Bởi vì Hạ Hầu thật lòng không muốn làm đệ tử của người trước mắt, hắn chính là một tên điên!
Hạ Hầu chỉ từ tốn nói một câu: “Cho dù nói như thế nào thì sư phụ vẫn là sư phụ.”
“Hừ! Nói đi, tới tìm ta làm gì?” Nam nhân đáp, có vẻ như cũng không quan tâm phản ứng của Hạ Hầu.
“Sư phụ, ta hi vọng ngài có thể dùng thân phận Ngân cấp chủ sự của Bách Tông Liên Minh giúp ta một chuyện, sau đó, ngài muốn cái gì ta cũng cho ngài.”
Lúc đến, Hạ Hầu đã nghĩ kỹ.
Tranh ăn với hổ thì tranh ăn với hổ đi.
Dù sao cũng hơn là Hạ gia không làm được gì cả.
Nam nhân dò hỏi: “Ngươi muốn đối phó Bất Hủ Tông?”
“Nếu sư phụ đã biết được, vậy không bằng đi thẳng vào vấn đề đi.” Hạ Hầu đã quyết định sẽ chấp nhận bất cứ yêu cầu gì.
“Giúp ngươi đối phó Bất Hủ Tông cũng không phải là chuyện đơn giản... để ta nghĩ lại xem, ta nên yêu cầu cái gì đây?” Nam nhân yên lặng một hồi, sau đó bỗng nhiên quay đầu lại, nhe răng cười: “Đồ tức của ta nhìn vẫn rất là ngon!”
“Đồ điên!”
Hạ Hầu gầm lên.
“Ngươi chính là đồ điên!”
Hạ Hầu lại gầm lên.
“Đừng kích động, ta có nói gì đâu, ngươi đừng nghĩ nhiều quá. Ta chỉ hỏi thăm thôi.” Nam nhân nhếch miệng cười một tiếng, khiến cho người ta rất sợ hãi.
“Ngoại trừ cái này thì những thứ khác đều được.” Hạ Hầu nén cơn giận xuống.
“Ngươi có, sao Liêm Kim ta lại không có? Nếu không chịu thì nói sau đi. Bây giờ muốn đưa ra yêu cầu ngày thì sao ta nhớ được. Giúp ngươi giải quyết chuyện này trước, sau đó lại nghĩ cũng không muộn.”
Lúc nói những lời này, nam nhân vẫn cười, khiến cho người ta rất sợ hãi.
Rất đúng với danh hiệu mà tất cả mọi người trong Hồ Thiên Địa tặng cho hắn, Phong Ma.
Hạ Hầu cũng không dám để cho hắn làm rồi mới đưa ra yêu cầu.
“Ta sẽ dâng cho ngươi một ngàn mỹ nhân tuyệt mỹ! Chỉ cần ngươi giúp ta một chuyện nhỏ.”
“Một ngàn, chậc chậc, hào phóng lắm. Nhưng Liêm Kim ta không có thèm. Liên quân của Bách Tông Liên Minh do ta chỉ huy, tìm một ngàn mỹ nhân cũng chỉ cần một câu nói là được.”
Liêm Kim lắc đầu.
Rõ ràng là hắn vẫn muốn thứ hắn mới nói.
“Nàng, không thể cho ngươi!” Hạ Hầu cự tuyệt lần nữa.
Liêm Kim cũng xoay người qua chỗ khác.
“Đường ở sau lưng!”
“Ta cho!”
Liêm Kim vừa ra lệnh đuổi khách thì Hạ Hầu bỗng nhiên không kiên trì nữa.
Giống như là hắn kiên trì cũng chỉ là làm dáng cho có vậy thôi.
Khi Hạ Hầu đồng ý, Liêm Kim cũng cười xoay người lại, hỏi: “Nói đi, cần ta làm cái gì?”
Hạ Hầu nói thẳng: “Ta cần quyền lực, quyền lực có thể mang đệ tử của Bất Hủ Tông đi. Ta cũng tìm được lý do. Tần Mịch, trong vòng một ngày vọt lên hạng một trên bản xếp hạng, tất nhiên là gian lận. Còn có Hoài Diệp, Yêu tộc bỗng nhiên xâm lấn Yêu giới, quấy nhiễu thi đấu đồ yêu, chắc chắn nàng là gian tế. Còn có Lâm Khả Vô đó, cây côn trong tay hắn là của Hạ gia ta.”
“Chỉ nhiêu đó?”
Liêm Kim lắc đầu cười một tiếng.
Không ai biết được hắn đang cười cái gì.
Hạ Hầu tiếp tục nói: “Còn nữa, nếu như người của Bất Hủ Tông ra tay quấy nhiễu thì ngươi nhất định phải ra tay giết bọn họ cho ta.”
Liêm Kim cười nói: “Tư Đồ Tu Năng chết trong tay Bất Hủ Tông, độ khó của chuyện này không nhỏ... nhưng mà ta thích, bởi vì ta rất chờ mong thứ ngươi cho ta.”
Hạ Hầu nói: “Vậy thì sau khi trời sáng ta sẽ ra tay.”
Liêm Kim móc một cái lệnh bài ra đưa cho hắn: “Cầm nó, từ giờ trở đi, ngươi chính là người phát ngôn của ta, cũng là Chấp Pháp Giả được cho phép trong thời gian diễn ra Bách Niên Thịnh Hội! Chỉ cần bóp nát nó thì tất cả Ngân cấp chủ sự, Kim cấp chủ sự đều sẽ cảm ứng được, sẽ nhanh chóng chạy tới chỗ ngươi.”
Hạ Kim vui vẻ, đi nhanh lên cầm lấy.
Sau khi nhận lệnh bài, Hạ Kim mừng rỡ, lật tới lật lui xem, yêu thích không buông tay, ý nghĩ tìm Bất Hủ Tông báo thù bùng nổ trong lòng.
Bộp!
Một con chim cắt đưa tin màu vàng kim vững vàng đáp xuống cửa gỗ, Trần Hiết đi tới, gỡ cái ống nhỏ cột trên chân chim cắt đưa tin xuống.
Mượn ánh sao, Trần Hiết kiểm tra ống nhỏ một phen, xác định không có dấu vết bị người động tay động chân thì mới bóp nát nó, lấy tờ giấy trong đó ra.
Trên tờ giấy viết:
Hạ Hầu lấy được lệnh bài chấp pháp từ chỗ Liêm Kim, muốn gây bất lợi cho Bất Hủ Tông!
“Lệnh bài chấp pháp của Liêm Kim!”
Trong lòng Trần Hiết căng thẳng.
Lệnh bài chấp pháp của Liêm Kim cũng không đơn giản.
Đó là do người của thế lực bên ngoài Hồ Thiên Địa chế tạo ra, người có nó sẽ là người duy nhất có quyền sinh sát trong thời gian diễn ra Bách Niên Thịnh Hội.
Nói đúng hơn thì nó đại biểu cho thái độ của thế lực lớn bên ngoài Hồ Thiên Địa, đồng thời cũng có được quyền lực hiệu lệnh cho cường giả của Bách Tông Liên Minh.
Theo tin tức mà hắn lấy được thì chỉ cần có lệnh bài chấp pháp, thì trong lúc diễn ra Bách Niên Thịnh Hội, có thể mời cường giả bên ngoài Hồ Thiên Địa ra tay.
Đương nhiên, chuyện này là thật hay giả thì không biết được.
“Giao dịch với tên điên Liêm Kim đó, Hạ Hầu ơi là Hạ Hầu, rốt cuộc ngươi dùng thứ gì để giao dịch? Không được, chỉ sợ phải thông báo cho tông chủ, thừa dịp trời còn chưa sáng ra khỏi thành.”
Trong lúc diễn ra Bách Niên Thịnh Hội, cái lệnh bài đó tuyệt đối không phải trò đùa.
Trọng lượng của nó còn lớn hơn cả Kim cấp chủ sự.
Trần Hiết thả chim cắt đưa tin màu vàng kim đi, quay lại hôn thê tử bị đánh thức một cái, sau đó mới mở cửa đi tới chỗ Ôn Bình.
Thịch thịch thịch!
Theo tiếng bước chân dồn dập vang lên, Trần Hiết đi tới trước phòng Ôn Bình.
Trước phòng, Hà Niên vẫn đứng canh ở ngoài cửa, không định đi ngủ, Trần Hiết đến thì hắn gõ cửa dùm cho Trần Hiết một cái, sau đó tiếp tục đứng bất động như khúc củi.
“Sao lại dậy sớm như vậy?” Ôn Bình cất tàng giới vốn thuộc về Vi Sinh Thương Lam vào.