Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 737 - 【Vip】 Ma Pháp Mở Đường!

【VIP】 Ma pháp mở đường! 【VIP】 Ma pháp mở đường!

Chương 737: Ma pháp mở đường!

Tử Nhiên nói: “Không trách ngươi... rốt cuộc là bây giờ Tần Mịch sống hay chết?”

Trần Hiết nói: “Tạm thời không biết, sau khi về thì đệ tử sẽ lập tức phái người âm thầm tra.”

Tử Nhiên nói: “Vất vả cho ngươi. Vậy hôm nay ở lại ăn bữa cơm đi, đã lâu rồi sư huynh đệ các ngươi chưa có gặp nhau. Ăn cơm tối, lão thân sẽ dẫn người đi gặp tông chủ Bất Hủ Tông một chút.”

Trần Hiết nói: “Sư phụ, ở lại ăn cơm thì khỏi đâu. Trước khi đưa ra quyết định thì ta không nên gặp Ôn tông chủ mới tốt.”

Trần Hiết cũng muốn để lại cho mình một con đường lui, hắn đi thăm sư phụ thì không sao.

Nhưng nếu như hắn đi gặp Ôn Bình, có người trong khách sạn lan truyền ra ngoài, tới tai cấp trên thì chắc chắn họ sẽ sinh nghi kỵ.

Một khi đã nghi kỵ hắn thì hắn mất vị trí này cũng là chuyện sớm hay muộn thôi.

Dứt lời, Trần Hiết đứng dậy cáo từ.

Tử Nhiên cũng không có cản lại, nếu Trần Hiết nghĩ thông suốt, sau này vẫn còn rất nhiều thời gian để gặp nhau, nàng cũng không quan trọng một buổi này.

Đứng ở cửa ra vào tiễn Trần Hiết đi, hai người Tử Nhiên đang chuẩn bị đi về thì Ôn Bình đã xuất hiện sau lưng hai người từ lúc nào.

“Vẫn có chút không nỡ bỏ mạng lưới tình báo trong tay.” Ôn Bình nói:

“Tông chủ.”

“Tông chủ.”

Hai người khom người.

Ôn Bình nói tiếp: “Hô Lan, ngươi có bao nhiêu phần trăm nắm chắc có thể kéo hắn tới Bất Hủ Tông ta?”

Hô Lan nói: “Dùng chút thủ đoạn thì bảy thành! Nhưng nếu bị hắn biết được thì sẽ có mâu thuẫn với Bất Hủ Tông.”

“Vậy thì thuận theo tự nhiên đi, có thể đào tới thì tốt, đào không được thì ta sẽ bồi dưỡng người khác.”

Đào người, đào được thì có thể dùng.

Mặc dù bồi dưỡng tốn thời gian lâu nhưng độ trung thành lại là trăm phần trăm.

Cả hai đều có lợi có hại.

Hô Lan đáp: “Đã rõ.”

Hô Lan nói xong, Tử Nhiên mở miệng hỏi: “Tông chủ, chuyện của Tần Mịch giờ phải làm sao?”

“Không trải qua mưa gió thì sao thấy cầu vồng?” Ôn Bình hỏi ngược lại một câu, đi vào trong khách sạn.

Tử Nhiên không khỏi thở dài, tuy nói như vậy, mỗi một vị cường giả đều đi ra từ trong sinh tử.

Nhưng mà thiên phú của đứa nhỏ Tần Mịch này không thấp, không tới một năm nửa năm nữa thì chắc chắn có thể danh chấn Hồ Thiên Địa, chắc chắn sẽ có một vị trí trong mười vị trí đầu của Tân Tú Bảng cho hắn.

Nếu chết ở Yêu giới, chết bởi tính toán của Bách Tông Liên Minh thì có chút đáng tiếc.

Hạ gia.

Lúc này Hạ Hầu đang nâng cốc ngôn hoan với với vài vị thủ lĩnh của thế lực tứ tinh cự đầu, vừa uống rượu vừa bàn chuyện có thể hợp tác sau này.

Lúc này, một người đột nhiên đi tới, cắt đứt cuộc nói chuyện của hắn.

Người tới đưa một tờ giấy cho Hạ Hầu, sau đó Hạ Hầu không những không có trách hắn lỗ mãng mà còn thưởng cho hắn một chén rượu.

Mở tờ giấy ra, mấy vị thủ lĩnh của thế lực tứ tinh cự đầu cũng đưa mắt qua nhìn, muốn nhìn thử xem trên đó viết gì.

Hạ Hầu thấy thế thì để tờ giấy lên mặt bàn, nói: “Thực ra thì cũng không có gì lớn. Chính là nhi tử không ra hồn của ta giết đệ tử Tần Mịch của Bất Hủ Tông.”

“Hạ Nghiệp, tiểu tử này không tệ.”

“Tú Nguyệt Môn, Quý Dương Môn, hạt giống thiên tài của bọn họ đều bại bởi Bất Hủ Tông đó, Hạ Kim tiểu tử này lại giải quyết một người, cũng không tệ.”

Mấy người khen không dứt miệng.

Hạ Hầu cười nói: “Các vị quá khen, tiếp tục uống rượu nào, cạn một chén cho chuyện vui này!”

Một chén rượu vào trong bụng, buồn bực, biệt khuất trong lòng Hạ Hầu khi thi đấu đội lập tức giảm mất một nửa.

“Bất Hủ Tông gì đó chỉ có mấy người, toàn quân bị diệt cũng là chuyện sớm hay muộn thôi.”

Dứt lời, Hạ Hầu lại uống cạn một chén.

Một chén này vào trong bụng, trong lòng càng thêm thoải mái.

...

Trong khu Mê Vụ.

Từ khi Tần Mịch bị ép vào trong đó đến nay đã được một quãng thời gian, nhưng mà hắn cũng không sợ.

Hắn chỉ hận mình không đủ mạnh.

Nếu như đủ mạnh thì mấy tên tiểu tử Hạ Nghiệp đó, chỉ cần hắn một chiêu Hỏa Cầu Thuật là xong.

Cũng không cần đến Hỏa Long Thuật!

“Đã lâu như vậy, phải nghĩ cách đi ra ngoài.” Tần Mịch nằm rạp trên mặt đất, cẩn thận từng li từng tí bò tới, sợ sẽ làm động tới yêu vật trong khu Mê Vụ.

Cảm giác hoàn toàn không dò xét được bao xa.

Trong tầm mắt là một mảnh trắng xoá.

Tần Mịch đang nghĩ xem mình nên dùng cách gì để thoát thân?

Hắn bò như vậy cũng không tránh được bao lâu.

Sẽ có yêu vật phát hiện hắn.

Đúng lúc này, một tiếng yêu vật kêu vang lên, đồng thời càng ngày càng gần.

Tần Mịch biết, hắn bị phát hiện!

Vừa dứt lời, hắn đứng dậy móc đũa phép ra quay về hướng phát ra tiếng kêu hô một tiếng: “Hiện hình!”

Hiện Hình Thuật ra!

Một lực lượng vô hình vọt thẳng đến hướng mà yêu vật đang bay tới, xua tan sương mù, khiến cho con yêu vật cách đó mười mấy mét hiện ra thân hình.

“Mặc dù ma pháp mà ta lấy được này không có chút sức công kích nào nhưng vừa khéo nó có thể làm cho địch nhân đang ẩn nấp thân hình hiện ra nguyên hình, cho nên ngươi tránh trong mê vụ công kích ta không có một chút tác dụng nào!”

Khóe miệng Tần Mịch nở một nụ cười đắc ý.

Ba giây sau!

“A! Mẹ nó!!! Móa móa móa!!”

“Đại Yêu nửa bước Thần Huyền!!!”

“Giời ạ!”

“Hiện Hình Thuật! Hiện Hình Thuật! Mở đường! Mở đường!”

Từng chiêu Hiện Hình Thuật bị hắn ném vào trong sương mù.

Chúng nó hóa thành ánh sáng, xua tan sương mù, một con đường như đường hầm xuất hiện ở trước mặt Tần Mịch.

Dọc theo con đường này, Tần Mịch liều mạng chạy như điên.

Mặc dù làm như vậy có thể tránh không đụng được vào mấy thứ trong sương mù nhưng mà Tần Mịch chỉ là Thông Huyền Cảnh, hơn nữa còn là Thông Huyền Hạ Cảnh, bị Đại Yêu nửa bước Thần Huyền truy kích thì sao có thể chạy thoát được?

“Có thể đừng đuổi theo nữa hay không! Mười năm Hà Đông mười năm Hà Tây, không ai mãi mãi hèn!”

Tần Mịch không dám quay đầu, chỉ có thể dùng cảm giác ngắn đến đáng thương cảm nhận xem chuyện gì xảy ra sau đó là một chiêu Hỏa Long Thuật đập tới.

Đối với yêu vật nửa bước Thần Huyền, Tần Mịch tự biết Hỏa Long Thuật không thể tạo nên tổn thương nghiêm trọng gì cho nó, cho nên hắn chỉ đánh Hỏa Long Thuật tới trước mặt Đại Yêu.

Oanh!

Hỏa Long cháy hừng hực ngăn cản Đại Yêu.

Bình Luận (0)
Comment