người không có ham muốn quyền lực thì hẳn là sẽ có hứng thú với thông tin tức thời.