Chương 758: Đúng là ta tới để tìm chết (2)
“Hà Niên, ta không hiểu, tại sao người nhất định phải đi chịu chết?” Long Dã gấp, trợn mắt nhìn chằm chằm Hà Niên.
“Không cần nói nhiều!” Hà Niên dùng cặp mắt tràn đầy tơ máu nhìn lại Long Dã, dáng vẻ vẫn là thấy chết không sờn.
Long Dã nói: “Với trạng thái thân thể của ngươi, người không chống đỡ được cho đến khi ta phóng ra Đệ Tam Nộ Cảnh.”
“Ngươi đỡ được một chùy này của ta rồi hẳn nói.” Hà Niên hấp thu lực lượng trong mạch trận, cự chùy trong tay ngưng tụ ra lực vạn quân, muốn ném xuống. Nhưng mà cự chùy chưa kịp rơi xuống đất thì thế công của Long Dã đã khiến cho mạch trận của Hà Niên tan rã.
Một cái Huyết Phủ rơi xuống đất, mười mấy người không chịu đựng nổi, mạch môn đều đóng lại.
Hà Niên vừa mới giơ cự chùy lên cao thì đã bị Huyết Phủ mà Long Dã đánh ra bổ trúng.
Oanh!
Kèm theo tiếng nổ khi Huyết Phủ rơi xuống đất, cự chùy của Hà Niên quay tròn, bay ra xa.
Màu máu tản đi, trong một cái khe lớn, Hà Niên quần áo rách bươm, nằm trong đó, ánh mắt vẫn rất kiên quyết.
“Ta biết ngay!”
Hà Niên nỉ non một câu, cố gắng chống người đứng dậy.
Hắn biết mình sẽ thua, cũng chắc chắn mình sẽ chết khi tới đây.
Nhưng hắn vẫn tới!
Bởi vì hắn không được chọn.
Ý chí của Hà Phủ, hắn không thể kháng lại được.
...
Thiên Mộc nhìn cái khe khiến người nhìn thấy mà giật mình ở xa xa đó, nhịn không được mà thở dài.
Vừa rồi hắn có chút phẫn nộ, nhưng bây giờ, hắn đột nhiên có chút tiếc hận.
Bởi vì suy nghĩ kỹ lại thì Hà Niên này ngoại trừ tính cách xung động thì hầu như là không có chỗ nào xấu.
“Hà Niên này là một người thừa kế không sai.” Đúng lúc này, lão giả răng nanh xanh đứng bên cạnh đột nhiên nói.
Thiên Mộc cũng gật gật đầu, trong mắt có chút tán thưởng: “Đúng là không tệ, nếu có thể thu phục thì hẳn sẽ là một giúp đỡ lớn cho ta.”
“Muốn cứu hắn?”
“Có lẽ...”
...
Long Dã đã tán mạch trận đi, trong chớp mắt đi tới trên đỉnh đầu Hà Niên, dùng tư thái cao cao tại thượng nhìn Hà Niên.
“Hà Niên, hôm đó người đả thương muội muội ta, còn suýt chút nữa là hại chết ta, ngươi muốn tự vẫn hay là để ta giúp ngươi!”
Hà Niên cười ha hả: “Ta hại chết ngươi?”
Giao đấu hai lần, hai lần đều là hắn thất bại, Long Dã còn nói mình hại hắn, thật thú vị!
Nhưng mà chuyện đã đến nước này, Long Dã muốn nói như thế nào thì nói như thế đó đi.
Tất cả đều phải kết thúc.
“Ta cũng lười giải thích với ngươi, ngươi tự động thủ đi.” Long Dã vốn định một đao chém Hà Niên, nhưng mà nhớ lại nhiều lần tranh đấu với Hà Niên trong những năm này, hắn quyết định để cho Hà Niên tự kết liễu, xem như giữ lại cho hắn chút tự tôn cuối cùng.
Hà Niên đưa tay phải lên chụp lấy đao mà Long Dã vứt xuống, nhìn kĩ vài lần, đột nhiên hỏi: “Trong cái hồ đó là thứ gì?”
Long Dã hơi không kiên nhẫn nhìn về phía Hà Niên, lúc này, mạch khí trong tay đã ngưng tụ lại thành đao.
Nhưng đúng vào lúc này, Hà Niên vốn đang hấp hối thì đột nhiên động.
Tốc độ giống như quỷ mị.
Đối với một Hà Niên đã nỏ mạnh hết đà thì tốc độ di chuyển này đúng là không thể tưởng tượng nổi.
lúc này, Long Dã quay đầu lại, chỉ thấy Hà Niên giống như đang cưỡi gió vọt về phía Yêu Tinh Trì.
Những nơi mà hắn đi qua đều tràn ngập một loại mùi vị khiến cho người ta kinh hãi —— Hà Niên đang thiêu đốt linh thể và mạch môn của mình!
“Nguy rồi!”
Lúc này, Long Dã mới nhận ra là Hà Niên đang muốn đồng quy vu tận với Yêu Tinh Trì.
Mới nãy, khi chiến đấu bắt đầu thì người bên phe Thiên Mộc rút đi nhưng vẫn luôn che chở một ao Yêu Tinh đó, Hà Niên cũng nhận ra độ quý giá của nó.
“Muốn chết!” Long Dã giận dữ, lập tức quay người đuổi theo.
Nhưng mà một người đã thấy chết không sờn thì tốc độ mà hắn bùng nổ ra đã vượt qua tốc độ cao nhất của Long Dã.
Muốn đuổi kịp, đã là chuyện không thể nào.
Khi còn cách ao gần trong gang tấc, Hà Niên bỗng nhiên quay đầu lại, cười một tiếng: “Nhiệm vụ của ta chính là để cho ngươi không lấy được gì cả.”
Sau khi cười, Hà Niên nhắm mắt lại.
Thế giới này, tạm biệt.
Tạm biệt, Hà Phủ khốn nạn.
“Hèn mạt!”
Long Dã cực kỳ phẫn nộ rống lên, hắn cũng không dám đuổi theo nữa, Hà Niên tự bạo mạch môn, nếu như hắn tới quá gần thì hắn cũng chết chắc.
Không có.
Mất hết.
Sự cố gắng trong mấy tháng nay của hắn bị phá hủy chỉ trong nháy mắt.
Cái tên Hà Niên này bị bệnh tâm thần hả? Cho dù không còn mạng cũng muốn khiến cho mình khó chịu.
Đây là cơ hội ngưng tụ ra mạch môn thứ tư, đột phá linh thể viên mãn.
Đúng lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên bên tai Hà Niên.
“Hà Niên, ngươi cần gì phải làm như vậy.”
Nói xong, không biết tại sao bầu trời đột nhiên tối lại.
Rõ ràng nơi này không có mặt trời thì làm sao có đêm tối được?
Long Dã chỉ thấy trong bóng tối, một người đột nhiên xuất hiện trước người Hà Niên, giống như vượt qua thiên địa mà tới. Hắn đưa một tay nắm lấy bả vai Hà Niên, tay còn lại đè mạch môn đang thiêu đốt của Hà Niên lại.
“Phong!”
Ầm!
Một tiếng vang lanh lảnh vang lên, cái mạch môn thứ ba của Hà Niên bị phong lại, chui vào ngực biến mất không thấy gì nữa.
Mạch môn thứ hai, thứ nhất cũng lần lượt bị phong bế.
Cảnh tượng này khiến cho Long Dã nhìn mà cực kỳ kinh hãi, cùng cảnh là có thể phong bế mạch môn, thủ đoạn của đối phương quá kinh khủng?
Người này hắn cũng biết, chính là Thiên Mộc của Long Dương Vương.
Nhưng mà lúc này Thiên Mộc đứng ở trong bóng tối, nụ cười ôn hoà trên mặt đã không con nữa, giống như nó chưa từng tồn tại. Thay vào đó là lạnh lùng, lực lượng như bóng tối xuất hiện xung quanh vậy.
“Thiên Mộc, làm rất tốt!” Long Dã tán dương một câu, không cần biết Thiên Mộc đã trở nên như thế nào, ít nhất hắn đã cản được, không để cho Yêu Tinh Trì bị hủy diệt.
Thiên Mộc lại không thèm để ý tới Long Dã, lạnh như băng nhìn Hà Niên, nói: “Hà Niên, không cảm ơn ta đã cứu được ngươi một mạng sao?”