Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 778 - 【Vip】 Ôn Bình Trở Về, Trần Hiết Yên Tâm

【VIP】 Ôn Bình trở về, Trần Hiết yên tâm 【VIP】 Ôn Bình trở về, Trần Hiết yên tâm

“Yêu tộc có chuyện gì vậy?”

Dứt lời, Ôn Bình mở giao diện hệ thống ra.

Cột tin tức của Yêu tộc bây giờ so với khi hắn xem ở Yêu giới thì có thêm một dòng tai họa ngầm.

Nhắc nhở: Yêu tộc đang ở rơi vào rối loạn, dự đoán trong vòng mười ngày tới thì rối loạn sẽ diễn biến thành náo động!

Nguyên nhân: Yêu Hoàng mới không đủ uy vọng, khiến cho hàng loạt yêu vật không phục.

Hậu quả khi chuyển biến xấu: Yêu tộc phân liệt, Yêu tộc nội loạn vân vân.

Vừa xem Ôn Bình vừa đi vào trong.

“Tông chủ, ngài về rồi.” Hô Lan đứng ở cửa vội lui qua một bên nghênh đón Ôn Bình.

Ôn Bình chỉ gật đầu đáp một tiếng: “Ừm.”

Sau đó nhanh chóng đi lên lầu.

Sau khi lên lầu thì hắn vội vàng tìm một cái ghế ngồi xuống, cẩn thận nhìn cảnh báo đang hiện ra trước mắt.

Vừa thu Yêu tộc dưới trướng thì nó lại sắp loạn, chuyện này cũng không phải là chuyện nhỏ!

...

Nhìn chằm chằm nam nhân che mặt đứng trước cửa phòng Ôn Bình một chút, tuy trong lòng Hô Lan có nghi ngờ nhưng hắn không có vội vã đi tìm tòi nghiên cứu mà là đi lên lầu bà của khách sạn, đẩy cửa căn phòng ở sâu nhất ra.

Kẽo kẹt!

Cửa vừa mở, Hô Lan nói với bên trong một câu: “Sư huynh, rốt cuộc tông chủ cũng về rồi.”

Nghe nói như vậy, trong phòng, người đàn ông trung niên đang tựa bên cửa sổ lập tức mừng rỡ quay người lại.

Người này chính là Trần Hiết.

Từ lần trước, khi hắn đến khách sạn sạn gặp Ôn Bình và bị Bùi Vu thấy được, Bùi Vu về thì thêm mắm thêm muối tiết lộ tin tức ra ngoài, khiến cho Trần Hiết vốn có nhiều tin đồn bất lợi về hắn hoàn toàn mất hết tín nhiệm của Bách Tông Liên Minh. Không chỉ quyền lực trong tay bị tước đoạt mà khách sạn đêm đó hắn tới cũng bị đốt trụi.

Rất rõ ràng, Bách Tông Liên Minh muốn giết hắn.

Cũng may kinh doanh mạng lưới tình báo nhiều năm, Trần Hiết biết nên làm như thế nào mới tránh được thám tử của Bách Tông Liên Minh truy kích. Bây giờ trốn ở trong khách sạn, mặc dù Bách Tông Liên Minh còn chưa phát hiện ra hắn nhưng càng ngày càng có nhiều thám tử xuất hiện ở đầu đường. Mặc dù những người đó ngụy trang tốt nhưng Trần Hiết liếc mắt một cái là nhận ra ngay.

Ngày đó khi Ôn Bình rời khỏi đây thì đã từng nói, chỉ cần đến khách sạn thì sẽ có người bảo đảm cho hắn bình an, nhưng mà mấy ngày này, hắn luôn lo lắng đề phòng.

Bây giờ thì tốt rồi, Ôn Bình đã về.

Rốt cuộc hắn đã có thể yên tâm rồi.

Đương nhiên, hắn cũng không quan trọng lắm, không có sợ chết như vậy.

Nhưng mà còn có người nhà của hắn theo hắn, bọn họ vô tội.

Bây giờ hắn muốn đi theo Bất Hủ Tông mở ra một thời đại mới, nhưng nếu như liên lụy tới thê tử và hài tử thì hắn sẽ đau khổ cả một đời.

Trần Hiết mừng rỡ, lập tức đưa mắt nhìn một vị mỹ phụ và một đứa nhỏ ba bốn tuổi đang ngồi trên chiếc giường cách hắn vài chục bước.

Mỹ phụ chính là thê tử của Trần Hiết.

Cái đứa bé đó thì là nhi tử của Trần Hiết.

Trần Hiết nói: “Không sao!”

Trong mắt của mỹ phụ luôn lộ ra vẻ bất an, nhưng nàng lại không nói gì, chỉ ôm hài tử trong ngực.

Dáng vẻ khẩn trương này, mấy ngày nay, Trần Hiết đều nhìn thấy hết.

Tử nhiên đang ngồi trước cái bàn tròn trong phòng đứng dậy, nói: “Nếu tông chủ đã về thì cả nhà các ngươi theo lão thân đi gặp tông chủ một lần đi.”

“Bình Bình, đi theo nãi nãi.” Mỹ phụ vội nói.

Tử Nhiên híp mắt cười một tiếng, ôm đứa nhỏ từ trong ngực mỹ phụ chạy tới, trong mắt tràn đầy từ ái, nhìn nó như nhìn cháu ruột của mình vậy.

Ra tới cửa, Hô Lan nói tiếp: “Sư phụ, sau khi tông chủ trở về thì biểu cảm hết sức nghiêm túc, ta cảm giác hẳn là có chuyện gì... hơn nữa... hơn nữa phía sau hắn còn có một người thần bí không muốn để lộ mặt thật ra, đeo một cái mặt nạ màu đen trên mặt.”

“Không muốn để lộ mặt thật ra sao?” Tử Nhiên nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ, xem ra chuyến này tông chủ ra ngoài thì đã trải qua không ít chuyện.

Nói xong, đám người Tử Nhiên đi tới phòng Ôn Bình.

...

Về đến phòng, Ôn Bình nhìn số liệu cũng không tỉ mỉ trước mắt, rơi vào trầm tư.

Yêu tộc mới về dưới trướng hắn được một ngày mà đã xảy ra phiền phức như vậy.

Phân liệt, nội loạn gì đó cũng đều là chuyện rất phiền phức, chỉ cần xảy ra chuyện như vậy thì chắc chắn sẽ làm cho thực lực của Yêu tộc suy yếu.

Cho dù đẳng cấp danh vọng của hắn còn chưa tới cấp năm, thực lực cũng không được tăng lên vì Yêu tộc trở nên mạnh mẽ thì Ôn Bình cũng không muốn nhìn thấy Yêu tộc đại loạn mà lui bước.

Suy đi nghĩ lại, Ôn Bình không định đi Hồ Yêu Hoàng.

Thật ra thì thì muốn hóa giải bạo động ở Yêu tộc cũng rất đơn giản.

Lợi dụng thù hận là đủ.

Không phải bây giờ bọn chúng đang đại chiến với nhân tộc sao?

Hoài Không có thể lợi dụng chuyện này để mưu đồ lớn, dựng nên uy vọng của mình, thậm chí còn có thể tạo thành hình ảnh cao lớn vĩ ngạn cho mình.

Bởi vì thời điểm này thì nên nhất trí đối ngoại.

Trừ cái đó ra thì dĩ nhiên là còn có những cách khác, trong đó bao gồm hắn đi Yêu tộc một chuyến nữa.

Nhưng mà Ôn Bình suy nghĩ một chút, nếu ngay từ đầu mà đã nhúng tay vào chuyện của Yêu tộc thì đó không đơn giản là vi phạm lời hứa của hắn với Yêu tộc rồi.

Còn sẽ khiến cho cơ hội rèn luyện Hoài Không lần này bị bóp chết từ trong trứng nước.

Lãnh đạo một chủng tộc không dễ dàng gì, nếu như không có một chút trắc trở thì Yêu tộc hoàn toàn không trưởng thành nổi.

Nếu có ngoại lực can thiệp vào chuyện của Yêu tộc, Hoài Không không giải quyết được thì hắn mới ra tay cũng được.

Nói thật, bản thân Ôn Bình cũng không phát hiện ra tâm tính của hắn bây giờ đã dần dần thay đổi nhiều so với trước đây.

Trở nên tự tin hơn.

Thật ra thì mạnh không có nghĩa là tự tin.

Cường giả chưa hẳn sẽ tự tin.

Nếu như tự tin và mạnh yếu móc nối với nhau thì chỉ có người vẫn luôn trở nên mạnh mẽ mới có tự tin.

Nếu là trước đây thì hắn sẽ đi Yêu tộc, giải quyết cái tai hoạ ngầm này.

Bởi vì hắn không hy vọng có cái bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra.

Hắn sợ sẽ xảy ra chuyện.

Bình Luận (0)
Comment