Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 759 - 【Vip】 Người Ác Nhất Là Người Luôn Tươi Cười

【VIP】 Người ác nhất là người luôn tươi cười 【VIP】 Người ác nhất là người luôn tươi cười

Chương 759: Người ác nhất là người luôn tươi cười

Hà Niên bị phong bế mạch môn, bị xách lên như một con gà con. Hà Niên cười thảm một tiếng, phun một ngụm máu sắp tràn ra khóe miệng, nói: “Rốt cuộc ngươi vẫn không nhịn được mà giúp Long gia, nếu Hà Phủ biết, nếu Long Dương Vương biết...”

Thiên Mộc ngắt lời Hà Niên, nói: “Không, ta giúp ngươi.”

“Buồn cười!” Hà Niên hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi có biết, Long Dã đắc thủ thì kết quả của ta là cái gì không? Cái ao này không hủy, ta sống còn không bằng chết.”

“Nói ngươi cũng không chịu hiểu, được rồi, ta đổi một thân phận khác nói với ngươi đi. Già Thiên Lâu, thế nào?” Biểu cảm của Thiên Mộc bỗng nhiên trở nên dữ tợn.

Hà Niên, Long Dã lần lượt ngơ ngẩn.

Già Thiên Lâu, cái tên này chính là cấm kỵ ở Triều Thiên Hạp.

Rất nhiều người không thích nói tới nó, bởi vì nó đại biểu cho tà ác.

Đồng thời, nó còn đại biểu cho không có điểm mấu chốt, không có nguyên tắc, thậm chí không có tình cảm.

Trong sa trường, trong địch nhân, đa số đều là người của Già Thiên Lâu, không ai muốn chiến đấu cho bọn họ, bao gồm cả cường giả Địa Vô Cấm.

“Ngươi là người của Già Thiên Lâu!” Long Dã giật mình, nhớ tới lúc nãy mình lại tin tưởng Thiên Mộc, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.

“Không sai, Già Thiên Lâu, một tay che trời.” Thiên Mộc lại nhìn về phía Hà Niên, nhìn chằm chằm vào hai mắt của Hà Niên: “Đi theo ta, thế nào? Vì tự do của ngươi, vì cuộc sống của ngươi mà phấn đấu một lần. Không giống như bây giờ, Hà Phủ xem người như một quân cờ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào. Đám người Hà Phủ đó chỉ muốn đạt được mục đích của bọn họ, không cần biết ngươi nghĩ như thế nào, cũng không cần biết ngươi đã làm gì, thậm chí ngay cả sinh mệnh của ngươi cũng không quan trọng.”

“Ta...”

Hà Niên trầm mặc.

Đúng vậy, hắn từng không cam lòng.

Nhưng cuối cùng vẫn khuất phục dưới vận mệnh, chọn đi lên con đường chết mà Hà Phủ bày ra cho hắn.

Người mà mình vẫn luôn trung thành cũng không quan trọng tới tính mạng của mình, không quan tâm mình đã làm những gì, vậy thì lòng trung thành của hắn còn có ý nghĩa gì chứ?

Có vẻ như là Thiên Mộc biết được suy nghĩ trong lòng Hà Niên, vội nói: “Một ao Yêu Tinh này có thể trợ ngươi và ta mở ra mạch môn thứ tư. Đi theo ta, ta giúp ngươi mở ra mạch môn thứ tư, như thế nào?”

“Hà Niên, Già Thiên Lâu là đại địch của ngươi và ta, có không ít bằng hữu của người và ta đều chết trong tay Già Thiên Lâu, hắn đang gạt ngươi, tuyệt đối không được tin hắn, ngươi phải tỉnh táo một chút cho ta!” Lúc này, Long Dã phóng tới chỗ Thiên Mộc.

Ầm!

Sát Ý Vô Song. Đệ Nhị Nộ Cảnh, mở!

Màu đỏ như máu tràn ngập ra, Long Dã ngưng ra cự phủ, nhảy lên một cái, từ trên trời giáng xuống.

Thiên Mộc ném Hà Niên cho người đứng phía sau, bỗng nhiên dung nhập vào trong bóng tối, khi xuất hiện lại thì đã ở trên bầu trời, trên đỉnh đầu của Long Dã.

“Ám Dạ Già Thiên!”

Đây cũng không phải là lần đầu Long Dã gặp được mạch thuật lưu phái Già Thiên Lâu, lúc này Huyết Phủ hóa thuẫn, quay người đỡ lấy một đao mà Thiên Mộc chém xuống.

Oanh!

Một đòn, Long Dã bị nện xuống đất, nhưng may mà có hộ thuẫn đón đỡ cho nên cũng không có bị thương gì.

“Long Dã, nếu ta đã bại lộ, không bằng ta cũng cho ngươi một cơ hội chứ? Gia nhập vào Già Thiên Lâu.”

Thiên Mộc chậm rãi từ không trung rơi xuống đất, trường đao trong tay phóng ra khói đen nồng đậm, thoạt nhìn cực kỳ tà ác.

“Khó trách các ngươi lại thích ẩn nấp trong bóng tối, hóa ra là do các ngươi thích nằm mơ giữa ban ngày!” Dứt lời, Long Dã lại vọt tới Thiên Mộc.

Liên tục mười mấy chiêu, cho dù Long Dã đánh như thế nào thì Thiên Mộc đều dùng mạch thuật lưu phái Ám Dạ Già Thiên của Già Thiên Lâu đánh cho Long Dã bị thương. Những kinh nghiệm khi đối kháng với cường giả của Già Thiên Lâu trước đây hoàn toàn không dùng được.

Bởi vì tần suất Thiên Mộc xuyên qua bóng tối quá cao, một hai chiêu đánh xuống thì sẽ xuyên qua một lần, mỗi một lần đều phát động công kích không thể tưởng tượng được.

Ngày xưa, những cường giả của Già Thiên Lâu mà hắn gặp được ở sa trường đều hoàn toàn không làm được như thế này.

Một nén nhang sau, Long Dã đã đứng thở hổn hển, ánh mắt ngưng trọng nhìn Thiên Mộc, giống như là ánh mắt nhìn Thôn Phệ Thú hôm đó. Dĩ nhiên, đã trải qua Thôn Phệ Thú tẩy lễ, Thiên Mộc có mạnh như thế nào đi nữa thì cũng không đến mức hắn phải lùi bước.

Thiên Mộc đứng trong bóng tối, cười khặc khặc không ngừng, nói: “Ám Dạ Già Thiên của ta đã vượt qua viên mãn từ lâu, đã diễn sinh ra bí thuật. Không bằng ngươi dùng luôn Đệ Tam Nộ Cảnh, thử với bí thuật của ta một cái xem sao?”

“Ông đây thỏa mãn ngươi!”

Long Dã gầm một tiếng.

Sát Ý Vô Song. Đệ Tam Nộ Cảnh, mở!

Long Dã lại hóa thành sát thần, tuy không có Huyết Phủ trong tay nhưng mà Huyết Phủ do mạch khí ngưng tụ ra vẫn khiến cho người ta phải kinh ngạc.

Cái vòng trong đỏ như máu ở chuôi Huyết Phủ rung động theo quy luật, giống như lần chiến đấu với Thôn Phệ Thú trước đó.

Lấy Long Dã làm trung tâm, mặt đất bắt đầu rung động, như là gợn sóng khuếch tán ra ngoài, kéo dài cho đến hơn năm mươi mét.

“Đến, để ta xem thử bí thuật của ngươi!” Long Dã vung Huyết Phủ lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thiên Mộc.

Thiên Mộc cười hắc hắc, thân thể trốn vào trong đêm tối. Long Dã quyết định thật nhanh, đánh một búa xuống mặt đất quanh người mình, lấy Long Dã làm trung tâm, một rừng cột đá lập tức vọt lên, sau đó nổ tung.

“Muốn tời gần ta, ngươi chỉ có thể tới từ trên không!”

Bởi vì có hiệu quả của Đệ Tam Nộ Cảnh, Long Dã hoàn toàn không cần e ngại xung quanh, những cột đá đó nổ tung, hôm đó ngay cả Thôn Phệ Thú đánh không chết đều không chịu được chứ đừng nói chi cái tên linh thể không mạnh của Già Thiên Lâu này.

Trong chốc lát, một đạo hắc mang xẹt qua bầu trời đêm.

Nó giống như từ trên trời giáng xuống, dùng thế lôi đình đâm thẳng về phía Long Dã.

Long Dã đưa Huyết Phủ trong tay lên đỡ!

“Ám Dạ Thập Liên!”

Bình Luận (0)
Comment