Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 783 - 【Vip】 Hạ Gia Điên Cuồng —— Hạ Hầu

【VIP】 Hạ gia điên cuồng —— Hạ Hầu 【VIP】 Hạ gia điên cuồng —— Hạ Hầu

“Dọa ta một hồi.” Ôn Bình đưa mắt nhìn tượng Nữ Oa, nàng chậm rãi cúi người xuống, sau đó dừng trên Hoài Không, đôi môi đỏ khẽ hôn.

Sau cái hôn này, một đám ánh sáng tím ôn hòa phá vỡ mây đen dày đặc, vượt qua khoảng cách xa xôi giữa đất trời, cuối cùng rơi vào đỉnh đầu Hoài Không.

Theo tượng Nữ Oa chậm rãi khôi phục lại như cũ, ánh sáng tím cũng chậm rãi tiêu tán theo.

Khí tức của Hoài Không theo đó mà tăng lên, đồng thời còn có dấu hiệu sẽ tiếp tục kéo dài.

Ôn Bình không khỏi cảm thán một câu: “Xem ra ta chọn Hoài Không làm Yêu Hoàng là đúng, nếu đổi một yêu khác thì sợ là quỳ ở đó tới chết cũng không chiếm được mấy thứ này.”

Quả nhiên, vận may đúng là kỳ diệu.

Bây giờ Ôn Bình đã có lý do tin tưởng, cái mặt dây chuyện có thể thay đổi vận may của hắn, sẽ có một ngày trong tương lai, nó sẽ mang tới cho hắn một kinh hỉ.

Mà không phải giống như bây giờ, chỉ giới hạn ở thăng cấp cải tạo Tuyền Qua Đồ.

“Hắn có thể tăng lên đến cấp bậc nào?” Nhìn Hoài Không trong màn ảnh, Ôn Bình tò mò hỏi thăm hệ thống.

Hệ thống đáp: “Căn cứ tính toán thì Hoài Không sẽ quỳ gối trước tượng Nữ Oa chừng mười ngày. Còn tu vi tăng lên bao nhiêu thì không biết được.”

“Không phải ngươi biết tính toán sao?”

“Xác suất và vận may không tính toán được.”

“Như vậy sao...”

Ôn Bình mở ra bản thông tin cá nhân giản lược của Hoài Không.

Hoài Không.

Giới tính: Công.

Chủng tộc: Yêu tộc.

Thân phận: Yêu Hoàng của Yêu tộc.

Tu vi của Yêu đan: ba mươi năm (sánh ngang Thần Huyền Cảnh)

...

Mấy hơi thở trôi qua, tu vi đã biến thành ba mươi mốt năm.

sau đó lại biến thành ba mươi hai năm.

“Theo tốc độ tăng trưởng như vậy, ta có chút tò mò, mười ngày sau thì ngươi sẽ đi đến cảnh giới gì.”

Lẩm bẩm một câu, Ôn Bình đóng hình ảnh lại.

Ngay lúc đó, có chuyện xảy ra trong một góc của Hạo Hãn Thành.

Trong thời kỳ vốn là tất cả mọi người nên vui vẻ thì tất cả mọi người của Hạ gia đều lộ vẻ u sầu.

Từ trên xuống dưới, không ai thấy vui khi nghe được tiếng cười nói, tiếng chiêng trống bên ngoài.

Bởi vì mặc dù thi đấu đồ yêu kết thúc mỹ mãn nhưng mà thiên tài của Hạ gia lại bị diệt sạch.

Thế hệ mới của Hạ gia đã không còn lãnh tụ.

Chỉ còn lại có một vài người tư chất bình thường, hoàn toàn không thể gánh lấy trách nhiệm hưng suy của Hạ gia mấy chục năm tiếp theo.

“Tộc trưởng, tin tức bên kia truyền về, thám tử chúng ta phái đến đó vừa mới bị giết.” Một vị trưởng lão Hạ gia đứng ở cuối hành lang nhìn Hạ Hầu, nói.

Hạ Hầu lạnh giọng nói: “Vậy thì phái tiếp.”

Trưởng lão Hạ gia nói: “Trong Hạo Hãn Thành, chúng ta cũng không có nhiều người để phái đi như vậy. Hơn nữa chúng ta đã kinh động Bất Hủ Tông, bây giờ có phái thám tử đi ẩn núp nữa thì chắc chắn cũng sẽ bị bắt được. Lão hủ cho rằng bây giờ tốt nhất là chúng ta đừng tiếp cận Bất Hủ Tông, Hạ gia chúng ta không đối phó được bọn họ.”

“Ngươi nói cái gì! Ngươi muốn ta nhịn?” Hạ Hầu quay lại, trừng mắt nhìn chằm chằm lão giả trước mặt.

Nhịn?

Sao mà nhịn được?

Thiên kiêu của Hạ gia chết sạch trong tay đệ tử của Bất Hủ Tông.

Khiến cho tương lai Hạ gia sẽ mấy chục năm không người kế thừa.

Có thể nói là một đả kích trí mạng với tương lai của một gia tộc.

Trưởng lão Hạ gia không cam lòng yếu thế, nói: “Hạ Hầu, ngươi có thể bình tĩnh một chút hay không! Không phải lão hủ kêu ngươi nhịn... lão hủ chỉ cho là có rất nhiều người có thù với Bất Hủ Tông, cũng có rất nhiều người muốn Bất Hủ Tông hủy diệt. Tại sao chúng ta phải một mình đối phó Bất Hủ Tông, chờ Bách Niên Thịnh Hội kết thúc, dựa vào Bách Tông Liên Minh không tốt hơn sao?”

Dứt lời, hắn mong đợi nhìn Hạ Hầu, hi vọng hôm nay Hạ Hầu luôn chuyên quyền độc đoán có thể nghe kiến nghị của hắn một lần.

Dù sao cánh tay của Hạ gia quá nhỏ, không vặn nổi Bất Hủ Tông này.

Dưới gót sắt của Bất Hủ Tông, không phải là không có thế lực tứ tinh ngã xuống.

Nhưng mà, Hạ Hầu lại gầm một tiếng: “Ngươi biết cái gì? Kiếm thứ nhất phải do Hạ gia chúng ta đâm ra! Nếu không thì Hạ gia chúng ta mãi mãi cũng không ngóc đầu lên được, ta cũng mãi mãi có lỗi với hai đứa nhỏ đã chết đó, bây giờ đang ở Hạo Hãn Thành, chính là cơ hội tốt nhất của chúng ta. Ngươi không chịu thì đứng qua một bên chờ, không phái người đi giám sát Bất Hủ Tông thì ông đây tự phái đi.”

Hạ Hầu quay người đi một mạch xuống cầu thang.

Sau đó nghe lão giả sau lưng hùng hùng hổ hổ nói “Hạ Hầu, người lập tức dừng lại cho lão hủ, Hạ gia còn chưa tới lượt một mình ngươi làm chủ!”

Nhưng mà Hạ Hầu cũng không có quay đầu lại.

Ra khỏi chỗ ở, Hạ Hầu đi thẳng đến tổng đà của Bách Tông Liên Minh.

Khi đi tới cổng tổng đà của Bách Tông Liên Minh, Hạ Hầu bỗng nhiên dừng bước.

Dừng lại rất lâu.

Đêm xuống, những thủ vệ đi qua nhìn thấy người tới là Hạ Hầu thì cũng không nói gì, chỉ tò mò dò xét Hạ Hầu vài lần.

Mà Hạ Hầu không quan tâm, đứng tại chỗ, hình như đang suy tư cái gì.

Ánh sáng bạc dần hiện ra nơi chân trời.

Rốt cuộc Hạ Hầu cũng cất bước, giống như là đã hạ quyết tâm, sải bước đi vào.

Đi qua đại điện, phân điện, sau đó dừng ở trước một đình viện ưu mỹ, chim hót líu lo.

Trong đình viện, thỉnh thoảng có thị nữ tuyệt mỹ đi qua, chỗ nàng đi qua để lại mùi thơm lâu khó phai.

Cho dù là ai cũng không ngờ được trong tổng đà của Bách Tông Liên Minh lại có một kiến trúc, cảnh tượng như vậy.

Đi đến cuối, Hạ Hầu dừng lại bên cạnh một ao cá, khom người với nam nhân đang cho cự mãng trong ao ăn: “Sư phụ, ngài vẫn khỏe chứ?”

Nam nhân không quay đầu lại, chỉ cười một tiếng, sau đó nói: “Hạ Hầu, khó khăn cho ngươi, tách ra mấy chục năm mà còn xem ta là sư phụ ngươi!”

Trên mặt Hạ Hầu không chút xấu hổ, theo lý mà nói, mấy chục năm không đến thăm thụ nghiệp ân sư thì ít nhiều gì cũng nên cảm thấy xấu hổ.

Nhưng mà Hạ Hầu không có.

Bình Luận (0)
Comment